SỰ TÒ MÒ CHẾT CHÓC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Con hẻm mù là nơi mà mọi người tránh xa, vì những câu chuyện rùng rợn về sự xuất hiện của những tử thi bí ẩn và những hiện tượng kỳ quái đã lan truyền rộng rãi. Vào ban đêm, con hẻm này trở nên một cơn ác mộng thực sự, nơi ánh sáng không bao giờ đến gần và không khí luôn ngột ngạt như có một sức mạnh tăm tối lẩn khuất.

Một đêm mưa dông, Minh, một nhà báo dấn thân vào lĩnh vực siêu nhiên, quyết định khám phá con hẻm mù. Anh nghe về những vụ mất tích bí ẩn và những hiện tượng kỳ lạ xung quanh con hẻm này và muốn chứng minh rằng đó chỉ là những lời đồn. Trang bị với máy quay và đèn pin, Minh bước vào con hẻm, không hay biết rằng anh đang tiến vào một cơn ác mộng.

Khi Minh bước qua lối vào, không khí lạnh lẽo và nặng nề ngay lập tức bao phủ lấy anh. Đèn pin của anh không thể xuyên qua lớp bóng tối dày đặc, và những âm thanh ma quái như tiếng thở hổn hển và tiếng thì thầm, vọng lại từ mọi hướng, tạo ra một cảm giác đầy sợ hãi.

Sau một hồi đi bộ, Minh bắt gặp một bức tường phủ đầy những dấu vết kỳ lạ. Nhưng điều kinh hoàng nhất là những thi thể nằm rải rác trên mặt đất, che phủ bởi lớp bụi bặm và mạng nhện. Các xác chết không có dấu hiệu thối rữa, nhưng da thịt họ trông như bị đông cứng trong một trạng thái đau đớn và khủng khiếp. Những đôi mắt mở to của họ như đang nhìn chằm chằm vào Minh, tạo ra một cảm giác căng thẳng không thể tả.

Khi Minh tiếp tục tiến sâu vào con hẻm, anh phát hiện ra một cánh cửa cổ xưa. Cánh cửa mở ra không tạo ra tiếng động và dẫn Minh vào một căn phòng nhỏ, tăm tối, nơi có một chiếc gương lớn đứng giữa phòng. Những thi thể khác nằm vung vãi xung quanh căn phòng, tất cả đều trong trạng thái giống như những nạn nhân đã chết từ lâu.

Minh nhìn vào gương, và hình ảnh phản chiếu của anh không giống như thực tế. Trong gương, gương mặt anh dần biến dạng, đôi mắt trở nên trống rỗng và môi mấp máy những lời cầu xin. Ngay lúc đó, những thi thể quanh căn phòng bắt đầu cử động. Các xác chết đứng dậy một cách chậm chạp, với ánh mắt vô hồn hướng về phía Minh, đôi tay gập ghềnh như đang cố gắng với tới anh.

Minh cảm thấy một sự hiện diện ma quái đang kéo anh vào gương. Cảm giác tuyệt vọng và sợ hãi tràn ngập khi anh thấy các xác chết bắt đầu kéo dài và uốn cong như thể đang bị điều khiển bởi một sức mạnh vô hình. Những tiếng thở của những tử thi hòa lẫn với tiếng cười ma quái và tiếng thì thầm ghê rợn vang lên từ khắp nơi trong căn phòng.

Khi Minh cố gắng tìm đường thoát, cánh cửa lại tự động đóng lại, nhốt anh trong căn phòng. Ánh sáng từ đèn pin trở nên yếu ớt, như thể bị sức mạnh tăm tối hấp thụ. Những tử thi tiếp tục tiến về phía Minh, đôi tay ma quái vươn ra với những cử động chậm chạp nhưng không thể chống cự.

Trong cơn hoảng loạn, Minh quay lại gương, và hình ảnh của anh trong gương đã hoàn toàn bị thay thế bởi những xác chết, hiện ra với những vẻ mặt đầy đau đớn và tuyệt vọng. Minh cảm nhận rõ ràng rằng anh đang bị kéo vào một khoảng không gian u tối bên trong gương, nơi không có lối thoát và chỉ còn lại những tiếng rên rỉ của các linh hồn bị giam cầm.

Sáng hôm sau, khi người dân tìm kiếm Minh, họ chỉ tìm thấy máy quay của anh. Trên máy quay là những hình ảnh cuối cùng của một căn phòng tối tăm, nơi những xác chết vẫn nằm im lìm, và hình ảnh của Minh đang bị bao phủ bởi những bóng đen ma quái. Đặc biệt, trong những bức ảnh cuối cùng, có một hình ảnh ám ảnh của một gương mặt đầy sợ hãi đang nhìn chằm chằm vào ống kính.

Kể từ đó, con hẻm mù không chỉ là một địa điểm đáng sợ mà còn trở thành một lời cảnh báo ghê rợn. Mỗi khi đêm xuống, những tiếng thở hổn hển và tiếng cười ma quái vẫn vọng lại từ con hẻm, cùng với hình ảnh của những tử thi không bao giờ tìm được sự yên nghỉ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro