khi mới lên 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi vừa lên 2 lúc tôi vẫn chưa hiểu chuyện vẫn còn bập bẽ đi chưa vững cơm chưa bt ăn thì con người ta nói "gia đình m chẳng có ai ra gì" ," m xem bố mẹ m đi người có học nhưng lười làm ham chơi người vô học kiếm chẳng đc bao nhiêu rồi m sẽ thành cái gì trong xã hội này" tôi vẫn mảy may ko bt họ nói xấu mẹ mk
Lúc vừa lên 3 khi tôi nhận thức đc mẹ bận bịu đi làm đủ mọi việc để chăm lo gia đình, con chưa thấy mẹ mua một bộ quần áo mới cho bản thân chỉ toàn mặc lại đồ cũ đến thời gian đón tôi đi học về nhưng mẹ chưa từng tiếc tiền mua sách vở quần áo đẹp để tôi bằng bạn bằng bè chẳng có thì con thương mẹ đến nhường nào nhưng người ta nói "tao xem mẹ con nhà m cũng chẳng ra gì","mẹ m cả đời này cũng chỉ đi làm thuê thôi chứ đến một chữ bẻ đôi ko bt" tôi hiểu tôi bt nhưng cũng nói dám nói lại vì những điều họ nói ko sai nhưng tôi lại buồn vì cả đời này mẹ vất vả là do tôi chính vì sinh ra tôi nên mẹ mới có cuộc sống như thế này tôi đã khóc nhưng ko phải khóc chạy để mẹ vỗ về mà khóc cho cuộc đời vất vả của mẹ
Khi lên 4 tiền mẹ tôi kiếm đc chỉ lo đủ bữa qua ngày để giúp mẹ tiết kiệm tiền tôi đã giấu việc chiếc quần đã rách bên hông và tự vá lại nhưng rồi người ta nói " mẹ m nghèo tới mức quần của m cũng ko mua cho m sao"
" Tốt nhất là m đừng mặc quần này qua ra đường ko xấu hổ bọn tao khi là họ hàng với m" tôi vẫn khóc mặc dù là trải qua vô số lần họ sỉ nhục chế diễu nhưng tui lại ko kìm lòng được có lẽ là do tôi quá yếu đuối hay là do tôi thấy nó đúng với hiện tại
Lên 5 tuổi gia đình tôi càng trì triệt tiết kiệm hơn vì lúc đó em tôi ra đời tôi đã rất ghét nó vì sao sinh ra tôi đã khổ h có nó thì vai của mẹ tôi phải gồng gánh nhiều hơn ko lúc đó chỉ có thể nói rằng tôi ghét em tôi hơn bất kì thứ gì tại thời điểm đó( chuyện từ lúc bé nên chỉ lúc nhớ lúc quên chuyện ko mạch lạc cảm xúc vì ko phải chuyện nghĩ ra nên ai ko thích làm ơn đừng buồn lời ác ý) còn tiếp 🙂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hiendai