chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dưới sự khống chế, bệnh tình Thái hậu liên tục tái phát khiến nhiều người cảm thấy lo lắng. mãi cho đến khi toàn bộ thái y viện quỳ xuống nhận tội thì mọi việc cũng rõ ràng rằng bệnh tình của bà ta không thể khá hơn chút nào.

Chỉ trong vài ngày, phe phái của Thái Hậu đã sụp đổ và giải tán. Một số người bị cách chức, một số khác được phép từ chức, số còn lại gia nhập phe hoàng đế, thậm chí chức vụ về cơ bản cũng được giữ nguyên.

Những vị trí trống đều được lấp đầy bởi những người mới.

cả Nhĩ Lam và Lý Vân Tích đều được thăng chức.

Dương Đạc tiệp cuối cùng cũng có thể rời khỏi Khâm Thiên Giám, đánh trống khua chiêng quay lại làm một nhân viên chân chính trong triều.

Nhiều quan chức nhỏ trước đây thường bị xếp vào hàng thấp nhất bây giờ đã được âm thầm thăng chức ở các vị trí cao hơn.

Một cơn bão đã đi qua và mọi việc thay đổi đều diễn ra trong im lặng,  thậm chí quá yên tĩnh nên khiến người ta cảm thấy không thực tế chút nào.

Vì lý do này, những kẻ không biết đều cho rằng hoàng đế thật may mắn. còn những người thông minh có dính líu vào sự việc đều có phần rụt rè.

Trước đây người ta chỉ biết rằng Đoan vương là nhân tài, nhưng bây giờ bản thân nhận ra còn có người tàn nhẫn hơn hắn đứng tầng phía trên.

Chỉ cần nhìn xem ai được thăng chức, ai mất mạng, là có thể thấy hoàng đế kia nhiều năm qua đều giả mù, nhưng thực chất lại là người nhìn rõ hơn ai hết. Hắn ta giống như con rắn mang nanh độc và xảo quyệt, trước khi hoàn toàn chắc chắn thì hắn ta sẽ nằm im không di chuyển cho dù có thể sẽ chết cóng, hoặc bị đá, giẫm, đạp tàn nhẫn. nhưng một khi đối phương nhận ra nanh độc hắn nhe ra, người đó chắc chắn sẽ mất mạng.

Vì vậy, những kẻ đang sợ hãi lại ngày càng sợ hãi, còn những kẻ táo bạo lại có những suy nghĩ riêng.

Trong triều đình có rất nhiều dựa vào tài năng của mình để tiến lên. Nhưng về cơ bản họ đã nản lòng sau khi sống sót trong bầu không khí đầy mùi khói thuốc tranh đấu hiện nay. Lúc này Thái hậu ngã xuống, hướng gió thay đổi, bọn họ mơ hồ ngửi thấy mùi hy vọng lập nên thành tựu to lớn.

Thậm chí, một số thành viên của phe phái Đoan Vương đã mạo hiểm đến xin hoàng đế đầu hàng. Họ từng than thở rằng đời sẽ không gặp được bậc thầy thông thái nên chỉ có thể đặt hy vọng vào Đoan vương, chờ đợi hắn thay thế họ. Bây giờ nhìn lại, không cần thiết phải lãng phí thời gian nữa. 

Bằng cách này, với sự biến mất của Đảng Thái hậu, một nhóm các đảng phái ủng hộ chủ nghĩa đế quốc đã xuất hiện.

Mộc Vân quyết tâm giữ vững chức vụ của mình dưới quyền Đoan Vương. Hắn đã trà trộn vào nhóm quân đầu hàng phe Thái hậu và quỳ lạy hoàng đế để bày tỏ quan điểm của mình. Sau đó, hắn ta quay lại và vội vàng ra lệnh cho thuộc hạ tăng cường nỗ lực tung tin đồn thất thiệt, làm cho hình ảnh bạo chúa của Hạ Hầu Đàm ăn sâu vào lòng người dân.

Nhiều năm qua Mộc Vân đã làm nhiều việc bẩn thỉu thay cho Đoan Vương. hắn ta tin rằng mình làm việc này hoàn hảo đến không ai phát hiện ra. tuy nhiên kết quả là sau một ngày bận rộn, chờ đợi hắn là chiếu chỉ của triều đình yêu cầu cắt chức và điều tra.

Mộc Vân không biết mình đã lộ thân phận ở đâu. Mãi cho đến khi nghe tin những gián điệp khác dưới quyền Đoan Vương cũng bị tiêu diệt, hắn mới chợt nhận ra có người đã giao toàn bộ danh sách cho Hạ Hầu Đàm.

"Tạ, Vĩnh, Nhi" -  Mộc Vân lặp lại cái tên này đến mức miệng toàn mùi máu.

Trong khi đó, đảng Đoan Vương đang tổ chức cuộc họp khẩn cấp lần thứ 18 trong tháng này.

Các quan đại thần vừa lo vừa giận, tìm mọi cách ám chỉ với Đoan vương rằng đã đến lúc phải ra tay nhanh chóng, nếu muộn hơn một ngày thì cơ hội chiến thắng sẽ càng ít hơn.

Hạ Hầu Bạc sắc mặt ngưng trọng, trên lông mày tao nhã hiện lên vẻ bi thương: "Bệ hạ làm vua thì cũng có khuyết điểm, nhưng dù sao hắn vẫn là anh em ruột thịt của ta. dù hắn không tốt, nhưng ta không giống hắn. Người ta thường nói, đi đúng đường sẽ được quý nhân giúp đỡ. Nếu ta cũng vô liêm sỉ như hắn ta thì làm sao có thể xứng đáng với tinh thần chiến đấu của mọi người? "

Các quan đại thần đều bật khóc: "Điện hạ!!!"

Hạ Hầu Bạc dùng giọng nói ấm áp an ủi hắn: "Mọi người nhất định phải bình an vô sự, đừng lo lắng. Nhất định phải tin rằng quả báo của hắn sẽ sớm đến thôi."

Sau đó hắn đóng cửa đuổi người, truyền gọi ám vệ vào: "hãy sắp xếp theo kế hoạch."

Ám vệ: "Điện hạ, nghe nói Tạ phi đã đổi phe, nàng có thể đoán trước được tương lai. Nàng cũng sẽ báo cáo kế hoạch thay đổi của chúng ta với hoàng đế thì sao?"

Hạ Hầu Bạc mỉm cười: "Trước đây khi thực hiện ý tưởng của cô ta, ta sẽ thay đổi một số chi tiết nhỏ, cô ta cũng không thể nhận ra. lần này cũng vậy, ta tạm thời nhờ cô làm thêm một việc nhỏ nữa vào ngày đã định." 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro