H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Đây chỉ là đoạn H bị cắt chứ không phải toàn bộ phiên ngoại 1 nha]

"Ta cho rằng người sẽ thích như vậy." Mặc Nhiên nói, "Nhưng hình như ta nghĩ sai rồi."
"......" Ngươi quả thực là nghĩ sai rồi.
Sở Vãn Ninh nghĩ thầm trong lòng.
Nhưng y vẫn duỗi tay ra, sờ sờ lên đầu thanh niên.
Loại trấn an âu yếm này khiến Mặc Nhiên cuối cùng cũng ngẩng mặt lên, ánh nến mờ nhạt thấm trên khuôn mặt anh tuấn đến rung động lòng người. Ánh đèn dầu phản chiếu trong đôi mắt đen nhánh của hắn, hình ảnh lấp lánh như hai đường tinh hà chớp động. Đôi mắt này rất đẹp, chẳng qua bởi vì ủy khuất, đuôi mắt hơi ửng đỏ.
"Thực xin lỗi, sư tôn. Ta vốn là muốn làm ngươi vui."
"......"
"Ta lại không làm đúng. Khiến ngươi tức giận."

Sở Vãn Ninh bỗng nhiên có chút không đành lòng.

Y thở dài, lực đạo trên tay hơi tăng, nhưng thanh niên bị xoa lại trở nên có chút không hiểu phong tình, nghển cổ như bàn thạch không nhúc nhích một chút.

Sở Vãn Ninh lại xoa hắn vài cái, vẫn không có động tĩnh, không khỏi bất đắc dĩ nói: "Lại đây."

Thanh niên hơi ngớ ra, sau đó mới nửa quỳ, nghe theo mà đi qua. Sở Vãn Ninh nắm gáy hắn, kéo hắn lên, dựa vào hông mình, y vuốt ve mái tóc đen mềm mại của hắn, sau đó thở dài nói: "Đồ ngốc."

Hoa đèn vẫn yên lặng chảy, trong phòng tĩnh mịch, Sở Vãn Ninh tháo đồ vấn tóc lụa của mình xuống, tóc dài rơi lả chả, y cũng không để ý mà giơ tay dùng dây cột tóc màu trắng ngó sen che khuất hai mắt của mình. Có một số việc, mắt không thấy đại khái sẽ không cảm thấy xấu hổ.

Đôi khi Mặc Nhiên thật ngu ngốc, hắn sửng sốt một chút, hỏi: "Sư tôn làm gì vậy?"

"......"

Tuy ánh nến mờ nhạt, nhưng vẫn có thể nhìn rõ dưới làn da mịn màng như băng tuyết đầu xuân của Sở Vãn Ninh có huyết sắc trướng lên, y cắn môi dưới, Mặc Nhiên người này, luôn có biện pháp khiến y mềm lòng trong nháy mắt, lại trong nháy mắt vững tâm.

Đỉnh đầu Sở Vãn Ninh gần như bốc khói xanh, nếu không có tơ lụa che mắt, ít nhiều gì cũng giảm chút sỉ nhục, bằng không sợ là y đã đẩy Mặc Nhiên ra, rồi tông cửa đi ra ngoài.

Y trầm mặc một lát, cắn răng nói: "Ngươi muốn làm thì làm, không làm thì cút."

Mặc tông sư là một người thành thật.

Hắn dùng chút thời gian kinh ngạc, lại dùng chút thời gian kinh hỉ.

Thời gian tốt đẹp còn lại, hắn liền vô cùng thành kính mà dùng đến cả đêm không thể ngủ. [1]

[1]: 缠绵悱侧: triền miên phỉ trắc, mang hàm nghĩa buồn bực trong lòng mà khó ngủ suốt đêm.

Quần áo rất nhanh đã trút hết, da thịt phơi bày trong hơi lạnh không khí lúc về đêm, Sở Vãn Ninh bị che đôi mắt, bởi vì không nhìn thấy hết thảy những gì xảy ra trước mắt mà vô thức nâng cằm.

Đây thực sự muốn giết người mà, dưới lớp tơ lụa trắng là một sống mũi thẳng tắp, đường cong nhu hoà kéo dài xuống dưới, khiến tầm mắt người nhìn đặt ở bờ môi của y.

Ngày thường, bởi vì đôi mắt Sở Vãn Ninh quá mức sáng ngời, cũng quá mức lạnh lẽo, tất cả những người nhìn hắn đều sẽ đem sự chú ý dồn vào đôi mắt như hai đầm nước mùa đông kia của hắn.

Nhưng lúc này y bị che đôi mắt, mất đi cái loại khí thế uy nghiêm này. Vì thế Mặc Nhiên thuận lý thành chương [2] phát hiện nửa mặt dưới của y kỳ thật rất nhu hoà, khuôn mặt có đường cong tinh tế, còn có thứ nhìn qua vô cùng mềm mại- bờ môi hồng nhạt.
[2]: thuận theo lẽ tự nhiên.

Bởi vì mất đi thị giác, lúc này đôi môi vô thức hé mở, tư thế này rất giống như đang đòi hôn. Tuy rằng Mặc Nhiên tin rằng sư tôn mình tuyệt đối không có cái suy nghĩ này, nhưng hắn vẫn rất biết nghe lời mà hôn lên.

Giữa lúc răng môi ẩm ước quấn lấy nhau, động tác trên tay cũng không dừng lại, hắn mang bàn tay có vết chai mỏng vuốt ve vòng eo cùng ngực Sở Vãn Ninh, hôn xong, hơi thở hai người đều có chút dồn dập.

Trán của Mặc Nhiên và y chạm vào nhau, giọng nói hắn hơi khàn: "Có thể chứ?"

Nam nhân bị bịt mắt trầm thấp thở hồn hển, màu môi lộ ra càng thêm mê người, giống giống như hải đường mới nở, màu đỏ cực non mỏng.

Sở Vãn Ninh hỏi: "Cái gì?"

"Ngay tại đây, có thể chứ?"
"......"

Có đôi khi Sở Vãn Ninh cảm thấy, tuy rằng Mặc tông sư là chính nhân quân tử, mọi sự đều suy xét cho y, cũng không ép buộc y làm điều gì mình không thích, nhưng mà ở tình huống nào đó loại "Trưng cầu ý kiến" này quả thực còn khiến y cảm thấy xấu hổ hơn những chuyện hoang đường mà Đạp Tiên Quân làm.

Sở Vãn Ninh có chút tức giận: "Quần áo của ta ngươi cởi hết rồi, lại hỏi ta có thể hay không?"

"A......" Ở chỗ Sở Vãn Ninh không nhìn thấy, mặt Mặc Nhiên có chút đỏ.

Đại khái hắn cũng biết mình hỏi một câu dư thừa rồi, bởi vậy có chút ngượng ngùng mím môi, tiến lại gần sư tôn mình hôn lên má một cái, thấp giọng nói: "Thực xin lỗi."

Đáp lại hắn là một tiếng hừ lạnh.

Mặc Nhiên không tiếp tục khiến y xấu hổ, lông mi giống như hồ điệp khẽ nhúc nhích, nụ hôn vụn vặt một đường đi xuống, từ mặt đến cổ, lại đến xương quai xanh, đến ngực......

Hắn có thể cảm nhận được cơ bắp Sở Vãn Ninh căng ra, cánh tay không tự giác mà siết chặt ghế dựa -- hắn biết Sở Vãn Ninh không thích ngực bị người khác đùa bỡn quá trớn, vết sẹo tuy nói rằng sẽ không đau, nhưng tóm lại đó luôn là nơi y dễ bị tổn thương.

Cho nên hắn chỉ hôn nhẹ đầu vú một chút, cúi người xuống vùi vào giữa hai chân Sở Vãn Ninh.

Hắn ngửa đầu nhìn thoáng bộ dáng Sở Vãn Ninh khẩn trương mà cứng ngắc, tiến lại gần, hô hấp nóng rực lướt qua nơi đã sớm ngẩng đầu.

Hầu kết Sở Vãn Ninh chuyển động, mặc dù đã bị che mắt, nhưng vẫn cảm thấy sỉ nhục mà nghiêng mặt đi.
"A......"

Đột nhiên khí cụ bị thanh niên ngậm lấy, khuôn miệng ẩm ướt ấm áp bao lấy y, kích thích tại nơi trong bóng tối được người khẩu giao lộ ra vô cùng mãnh liệt, tựa hồ tất cả giác quan đều vọt xuống hạ thể, cột sống phảng phất chui lên tia lửa điện, một đường tê dại đến ngón chân.

Sở Vãn Ninh hơi ngửa ra sau, bị gặm đến nổi bản thân không khống chế được mà bật ra tiếng thở dốc.

Dù cho đã kiềm nén, nhưng khí cụ đã sớm ngẩng đầu của y vẫn không chút giả dối phản chiếu trong con ngươi của thanh niên đang cúi đầu. Vì thế Mặc Nhiên càng ngậm mút sâu hơn, đầu lưỡi đảo một vòng quanh linh khẩu [3] và dục vọng của y, thời điểm hắn rút ra, trụ thể đã sớm ngẩng đầu dính đầy nước bọt bởi khoang miệng ẩm ướt.

[3]: lỗ sáo, cái lổ nhỏ để tiểu và bắn tinh.

"Ân công ca ca......"

Mặt Sở Vãn Ninh tức khắc đỏ trạch hoàn toàn, y tức giận, trầm giọng đáp: "Đừng kêu ta như thế."

Mặc Nhiên ôn nhu cười cười, bờ môi của hắn vẫn luôn cách khí cụ Sở Vãn Ninh rất gần, lúc nói chuyện có thể cảm nhận rõ ràng dòng khí dao động.

"Được" Mặc Nhiên nói "Ta nghe theo sư tôn."
"......"

Chẳng bằng nói gọi sư tôn xấu hổ hơn, hay là gọi ân công ca ca lại càng khiến y khó chịu hơn. Nhưng Sở Vãn Ninh không có quá nhiều thời gian để tự hỏi, nụ hôn ướt át cùng liếm mút của Mặc Nhiên lại lấn tới, y không nhìn thấy được những gì trước mắt, chỉ có thể dưới dải lụa khẽ há miệng thở hổn hển, tuy vậy y dường như vẫn có thể tưởng tượng ra tư thế của Mặc Nhiên, có thể tưởng tượng ra đầu lưỡi kia liếm mình như thế nào.

Cuối cùng trong một lúc ngậm sâu [4], y kìm lòng không đậu mà duỗi tay, đầu ngón tay đâm vào kẽ tóc Mặc Nhiên, y hơi run rẩy nói: "Được rồi, có thể."

[4]: từ lóng, deep throat- nghĩa là ngậm toàn bộ JJ vào mồm, từ quy đầu đến cái gốc. (Gọi gốc đúng không cũng hong rõ)

Lúc này Mặc Nhiên lại không định nghe y.
Sở Vãn Ninh là một người rất mạnh mẽ, dù trên giường cũng thế, mặc dù y nói "có thể", nhưng thực tế còn lâu mới có thể.

Sau vài lần triền miên lúc họ quy ẩn, Mặc Nhiên liền tin hắn bất thường, cuối cùng Sở Vãn Ninh bị xé rách toạc kinh khủng khiếp, xong việc Mặc Nhiên nhìn chằm chằm vết máu loang trên khăn trải giường, ngơ ngác thật lâu.
Từ đó về sau, hắn học được cách xem câu "có thể" của Sở Vãn Ninh như gió thoảng qua tai.

Mặc Nhiên không để ý đến y, duỗi tay chế trụ cánh tay kia đang có ý đồ ngăn cản hắn, đan xen vào y, sau đó cúi xuống, liếm láp dục vọng của y, lại xuống chút nữa.

Hắn dừng một chút, đôi mắt đen nhánh ướt át bởi dục vọng: "Sư tôn, người ngồi xích lên chút, người như vậy...ta rất khó chiếu cố..."

Hắn nói năng thực sự rất uyển chuyển, nhưng Sở Vãn Ninh lại cảm thấy đỉnh đầu mình đang bốc khói.

Mặc Nhiên thấy y không có động tĩnh cũng không phản kháng gì, liền buông y ra, bế y đến bên ghế dựa bên cạnh, sau đó quỳ xuống, mở chân Sở Vãn Ninh càng thêm rộng ra.
"...... A!"
Chỗ lần này liếm, là hậu huyệt, kích thích này thực sự lớn hơn nhiều so với lần trước. Sở Vãn Ninh không cưỡng lại được mà hô khẽ, cổ ngưỡng về sau, cửa hàng não gác (*) ở ghế dựa biên trên lưng.
Y có thể cảm nhận rõ ràng Mặc Nhiên đang liếm láp mình, đầy ướt át, xâm nhập.
Đây thực sự không phải loại chuyện y có thể thản nhiên tiếp nhận, nhưng trong ngực lại có dòng nước ấm ào ạt trào dâng, toàn bộ đều được tiếp nhận, mỗi một tất đều là người y yêu sâu đậm cùng phần tình cảm trân quý khiến y cảm thấy mình đang chìm đắm trong dòng suối ấm áp nhất thế gian.
Lúc được Mặc Nhiên ôm lên, Sở Vãn Ninh cảm thấy chân mình vì kích thích quá độ mà tê rần. Bọn họ đổi vị trí, Mặc Nhiên ngồi trên ghế, dương vật hắn lúc này đã hoàn toàn cương cứng, kích cỡ khí cụ trương cứng quả thực khiến người ta sợ hãi.
Một tay Mặc Nhiên nắm eo y, tay còn lại vẫn đang khuếch trương cho nam nhân trong lòng ngực. Thời điểm Sở Vãn Ninh cau mày nói "có thể" lần thứ chín, hắn rốt cuộc nhịn không được cười ra tiếng, hôn hôn lên thái dương Sở Vãn Ninh.
"Được......"
Cho dù có bôi trơn nhiều hơn, thời điểm bị khí cụ to lớn như vậy thâm nhập vẫn rất đau.
Sở Vãn Ninh nhíu mi, lưng có chút run rẩy, y có thể cảm nhận rõ ràng dục vọng của Mặc Nhiên bên trong cơ thể mình chôn sâu từng tấc từng tấc một.
"...... A......"
Khi bọn họ hoàn toàn hoà nhập, cả hai đều không nén khỏi bật rên thành tiếng.
"Sư tôn, đau không?"
"...... Đổi ngươi thử xem?"
Mặc Nhiên không nói nữa, hắn bắt đầu nhịp nhàng lay động. Bất luận chìm sâu trong kích động không thể khống chế, thanh niên này lúc bắt đầu hoan ái hoàn toàn khác với Đạp Tiên Quân, hắn vô cùng ẩn nhẫn mà đâm vào rút ra, khuôn mặt anh tuấn vì khắc chế dục vọng mà càng lộ ra nét gợi cảm.
Khí cụ hắn đảo quanh trong cơ thể mềm mại nóng bỏng của Sở Vãn Ninh, cảm giác bị thành ruột mút vào bao bọc khiến hắn điên cuồng, hắn khắc chế không dùng hết sức lực, không lập tức cùng người trong lòng giao hoan cuồng dã từ đầu đến chân.
Hắn ngực phập phồng, mắt đen như là sát thử qua đá quý dật tán trong suốt ánh sáng, tình dục cùng nhiệt ý bị bỏng hắn, mồ hôi theo trần trụi da thịt chảy xuống tới, trong nhà tràn đầy dâm mĩ hơi thở.
Hắn thở hổn hển, hô hấp càng ngày càng dồn dập.
Cái loại này tiểu biên độ chòng ghẹo cơ hồ là gãi không đúng chỗ ngứa, tuy rằng hắn mỗi một lần tiến vào đều sâu đậm, để ở hắn quen thuộc sở vãn ninh mẫn cảm điểm thượng, quy đầu đang không ngừng mà thân đâu mà đỉnh lộng.
"A...... A......" bên tai là Sở Vãn Ninh cực lực áp lực, rồi lại trầm thấp tràn ra hừ ngâm, thực rất nhỏ thanh âm, nhưng là khàn khàn mà gợi cảm. Mặc Nhiên cơ hồ là mê muội mà đi tìm kiếm bờ môi của hắn, ướt át cánh môi cơ hồ là ở đụng tới liền giống như chết đói mà xâm nhập đi vào mút vào, một bên phía dưới mà đỉnh lộng tần suất cũng càng ngày càng dồn dập. Sở vãn ninh ngồi ở hắn trên đùi, bị hắn này chặt chặt chẽ chẽ thọc vào rút ra làm cho cơ hồ có chút hỏng mất - mặc Nhiên thực ôn nhu, nhưng loại này ôn nhu giống như là một loại tàn khốc tra tấn. Mặc Nhiên quá hiểu biết hắn, hắn bị không ngừng đỉnh nhất tê dại cái kia vị trí, chảy xiết lại không mãnh lực, như là có cái địa phương thực ngứa, ngón tay không ngừng mà ở kia chung quanh xẹt qua, lông chim hoa vòng nhi, nhưng là chính là không rơi hạ, chính là làm cái loại này tô ngứa không ngừng kéo lên mà không được thống khoái. Hắn dày vò cực kỳ, ở như vậy tra tấn người chòng ghẹo trung, hắn trong cổ họng phát ra mơ hồ thấp hải cùng rên rỉ, cơ hồ như là một loại cầu xin. Hắn có thể cảm nhận được chính mình mặt sau càng ngày càng nhiệt, giao hợp chỗ dần dần trở nên cực kỳ ướt át, cái này làm cho hắn càng thêm mặt đỏ tai hồng, hắn ướt át mà bao vây lấy hắn.

Sở vãn ninh không muốn hắn không dám vạn trụ hạ tương đi xuống

Cũng may Mặc Nhiên cũng không có nghĩ Đạp Tiên Quân như vậy, tổng thích nghe hắn ở trên giường mất khống chế khóc kêu đam mê, hoặc là nói hắn có, nhưng không đến tử như vậy cố chấp. Mặc Nhiên hiển nhiên cũng cảm giác được sở vãn ninh dần dần thích ứng, hắn thọc vào rút ra lực đạo chậm rãi trở nên cương mãnh, cứng nóng dương vật từ dưới lên trên mà thọc lộng, tay triền miên mà lưu luyến xoa sở vãn ninh mông, hắn ở ghế trên ngóng nhìn chính mình người yêu, ánh mắt có vẻ biểu tình mà ướt át. "Sư tôn, thoải mái không?" Loại này vấn đề tự nhiên là không có đáp án, nhưng là Mặc Nhiên có thể từ hắn chiến túc, hắn nhỏ vụn rên rỉ cùng thở dốc trung cảm giác được sở hiểu ninh trạng thái. Hắn vì thế càng thêm dồn dập mà phát lực mà hướng lên trên thọc cắm, hai người hoan ái dần dần trở nên có chút mất khống chế cùng cuồng nhiệt, từ lúc ban đầu ôn nhu triền miên, chậm rãi diễn biến thành mướt mồ hôi mà kịch liệt tính giao ghế dựa tại thân hạ phát ra bất kham lăn lộn kẽo kẹt thanh, còn có giao hợp chỗ va chạm khi ướt át bạch bạch dính nhớp tiếng nước, ở như vậy càng ngày càng mãnh liệt thao lộng trung, sở vãn ninh rốt cuộc có chút chịu đựng không được, vòng eo nhũn ra, thân hình dán sát miêu tả châm cơ bắp đều đặn ngực, hơi hơi phe phẩy đầu, sợi tóc che rũ với bạch mang trước, thở hổn hển: "Chậm, chậm một chút, nhưng lúc này, thanh niên cũng mình sa vào với trong đó, cũng không lại như vậy nghe lời. Như vậy kịch liệt đỉnh lộng giằng co thật lâu, đến sau lại sở vãn ninh thế nhưng như vậy trực tiếp bị hắn cuồng nhiệt mà si mê cắm vào thao đến co rút phóng thích, tinh dịch đều lộng ở mặc nhiên khẩn thật bụng nhỏ. Khi đó Mặc Nhiên ngẩng đầu nhìn thoáng qua ngồi ở mục mình trên đùi nam nhân, lụa trắng đã tại đây kịch liệt giao hoan trung nghiêng lệch, lộ ra một con hơi hạp ướt át mắt phượng.

Mặc Nhiên như là bị kích thích, hắn bỗng nhiên đem còn tẩm dâm ở bắn tinh dư vị trung ái nhân ôm đứng lên. Bởi vì tư thế chuyển biến, hắn dương vật lập tức thọc đến chỗ sâu trong, kích đến bản thân đã có chút tan rã sở vãn ninh nhịn không được rên rỉ ra tới: "A," "sư tôn, vãn ninh bảo bối" Hắn ôm hắn, hôn môi hắn, hai người cùng nhau hướng trên giường đảo đi, này trong quá trình Mặc Nhiên dương vật từ sở hiểu ninh đã ướt át dâm mĩ đến cực điểm hậu huyệt trượt ra tới. Sở Vãn Ninh ánh mắt cơ hồ là trống rỗng, nam nhân ở thích

Phóng khi đối kích thích cảm giác sẽ lớn hơn nữa, hắn có thể cảm giác được chính mình mặt sau thế nhưng ở không biết xấu hổ mà co rút lại khát vọng, bởi vì dương vật bỗng nhiên hoạt ra mặt cảm thấy không thích ứng, hắn trầm thấp mà thở hổn hển, nâng lên run rẩy tay, thoát đi đã nửa tùng bạch mang. Cặp kia hơi chọn mà mang theo hồng nhạt đôi mắt, cứ như vậy ướt dầm dề mà nhìn đến mặc châm đáy lòng đi. Mặc Nhiên thầm mắng một tiếng, hắn nâng lên trên giường nam nhân chân, ngạnh nhiệt nóng bỏng dương vật chống sở vãn ninh hậu huyệt, đi phía trước chỉ đỉnh một chút, vào cái đằng trước, liền nghe được dưới thân người lại là thống khổ lại là sảng khoái kêu rên. Hắn vì thế rốt cuộc chịu đựng không được, thấp giọng nói câu "Đối không nguyên cây dương vật hung ác mà cuồng khởi ", liền đỡ eo sở vãn ninh, nóng bỏng mà cắm đi vào. Kế tiếp giao hợp cơ hồ là dã tính. Ở yêu thầm chỗ sâu trong, đạp Tiên Quân cùng mặc tông sư kỳ thật cũng không có cái gì khác nhau, bọn họ đều không quá sẽ có lý trí, chỉ sa vào với nóng bỏng mặt dồn dập run rẩy, bức thiết muốn nghe được càng nhiều dưới thân người mơ hồ rách nát rên rỉ cùng thở dốc, trên giường hai cam kết thật mà cân xứng thân thể ở nóng cháy dây dưa, mặc nhiên đem sở vãn ninh chân phân mà thực khai, cái mông không được kích thích, dương vật nhanh chóng địa thâm nhập mà ở trong đó đỉnh đưa. "A a" Hết thảy đều rối loạn, kia kỹ càng cắm vào, mưa rền gió dữ đỉnh lộng, làm Sỏ Vãn Ninh cảm thấy chính mình như là phiêu ở con sông hồn, cái gì đều cầm không được, cái gì đều đem khống không được. Chỉ có trước mắt cái kia thanh niên si mê mà đắm chìm với tình yêu trung khuôn mặt là duy nhất chân thật đồ vật. Mặc Nhiên bắn tinh phía trước sẽ có phá lệ hung ác mà gần như điên cuồng đưa đẩy, cuối cùng kia vài cái lại tàn nhẫn lại nhiệt, cơ hồ muốn đem tinh hoàn đều chen vào đi giống nhau si mê, ngay sau đó đại cổ hữu lực tinh lưu liền vấn dạng không hề khúc mắc mà bắn ở sở hiểu ninh trong cơ thể hắn bị kích thích mà liền ngón chân tiêm đều ở run nhè nhẹ, ánh mắt cơ hồ thất tiêu. Có ổn không? ' qua thật lâu, Mặc Nhiên mới từ cao trào dư vị trung phục hồi tinh thần lại, chóp mũi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mỹ#đam