chương 18:kí ức ùa về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau vụ lần đó bọn nó đi đâu cũng bị 3 chàng lẽo đẽo đi sau tính đến bây giờ chắc cũng được 2 tháng rồi, từ vụ lần đó trở đi Thiên Ngọc không còn quấy rầy bọn nó nữa, anh Kin cũng đi làm dự án bên Mĩ, các chàng vẫn ở nhà 3 nàng, tình cảm của bọn nó ngày càng đậm sâu cho đến một hôm

-" Reng reng Alo " Phong bắt máy

-" Anh là Phong phải không, anh hãy đến cánh đồng hoa hướng dương nói chuyện với em được không" Thiên Ngọc.

-" Tôi không có chuyện gì muốn nói với cô " Phong lạnh lùng

-" Em xin anh đấy dù là anh không muốn hãy vì em mà một lần đến nha anh " Thiên Ngọc

-" Thôi được tôi sẽ đến ngay " Phong

Sau đó Phong chạy xe đến cánh đồng hoa hướng dương ở ngoại ô. Dừng xe anh đi xuống đến cánh đồng ngập tràn ánh nắng một cô gái đang đứng giữa đồng hoa

-" Anh đến rồi sao anh Phong "Ngọc

-" Cô có chuyện gì muốn nói thì nói đi, tôi còn bận nhiều việc lắm " Phong

-" Anh đến đây rồi còn không nhớ sao, tiểu Phong " Ngọc buồn buồn

-"//Tiểu Phong cái tên anh suốt đời không quên được của người con gái ấy người đã làm anh trở nên lạnh lùng như thế này//" Phong bỗng nhớ lại

____Quá khứ____

-" Tiểu Phong à, lớn lên anh có yêu em không " cô bé

-" Anh sẽ mãi mãi yêu em anh hứa đấy " cậu bé

-" Nhưng anh sắp lên thành phố sống rồi ở đó anh sẽ quên em thì sao " cô bé

-" Công chúa băng anh sẽ không quên em đâu anh hứa đó, chúng mình ngoắc tay nha " cậu bé ngoắc tay với cô bé

-" Em sẽ ở đây chờ anh trở về nhé *chụt* " cô bé chạy đi " Anh đuổi em đi " quay lại cười với anh, ánh nắng chiếu vào cô bé khiến cô bé toả sáng, cậu bé đuổi theo cô bé, hai đứa nhỏ đuổi nhau khắp cánh đồng, tiếng cười khanh khách lan toả trong không trung.

Sau đó cậu bé phải lên thành phố cùng cha mẹ, sau 5 năm trở về cậu đã không còn thấy cô bé ở đó nữa, cậu đã khóc rất nhiều, lời hứa ngày xưa đã tan vào gió mây và từ đó cậu không hề mở lòng với một ai nữa//"

____Hiện Tại____

-" Em..em có phải công chúa băng ko " Phong run run

-" Giờ anh nhận ra rồi sao " Ngọc

-" Sao hồi đó em lại không ở đó chờ anh "

-" Vì gia đình em bắt buộc phải chuyển đi nơi khác "
" Anh còn nhớ lời hứa của chúng ta không "

-" Có rất nhớ chưa ngày nào là anh quên hết "

-" Vậy giờ sao anh yêu người khác không phải là em "

-" Anh...anh " Phong không nói được gì thì thấy ả ôm ngực ngồi thụp xuống

-" Em sao vậy "

-" Từ khi anh đi em đã quá đau khổ dẫn tới bệnh đau tim "

-" Cái gì " Phong nói như không tin

-" Thôi em không sao, giờ anh có thể giữ lời hứa ngày bé với em đc không" Ngọc hỏi

-" Anh ko biết nữa, em cho anh thời gian đc ko "

-" Được nhưng em không chờ được lâu hơn đâu, em cần phải về ngay "

Sau khi ả về, anh ngồi thụp xuống "//Tại sao số phận lại cho anh gặp lại em, giờ anh đã yêu một người con gái khác, sao em không quay về sớm hơn để anh không phải khó sử, giờ anh phải làm sao đây, anh không biết nên từ chối ai nhận lời ai đây, anh thực sự cảm thấy rất khó khăn để lựa chọn giữa em và cô ấy, anh phải làm sao, làm sao đây anh thực sự thấy rất mệt mỏi//" Anh ngồi đó đến gần tối

Phong về với tâm trạng vô cũng lẫn lộn

-" Anh không sao chứ " Vy lo lắng

-" Không anh không sao đâu, hai cặp đôi kia đâu rồi "

-" Họ đi du lịch cùng 10 thằng nhóc rồi " Vy

-" ừm thôi anh vào phòng đây, anh ăn tối rồi em và Joka không cần đợi anh đâu ăn đi "

-"//Anh đang có chuyện gì giấu em phải không//" Vy bắt đầu cảm thấy bất an

Hắn về phòng, mệt mỏi hắn quá mệt mỏi rồi hắn sẽ đối mặt với chuyện này như thế nào đây sau một buổi tối suy nghĩ "//Vy à anh xin lỗi vì anh không thể giữ lời hứa với em, giờ Ngọc đang bị bệnh mà lí do lại cũng vì anh nên anh không thể bỏ mặc em ấy, anh xin lỗi xin lỗi em rất nhiều, dù biết rằng cả hai sẽ rất đau nhưng anh không thể làm gì hơn được nữa, người anh đã chọn không phải em//" Hắn nghĩ

Sáng hôm sau hắn thu dọn đồ đạc rồi đi đến phòng Vy, thấy Vy đang ngồi đọc báo, hắn ngồi sang ghế bên kia

-" Có chuyện gì vậy anh " Vy hỏi

-" Chúng ta kết thúc thôi " Phong nói

-" Anh nói gì cơ " Vy không còn tin vào tai mình nữa

-" Tôi nói kết thúc thôi, tôi không còn hứng thú với cô nữa "

-" Hứng thú, vậy là trước giờ chỉ có anh chơi đùa với em thôi sao " Vy hét lên, mắt bắt đầu có nước

-" Cô thông minh vậy phải hiểu chứ, ngay từ đầu tôi đã không yêu cô, tôi chỉ chơi đùa với cô thôi giờ thì tôi chán cô rồi, cô không còn là của lạ nữa "

-" Được rồi vậy anh đi đi và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa " Lòng Vy như cả ngàn vết đâm vào tim hét lên

-" Tôi đi nhé, tạm biệt " Phong nói rồi đi ra ngoài đóng của vào, từ ngoài anh cũng có thể nghe thấy tiếng khóc của nó, lòng anh chua xót lắm chứ nhưng tất cả là do anh lựa chọn nên anh phải chịu thôi, xách va li ra khỏi nhà từng bước chân anh trở nên nặng nề hơn ra đến cổng anh nhìn lại căn nhà lần cuối "//Tạm biệt em người con gái anh đã từng yêu//" rồi lên xe đi mất.

Khi Phong đã đi, Vy ra khỏi phòng leo lên xe.

Lại nó cánh đồng hướng dương sáng nay, cô dừng xe đi đến gốc cây đa duy nhất trong cánh đồng hướng dương, nơi đây cô khóc

-" Tiểu Phong à, sao anh không trở về, sao anh lại thất hứa với em, anh có biết em đã gặp một người rất giống với anh không và cũng đã yêu người ấy, cũng vì người đó giờ đây em lại phải đau thêm lần nữa đây, hình như ông trời không muốn cho em được hạnh phúc thì phải dù chỉ một lần ha anh, em nhớ lúc đó quá lúc anh cùng em chơi đùa dưới ánh nắng của mặt trời, anh đang ở đâu có thể về bên em được không " Vy tự độc thoại một mình trong màn đêm, cô cảm thấy lạnh hơn bao giờ hết cái lạnh bao quanh như muốn siết chặt cô.

(Tg: Chuyện này là sao ai mới là công chúa băng thật sự, liệu tình cảm của hai người họ có thể trở lại không hay cách xa mãi mãi hãy đón xem tập sau để biết sự thật)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro