Confession 15.2: Lớp trưởng!(Phần cuối)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Với những gì đã xảy ra, suy nghĩ trong tôi cứ đánh nhau để quyết định chọn giữa "dừng lại" hay "đi tiếp". Và may mắn thay vào tháng 2 năm ấy khi nhận được thông báo tôi được chọn vào đội tuyển ôn thi học sinh giỏi cấp tỉnh, tôi lao đầu vào học và ôn lượng với ý nghĩ muốn quên đi cậu ấy. Tôi bắt đầu tăng cường việc học hạn chế nhắn tin hay tiếp xúc với cậu ấy vì lúc này tôi quyết tâm từ bỏ.
Một tháng sau tức là tháng 3 năm ấy, ngày ôn thi cuối cùng trước khi bước vào kỳ thi học sinh giỏi cấp tỉnh. Tôi nhận được tin nhắn của cậu ấy:" Thi tốt nhé!!! Khó khăn quá về đây, có người chờ." Bao nhiêu nỗ lực, bao nhiêu quyết tâm "từ bỏ" cậu ấy bỗng dưng biến mất. Tôi lấy soạn tin nhắn ấy ra làm động lực để thi.
Ngày tôi đi thi tôi nghĩ rất nhiều về cậu ấy. Mỗi lần gặp câu khó tôi đều nhớ đến sau tin nhắn ấy và bắt đầu cố gắng. Tôi cũng không đặt nặng vấn đề đạt giải vì vốn dĩ được đại diện cho trường đi thi đã là một may mắn vả lại tỉ lệ chọn rất cao nên tôi cũng chẳng dám mơ đến có giải.
Sau khi thi học kì 2, tôi bất ngờ nhận được tin mình đạt giải nhì cuộc thi học sinh giỏi cấp tỉnh. Tôi như vỡ òa vì hạnh phúc vừa xúc động. Cứ thầm nghĩ tất cả là vì cậu, vì cậu đã cho tôi động lực để có được như vậy.
Năm học cũng sắp kết thúc, tôi thật sự muốn tỏ tình với cậu ở trên lần nữa. Nhưng tôi không muốn cậu ấy phải khó xử và vốn dĩ người cậu ấy thích cũng chẳng phải là tôi, nên tôi đành ngậm ngùi "lùi lại phía sau", lặng lẽ tán hợp cho cậu và cô bạn kia. Tôi thầm xóa hết những biệt hiệu cậu đặt cho tôi trên Messenger, ngồi đọc lại từ đầu tin nhắn rồi rưng rưng nước mắt, nhẹ nhàng xóa hết mọi thứ về cậu. Vì lúc thích cậu tôi lưu rất nhiều ảnh cậu, cả chụp lén cũng có nhặt trên Facebook.
Do đạt giải nhì học sinh giỏi cấp tỉnh nên tôi được đặt cách tuyển thẳng vào trường cấp 3 theo mong muốn. Nên tôi không phải đi ôn thi tuyển sinh, thời gian gặp cậu cũng ít đi và cũng từ lúc đó tôi đã quên được cậu!
Đúng là nghiệp duyên mà! Thời điểm mà tôi đã quên được cậu bỗng dưng có một người con trai khác cũng học cùng trường. Cậu bạn này làm quen với tôi qua Facebook, ban đầu tôi cũng vui vẻ nhắn tin bình thường. Nhưng dường như bạn này là một người đào hoa nên liên tục thả thính tôi. Tôi tìm hiểu và biết được cậu ấy là một mỹ nam của trường, đẹp hơn cả cậu bạn kia, nhưng ấy hơi thấp tí và phong cách fashion. Tôi và cậu kết thân được hai tuần và cậu ấy ngỏ ý muốn tôi gọi cấy ấy là " chồng",tôi cũng đồng ý và nhắn tin với nhau rất là ngọt ngào.
Tuần thứ ba,  đến tiệc liên hoan chia tay cuối cấp, tôi và cậu ấy gặp nhau, cậu ấy nói đùa với tôi và đám bạn" Hay là tụi mình chụp hình cưới đi!" Mặt tôi đỏ bừng lên một cách e thẹn. Tôi cũng bị cảm phải làm cho say nắng bởi giọng nói cậu ấy rất ngọt, nhẹ nhàng và gương mặt hơi lai tây theo kiểu baby. Nhìn chỉ muốn hôn thôi! Và tôi lúc này tình cảm tôi lại chớm nở, trái tim tôi lại rồi được hồi sinh trở lại.
Qua đến tuần thứ 4 lúc này mọi thứ vẫn vậy. Mặc dù bận ôn thi tuyển sinh nhưng lúc nào cậu ấy cũng nhắn tin hỏi thăm tôi hoặc nhờ tôi giảng các bài tập cho cậu ấy. Tôi đều vui vẻ giúp cậu, cậu nhắn tin muộn cỡ nào tôi cũng trả lời không sót một tin. Thậm chí bây giờ cậu ấy cần tôi đều đến để giúp đỡ.
Có một ngày, mấy em hủ lớp 6 thấy tôi và cậu ấy  đi cùng nhau rồi chụp hình lại và gửi cho tôi với ý ship và chúc phúc cho tôi. tôi gửi hình và kể cho cậu ấy. Cậu ấy dường như không muốn ai biết chuyện của chúng tôi. Thiết nghĩ lúc này, cậu ấy muốn mối quan hệ này chỉ 2 người biết mà không muốn ai biết. Tôi cũng vui vẻ chấp nhận vì nghĩ cậu ấy vẫn còn ngại không muốn công khai.
Đến tuần thứ năm vì nhớ cậu tôi vào trang cá nhân của cậu, ngay chỗ tiểu sử cậu viết ngày tháng năm sinh của một ai đó không phải cuộc cậu cũng không phải của tôi. Tôi vừa tò mò vừa có chút buồn. Đợi đến khi cậu ấy thi tuyển sinh xong tôi sẽ thổ lộ thật sự với cậu ấy. Vì trước đây nhắn tin hay gặp nhau đều chỉ là thính chứ không phải một lời yêu đàng hoàng.
Sau khi cậu ấy thi xong tôi nhắn tin với cậu định nói một lời "yêu" nghiêm túc. Nhưng vừa ngắt dòng thứ 1 chưa kịp nhắn dòng thứ hai cậu ấy đáp" Bộ ông thương tôi thiệt hả?" Tôi chả biết trả lời như thế nào, tôi nghĩ cậu vẫn đang thả thính như mọi khi nhưng dòng tin nhắn tiếp theo cậu nhắn tôi khiến tôi bật khóc" Xin lỗi nha, thời gian qua biết mình có tình cảm với nhau nhưng đó không phải là yêu, xin cậu hãy hiểu, những dòng tin nhắn mình chỉ nhắn và nghĩ rằng chúng ta chỉ trên tình bạn một tí thôi! Giờ chúng ta làm bạn như trước được không? Vì tớ đã có bạn gái rồi!" Tôi  nhanh chóng lấy lại bình tĩnh để tiếp tục trả lời những tin nhắn tiếp theo vật tôi lại tiếp tục xóa hết ký ức về cậu ấy. Tôi lấy lại tâm trạng và cùng đi du lịch với gia đình. Vì lúc này hè đã đến.
Tôi đã đi rất nhiều nơi, đến rất nhiều điểm yên bình để tĩnh tâm lại.
Dần dần ký ức về hai cậu ấy đã phai mờ trong tôi nhưng đó vẫn là những kỷ niệm đẹp nhất trong đời tôi, là một phần của thanh xuân cấp 2 của tôi! Sau này ra trường tôi luôn tự nhủ bản thân hãy hoàn thiện rồi mới nên yêu, đừng vì những bồng bột mà tự làm đau chính mình, đừng vì tình yêu mà đánh mất đi tình bạn!
Kết luận: Tình bạn có thể trở thành tình yêu, nhưng tình yêu không thể trở thành tình bạn, vì tớ yêu cậu!
                        - Nguồn Jen Vlog -

https://www.youtube.com/watch?v=xXBkPoGLkjo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro