vi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em viết đôi dòng này, trong cơn hoảng loạn cực độ. Và chút sợ hãi . Việc sống chưa bao giờ là dễ dàng. Hơn thế nữa, việc sống sao cho thoải mái bản thân chưa bao giờ là dễ dàng.

Em còn thơ dại
Nên những bộn bề làm em sợ hãi
Em còn non nớt
Nên cánh chim em chưa chao liệng bầu trời.
Em thơ ngây
Và mặt trời bảo thơ ngây là đẹp đẽ
Em hoang dại
Em tự do
Em có đôi cánh của em và em khao khát muốn bay
Nhưng rồi em ngổn ngang sợ hãi
Mặt trời bảo, bay đi con, đừng sợ
Mang cái đẹp của con trao tặng cho bầu trời
Mang cái đẹp của con in hình nơi mặt biển
Để ngọn gió cười và muôn thú trông theo.
Nhưng không đâu, em sẽ ngã mất
Vì bên trên là những giông tố bão bùng
Vì em cả nghĩ nên em hay sợ hãi
Vì cuộc đời này lắm những lo toan
Mặt trời bảo, bay đi con đừng sợ
Đưa ta đôi cánh, và ta dát lên những vàng và bạc
Những đoá hồng, những lòng dũng cảm
Khảm ngọc trai và một chút yêu thương
Thôi, nhảy đi con
Bay đi con
Tự do đi con
Khát khao lên
Đừng sợ hãi
Rồi con sẽ lớn
Bớt thơ ngây
Thêm đẹp đẽ
Rồi con sẽ thành một chú chim vĩ đại
Nhưng bây giờ con phải tập bay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tao