Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

' Nếu chúng ta yêu nhau mà làm tổn thương người khác thế vậy thì... Chúng ta có nên đến với nhau nữa không hay là để kiếp khác có duyên sẽ gặp lại ' Tại con đường A của thành phố B tràn ngập người qua lại, cô bước đi hòa vào đám đông qua lại nhưng tâm trạng và tâm trí cô dường như đã mất hết trong đầu cô chỉ hiện lên vẻ người đàn ông nói với cô nhưng lời mà cô không muốn nghe và mà lỡ nghe rồi thì không biết phải trả lời như thế nào, từ từ cô lại nghĩ đến câu anh nói trước khi tạm biệt : ' Nếu chúng ta yêu nhau mà làm tổn thương người khác,... ' Nước mắt cô càng ướt đẫm khuôn mặt , mọi người đi đường ai cũng nhìn cô với ánh mắt tội nghiệp nhưng không ai lại hỏi cô vì sao cô lại khóc vì nhìn cô toát ra cô đơn và lẻ loi của người thất tình , thật tội cho cô gái ấy mà . Cô ngước lên bầu trời và kệ những gì đang diễn ra trên đường phố mọi người đều đang chạy vì trời đang bắt đầu mưa chỉ có cô đứng đó đó và ngước lên bầu trời mở miệng và nói thầm: ' Mưa rồi , tốt quá'.
" Khi yêu ai luôn hạnh phúc, và bạn sẽ yêu sâu đậm người đó nhưng khi bạn chìm đắm vào tình yêu thật sâu đó mãi sẽ không bao giờ có thể đứng dậy vì nếu bạn chìm sâu quá bạn đứng dậy để rời khỏi nơi đó bạn sẽ không thể bước dậy nổi và toàn thân và nhất là tim bạn sẽ rất đau, rất đau"
Năm năm sau . Thành phố B , Tại quán cà phê Final, đây là quán cà phê nổi tiếng và có tiếng nhất thành phố đây vì tất cả cà phê ở đây đều nhập khẩu từ các nước khác và khó kiếm nhất Tp B và nơi này luôn đông khách cả ngày vì trừ h đang làm việc tại các công ty lớn . Một cô gái đang đeo tạp dề của quán Final cô có khuôn mặt dễ thương với núm má đồng tiên khuôn mặt trái xoan, đôi môi nhỏ nhắn với nước da hồng hồng láng mịn với kiểu tóc cuộc hai bím làm ai nhìn vào cũng đổ cô hết , cô quay lại với người bạn bên cạnh nói, lo lắng nói :
- ' Nhiên để việc đó tớ làm cho đi xin bà chủ nghỉ hôm nay đi không phải cậu có buổi phỏng vấn việc làm tại tp bên cạnh đúng không , Cô dừng tay để nghỉ trưa vì trong thời gian đang ít khách nhìn cô bạn đang nằm gục trên bàn, cô nhau mày nói lớn : '
- ' Cậu định không đi à, cậu đừng quên tiền nhà này lại bắt đầu tăng rồi tiền điện đủ thứ nữa cậu lấy tiền đâu ra mà trả lại định mượn tớ à, tớ biết tiền làm ra ở đây không ít nhưng mà số tiền làm ra ở đây không thể lo cho cuộc sống cậu được , nghe không Nhiênnn' cô càu nhau nhìn về người bạn bên cạnh
Cô bạn bên cạnh không đẹp lắm cô có mái tóc cuộc đuôi ngựa và chiếc kính cận ngày nào cũng mang với nước da trắng hồng nhưng nhìn đi nhìn lại cô vẫn bình thường như những người khác và cô mang đồ rất giản dị nhưng không thể nào không toác lên vẻ đẹp thuần khiết của cô mà không ai có thể nhận ra được , nghe bạn thân cô nói xong cô ngước mặt lên nhìn cô bạn mình đang càu nhau bên cạnh mình với ánh mắt giả vờ đau xót đi lại nắm tay người bạn thân lắc qua lắc lại và nói với giọng nũng nịu :' Đậu, cho tớ nghỉ ngày hôm nay đi tớ đã xin việc tất cả các công ty ở Tp B rồi mà không có ai chấp nhận cả , may mà có quán cà phê này của người quen cậu chứ tớ cũng không biết xin việc chỗ nào nữa , với số tiền đó tớ đâu có càu bậy đâu mà '
Cô bạn thân kia giả vờ tức giận nói : ' Nè nè dạ thưa chị e có tên đầy đủ nha cấm gọi tên ở nhà nha , tui giận hông cho ăn cơm bây giờ ' Nhiên bật cười ha hả làm cho cô bạn thân của cô cũng cười  mỉm theo . Nhưng một chút cười cô lại thở dài và lo lắng nói :
- " Nhiên à nghe tớ nói đây , số tiền cậu nhận về đều quyên góp cho trẻ mồ côi và trạm cứu động vật tớ biết đó là tốt nhưng cậu biết đó cậu quyên góp hết rồi tiền đâu mà sinh sống rồi bọn mình lại ở thành phố đều đắt đỏ làm việc thêm này cũng không được bao nhiêu tiền đâu  nghĩ cho bản thân mình chút đi rồi hay nghĩ cho người khác được không'
Nhiên ôm tay người bạn thân nói nũng nịu :" Haizz , tớ cũng đưa tiền cho cậu một nữa để trả tiền nhà cả 2 đứa và tiền ăn uống rồi mà vậy là đủ sống rồi, nếu cậu nói vậy chứ tớ mặc với bộ dạng xấu xí này đi xin việc ở đâu mà chấp nhận , xin cậu đó cho tớ nghỉ rồi tháng sau tớ đi nha nha ' Đậu kéo tay người bạn thân ra khỏi mình rồi tức giận nói tiếp :" Không nói nhiều , hôm nay phải đi xin việc  với nữa hình dáng xấu này tớ hiểu cậu vì sao lại hóa trang như thế này nhưng mà tớ chắc chắn sẽ có công ty không lựa vẻ đẹp bên ngoài mà cho việc làm , tớ nói rồi phải xin'. Nhiên bất lực mặt ngước lên nói với Đậu :' Nhưng mà Lạc Thiên à tớ nghĩ không có công ty nào như vậy bây giờ phải có sắc đẹp mới xin được mà ' Cô thở dài.
Thiên nói tiếp : " Ngốc chưa xin sao biết được đi ngay lập tức cho tớ , nếu hôm nay cậu không đi đừng mơ mà về nhà ăn cơm nha '
Nhiên ngạc nhiên lại ôm tay người bạn nói :" Thiên à sao cậu đối xử với tớ như vậy " . Người bạn quay lại nghiêm túc nó: " Tớ đối xử với cậu như vậy là lo cho cận đó chúng ta 22 tuổi rồi đừng suy nghĩ trẻ con nữa phải đi xin ngay lập tức may hôm nay công ty đó nhận cậu thì sao " " Nhưng mà ..." " Đi ngay lập tức " . Đúng là có cô bạn như vậy thật mệt mà giống như mẹ của mình vậy nhưng mà cũng đúng đây chính là mẹ của mình mà cô cười mỉm vừa đến trạm xe buýt cô vừa nhận ra mình đã lỡ chuyến xe buýt qua thành phố  A cạnh thành phố B rồi cô thở dài nói :" Hôm nay đúng là xui " Cô nhắm mắt ngước lên trời và từ từ mở mắt ra cười mỉm và thì thầm nói :" Không xui cho lắm nhỉ , mưa rồi" .
               Chap 1 hết ( chưa có xuất hiện nam  nhân vật chính nha, mong mọi người thông cảm tg hơi lười viết hihi )
                               #tg Cỏ Đông

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh