Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một nơi nào đó ở Mỹ
NJ:Bà nó ơi! Bà có nghĩ con Kook với con Min đủ tuổi về Hàn chưa bà?
JN:Tui nghĩ đã tới lúc tiếp quản thị trường bên đó rồi
NJ:Bà nói đúng. Nhưng lỡ hai đứa ko chịu qua bên đó thì sao ?
JN:Hmmm.. hay đợi nó ngủ rồi kêu vệ sĩ tới cõng đến máy bay? Hay cho nó uống thuốc mê rồi đưa qua bên đó? Hoặc dùng biện Pháp mạnh như vũ lực thì sao? *nói chuyện ko chớp mắt *
NJ: Tui thấy dạo này bà hơi ác rồi đó * vừa nói vừa lấy tay lau mồ hôi *
JN:Vậy thì làm sao để hai đứa nó qua bên đó? *nói với vẻ mặt trầm tư suy nghĩ *
Tới đây, bầu ko khí bắt đầu im lặng. NJ vừa uống ly cafe vừa suy nghĩ, Jin thì viết cái gì vào tờ giấy. Đột nhiên hai người lên tiếng :
Hay là hỏi hai đứa nó? *đồng thanh tập 1*
Ông /bà với tui có thần giao cách cảm à? *đồng thanh tập 2*
Quả đúng là vợ / chồng tui! *đồng thanh tập 3*
Yêu ông /bà ghê :vv *vừa nói vừa ôm nhau *
Bầu ko khí lãng mạn lên, trong khi hai vợ chồng ôm nhau thì có hai đứa con gái đang đứng nhìn
JM:Ba với mẹ tình cảm gớm! Sao ko lựa thời gian nào làm đi mà nhất thiết phải để hai tụi con nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng này chứ?
*quay sang nhìn Kook* Em nói đúng ko chị?
Thấy vậy, đôi vợ chồng buông tay ra, ngồi xuống chiếc sofa và nói :
NJ:Hai đứa lái đây ba mẹ biểu!
Nhỏ nghe xong chạy nhanh tới chỗ ba mẹ. Trong khi nhỏ đang tung tăng chạy thì nó nhẹ nhàng tới chỗ ngồi
JM:Ba mẹ kiếm tụi con có chuyện gì ko?
NJ:À.....ừm đúng rồi, hai con sắp được ra nước ngoài một chuyến!
JM:Nước nào vậy ba? Nhật, Pháp, Anh, Úc. Hay...... *vừa nói vừa cười *
JN:Hàn Quốc !
JM:Hả *nhảy dựng lên *
NJ:Đúng vậy ba với mẹ cần tụi con sang Hàn một chuyến để lo công việc bên đó.Với lại tụi con nghỉ lâu quá rồi nên tụi con cần làm việc lại.
JM:Nhưng ba à, con ko muốn qua bên đó đâu! Cho con với chị hai ở lại đi mà! Đi...Đi!
JN:Được, nhưng phải chấp hành ba nội quy nếu ở lại đây :một, tịch thu thẻ tín dụng, ko được dùng tiền khi ba mẹ chưa cho phép. Hai, làm tất cả việc nhà. Ba, ko được đi chơi! Thế nào, hai con có chịu ko?
JM:Mẹ...thôi mà *nhõng nhẽo *
JN:Giờ muốn ăn đập hay sao?*mắng *
JM:Mẹ à mẹ *van xin*
JN:1...2 *đếm *
Chưa đếm tới ba thì nó bịt miệng nhỏ lại
JK:Con với Min đi! Được chưa *nói với cặp mắt lạnh lùng *
NJ:Vậy mới là con gái yêu của ba chứ *cười *
JK:Chừng nào đi?
JN:Nữa đêm hôm nay đi, sau hai ngay sẽ đến Hàn
JK:Vậy con với Min lên phòng *nói xong dắt nhỏ lên phòng *

Trên phòng

JM:Chị! Sao chị lại đồng ý hả? HQ cô gì vui đâu?
JK:Giờ chị hỏi, ở lại đây làm theo những nguyên tắc của mẹ hay qua bên đó được tự do?
JM:Ờ thì qua bên đó
JK:Ừm biết thì tốt giờ lo dọn đồ đi
JM:Vâng em biết rồi

Phòng khách
NJ:Tui thấy con Kook là khỏi lo nhất, còn con Min?
JN:Ko sao đâu. Có con Kook bảo vệ là khỏi lo nhất. Với lại hai đứa nó ở trong nhóm 'đó 'mà, ai dám chọc chứ
NJ:Bà nói đúng, chắc tui lo xa quá rồi *nói xong lấy điện thoại đặt vé *
JN:Ông nên thư giãn đi, tụi nó ko sao đâu
NJ:Nhưng tui cảm thấy có điều gì chẳng lành *nhìn bà *
JN:Chắc ông mệt rồi, vô ngủ đi lấy sức còn tạm biệt tụi nó *dắt ông lên phòng *
Ông cũng nghĩ rằng mình lo hơi quá nhưng có một điều mà ông ko ngờ tới một thứ nguy hiểm một tính mạng mong manh một trái tim tan nát
Gần đến giờ bay
JK:Tam biệt ba mẹ, tụi con đi đây
JN:Tụi con đi cẩn thận nha *nước mắt giàn giụa *
NJ:Nhớ giữ gìn sức khỏe nha con
JM:Ba mẹ cũng vậy *nói xong kéo vali đi *
JN:Tạm biệt hai đứa con gái yêu quý của mẹ *nói nhỏ *
Kook và Min đang ngồi trên chiếc taxi hướng tới sân bay. Bầu trời hôm nay khá đẹp nên nó nghĩ chuyến bay sẽ ổn. Lâu rồi mới được về HQ nên nó ko biết làm sao. HQ là nơi có nhiều kỉ niệm nhất với nó. Hồi nhỏ, nó là một cô nhi sống trong nhà thờ. Nó lúc nào cũng lạnh lùng, ít nói ít cười
Nó đã tưởng rằng ông trời ki thương nó nên nó thờ ơ với mọi thứ. Nhưng vào ngày đó, nó đã thay đổi. Đó là một ngày mưa, trời mưa khá lớn. Lúc này nó mới sáu tuổi, nó đang ngồi đọc sách, nó rất thông minh từ khi còn nhỏ. Ba tuổi đã biết đọc nên các sơ rất yêu quý nó, nó trầm tư đọc. Đột nhiên, nó nghe tiếng sơ nói chuyện với ai đó, nó quay lại nhìn
Một cặp vợ chồng trẻ tuổi đang muốn nhận nuôi một đứa con gái nên đã tới đây. Người chồng đang nói chuyện với sơ, còn người vợ thì nhìn xung quanh coi từng người. Nó ko quan tâm cho lắm vì nó cô đôi mắt hai màu :bên phải đen và bên trái hổ phách. Nó ghét đôi mắt này vì có đôi mắt này nên mẹ ruột bỏ nó đi. Nên nó đeo một cái bịch mắt màu đen để che con mắt màu hổ phách này
Đang đọc sách thì tự nhiên có 3,4 thằng con trai tiến lại chỗ nó. Một đứa con trai trong nhóm đi tới và ném cuốn sách nó đang đọc xuống đất rồi nói :
👦:Sao m ko lo sửa soạn cho người ta nhận nuôi đi.
*nó im lặng *
🙎‍♂️:M câm à?
🙇:Thôi đi m, dù nó có sửa soạn cỡ nào thì cũng ko ai nhận nuôi nó đâu
🤦‍♂️:M nói đúng, ai biểu nó có đôi mắt quái dị đó chi
👦:Cho r xem lại đôi mắt đó coi
👦:Chà... Càng nhìn càng tởm, muốn đánh nó ghê
👱:Đúng lúc t đang ngứa tay, haha
🙇:T đếm tới ba đánh tập thể luôn nha một...hai
Nó lấy tay che mặt lại. Nó ki biết võ với lại cơ thể nó rất yếu do ko ăn đủ chất nên đành chấp nhận bị bắt nạt. Nó run, nó sợ, từ lúc sinh ra nó luôn phải chịu những cơn đau. Ông trời ko công bằng, luôn thiên vị cho những người hoàn hảo hơn nó, nó chợt khóc, khóc ko ra tiếng
👩:Dừng tay
👦:Ai dám kêu dừng tay. Muốn ăn đập chung với con này ko mà nói?
👩:Cô kêu các con dừng tay .Với lại các con hỗn quá *người phụ nữ đó ko ai khác chính là người vợ đang tìm cho mình một đứa con gái *
A tụi con xin lỗi cô *bốn đứa chạy đi *
Nó ngẩng đầu lên, thấy tụi con trai chạy hết liền yên tâm. Chợt có người tới trước mặt nó, nói:
👩:Con có sao ko? *người vợ lau nước mắt cho nó *
*nó ko nói gì *
👩:Chà mắt con đẹp quá, một bên đen một bên hổ phách
*nó im lặng *
👩:Con có vẻ ko thích nói nhỉ?
*vẫn im lặng
👩:Vậy con có muốn có gia đình ko? *người vợ cười nhẹ *
*nó ngẩng đầu lên nhìn người trước mặt nó. Lần đầu tiên có người muốn nhận nuôi nó *
👩:Thế nào? *người vợ cười rồi xòe tay ra*
Dạ dạ *nói nhỏ *
Người vợ cười rồi dắt nó ra ngoài gặp người chồng. Nó sắp có gia đình mới. Một mái ấm thật sự, khi nó chuẩn bị rời đi, sơ chạy tới chỗ nó và tặng cho nó một sợi dây chuyền hình thánh giá được làm bằng bạc rồi sơ tạm biệt nó
Người đã nhận nuôi nó chính là gia đình Jeon gia. Khi nhận nuôi nó, ba nuôi nó đã mở một tập đoàn nhỏ tên Jeon thị và tập đoàn này phát triển rất nhanh và trở thành tập đoàn lớn nhất thế giới. Một nam sau,khi nhận nuôi nó, mẹ nuôi nó đã sinh ra em gái nó Jeon Jimin
Mặc dù ko cùng huyết thống nhưng nó rất yêu thương Min. Về sau nó đã bắt đầu học Taewondo và Judo.Riêng sợi dây chuyền nó lúc nào cũng đeo trên người. Còn đôi mắt hai màu của nó thì chỉ có người trong gia đình biết. Mẹ nó đặt cho nó một chiếc bịch mắt màu đen riêng cho nó đeo mỗi khi ra đường và mẹ nó đã chọn cho nó một ngày làm sinh nhật
Khi nó lên mười, gia đình tặng cho nó một chiếc headphone màu đen -đỏ, hãng Justbest.Đó là món quà sinh nhật đầu tiên của nó nên lúc nào nó cũng mang bên mình. Lên mười bốn, nó lấy được bằng đại học ARMY và được công nhận là người trẻ nhất lấy được bằng Đại học
JK:Ngủ ngon *nói nhỏ *
Nó và nhỏ bước vào sân bay. Gần nửa đêm rồi mà vẫn còn đông. Khi bước vào, hàng ngàn con mắt hướng về hai người. Mái tóc màu bạch kim của nó được thả xuống, deo miếng bịch mắt màu đen
Còn nhỏ thì thả mái tóc màu nâu hạt dẻ xuống. Hiện giờ hai cô là trung tâm chú ý của sân bay. Nhìn thấy cảnh tượng hiện giờ, nhỏ hỏi nó:
JM:Chị, sao ai cũng nhìn mình thế. Thấy đẹp quá nhìn à
JK:Chắc vậy
JM:Đi thôi chị, sắp tới giờ cất cánh rồi
JK:Ừ *nói xong dắt nhỏ đến chỗ soát vé *
2ngày sau
JM:Đi máy bay 2 ngày nản quá chị
JK:Chịu thôi... À cho em nghe một tin tốt
JM:Gì vậy chị ?
JK:Nhớ con bạn thân của chị ko?
JM:Chị Min Yoongi đúng ko chị?
JK:Đúng rồi, nó đó. Nó về HQ được ba tháng rồi xíu nó ra đón mình
JM:Yeah! Chị Kook muôn năm *vừa nói vừa ôm Kook*
Ra tới cổng sân bay Seoul, thấy một cô gái tóc màu đỏ tươi được búi gọn lên, mặc một chiếc đầm ngắn màu đen tôn lên ba vòng chuẩn, lộ đôi chân trắng nõn, mang giày cao gót màu đen đang vẫy tay với nó. Nhỏ thấy vậy liền chạy tới ôm cô gái đó
JM:Chị Yoon ơi, em nhớ chị quá
YG:Chị cũng nhớ em lắm Minnie
JK:Lâu rồi ko gặp, Min Yoongi
YG:Hai năm rồi còn gì, à nghe nói biệt thự m dư một phòng đúng ko?
JK:Ờ, đúng vậy đó. M hỏi làm gì?
YG:Cho t ở ké!
JK:Nhớ trả tiền nước, tiền điện được rồi
YG:Bạn thân của m mà làm vậy hả *hét to*
JK:Giỡn thôi
YG:À t thấy hơi lạ, hiếm khi thấy m cười lắm mà, sao hôm nay cười dữ vậy ?
JK:Nhớ lại kí ức nơi này *cười mỉm*
JM:Hai chị kì quá à. Bỏ rơi em. Uổng công em bắt taxi... Huhu*làm nũng *
JK:Được rồi, lên xe đi *nói rồi lấy headphone đeo vào *
Đi được nữa đường thì cô nhớ ra gì đó, quay qua nhìn nó rồi chỉ vào tai nghe. Nó hiểu cái ám hiệu liền gỡ ra rồi hỏi cô
JK:M muốn nói chuyện gì?
YG:Hì hì hì *hét to* CHÀO MỪNG ĐẾN HÀN QUỐC
Nó và nhỏ thấy vậy liền ôm cô rồi nói :
Cảm ơn chị /mày
Hàn Quốc nơi chứa nhiều kí ức đáng nhớ, nơi tình yêu thương và là nơi chứa bạn bè thân yêu. Có lẽ về HQ là ý tốt, nhưng mà nó ko biết rằng, tại chốn thân yêu này xảy ra một điều khủng khiếp với 3 cô

Hết tập 1
Thanks For Watching








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jk#th