Q1: Chương 11" Lừa soái ca làm bảo mẫu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ô ô Phỉ Lệ con không cần gia gia." Bộ dạng Mạt Đức thương tâm muốn chết nhìn Phỉ Lệ, thật vất vả Đế Á bọn họ có việc, lão mới có cơ hội tới gần Tiểu Phỉ Lệ, nhưng cái tên Lạp Mạn Nhĩ này lại tới đây tranh với lão, Phỉ Lệ vậy mà thích Lạp Mạn Nhĩ, chứ không thích lão, lão không cần, Phỉ Lệ là tôn nữ bảo bối của lão cơ mà.

"Nào có, là Phỉ Lệ lo lắng cho thân thể gia gia, nên mới muốn Lạp Mạn Nhĩ ôm." Phỉ Lệ nghiêm túc giơ nắm tay nhỏ của mình lên, một bên còn ý bảo Lạp Mạn Nhĩ đi đến bên người Mạt Đức gia gia, nhẹ nhàng hôn hít trên mặt Mạt Đức một cái. Cô biết ở Đức Cổ Lạp công tước phủ chỉ cần dùng chiêu này là vô cùng hữu dụng, mặc kệ là ai cũng sec không cự tuyệt cô.

"Thật vậy chăng? Ta biết Phỉ Lệ thích nhất là ta mà." Mạt Đức dương dương đắc ý nhìn Lạp Mạn Nhĩ, bộ dạng tiểu nhân đắc chí điển hình. Cái bộ dạng này mà để những cường giả cao cấp trên đại lục này biết được, chắc là há đến rớt cằm, có thể hàm răng cũng rớt theo luôn.

Lạp Mạn Nhĩ không nói gì nhìn lão sư, trước kia hắn thật sự không biết thì ra Mạt Đức Lão Sư nghiêm túc khô khan cũng có một mặt đáng yêu như vậy. Ừ! Tạm thời gọi là hành động đáng yêu đi.

Bên kia Mạt Đức còn đắm chìm trong cái hôn mềm mại của Phỉ Lệ, thì bên này Lạp Mạn Nhĩ buồn bực nhìn đôi tay nhỏ bé kia sờ tới sờ lui trên người mình, còn có nụ cười giảo hoạt kia nữa.

Nếu không phải tiểu cô nương trong ngực chỉ có ba bốn tuổi, hơn nữa còn là cháu gái của Mạt Đức Lão Sư, tiểu thư gia tộc Đức Cổ Lạp mà nói..., hắn thật sự rất muốn trực tiếp ném cái tiểu cô nương này xuống đất.

Thật sự ngoài dự đoán nha! Không thể tưởng tượng được dáng người Lạp Mạn Nhĩ tốt như vậy, Phỉ Lệ càng không ngừng vuốt ve tán thưởng, hoàn toàn không biết bộ dạng sắc nữ của mình kinh người đến cỡ nào.

"Phỉ Lệ tiểu bảo bối, mụ mụ đã trở lại, bảo bối có nhớ Đế Á mụ mụ hay không?" Đế Á hấp tấp vọt vào, trực tiếp ôm đi Phỉ Lệ từ trong tay Lạp Mạn Nhĩ.

"Phỉ Lệ rất nhớ mụ mụ! Đương nhiên còn có La Tư ba ba." Phỉ Lệ nhu thuận trở lại, bởi vì cô đã thấy được La Tư ba ba anh tuấn phía sau Đế Á mụ mụ, đương nhiên phải nịnh hót một chút.

"Ừ! Bảo bối thực ngoan." Nói xong lại mạnh mẽ hôn lên gương mặt nhỏ bé dính đầy nước miếng của Phỉ Lệ, hoàn toàn không có bộ dạng tao nha đoan trang như bình thường.

Bên này hai người Mạt Đức cùng Lạp Mạn Nhĩ toàn bộ trợn mắt há hốc mồm nhìn Đế Á như vậy. Đây là Đế Á Hoa Tây Luân phu nhân của Đức Cổ Lạp Công Tước kia sao? Là Đế Á Hoa Tây Luân cùng với An Na Pháp Đức Cổ Lạp được xưng là Phi Long đại lục đệ nhất mỹ nhân, nữ nhân lấy tao nhã cao quý mà nổi tiếng khắp toàn bộ Phi Long đại lục kia sao?

Chỉ có La Tư sủng nịnh nhìn ái thê cùng ái nữ của mình. Chỉ có ở trước mặt Tiểu Phỉ Lệ đáng yêu của mình, Đế Á mới có thể chân chính không chỗ nào kiêng kị, trước kia nàng vẫn luôn đè nén chính mình, La Tư biết kỳ thật Đế Á cũng không thích cuộc sống như thế, nhưng là bởi vì hắn, Đế Á vãn dấu kín người yêu của mình. Một chút say đắm gắt gao quấn quanh trong lòng La Tư, Đế Á như vậy làm sao hắn có thể không yêu được chứ.

"Mụ Mụ, còn có rất nhiều người ở đây." Phỉ Lệ không nhịn được đảo cặp mắt trắng dã, vì sao mỗi lần đều như vậy, bộ dáng rất đáng yêu cũng là một loại sai lầm a!

"A! Thật là đáng yêu." Nói xong lại không nhịn được hung hăng hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn Phỉ Lệ một cái, sau đó rất nhanh khôi phục bộ dang Công Tước phu nhân đoan trang cao quý trước kia. Đám người Mạt Đức bên cạnh toàn bộ đều hóa đá, tốc độ biến sắc mặt thật đáng sợ!

Lạp Mạn Nhĩ  cảm thấy vô cung may mắn mình không có ở chung một chỗ với nữ nhân kia, ngay cả nữ nhân như Công Tước phu nhân cao quý tao nhã như vậy còn đáng sợ như thể, thì nữ nhân Ma Ti lia hẳn là còn đáng sợ hơn.

"Nguyên lai Lạp Mạn Nhĩ cũng đã tới." Đế Á vẫn là một bên nắm chặt tiểu thân hình của Phỉ Lệ, một bên nhìn những người chung quanh.

"Xin chào, Công Tước phu nhân." Lạp Mạn Nhĩ hành lễ kiểu quý tộc, sau đó liền đứng ở phía sau Mạt Đức. Bởi vì hắn đã thấy được trong mắt Đế Á lóe sáng, sau mỗi lần như vậy hắn cũng sẽ bị tra tấn vô cùng thảm.

"Mụ mụ con muốn học tập ma pháp với Lạp Mạn Nhĩ." Phỉ Lệ trung ra nụ cười giả vờ ngây thơ nhìn Đế Á nói, dù sao trong nhà này chân chính làm chủ là Đế Á mụ mụ, về phần Mạt Đức gia gia là để cho người khác xem, hơn nữa cô cồn biết thật ra Mạt Đức gia gia rất sợ Đế Á mụ mụ. Chỉ cần Đế Á mụ mụ mất hứng liếc mắt nhìn Mạt Đức gia gia, Mạt Đức gia gia lập tức ngoan ngoãn làm tốt, sau đó mọi người toàn bộ phủ công tước đêu vui vẻ cười rộ lên.

"Nhưng Lạp Mạn Nhĩ ghét nhất là nữ hài tử." Sau khi nói xong vẫn không quên liếc Lạp Mạn Nhĩ một cái, kỳ thật nàng cũng không phải là thực thích Ma Ti Nạp Ni, nữ nhân kia rất biết diễn trò, mà cha cùng Thánh Nhật Nhĩ Mạn thúc thúc vẫn không thấy rõ mà thôi.

Lấy số tuổi của Lạp Mạn Nhĩ không đến hai mươi lăm mà đã có ma lực của Ma Đạo Sư, quả thật phải gọi là thiên tài, hơn nữa còn là không gian ma pháp sư hiếm thấy, Sở dĩ hắn có thể đảm nhiệm chức viên trưởng Học Viện Ma Pháp Phi Lonh, xem xét lớn nhất chính là năng lực của hắn, còn có thế lúc phía sau hắn. Mặc Dù không ai biết thân phận của hắn, nhưng những kẻ dám đánh chủ ý lên hắn, toàn bộ đều chết một cách li kì hoặc là biến mất, cho nên những tiếng không phục này cuối cùng không thể không đình chỉ, bởi vì không biết chuyện gì bao giờ cũng đáng sợ nhất.

Khi Đế Á biết Phỉ Lệ có được không gian ma pháp nguyên tố thì cũng đánh chủ ý lên Lạp Mạn Nhĩ, chính là không nghĩ tói Phỉ Lệ tự mình đề xuất, nhưng mà như vậy rất tốt.

"Lạp Mạn Nhĩ huynh không thích Phỉ Lệ sao?" Phỉ Lệ đáng thương nhìn Lạp Mạn Nhĩ không ngừng do dự ở một bên, cô cũng không tin Lạp Mạn Nhĩ sẽ cự tuyệt mình, đừng quên cô còn có Mạt Đức gia gia cùng Thánh Nhật Nhĩ Mạn gia gia, dù sao cô đã định soái ca bảo mẫu Lạp Mạn Nhĩ này rồi.

"Lạp Mạn Nhĩ cũng không dám thích Tiểu Phỉ Lệ của ta, ngươi có phải là muốn ăn đòn rồi không?" Lạp Mạn Nhĩ vẫn không trả lời liền bị Mạt Đức dồn sức đáng một trận. Lạp Mạn Nhĩ đáng thương ngay cả cơ hội phản bác cũng không có, ai kêu Mạt Đức là lão sư của hắn chứ.

"Gia gia." Phỉ Lệ ra sức thoát khỏi ôm ấp của Đế Á, đi đến bên người Mạt Đức, một đôi tay nhỏ bé dùng sức kéo bàn tay to đang đánh người của Mạt Đức lại.

"A! Tiểu Phỉ Lệ sao con lại tới đây, có bọ thương hay không, gia gia không phải cố ý đâu!" Mạt Đức khẩn trương nhìn Tiểu Phỉ Lệ không đến bắp đùi mình, đôi mắt mầu tím kia lo lắng liếc về phía Đế Á cùng La Tư, lão thật không có thương tổn đến Phỉ Lệ bảo bối nha! La Tư hẳn là không trách lão thô lỗ đi!

"Con không sao, Lạp Mạn Nhĩ ca ca huynh không sao chứ!" Phỉ Lệ ngọt ngào nhìn Lạp Mạn nhĩ, nguyên lai lại càng gần nhìn càng anh tuấn nha!

"Ta không sao, Phỉ Lệ." Lạp Mạn Nhĩ mờ mịt đáp lại, hiển nhiên còn không có tỉnh hồn lại từ trong nự cười của Phỉ Lệ, chính là si ngốc nhìn cô bé nho nhỏ này, thiên sứ cũng chỉ là như thế đi!

"Vậy Lạp Mạn Nhĩ ca ca có nguyện ý dạy Phỉ Lệ không gian ma pháp không?" Phỉ Lệ tha thiết mong chờ nhìn Lạp Mạn Nhĩ, giống như chỉ cần Lạp Mạn Nhĩ nói tiếng không, nước mắt sẽ lập tức ào ào từ trong hốc mắt chảy ra. Hơn nữa khuôn mặt tinh xảo không thể soi mói kia, thật sự rất khó làm người ta cự tuyệt.

"Được." Lạp Mạn Nhĩ nhơ ngác cứ như vậy đem mình bán đi. Về sau khi chỉ cần nói đến mình làm sao bị Phỉ Lệ hành hạ, Lạp Mạn Nhĩ liền cực kỳ hối hận tại sao hắn cho rằng ác ma này là tiểu Thiên Sứ. Đây quả thực là ác ma khoác da Thiên Sứ mà!

"A! Thật tốt, Lạp Mạn Nhĩ ca ca đáp ứng Phỉ Lệ rồi, như vậy về sau Phỉ Lệ liền nhờ Lạp Mạn Nhĩ ca ca chiếu cố!" Phỉ Lệ cao hứng vuốt đôi tay nhỏ bé non mềm của mình.

Đám người Đế Á một bên thì không ngừng co rút khóe miệng của mình, nguyên lai Lạp Mạn Nhĩ dễ lừa gạt như vậy! Trước kia làm sao lại không có phát hiện chứ.

Chờ sau khi Lạp Mạn Nhĩ chân chính thanh tịnh, hắn đã bị bán đi hoàn toàn rồi.

"Vậy được rồi! Lạp Mạn Nhĩ, bây giờ ngươi tới bảo vệ Tiểu Phỉ Lệ. Ngày mai sẽ là yến tiệc mừng Phỉ Lệ bảo bối bốn tuổi, cho nên Lạp Mạn Nhĩ phải cẩn thận đó! Phụ thân người tiếp đón mọi người cùng bố trí phía trước đại sảnh một chút." Đế Á không nghi ngờ gì lôi kéo La Tư, ý bảo La Tư kéo Mạt Đức cùng rời đi, vốn nàng còn lo lắng an toàn của Phỉ Lệ, không nghĩ tới lúc này Lạp Mạn Nhĩ xuất hiện, thật đúng là vô cùng tốt rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro