Chapter 1: Động lực để sống tiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seoul, 2009

Hôm nay là ngày cả Seoul chào đón nhật thực toàn phần. Từ trong một phòng bệnh nọ, có một cô gái với vẻ mặt u buồn nhìn ra ngoài cửa sổ và một người mẹ đang ngồi cắt móng chân cho con gái của mình. Cô gái đó là Im Sol, cô đã gặp phải một vụ tai nạn kinh hoàng khiến cô không thể di chuyển bằng đôi chân của mình nữa.

Trong lúc vừa cắt móng chân vừa nghe chương trình, mẹ của Sol đã bất cẩn khiến khoé chân cô chảy máu. Mẹ cô tìm xung quanh vật dụng y tế để băng bó lại cho cô nhưng lại làm đổ chậu hoa thuỷ tinh ở trên kệ. Ngay sau đó mẹ cô ra khỏi phòng để kiếm dụng cụ dọn dẹp đống thuỷ tinh đang rơi vãi trên sàn. Cô cúi xuống nhặt một mảnh thuỷ tinh và có ý định dùng nó để kết thúc cuộc đời.

Đột nhiên cô nhận được một cuộc điện thoại và phát hiện rằng đó chính là chương trình đang được phát trong chiếc loa nằm bên giường bệnh đối diện. Từ đầu dây bên kia có một giọng nói vang lên:

"Xin chào, tôi là Ryu Seon Jae. Bạn có biết tôi không?".

Ryu Seon Jae là thành viên trong nhóm nhạc Eclipse vừa mới debut thời gian gần đây. Nhóm của họ đang tham gia chương trình "Bạn thân của TenTen" đang được phát sóng.

"Không"- Im Sol đáp lại.

"Vậy bạn có biết nhóm nhạc Eclipse không?"- Một thành viên khác nói.

"Không"-Sol dứt khoát trả lời.

"Haha tiếc thật, thử thách thất bại rồi. Cảm ơn bạn đã nghe điện thoại"- Cô gái dẫn chương trình nói.

"Tôi cúp máy đây".

"Khoan đã! Dạo này thời tiết rất đẹp đúng không nhỉ, chúng tôi sẽ gửi tặng bạn đôi giày thể thao. Hãy mang nó và đi cùng bạn bè nhé!"-Cô gái dẫn chương trình nói.

"Tôi không cần".

"Hay là để chúng tôi tặng bạn chiếc xe đạp đi trong nhà bản mới nhất nhé".

"Tôi đã nói là tôi không cần"- Im Sol hét lên.

"Quà tặng? Nó có giúp tôi đi lại được không? Đó mới là điều tôi mong muốn. Nếu không giúp được gì thì sao lại gọi điện rồi nói những lời xàm xí như vậy? Mấy người thấy trò đùa này vui lắm hả? Các người vui quá ha, vì được sống vui vẻ. Nhưng ở nơi nào đó, có những người vì trời đẹp quá nên họ không muốn sống nữa. Nên đừng có gọi kiểu vậy nữa, tôi sẽ đập nát đài phát thanh của các người"- Sol tức giận la hét rồi đập điện thoại xuống đất.

Đột nhiên có một giọng nói ấm áp vang lên.

"Không biết, bạn vẫn đang nghe chứ?"- Ryu Seon Jae nhẹ nhàng nói.

"..."

"Bạn đang nghe phải không?"-Seon Jae.

"Mẹ ơi, mẹ tắt cái này ngay cho con"- Sol mất bình tĩnh hét lớn.

"Cảm ơn bạn... vì vẫn tiếp tục sống. Chỉ cần bạn còn sống thôi là họ đã thấy may mắn và biết ơn bạn. Nên là, hôm nay bạn hãy tiếp tục sống. Trời đẹp thế này mà, ngày mai trời sẽ mưa. Nên là hãy đợi mưa tạnh, và tiếp tục sống tiếp nhé! Rồi sẽ đến lúc, mọi thứ trên đời này đều trở nên tốt đẹp hơn"- Ryu Seon Jae nhẹ nhàng nói.

Im Sol nghe xong liền bật khóc nức nở.

"Xin lỗi vì đã làm phiền bạn và quý vị thính giả"- Cô gái hướng dẫn chương trình cúp máy.

Người mẹ bước vào nhìn thấy con gái đang ngồi khóc nức nở.

"Con sao thế"- Người mẹ lo lắng hỏi.

Cô vẫn im lặng và khóc nức nở.

Người mẹ ôm Im Sol và dỗ dành.

"Khóc cho thoả lòng đi con. Không sao, không sao hết. Rồi sẽ ổn cả thôi".

----------------

Seoul, 2022

Im Sol thức dậy trong một căn phòng tràn ngập ảnh của nhóm nhạc Eclipse cụ thể hơn là Ryu Seon Jae. Bên cạnh là bà ngoại của cô, khi soi gương thì cô biết rằng bà đã lấy son và vẽ lên mặt của cô.

"Haha, sao chị xấu thế"- Bà ngoại cười và nói.

"Kìa bà"-Im Sol.

Đột nhiên, Sol thấy chiếc đồng hồ của cô nằm trên tay bà. Đây là chiếc đồng hồ cũ của Seon Jae được fan mang đi đấu giá và Sol đã mua được nó với giá 3000 won. Nên đối với Sol, chiếc đồng hồ đó vô cùng quý giá.

"Bà trả lại đồng hồ cho con"- Sol nói.

"Lêu lêu, không trả"- Bà đáp lại.

Sol và bà đã có một cuộc đuổi bắt trong nhà và Sol đã dành lại được chiếc đồng hồ ấy.

Ngày hôm đó chính là ngày nhóm nhạc Eclipse nổi tiếng tổ chức concert sau 5 năm không lên sân khấu. Im Sol nhanh chóng chuẩn bị quần áo và lightstick rồi liền gọi cô bạn thân qua đón để chở đến concert của nhóm nhạc Eclipse.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro