Chương 1 Ta là Vị Thần Thảm Nhất Trong Cõi Trời Đất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ma vương, ngươi mau thả Tiên Tiên ra."

Tử khí bao quanh mái vòm đại điện Đông Hoàng, Ưng Nguyên Bạch lộ vẻ lo lắng, nhìn về phía nam nhân đối diện quát lên.

Một bóng người trong tử khí khinh thường đứng trước mặt hắn, chiếc áo choàng dát bạc được thêu tinh xảo tỏa sáng lạnh lẽo dưới ánh trăng.

Nam nhân cao lớn đưa tay trái ôm ngực, trong tay ôm chặt một bé bánh bao nhỏ hồng hồng.

Cười nhạt nhìn Ưng Nguyên Bạch đang lảm nhảm điên cuồng, anh hơi dời tầm mắt nhìn về phía Tần Tiên Tiên đang ngủ say sưa trong vòng tay mình.

Lật tay đem ma khí ngăn cách âm thanh cho nàng, sau khi làm xong thì thờ ơ ngẩng đầu lên, Ma vương:

"Ưng Nguyên Bạch, hôm nay tâm tình ta rất tốt, liền tha cho ngươi, cút đi."

Ngữ điệu Ma vương lạnh lẽo mà phân tán, cũng không them nhìn hắn một cái, ôm Tần Tiên Tiên muốn rời đi.

Thấy tình thế không ổn, Ưng Nguyên Bạch phớt lờ sự kiêu ngạo và mạo phạm của Ma vương, tiến lên đuổi theo.

"Ma vương, có chuyện gì từ từ thương lượng, chỉ cần ngươi đưa Tiên Tiên cho ta, ta sẽ cho ngươi chọn linh địa trong yêu giới."

"Ta hứa với ngươi một ... không, ba khu! Miễn là ngươi không đem Tiên Tiên đi."

Sau khi đấu tranh nội tâm, Ưng Nguyên Bạch nghiến răng, trực tiếp thêm một kích.

Đôi mắt khóa chặt vào khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra từ nửa vai của Ma vương.

Sau lưng nghe được những lời của Ưng Nguyên Bạch, Ma vương dừng bước, bóng lưng có chút nhẹ nhõm.

Không nghĩ tới vật nhỏ này còn có mấy phần phân lượng, vậy mà để Ưng Nguyên Bạch nguyện ý đem linh địa yêu tộc đến đổi.

Linh địa hiếm có trên đời, nơi tụ tập linh địa tốt nhất trong cõi trời đất hầu như đều thuộc về yêu giới.

"Thật là giao dịch tốt, chỉ đáng tiếc, ta cảm giác giữ lại vật nhỏ này có lẽ sẽ kiếm thêm được nữa."

Giọng nói hơi mỉa mai vang lên trong đại điện Đông Hoàng, trái tim Ưng Nguyên Bạch như nghẹn lại khi nghe.

"Ngươi!"

Cắn chặt răng, hắn biết rằng không thể thương lượng tốt cùng đại Ma vương mà.

Không đợi Ưng Nguyên Bạch tiếp tục nói, Ma vương đã rời khỏi đại điện Đông Hoàng.

"Tiễn khách!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro