Cô gọi là Lâm Vũ , là một cô gái phươg nam cực kì bình thường .
Không có sở trường gì hơn người , cũng không có dung mạo kinh diễm . Cuộc đời yêu thích nhất chính là ôm Computer . Cô là một trạch nữ , hơn nữa còn cực kì , cực kì trạch nữ .
Đối với cô mà nói điều tốt nhất thượng đế ban cho cô chính là cô có được một bạn trai thấu hiểu lòng người , cùng với một người bằng hữu tri kĩ .
Hôm nay cô ngoại lệ chấm dứt công việc của mình từ sớm . Bởi vì cô muốn cho Vũ một kinh hỷ , hôm nay là kĩ niệm 3 năm này bọn họ kết giao .
Trong một căn phòng mộc mạc , rèm cửa sổ màu lam nhạt được kéo vô cùng kín đáo .
Trên tấm đệm màu lam nhạt có hai thân hình trần trụi đang quấn quýt lấy nhau . Mùi vị tình dục nồng nặc xen lẫn với tiếng ồ ồ nặng nề không ngừng truyền ra khắp phòng .
" Anh không lo lắng Lâm Vũ sẽ trở về sao ? " Ngửa mặt nằm trên giường cô gái khinh thường nhìn người đàn ông đang luận động trên người mình . Nếu không vì tên đàn ông nhát gan này cô ta cũng không xuất hiện ở một nơi dơ bẩn này .
" Cô ta , không có khả năng " Lưu Vụ tự tin nói .
Nói đến người đàn bà Lâm Vu kia , anh liền một bụng tức giận , kết giao ba năm đến cả tay cũng chưa từng nắm , còn giữ lại đến ngày kết hôn gì đó thật sự là ngu ngốc .
Bây giờ là cái niên đại gì rồi , vậy mà còn tin tưởng những chuyện như vậy .
Nếu cấp trên ra lệnh mình không để lộ thân phận ra bên ngoài , hắn đã dớm đá người đàn bà kia rồi . Làm gì có chuyện ở đây diễn trò nữa .
" A ! Anh khẳng định như vậy "
" Chính cô chẳng phải là "bạn tốt " của người đàn bà kia sao ? Tính cách của cô ta mà cô không biết à " Lúc Lưu Vũ nói đến " bạn tốt " thì hung hăn gắn từng chữ .
" Đông Phương Mộng Nhiên tôi sao lại có người bạn thấp kém như vậy chứ . Nếu vì không phải trong tay cô ta có quyền sử dụng miếng đất ở Hạo Vũ kia , làm sao tôi phải tiếp cận con đàn bà ngu ngốc hồ đồ đó chứ " Đông Phương Mộng Nhi khinh bỉ nói , giống như sống chung cùng với Lâm Vũ đã là mất mặt lắm rồi , nói chi là bằng hữu .
" Cũng đúng , đàn bà lẳng lơ như cô làm sao đứng chung với người đàn bà bảo thủ như cô ta chứ ? " Nói xong còn hung hăng đâm mạnh vài cái .
" Đúng đó ! Không ngờ thể lực anh cũng không tệ lắm nha ! Người đàn bà Lâm Vũ kia có thoả mãn anh không ? Đông Phương Mộng Như ái muội vuốt ve thân hình Lưu Vũ .
" Cô nói xem ? "
" Tôi còn mong chờ lúc này Lâm Vũ thấy bộ dạng của ta lúc này ấy chứ ! Có thể rất thú vị hay không ? " Đông Phương Mộng đột nhiên si mê nhìn Lưu Vũ nói .
" Thật vậy chăng ?" Một giộng nói lãnh lẽo phía sau chen vào , giống như đã hẹn từ trước đó rồi .
Đây là bạn trai khéo hiểu lòng người của mình đây sao , còn cái gọi bạn tốt của mình nữa , ngay ngày kỉ niệm ba năm kết giao của mình đưa lễ vật cho mình , thật sự là đủ châm chọc chứ ?
Hoá ra hết thẩy chẳng qua chủ là trì chơi của kẻ đó mà thôi , chỉ vì trong tay cô có quyền sử dụng miếng đất Hạo Vũ kia .
Vậy mà bố trú vài năm , quả thật là chú tâm rồi . Đây hai người quan trọng nhất bên cạnh mình sao ?
" Tiểu Vũ em nghe anh giải thích !" Lưu Vũ rất nganh bò từ trên người Đông Phương Mộng , tiêu sái đến trước mặt Lâm Vũ , nuốn kéo thân hình Lâm Vũ lại .
" Đây không phải là nhu cầu sinh lý thôi mà không phải sao ? Anh là 1 người đàn ông thành thục , anh cũng có nhu cầu của một người đàn ông , tâm tư của anh với em , em còn không biết sao ? " Lưu Vũ ôn nhu kéo thân hình Lâm Vũ lại , tiếng nói trầm thấp thong thả quanh quẩn bên tai Lâm Vũ .
Khi Lưu Vũ thấy thán hình Lâm Vũ không còn vặn vẹo nữa thì vui vẻ nở nụ cười , hắn biết Lâm Vũ không có cự tuyệt mình ôn nhu như vậy . Trước kia mặt kệ hắn làm chyện gì quá phận cỡ nào chỉ cần ôn nhu giải thích , Lâm Vũ đều tha thứ cho hắn bây giờ cũng không ngoại lệ .
Ảnh chụp ( cái này mình nhát ghi quá nên chụp , thông cảm 😁😁😁😁 )
tỉnh . 😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro