Đã đến lúc buông tay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có lẽ, từ hôm nay e nên dừng lại, ngừng hy vọng cũng ngừng chờ mong. Thời gian qua e cũng đã biết dc câu trả lời từ a rồi. A chọn cách im lặng - im lặng rời bỏ, im lặng để trốn tránh. E hiểu dc rằng, đến bây giờ a thà chọn cách tự do còn hơn sự bó buộc từ e, là a yêu cuộc sống của a hơn là cs chung đôi cùng người khác, là a yêu bản thân mình hơn, yêu ước muốn của mình hơn là hiểu cho ước muốn của người khác.
E đồng ý rằng, cuộc tình này chấm dứt k bởi mình a hay e mà là do cả 2. Không phải do cái tôi của a và e quá lớn mà duy chỉ cái tôi của  lớn quá mà thôi. E đã cố gắng, coi như là mong a, thậm chí gần như van xin a quay lại nhưng cái e nhận dc là gì, là sự im lặng. E dường như chết lặng với thái độ đối xử của a như vậy đối với e. Ít ra chúng ta cũng tay ấp môi kề với nhau rồi mà a nỡ lòng đối xử với e như vậy. Nhưng e vẫn đợi, đợi sự quay lại từ a. Nhưng.... Kết quả là đến bây giờ e vẫn chưa thấy câu trả lời từ a. Vậy nên... E hôm nay, đã đến lúc e nên từ bỏ nhưng e vẫn không can tâm, e không  can lòng... Nhưng biết làm sao dc khi a đã quyết định như  vậy sao rồi.
E biết những lời nói của e cũng chỉ là a thêm mệt lòng thậm chí đôi khi có sự khinh thường nhưng dẫu sao e vẫn muốn nói, nói cho nhẹ lòng, nói cho a hiểu những gì e đang suy nghĩ. Dẫu lời nói e có sai hay đúng thì đó là suy nghĩ, là nỗi lòng của e. Mấy ngày nay e thật sự không chống cự nổi với cs hiện tại, e đã rất cố gắng rồi nhưng dù sao e vẫn là đứa chịu đựng giỏi, e vẫn vượt qua một cách bình yên dẫu rằng k có a bên cạnh. Rồi một ngày nào đó e sẽ là một cô gái mạnh mẽ, can trường và k muốn dựa dẫm ai. E tin e sẽ làm dc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro