Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Taeyeon… Chả lẽ chính là cô gái đang đứng trên sân khấu hào quang phát ra bốn phía kia sao?

Sica đứng phía dưới sân khấu, bao quanh là một đám đông đang la thét chói tai, nhưng tất cả những tiếng la thét đó đều không ngăn được tiếng ca dịu dàng đang vang vọng.

I don't want to Stay another minuteI don't want you To say a single wordHush Hush, Hush Hush There is no other way I get the final sayBecauseI don't want to Do this any longerI don't want you nothing left to sayHush Hush, Hush Hush I've already spoken Our love is broken Baby Hush Hush…” Đứng giữa sân khấu là một sữ sinhdáng người nhỏ nhắn, mái tóc màu nâu tung bay trong gió, cung cách ăn mặc hết sức sành điệu, cô ta vừa ôm đàn ghi ta vừa hát, không nghi ngờ gì nữa, nữ sinh xuất chúng gây ấn tượng mạnh như vậy chỉ có thể là Kim Taeyeon, tất cả nữ sinh thực sự phát điên vì cô ta.

Ánh mắt sáng ngời, khí thế vương giả, những thanh âm lôi cuốn, nhất thời khiến Sica chấn động tâm can, cứ như bị thôi miên, ánh mắt Sica chăm chú nhìn người con gái đang hát không cách nào xoay người nhìn hướng khác.

“A! Kim Taeyeon thật đẹp  quá đi”. Một nữ sinh đứng bên cạnh Sica kích động hô to.

“ em yêu các chị!” Một nữ sinh khác cũng không kiềm chế nổi điên cuồng la lên.

Sica lần đầu tiên cảm thấy hiếu kỳ đối với một người con gái, nên tò mò giật tay một nữ sinh bênh cạnh hỏi “Kim Taeyeon kia rốt cuộc là nhân vật thế nào vậy?”.

“Gia đình của Kim Taeyeon là thế gia về âm nhạc, cha mẹ đều là nhạc trưởng, tài hoa âm nhạc của cô ấy thực sự khiến cho mọi người kinh ngạc. Hơn nữa, cô ấy thực sự quá đẹp , trông cô ấy chả khác nào thiên sứ bị lưu đày trên thế gian”.

Một nữ sinh bênh cạnh nghe bạn mình trả lời cũng vội tiếp lời.

“Kim Taeyeon hiện đang theo học đại học âm nhạc hệ ba năm, hiện tại cô ấy và bạn bè thành lập một ban nhạc lấy tên là TY’BAND, TY chính là từ cái tên Taeyeon của cô ấy viết tắt mà ra. cô ấy đẹp  quá đúng không? Kim Taeyeon chính là tình yêu của tất cả chúng ta”.

Kim Taeyeon… …

Sica sờ mặt mình thấy nóng bừng, khí thể tỏa ra từ Taeyeon khiến nàng có cảm giác như trúng phải vết thương trí mạng.

Lần đầu tiên nàng phát hiện hóa ra trái tim nàng cũng nhảy nhót, đập thình thịch vì một người con gái.

Về tới phòng học, đôi mắt đẹp của Sica mơ mơ hồ hồ, đôi mắt đẹp lăng lăng đích, còn không có năng phục hồi tinh thần lại,gương mặt ngây ngốc mãi không phục hồi tinh thần, trong đầu toàn là dáng vẻ của Taeyeon.

“Sica? Sica”. Heechul đưa tay qua lại ở trước mặt nàng, Sica lúc này mới phản ứng.

“Cái gì?” Ánh mắt của nàng vẫn ngây ngốc như cũ.

Heechul nhìn đồng hồ đeo tay rồi nhìn nàng cười xin lỗi nói, “Ngày hôm này cậu về nhà một mình được không? Tôi còn phải tham gia vào đội nhóm”.

“Không có việc gì, tôi có thể trở về một mình”. Nhìn Heechul cười thật tươi, Sica mới phát hiện ra đã tan học rồi.

Thực khó tin, nàng mơ tưởng tới một người con gái mà quên hết cả giờ giấc.

Heechul đi ra ngoài, nàng cũng thu thập đồ đạc chuẩn bị về, đúng lúc này, Puff từ đâu vọt tới, ôm cánh tay nàng nhìn nàng mỉm cười, “ Jessica, tuy cậu mới tới, thế nhưng hôm nay tới phiên cậu đổ rác”.

“Hả?” Sica kinh ngạc nhìn cô ta, đờ đẫn không nói tiếng nào.

“Như vậy, phiền cậu rồi”. Bộ điệu của Puff tươi cười có chút đùa cợt, cùng những người khác đi ra khỏi lớp.

Nhìn đống rác cần đổ đầy bụi bặm chồng chất lên nhau, Sica thở dài một hơi, nhận mệnh mang chúng ra khỏi phòng học.

Thế nhưng nàng đã phảm phải một sai lầm trí mạng… đó là nàng căn bản không biết nên mang đống rác này vứt chỗ nào hết.

Mờ mịt đứng nguyên một chỗ, bất chợt nàng nghe được tiếng hát rất hay….

Tiếng hát thật là hay!

 

Sica hoàn toàn bị thanh âm đó hấp dẫn, vô thức ôm theo cái thùng rác đi về hướng có tiếng hát.

 

Bất tri bất giác, nàng đã đi tới một gian nhà rộng nối tiếp nhau dựa sát vào sườn núi, đứng trước cửa sổ thủy tinh, lén nhìn vào bên trong, Sica kinh ngạc mắt mở lớn, thùng rác trên tay rớt bịch xuống đất.

 

Trời ơi! Nàng thấy Kim Taeyeon và dàn nhạc đang luyện tập ở bên trong, biểu tình trên mặt mỗi người đều hết sức mãnh liệt.

 

Ánh mắt Sica chỉ trong một thoáng đã tập trung vào Taeyeon, cả người cô ta tỏa ra hào quang chói lòa, làm lu mờ tất cả mọi người xung quanh.

 

Taeyeon thực sự rất tuấn tú, hát cũng êm tai.

 

Ánh mắt của Sica mơ màng, trên mặt đột nhiên hiện ra nụ cười mỉm ngọt ngào. Nàng thực sự rất yêu thíh giọng hát của cô ta.

 

Sica vẫn đứng hồi lâu bên cửa sổ, vẻ say sưa hiện rõ trên khuôn mặt, cho đến khi bọn họ thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về, nàng mới phục hồi tinh thần, nhìn đồng hồ đeo tay, Sica không khỏi kinh hãi, đã muôn vậy rồi ư?

 

Xong rồi, Sáng sớm hôm nay Kwon Yuri dặn nàng tan học phải đi về sớm. Toi rồi, trở về thế nào cũng bị cô ta mắng té tát.

 

Nàng hối hả ôm đống đồ bụi bặm hoảng hốt, lịch bịch đi tìm chỗ đổ.

 

Đúng lúc này, tay ghi- ta của nhóm là Kim Taeyeon, sau khi luyện tập xong, đang chuẩn bị đi về, thì bắt gặp một thân ảnh nho nhỏ mà ôm một đống đồ bụi bặm chồng chất, dáng vẻ trông rất tức cười, khiến cô ta nhịn không nổi cười thành tiếng.

 

Một nhóm bạn đi tới, nhìn thấy hắn như vậy, tỏ ra không hiểu, vội hỏi “Taeyeon cậu cười cái gì vậy?”

 

Choi Sooyoung, Lee Sunny cùng tay trống của nhóm là Kim Hyoyeon  nhìn Taeyeon tỏ vẻ thắc mắc.

 

Taeyeon mỉm cười lắc đầu, nhẹ nhàng nói “Không có việc gì”.

 

Cẩn thận từng li từng tí, Sica lén đẩy cửa nhà họ Kwon ra, trong lòng thầm cầu khấn hy vọng Yuri không có ở nhà thì tốt rồi.

 

Đột nhiên, một giọng nữ trầm thấp vang lên “Đã trở về rồi sao?”.

 

Sica không kiềm chế được sự hoảng sợ, xoay người lại, đôi mắt mang theo sự sợ hãi, nhưng nhìn thấy người đứng sau lưng nàng không phải Yuri, nàng thở phảo một hơi nhẹ nhõm, vỗ vỗ vào ngực, nhẹ giọng nói “Dạ, tôi đã về rồi, Yoona tiểu thư”.

 

Yoona đưa tay mở cửa, nhìn bộ điệu thủ thế của nàng, mỉm cười nói “ sau này hãy gọi tôi là Yoong, chúng ta hiện tại đã là người một nhà, không cần câu nệ những tiểu tiết”.

 

Sica nhất thời thụ sủng nhược kinh ( được sủng ái quá mà đâm ra hoảng sợ), mỉm cười gật đầu, có một người thân như thế này thì còn cầu mong gì hơn.

 

Nàng tươi cười thoải mái cho đến khi nhìn thấy Yuri ngồi ngay tại phòng khách, lấp tức toàn thân cứng đờ, hoảng sợ cúi đầu nhìn Yuri miệng lí nhí nói lời xin lỗi “Kwon tiểu thư, xin lỗi”.

 

Bản tình của Yuri khiến người ta không tài nào đoán được cô ta đang suy nghĩ gì, nhưng Sica thì tin chắc rằng cô ta nhất định là đang tức giận, vì nàng đã không nghe lời cô ta dặn.

 

Yuri dùng ánh mắt bí hiểm quan sát nàng, không nói gì, điều này càng làm cho trái tim của Sica thấp thỏm.

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro