Chương 41: Tình yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kawaori Rino tỉnh lại đã là buổi sáng ngày hôm sau.

Toàn bộ tàu thuỷ thập phần vững vàng, trên cơ bản không cảm giác được bất luận phiêu động gì ở trên mặt biển, nếu không phải âm thanh sóng biển bên ngoài đánh sâu vào mạn thuyền quá mức vang dội, đại khái Kawaori Rino còn có thể tiếp tục ngủ.

Cô trực tiếp từ trên giường ngồi dậy.

Cả người mồ hôi như tắm mưa, sắc mặt trắng bệch.

Ngồi ở trên giường, chuyện đầu tiên Kawaori Rino làm là kiển tra xem người mình có vết thương nào không, chuyện thứ hai chính là xem hiện tại là lúc nào, chuyện thứ ba nhìn thấy chính là Scotch vừa vặn tiến vào.

“Tỉnh rồi sao?” Scotch trong tay bưng một cái mâm đồ ăn, bên trong bày sandwich cùng một ly sữa bò nóng, bày biện ở trước mặt Kawaori Rino.

Kawaori Rino cả người đều có chút tê dại, nhưng là trong miệng giống như còn lưu lại vị ngọt ngào của đường, cô bẹp miệng một chút, nhận thấy được chính mình giống như đã ăn thứ gì đó.

“Là đường glucose.” Scotch nhìn ra nghi hoặc của cô, lên tiếng giải thích. “Bởi vì hít phải thuốc mê cùng một số thuốc không rõ thành phần, cho nên cần phải bổ sung một chút đường glucose để xúc tiến sự trao đổi chất cho cơ thể.”

Kawaori Rino xoa xoa đầu, ngồi ở dưới ánh mặt trời bắt đầu hoảng hốt.

Đêm qua…… Cô đã làm gì? Đại não bỗng nhiên có chút trống rỗng, đại khái là vô cớ hít phải thuốc mê. Ừ đúng rồi, cô cùng “Eien Yoru” đánh nhau, “Eien Yoru” còn……

Kawaori Rino nghĩ tới, nắm tay trìu mặt một chút: “Cái thằng nhãi con kia còn dám mưu toan rình xem mình tắm rửa! Nó không tới tìm mình, mình càng phải đi tìm nó! Đem tròng mắt của nó moi ra mới được!”

Scotch cười cười, đem sandwich đưa cho cô.

Kawaori Rino không có tâm trạng ăn uống nhưng vẫn nhận lấy bánh ngẩng đầu hỏi: “Ngày hôm qua Bourbon bọn họ có đuổi được không?”

“Không kịp.” Scotch lắc đầu.

Kawaori Rino trên mặt lộ ra biểu tình khinh miệt, trong lòng trào phúng, Bourbon thối tha, có thế mà cũng đuổi không kịp, cánh tay kia cũng sắp bẻ đứt xuống rồi mà.

Scotch hơi hơi rũ mắt, thay Bourbon giải thích nói: “Tên kia tựa hồ vô cùng quen thuộc địa hình nơi này, chạy ra không bao lâu liền đem bọn họ cắt đuôi hết.”

Điều này có thể nhìn ra được kể từ khi đối phương có thể tiến vào phòng dễ dàng, chuẩn xác tìm được vị trí của Kawaori Rino.

Ba người Scotch, Bourbon cùng Mizunashi Rena đều không có phát hiện.

Điểm này, cũng vô cùng đáng sợ.

Điều này chứng tỏ chuyến du lịch hai ngày một đêm còn lại của bọn họ mỗi một giây phút đều phải chuẩn bị cảnh giác phòng ngừa.

“Cô cảm thấy thế nào rồi?” Scotch nhìn sắc mặt cô trắng bệch, màu tóc đỏ rượu ngày thường thoạt nhìn cay độc tà ngạo nhưng bởi vì đêm qua hít vào một ít thuốc mê bào chế dẫn tới bộ dáng thoạt nhìn có chút không khoẻ.

Ngũ quan cô vốn là kiều diễm, mí mắt sâu, lại có chút sưng đỏ.

Thoạt nhìn giống như là một con thỏ con mắt đỏ.

Kawaori Rino lắc lắc đầu, cậy mạnh nói: “Không có cảm giác gì, chính là đầu có chút choáng.”

“Uống chút sữa bò đi.” Scotch đem sữa bò nóng đưa cho cô, ngồi ở trên ghế tròn bên cạnh giường, nhìn cô hơi nhấp miệng ngậm lấy miệng ly thủy tinh.

Môi mỏng không có huyết sắc cắn cái ly, từng chút từng chút uống sữa bò.

Scotch bỗng nhiên nhớ tới…… Đêm qua lúc Kawaori Rino hôn mê, Scotch để cô dựa vào ngực mình, giúp cô uống nước đường glucose.

Đầu nhỏ của cô tản ra một cỗ mùi hương dầu gội thơm nồng, là mùi dâu tây.

“Đêm qua đại khái kẻ xâm nhập chính là ‘Eien Yoru’.” Scotch ngữ khí rất là nghiêm túc, “May mắn tên đó sử dụng thuốc mê không có độc với cô, đại khái chắc là muốn đem cô gây mê choáng váng rồi đưa đi.”

Tuy chỉ có như thế.

Cũng làm hắn lo lắng cả đêm.

Bất quá cũng may mắn Kawaori Rino bẻ gãy xương vai phải của “Eien Yoru”.

Người bị trượt xương gãy vai khác với người bình thường, vẫn là dễ tìm ra.

Hơn nữa kẻ này đối với tàu “Seraph” mười phần hiểu biết.

Có lẽ tên đó đã lên thuyền này nhiều lần rồi.

Đây đều là hắn sai.

Hẳn là do thiếu cảnh giác.

Bởi vì cùng Bourbon thảo luận chuyện bên phía cảnh sát, cho nên hoàn toàn không có chú ý tới có người có thể đủ dễ dàng mà  xâm lấn vào khu vực của bọn họ.

“Ngày hôm qua lúc đánh nhau cùng tên đó có phát hiện ra đặc điểm gì không?” Scotch thấy sắc mặt cô hơi chút khôi phục, cũng nhẹ nhàng thở ra.

Kawaori Rino nghĩ nghĩ: “Đêm qua tên kia mặc vào một cái áo mưa màu đen, đem bản thân che đậy kín mít. Hơn nữa trên đầu còn mang theo một cái mặt nạ bảo hộ che hết ngũ quan, tôi không có nhìn được diện mạo của hắn. Nhưng là……”

Kawaori Rino mượn cơ hội đem mấy tin tức biết từ mấy kiếp trước nói cho Scotch.

“‘Eien Yoru’ là một người đàn ông.” Kawaori Rino cực kỳ chắc chắn nói, sau đó duỗi tay ở trên người Scotch khoa tay múa chân. “Hắn ta so với anh cao không sai biệt lắm, nhưng là không có cường tráng giống anh. Bả vai cũng rất gầy, cánh tay cũng không có sức lực, tôi có thể nhẹ nhàng xử lý được hắn.”

Những lời này chưa một ý tứ khác.

“Eien Yoru” chính là một kẻ chỉ biết trộm cắp, một tên rác rưởi chỉ biết đánh lén.

Scotch gật gật đầu, tỏ vẻ bản thân đã hiểu, cũng âm thầm ghi nhớ.

Đêm qua kẻ được gọi là “Eien Yoru” đã ra oai phủ đầu.

Tuy rằng “Eien Yoru” chịu thua thiệt trong tay Kawaori Rino, nhưng Kawaori Rino cũng thiếu chút nữa bị hắn gây mê mang đi.

Thấy Scotch bỗng nhiên trầm mặc nhìn cô không nói lời nào.

Kawaori Rino sau khi tỉnh lại liền cảm thấy Scotch giống như có chuyện gì muốn nói với mình.

Cô nghiêng đầu nhìn về phía bên cạnh Scotch, anh sáng nhẹ nhàng đen mắt mèo của hắn phác hoạ ra sự nhẹ nhàng cùng ngoại hình mềm mượt.

Thoạt nhìn, giống như là loại đá quý ám màu lam tự nhiên nào đó.

Chưa qua tạo hình.

“Sao lại nhìn tôi như vậy.” Cô hỏi.

Scotch lộ ra ý cười rõ ràng, duỗi tay lấy điều khiển từ xa ở bên cạnh ấn xuống nút mở: “Hôm nay có một tin tức lớn, muốn cho cô nhìn một cái.”

Màn hình TV giống màn che được kéo ra, Scotch đem mở đến tin tức đang hot ngày hôm nay, Kawaori Rino nhìn trên màn hình hiện lên nội dung tin tức, đứng ở đầu trang chính là hai người đêm qua còn ở trên tàu “Seraph”.

Ở phía dưới màn hình, đánh dấu trung tâm nội dung tin tức lần này.

——【 nữ minh tinh điện ảnh đang lên Ninomiya Yuna thừa nhận bản thân từng có ý đồ cùng hành vi lừa gạt bảo hiểm, công khai xin lỗi. 】

——【 Ninomiya Yuna trực diện thừa nhận quá khứ, cùng người yêu nắm tay đối mặt. 】

——【 “My Hero” chiếu nửa tháng, phòng bán vé đột phá 1 tỷ yên! 】

——【 Ninomiya Yuna cố ý chuyển mình đi theo con đường vũ đạo chuyên nghiệp, cũng sẽ phát triển con đường phim ảnh. 】

Kawaori Rino nhìn thoáng qua mấy cái nội dung tin tức kia, trên cơ bản hiểu, sau đó hỏi Scotch: “Đây là có ý gì vậy?”

“Có lẽ là bởi vì đêm qua Ninomiya-san bị cô thuyết phục, rất nhiều chuyện tâm ma của một người trong nháy mắt được cởi bỏ.” Scotch thanh âm ôn tồn tinh tế, toàn bộ đều đến từ tầm mắt chuyên chú của hắn khi nhìn Kawaori Rino, “Kawai, đêm qua cô giống như rất để ý mạng sống của Ninomiya-san.”

“Ừ…… Xem như là vậy đi.” Kawaori Rino cắn một ngụm sandwich trong tay, chậm rì rì nhấm nuốt.

Scotch hơi hơi trầm mắt, thanh âm nhu nhu như là bánh ngâm trong mật đường: “Có thể nói cho tối là vì sao được không?”

Bị thanh âm này dò hỏi, ai có thể không thẳng thắn được cơ chứ!

Kawaori Rino vì bản thân không có cốt khí lấy làm cớ, lớn tiếng nói: “Bởi vì một người không nghĩ vì xuất thân của mình như biến thành một bóng ma không ai có thể nương tựa tìm được ánh sáng của mình, đây là một chuyện đáng giá tôn trọng.”

Kawaori Rino sống lại lần thứ năm, dùng câu nói của Scotch ở kiếp đầu tiên chinh phục được cô mà trả lời, trả lời cho Scotch ở kiếp thứ năm này.

Kawaori Rino nhìn hắn đồng tử hắn hơi hơi dãn ra, tiếp tục nói: “Cô ấy cũng từng muốn thoát khỏi không muốn làm một bóng ma, muốn trở thành một người đường hoàng nhưng lại phải chịu những ánh mắt như nhìn dị loài của con người, loại ánh mắt này làm cô ấy cảm thấy tự ti, thống khổ, cảm giác được bản thân mình không xứng. Tự sát có lẽ là phương thức duy nhất mà cô ấy có thể nghĩ được đi, nhưng cho đến khi cô ấy phát hiện bên cạnh mình vẫn luôn có một 'Hero' luôn yên lặng bảo hộ cô ấy chu toàn, có lẽ loài người trên thế giới này cũng không có đáng sợ như vậy.”

Một câu hai ý nghĩa.

Kawaori Rino nghĩ tới chính mình.

Đây là Scotch nhìn ra được từ biểu cảm tựa như gió nhẹ mây hờ của cô.

“Kawai……” Nếu em không muốn tiếp tục làm một bóng ma nữa, em có thể nói cho anh.

Ánh mắt Scotch nhìn qua chân thành như vậy, giống như là ánh nắng sau mưa, như hướng dương được chìm đắm trong ánh sáng của mặt trời.

Nhưng mà.

Thân phận có hạn chế.

Một người không thể nói, một người không thể hỏi.

Hai người ở trong bầu không khí ám muội nhìn nhau nửa phút, lại vô cùng ăn ý đồng thời lùi lại.

Kawaori Rino cảm giác trái tim bên ngực trái của mình tần suất đập có chút không thích hợp, duỗi tay không cẩn thận chạm vào điều khiển ở bên cạnh, vừa vặn bấm tới mục xem phim điện ảnh trả phí, đứng đầu tiên chính là bộ điện ảnh Ninomiya Yuna đã quay kia【 My Hero 】.

“Ngày đó ở rạp chiếu phim tôi ngủ quên mất, nội dung cụ thể như thế nào tôi cũng không biết, hiện tại muốn xem một lần nữa.” Kawaori Rino một bên nói, một bên click mở xem phim.

Cô ngồi xếp bằng ở trên giường, một bộ ý tứ là muốn Scotch xem phim cùng mình.

Hiện tại Bourbon cùng Mizunashi Rena đều đi điều tra xem ngày hôm qua có ai tới gần khu vực phòng xép hay không, mà hắn phụ trách trông coi bên trong phòng xép, bảo vệ Kawaori Rino đương nhiên cũng không rời đi.

Cái gọi là phim tình cảm bình thường vẫn không thể khiến cho Kawaori Rino cảm thấy hứng thú, bởi vì bản thân đại khái đã biết một chút nội dung cốt truyện, cho nên cơ bản cũng tương đương xem lướt qua xong rồi.

Đến khi bộ phim kết thúc, sandwich trong tay Kawaori Rino cũng chậm rì rì mà ăn xong rồi.

“Thế nào? Có cảm nghĩ gì không?” Scotch cười tủm tỉm nhìn Kawaori Rino, thực chờ mong cô có thể nói ra cái gì đó.

Mà Kawaori Rino thật đúng là như suy tư gì đó, cô vô cùng nghiêm túc mà buông hai chân mình đang ôm xuống, không chớp mắt mà nhìn Scotch: “Anh nói xem, nam chính trong bộ【 My Hero 】này bức thiết muốn báo thù cho bạn gái của mình, cảm giác giống như là có người phá hủy đi thứ gì đó quan trọng của mình, vì đó mà cũng gấp gáp muốn trả thù.”

Scotch không có đánh gãy lời nói của cô, kiên nhẫn nghe Kawaori Rino tiếp tục hỏi.

“Nhưng là, từ góc độ hiện thực nhìn tới. Hanaya Sanshiro thích Ninomiya Yuna như vậy, lúc anh ta nhìn người mình thích cùng với người đàn ông khác làm tình, sẽ là cái dạng tâm tình gì?”

Kawaori Rino biểu tình thoạt nhìn như thiên chân vô tà, giống như em gái nhỏ lớp dưới ôm sách nơi vườn trường đại học.

Điều này khiến cho Scotch cũng không biết nên dùng cái dạng gì biểu tình cùng ngôn ngữ để trả lời vấn đề này của Kawaori Rino.

“Cái này……” Scotch bưng lên một ly nước trà, đặt ở bên môi hơi nhấp.

Cái ly che đậy đi mắt mèo, hắn nhân cơ hội bắt đầu tự hỏi chính mình nên trả lời Kawaori Rino như thế nào.

Kawaori Rino thấy Scotch do dự nửa ngày đều không nói thành lời, cho rằng bản thân hỏi không đủ rõ ràng, vì thế lại bồi thêm một câu.

“Anh sẽ nhìn người con gái mình thích cùng người đàn ông khác làm tình sao?”

“Phụt……” Hắn thật sự không nhịn xuống được, bị sặc nước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro