5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                             _#Taekook_

Taehyung đặt một chồng sách cao ngất xuống trước mặt tôi. Sự xuất hiện đột ngột của cậu ấy khiến tôi bối rối vô cùng. Đây là lần đầu tiên trong một tháng qua chúng tôi đối mặt trực tiếp với nhau. Taehyung thao thao bất tuyệt :

- Tớ đã soạn riêng tài liệu từng môn ra rồi.
Những công thức quan trọng và bắt buộc phải nhớ tớ đã liệt kê vào giấy note, cậu sẽ không phải mất công bới tung đống sách vở ra tìm như trước nữa đâu. Chồng ngày là Toán, đây là Lí, còn này là Hóa. Cậu học khá chắc Hóa rồi nên tớ không lo lắm. Toán thì cậu cần chú tâm thêm vào hình học không gian, thỉnh thoảng cũng phải xem lại chương trình 11 nhé. À còn Lí này, Lượng tử ánh sáng là chương mà cả lớp ta cảm thấy đuối nhất. Tiết hôm nọ cậu không đến lớp, tớ sợ rằng cậu sẽ không nắm chắc bài nên đã nhờ thầy Jin và Eunbi giảng thêm rồi. Bây giờ tớ cũng không còn lo lắng lắm đâu, chắc là có thể chỉ lại được cho cậu, có gì cậu cứ hỏi tớ nhé !

- Eunbi là.... - Tôi ngờ hoặc hỏi Taehyung

- Thành viên của đội tuyển Lí ! Khó khăn lắm tớ mới hẹn được Eunbi ra thư viên và nhờ cậu ấy bày lại một số kiến thức, cơ bản của Lí đấy !

Bây giờ tôi mới vỡ lẽ. Thì ra Eunbi, cô gái mà tôi bắt gặp hôm ấy, thì ra Taehyung làm tất cả những điều này là vì tôi, vậy mà bấy lâu nay tôi lại hiểu sai cho cậu ấy.

- Cậu đừng khóc mà, ai nhìn vào cũng nghĩ là tớ đang bắt nạt cậu đó !

Nếu Taehyung không nói ra có lẽ tôi sẽ không biết mình đang khóc. Nước mắt từ đâu cứ tràn ra từ khóe mắt, chảy dài xuống hai bên gò má, xuống cằm rồi xuống cổ.

- Hôm nay là Valentine trắng. Cậu đã tưbgf nghe câu chuyện kể về một chàng trai người Nhật đáp trả lại tình cảm của người thầm thương trộm nhớ mình vào ngày Valentine Đỏ bằng cách tặng cô nàng một hộp kẹo thật lớn, trắng như tuyết chưa ?
Valentine Trắng còn được coi là ngày đáp trả. Tớ đã chờ đến ngày hôm nay lâu lắm rồi Jungkook ạ ! Tớ thật sự thích cậu ! Nhưng những ngày vừa qua cậu luôn tránh mặt tớ, tớ sợ rằng thời gian sẽ làm cậu không còn thích tớ nữa. Chúng ta có thể là một đôi không ?

-.....

-.....

- Tớ sẽ không ngốc nghếch đến chờ đến mua Valentine nữa mới trả lời đâu, Taehyung ạ !

Mưa ngoài trời vẫn chưa ngớt hẳn, từng hạt mưa cứ loang lỗ trên ô kính cửa sổ. Cơn mưa cứ dịu dàng như lần đầu Taehyung nhẹ bước vào tim tôi.

                                  _end_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro