1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                          _Ver @Jungkook_

Tôi cảm thấy ngượng ngùng vô cùng mỗi khi gặp Taehyung, vì vậy tôi luôn tìm cách tránh né cậu. Nhưng mà... Taehyung như đi guốc trong bụng tôi. Cậu ấy luôn xác định được đúng nới mà tôi sắp đi qua và sẽ đứng sẵn ở đấy chờ tôi.

Vì thế tôi không ít lần phải tìm đường vòng hoặc trốn vào một ngốc ngách nào đó chờ cho đến khi Taehyung rời đi.

Ví dụ như sáng hôm nay, sau một đêm dài cày phim để đầu óc không rảnh rỗi mà nhớ lại những chuyện vừa mới xảy ra thì tôi đã dậy muộn.

Mọi chuyện xấu xí và tồi tệ như trút hết vào ngày hôm nay, dậy muộn, quên sách vở, có bài kiểm tra nhưng chưa học bài... và đều tồi tệ hơn hẳn là Taehyung đang đứng trước cổng trường, tôi biết cậu ấy chưa chịu vào lớp vì có lí do 

Nếu hôm nay không có bài kiểm tra vào tiết một thì có lẽ tôi đã cúp học rồi ! Không thể ngang nhiên bước vào cổng trường, cũng không thể cúp học như mọi khi, không còn cách nào khác tôi đành phải leo rào. Và đứa đang ngồi rên rỉ không ai khác ngoài .... Jimin !

- Mày đi đứng kiểu gì thế hả. Nay ngã trầy tay chổ này, mai ngã trầy tay chân chổ kia, rồi sẽ để lại đầy sẹo trên người cho mà xem ! Haizz, không biết bao giờ mày mới tự lo cho bản thân mày được ?

- Này này đưng khinh thường Jungkook này nhé !

- Mày mà cứ nghỉ học như thế này thì không đậu nổi Bách Khoa đâu đó. Đừng quên rằng mày ước mơ làm kĩ sư xây dựng vì lí do gì nhé !

' Rồi rồi, tao biết rồi !

Tôi cắt ngang lời Jimin và nhanh chóng chạy ra khỏi lớp trước khi cậu ấy kịp
"giáo huấn " thêm đủ thứ bài học kinh nghiệm để đời nữa.

                            _________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro