Chương 42+43: Kế hoạch không ngờ tới!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Michio và Miko ngạc nhiên về câu nói đó của Phi, nhưng cả hai vẫn nghĩ tên này có vấn đề ở tâm thần não bộ. 

- Tôi không biết ý cậu nói là gì? nhưng Michio này nói cho cậu biết, đừng đụng vào vợ chồng nhà đó! Nếu không....đừng trách đứa con trai nhà Mafia này độc ác! - Nói rồi Miko và Michio nhảy phóc ra ngoài bằng cửa sổ 

Phi cười to vì thấy việc này thật thú vị, anh để ngón tay mình lên môi rồi cười đểu. Có vẻ, Mỹ Phương Phi này đang toan tính điều gì đó rất kinh khủng. 

Trở lại với cặp vợ chồng của Thiên và Quân. Quân hết giận, thì tất nhiên, anh phải bắt vợ mình nấu ăn và cũng tất nhiên, anh " chịu trách nhiệm " chở cô đi chợ. Mong rằng hạnh phúc này đừng biến mất nữa. 

Chiếc xe chuyển bánh chạy ra phố lớn. Dù đã khá chiều, nhưng đường phố vẫn tấp nập như chợ. Quân vừa lái xe thì nhìn vào 1 gia đình có 2 đứa con gái xinh xắn, anh mĩm cười nhìn gia đình hạnh phúc đó, rồi quay sang Thiên đang ngồi tính những thứ cần mua. Quân thổi nhẹ vào tai Thiên rồi bảo 

- Thiên này, đừng quên sinh cho anh thằng con xinh xắn đấy! 

Mặt Thiên bỗng nóng bừng, đỏ gay đỏ gắt, cô đẩy Quân ra xa rồi mắng lại 

- Sao lúc nào anh cũng nói mấy chuyện kì cục đó thế hả? em còn đi học mà! 

Quân nhăn mặt, trề môi 

- Đi học thì đi học chứ, em cũng 17 rồi chứ nhỏ nhắn gì. Anh cũng là chồng em mà, nhà người ta cưới nhau chưa đầy nữa tháng, vợ đã có mang mấy tháng! Có nhà mình là ..... em khó quá mà! 

- Anh....anh cũng còn là vị thành niên đấy! sao so sánh mình với họ được, anh với em là đặc biệt. Nếu .... anh muốn....có con thì ..... chờ khi em ra trường đi ..... - Thiên ngại ngùng nói. 

Cô biết Quân mà. Ai cũng muốn có con bồng con bế, cô cũng giống anh thôi. Nhưng cả hai vẫn chưa đến tuổi, Thiên thì không sao, nhưng còn Quân thì. Tính muốn " ván đóng thuyền " à! 

-Haizz.....vậy thôi, chán! - Quân nhăn mày rồi cũng không nói thêm gì 

Dù anh không biểu hay nói ra, nhưng cô biết Quân đang rất " cáu " trong lòng. Thiên cũng không nói gì thêm, thà là để Quân cáu chứ cứ chiều chồng như thế thì cô khổ à ..... 

Chiếc xe dừng lại tại khu chợ 5 sao, trung tâm của thành phố. Cả hai bước xuống rồi cùng đi vào chợ. Khu đầu tiên Quân và Thiên vào là khu chợ cá và đồ biển. Cô tính tối nay làm món soup của Ý cho Mẫn và cả cho chồng. Và vài món ăn ngon khác để gửi về nhà cho ba, mẹ, Ân và cả Lam ăn. Không biết người phụ nữ khác như thế nào, nhưng khi Thiên đi mua đồ thì lúc đó là lúc sức quyến rũ của Thiên lại bộc lộ, theo suy nghĩ của Quân. 

Anh cứ ngắm Thiên mà không biết rằng có 1 con cá sống đã " tát " cái chát vào mặt anh bằng chiếc đuôi của mình. Khiến cả chợ 1 phen cười no ruột, Thiên cũng không ngoại lệ. Quân thì đỏ mặt gãi đầu. 

Sau khi " ngắm cảnh " xong ở khu đồ biển. Quân và Thiên đi đến khu quần áo, nhưng đúng lúc đó Thiên lại muốn .... đi vệ sinh! 

- Con gái con lứa gì kì thế? mới đi 1 chút mà đã muốn đi vệ sinh là sao? - Quân chán nản nói 

- Nhưng tớ không chịu được nữa rồi, cầm dùm tớ cái này! - Nói rồi cô nhét vào tay anh cái túi rồi chạy nhanh tìm phòng vệ sinh. 

Nhưng sẽ tốt hơn nếu Quân cản Thiên lại, vì anh không biết rằng, lần đi này của cô ..... 

Quân ngồi dưới lang can gần chiếc ghế công viên để chờ Thiên ra. Cô đã đi được gần nữa tiếng mà vẫn chưa thấy về. Quân lại nghĩ chắc cô nhóc hậu đậu này lại lạc đường vào nơi nào rồi! 

Nhưng rồi anh cũng cố kiên nhẫn ngồi đợi thêm 1 vài phút. Đang thở dài tính lấy máy phone ra chơi game để giết thời gian, thì anh nhận được 1 bức mail được gởi từ 1 số điện thoại lạ hoắc! 

Quân ngạc nhiên mở mail ra xem. Ánh mắt kinh hoàng, chiếc túi rớt từ tay Quân xuống đất cái bụp. Trong bức mail đó, có vài bức ảnh được chụp của Thiên đang đi chung với .... Phi vào khách sạn, còn nắm tay nhau, cười rất vui vẻ. giờ chụp được ghi trong ảnh là 5: 30. Là lúc mà Thiên vừa rời khỏi Quân. Anh bấm máy gọi lại số máy đã gởi cho Quân những bức mail đó, nhưng lại không thể gọi được. Người đó đã khóa máy. Quân bực bội, anh đã có sẵn máu nóng trong người, lúc này thật đúng lúc để Quân " lên cơn ". 

Anh ném thẳng gói thức ăn xuống đất không thương tâm, rồi ra bãi đậu xe lái xe về nhà. Dù biết làm thế là sai, làm thế là quá đáng, nhưng Quân thật chịu không nổi.! Anh cần sự giải thích của Thiên ngay lập tức. 

Còn về phần Thiên. Không biết bị cái gì cô lại đi theo Phi vào khách sạn 1 cách .... thoải mái như thế! 

Quân lái xe về gần nhà, thì mở cửa xe ra thật mạnh rồi đóng lại mạnh không kém. Anh chạy nhanh về nhà với tốc độ của vật động viên Ma ra tông. Sao lúc này anh " hận " Thiên dễ sợ! 

Anh thấy Thiên " xấu " vô cùng! Chẳng lẽ .... Thiên cũng giống những cô gái khác mà anh từng gặp. 

Chạy về nhà, anh thấy thoải mái hơn 1 chút, tâm trạng cũng đỡ nhiều. Quân thở hồng hộc, vừa về nhà, thì cũng đã muộn. Mà Thiên vẫn chưa về. Lúc đó, Mẫn từ khách sạn đến nhà 2 vợ chồng

- Ồ! Anh hai, có cơm ăn chưa? ủa? mà chị dâu đâu! - Mẫn nhìn quanh nhà rồi ngạc nhiên hỏi 

Nhắc đến 2 từ " chị dâu " khiến Quân bực càng bực. Anh nhìn Mẫn bực bội khiến Mẫn cảm thấy hơi lạ 

- Hai? có chuyện gì xảy ra rồi hả? sao nhìn anh như mới từ cõi chết về thế? 

- Đi mà hỏi cô chị dâu quý hóa của em! Anh cảm thấy nản lắm rồi! - Quân tự dưng hét to lên bằng chất giọng khỏe của mình 

Sự giận dữ đột ngột của anh khiến Mẫn đứng người, nhóc chẳng hiểu cái khỉ gì đang xảy ra cả!? Vừa lúc đó thì Thiên cũng bước về. 

Bước vào nhà, khuôn mặt cô tối sầm như thể sắp chết, trông cô như không còn 1 sức sống nào nữa! Quân không thèm quan tâm cũng chẳng thèm ngước nhìn cô 1 lần. 

- Em đi " chơi " cùng bạn bây giờ mới về à! chắc vui lắm nhỉ? - Quân lạnh lùng hỏi 

Thiên không trả lời lại, cô chỉ tự dưng bật khóc to, to lắm! như thể cô muốn thải sự phiền muộn của mình ra vậy. Cả Quân và Thiên đều làm Mẫn bối rối, trong đầu nhóc luôn nghĩ: rốt cuộc cái khỉ gì đang diễn ra thế?! 

- Quân ơi! em xin lỗi! Quân ơi! - Thiên xin lỗi là chuyện đáng lý 

Nhưng nó lại không làm Quân vui chút nào, giống như là trong câu xin lỗi đó, Thiên đã làm gì RẤT SAI với Quân vậy! 

- Em vào khách sạn làm gì với tên đó hả? - Quân nắm chặt vai Thiên nâng lên hỏi 

Cô ngạc nhiên vì Quân đã biết chuyện đó. Thiên lại khóc thét lên 

- Xin lỗi Quân ơi! em xin lỗi! chúng ta ..... chúng ta ..... nên ly hôn thôi! xin lỗi Quân ơi! 

- Em bị điên hả? ý gì thế!? có gì thì nói đi, sao em cứ nói xin lỗi với anh hoài vậy? rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì ở khách sạn vậy hả? 

- Em không biết! em không biết! nhưng khi em mở mắt ra thì đã thấy Phi nằm bên cạnh, với tình trạng ..... em thật không biết gì cả! - Thiên hét lên 

Nghe xong Thiên kể, Mẫn đã biết chuyện gì xảy ra, thật sự tồi tệ! đối với Mẫn, cô không hề nghĩ Thiên là loại như thế! thật tồi tệ! Còn Quân thì mặt tối sầm, không nói không rằng. Anh bước lên phòng, mặc cho Thiên có xin lỗi như thế nào! anh cũng không hề quan tâm. Ly hôn, đơn giản thật, 2 từ đó xuất ra miệng của Thiên thật đơn giản! Ly hôn ư ....? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro