Chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sorry mọi người vì không ra chap thường xuyên được! Để tạ tội hôm nay mình sẽ ra chap nha! Cảm ơn mọi người vẫn luôn ủng hộ truyện của mình!

- Một số ý kiến cho rằng không nên để Taeyeon là nhân vật phản diện! Ý kiến các bạn thế nào nhớ cmt nhé!

NOTE: HÔM NAY LÀ VỀ CẶP BAEKMI NHÉ!


Tan học, Taeyeon cùng Sulli kéo nhau vào quán bar xả giận. Hai nhỏ gọi mấy chai rượu mạnh cùng một bình shisha.

- Mẹ nó! Làm sao như thế? Một đứa mù nhạc như con Krystal làm gì có cửa thắng!? – Sulli tức giận nện ly rượu xuống bàn.

- Tao còn bị bất ngờ, huống hồ là mày! – Taeyeon nói xong hít một hơi shisha.

- Jung Eunji, con nhỏ chảnh chọe đó. Vừa vào trường đã làm bộ mặt thanh cao, sau lưng thì ra tay dụ dỗ Hội trưởng của tao! Cả Suho nó cũng không tha. Đồ con gái thối nát! – Sulli.

- Vậy mà xem, con nhỏ Bomi thì sao? Cũng là một bộ mặt như tao, nhưng tao và nó nào có giống. Khốn khiếp, Baekhyun cũng phải về tay tao! – Taeyeon.


Đứng bên cạnh, khóe miệng của Chanyeol không khỏi kéo ra đầy dã tâm. Một nơi ồn ào âm thanh như thế này nhưng đối với anh, cái tên Jung Eunji còn nổi bật hơn hẳn. Anh chủ động đi đến chỗ Taeyeon và Sulli, vui vẻ nói:

- Chào hai người đẹp! Không biết các em là gì của cô gái tên Eunji?

Taeyeon cùng Sulli không hẹn mà nhìn lên, lại bắt gặp nụ cười chói lóa như ánh dương cả một chàng trai ngoại quốc vô đẹp một cách cuồng dã.

Nhưng anh ta hỏi về Eunji, họ có quan hệ gì sao?

- Vậy anh là...- Taeyeon cố trấn tỉnh trước vẻ đẹp kia, nhíu mày hỏi.

- À! Anh là bạn của Eunji! – Chanyeol rất tự nhiên ngồi xuống cạnh Sulli.

- Tôi nhớ ra rồi! Anh từng đến trường đón cô ta, gây náo loạn thì phải! – Sulli cười cười, lại uống rượu.

- Em nói quá lời! Không biết có thể cho anh biết lí do hai em gọi cả họ lẫn tên của Eunji hay không?

- Anh là bạn cô ta, đối với chúng tôi là bạn hay thù còn chưa biết! – Taeyeon đưa ly rượu lên làm ý mời, sau đó cũng uống.

- Không giấu gì bọn em, anh yêu Eunji, nhưng bị cô ấy từ chối! Anh nghĩ bọn em cũng có hiềm khích, đúng chứ? – Chanyeol.

- Yêu? Bị từ chối? Nhỏ này cũng cao tay thật! Làm ra biết bao là chuyện. – Taeyeon.

- Ý em là gì?

- Cũng không giấu gì anh, hai chúng tôi quả thật có hiềm khích với cô ta. Cô ta và bạn cô ta có ý tranh giành người yêu với chúng tôi. Anh lại là người bị cô ta từ chối, tính sao đây? – Sulli.

- Người yêu của em bị Lucy giành? Em yêu Suho à? – Chanyeol cười nửa miệng, không ngờ lại tìm trúng mục tiêu, lần này xem như viên mãn.

- Đúng thì sao? Nhưng cậu ta lại bị Eunji của anh dụ dỗ! – Sulli đểu cáng nói.

- Dụ dỗ? Eunji không bao giờ làm việc đó! Trừ phi ngược lại! – Chanyeol cười nửa miệng với câu nói của Sulli.

- Ý anh là Suho bám theo cô ta? Không hề! - Sulli.

- Vậy rốt cuộc anh là bạn hay thù với chúng tôi đây hả? – Taeyeon.

- Không có lí do gì để là thù! Chi bằng ta hợp tác! – Chanyeol ung dung ngã người ra sau một cách lười biếng.

- Hợp tác? – Taeyeon và Sulli nhìn nhau, đồng thanh nói.

- Đúng! Hợp tác! Hai em không nghe nhầm đâu! - Chanyeol.

- Hợp tác chuyện gì? – Taeyeon.

- Hợp tác chuyện tình cảm. Anh yêu Eunji, nhưng Suho dường như rất thích Eunji! Em thấy sao? – Chanyeol nhìn Sulli, nói.

- Khoan! Dừng lại. Chuyện này không liên quan đến tao! Sulli, tao đi trước! Hai người cứ từ từ nói chuyện! Chào anh! – Taeyeon gật đầu chào một cái, nhanh chóng bước khỏi quán bar.

- Anh nói anh sẽ giúp em? Chúng ta hợp tác? – Sau khi Taeyeon đi khỏi, Sulli gấp rút hỏi.

- Đúng! Anh muốn Eunji là của anh! Còn em chỉ việc kéo Suho về cạnh em!


- Nhưng bằng cách nào? Cũng như anh với cô ta, Suho không thích tôi! – Sulli bất mãn nói.

- Anh nghĩ là anh đã có cách! Em có muốn nghe hay không? – Chanyeol cười đểu.

- Anh nói tôi sẽ nghe!

- Cách của anh là...

Lát sau...

- Em thấy được hay không?

- Không tệ! Nhưng nếu thất bại thì chẳng phải tôi sẽ là người thiệt thòi sao?

- Không như em nói! Hợp tác hay không tùy em! – Chanyeol nhún vai, toan định rời đi thì Sulli cũng giữ anh lại.

- Được! Tôi đồng ý với anh!

- Vậy có phải hay hơn không? Anh là Chanyeol, hợp tác vui vẻ! – Chanyeol đưa ly rượu làm ý mời.

- Sulli! Hợp tác vui vẻ!

Cả hai nâng ly, cùng cười đắt ý cho một kế hoạch xấu xa được mở màng vô cùng nhanh chóng.

-------------------tôi là dòng ngăn cách--------------------

- Chúng ta sẽ đi đâu?

Bomi dựa đầu vào cửa sổ xe, gương mặt tò mò nhìn Baekhyun. Từ đầu buổi đến giờ, cậu cứ nhìn cô, sau đó lại làm vẻ đâm chiêu, rồi lại cười rất gian xảo.


- Chúng ta đi làm một chuyện! Bảo đảm cậu sẽ thích! – Baekhyun tà tứ nói, mắt liếc nhìn đồng hồ đeo tay: 5h kém 10.

- Tớ chẳng thích nếu như không biết trước! – Bomi vòng tay trước ngực, hất mặt nói.

- Đây là bất ngờ! Làm sao có thể biết trước! Với lại chuyện đó không thể làm vào ban ngày! – Vẫn là giọng điệu gian xảo.

- Oy oy! Cậu nói làm tớ rùng mình rồi đây! – Bomi bĩu môi nói.

- Vậy tớ sẽ tắt máy lạnh! – Baekhyun làm bộ không hiểu ý cô.

- Không nói nhiều! Mau cho tớ biết là chúng ta đang đi đâu đi?! Tớ rất tò mò! Còn nữa, hôm nay tớ phải giúp ba lọc phần mềm của công ty.

- Nhất định tớ sẽ trả cậu về đúng giờ. Cậu đừng khẩn trương như thế. Khoảng 45 phút lái xe mới đến!

- Lâu vậy? Lái nhanh một chút là được chứ gì? – Bomi đột nhiên cảm thấy rất hồi hộp, sắp có chuyện gì xảy ra hay sao đây?

- Lần đầu tớ gặp Eunji là tớ cùng Suho đang đua xe. Cậu còn bảo một tay đua như tớ lái nhanh một chút, cậu không sợ sao?

- Có trẻ con mới sợ!


- Được! Ngồi chắc một chút!

- Ok! – Bomi đưa ngón tay làm dấu đồng ý, cười tít mắt với Baekhyun.

Thế là chiếc BMW màu đen lao đi như một hạt bụi trên đường.

Baekhyun lái xe đưa Bomi đến một ngọn đồi cách xa trung tâm thành phố. Lúc này, trời đã chập tối nhưng Bomi vẫn nhận ra hai bên lối đi có những trụ đèn kiểu Pháp và hình như trồng rất nhiều hoa.

Baekhyun thờ ơ đậu xe dưới chân đồi, cùng Bomi bước đi. Cả hai đi đến đâu, những ánh đèn lại sáng lên đến đó khiến cho Bomi gần như hoa cả mắt với hàng trăm bụi hoa bách hợp trồng xen với những trụ đèn.

- Đẹp quá! – Bomi thích thú kêu lên.

- Một lát nữa còn có nhiều bất ngờ hơn! – Baekhyun nhìn tâm trạng rất tốt của Bomi, bản thân cũng vui không kém.

- Nhưng sao lại dẫn tớ đến đây? – Tuy mải mê ngắm nhìn những khóm hoa bách hợp dưới ánh đèn nhưng Bomi vẫn hỏi.

- Tớ đã nói là bất ngờ! Mà bất ngờ thì không thể nói trước! – Baekhyun cười tà mị nói.

- Tớ cũng thật muốn xem bất ngờ của cậu là gì!

Baekhyun không đáp lại cô, chỉ vui vẻ lắc đầu rồi cười một cái.

"
Bomi  , nhất định cậu sẽ bất ngờ."

Cả ngọn đồi được thắp sáng bởi hàng nghìn ngọn đèn kiểu Pháp theo từng bước chân của cả hai, khiến mọi thứ xung quanh như đang bừng tỉnh theo mỗi nhịp thở.

Cả hai dừng lại trước một căn nhà nguy nga đồ sộ như lâu đài trên đỉnh đồi. Xung quanh tòa lâu đài thu nhỏ này vẫn là vô số khóm hoa bách hợp đang vươn mình tỏa hương dưới ánh đèn sáng rực như ban ngày.

Baekhyun bước tới cánh cửa gỗ, tra chìa khóa rồi đẩy cửa vào. Cậu hơi cúi người, đưa cánh tay về vào phía trong làm ý mời rồi lại cười với Bomi, giống như cô là nữ hoàng cao quý của nó. Nhưng nói Bomi là nữ hoàng thì cũng không sai biệt lắm. Cô dòng dõi quý tộc, khí chất cao quý, phong thái nho nhã thục nữ, vậy còn khuyết điểm nào?

- Mời! – Baekhyunnhẹ giọng khi Bomi đi đến bên cánh cửa.

- Cùng vào!

- Được! – Baekhyun nói xong liền bước sau cô đi vào trong... 

 Bên trong gian phòng chỉ có the thé một ít ánh sáng bên ngoài truyền vào. Bomi chợt cảm thấy bên cạnh mất đi hơi ấm, bất an nói:

- Baek! Tối quá! Tớ không thấy gì hết!

Đáp lại cô là một hồi dài của sự im lặng.

Trong bóng tối mơ hồ, mi tâm Bomi nhíu lại. Tên Baekhyun đáng ghét này, đang làm trò gì không biết.

Bomi xoay người lại, toan rời đi thì tiếng đàn du dương vang lên khiến cô chùn bước. Ngay sau đó, hàng trăm cây nến được thắp sáng khắp gian phòng rộng rãi của tòa lâu đài thu nhỏ một cách nhanh chóng.

Gặp ánh sáng bất ngờ, Bomi theo phản xạ lấy tay che mắt rồi cũng từ từ tiếp thu được, rồi cũng từ từ bất ngờ.

Baekhyun thì không thấy bóng dáng, nhưng trên sàn nhà và khắp nơi đầy hoa bách hợp cùng cánh hoa của chúng. Những đóa bách hợp đẹp đến thuần khiết, đến mê hoặc nhưng sự cao quý và thanh thuần chịu lùi sau Bomi một bậc dưới hàng trăm ánh nến ở đây, ngay tại lúc này.

Hương hoa thoang thoảng xông vào mũi Bomi khiến cô cảm thấy thật dễ chịu, hòa cùng tiếng nhạc êm tai làm cho cô tham lam thưởng thức.

Còn đang bất ngờ và còn đang mải mê nhìn ngắm, Bomi bị một bàn tay ai đó bịt mắt lại.

- Bomi! Bất ngờ của tớ là đây! Cậu thích không?

Bomi nghe giọng nói quen thuộc, trái tim đột nhiên lại nhảy lên. Cô dùng gỡ bàn tay đang bịt mắt mình xa, xoay người và nhận ngay nụ cười thật tươi của Baekhyun.

- Cậu làm vậy là có ý gì? – Bomi hỏi một câu mà gần như đã biết 90% câu trả lời.


Baekhyun chỉ nhàn nhạt cười, sau đó như một nhà ảo thuật, đưa tay lên không trung liền bắt ra một cách hoa hồng xanh vô cùng quyến rũ. Bomi mở to đôi mắt màu lá phong của mình nhìn động tác điêu luyện của Baekhyun.

Cành hoa được luồng vào một cặp nhẫn Cartier loại cho tình nhân có đính hai viên kim cương tím.Baekhyun khụy một gối xuống đất, đưa một tay ra để sau lưng, tay còn lại đưa cánh hoa hồng ra trước mặt Bomi, giọng nói nhẹ nhàng:

- Bomi, tớ yêu cậu! Làm bạn gái tớ, được chứ?

Ngay lúc này đây, trái tim của Bomi gần như ngừng đập. Cô nhìn thấy rõ ràng sự chân thành và mong đợi trong ánh mắt sâu thẳm của Jellal. Bomi thật sự không ngờ Baekhyun có thể cho cô bất ngờ lớn như thế. Cô cũng yêu Baekhyun, rất yêu.

- Được! Tớ đồng ý! Từ nay tớ sẽ là bạn gái của cậu, mãi mãi cũng yêu cậu!

Bomi vừa dứt lời, thân hình nhỏ nhắn của cô đã nằm gọn trong cái ôm của Baekhyun.

- Cảm ơn cậu! Cảm ơn cậu đã yêu một người như tớ! – Baekhyun ôm Bomi thật chặt, giọng nói chứa đầy sự diệu dàng như nước.

- Đừng nói thế! Cậu là một người rất tốt! Tớ yêu cậu, Baekhyun! – Bomi ôm chặt hông Baekhyun, nhắm mắt tận hưởng hạnh phúc lúc này.

Tiếng dương cần êm tai cùng mùi hương của hoa bách hợp hòa quyện vào nhau, tạo nên không khí vô cùng lãng mạng.

Được một lúc, cái ôm của cả hai kết thúc. Baekhyun nâng bàn tay trắng mịn và xinh đẹp như ngọc của Bomi lên, nhẹ nhàng rút chiếc nhẫn từ cánh hoa đeo vào ngón áp út.

- Hứa với tớ, đừng bao giờ rời xa tớ!

Bomi nhìn vào ánh mắt của Baekhyun, rút chiếc nhẫn còn lại trong cành hoa đeo vào tay cậu, lại nhìn vào đôi mắt chứa chan tình cảm của Baekhyun, nói:

- Tớ sẽ không bao giờ rời xa cậu!

- Đi! Tớ dẫn cậu đi xem một thứ nữa! – Baekhyun vô cùng yên lòng với lời hứa của Bomi, nắm tay cô kéo ra sân sau.

Cả hai vừa bước ra thì bộ đèn cảm ứng củng tự động sáng lên. Baekhyun lấy điện thoại, nhấn vài phím, sau đó quay sang nói với Bomi:


- Cậu mau chóng đếm ngược đến 10, nhanh lên!

Bomi nhướng mày một cái rồi cũng làm theo.

1...

2...

3...

...

...

9...

10...

Phía chân trời đột nhiên vang lên tiếng nổ giòng giã cùng một khung cảnh sáng rực. Bomi cùng Baekhyun nhìn theo hướng đó.


Pháo hoa đủ màu sắc được bắt lên sáng rực, đủ loại hình thù vô cùng công phu và chi tiết khiết Bomi gần như hoa cả mắt. Baekhyun vì cô mà chuẩn bị tất cả, cô rất vui.

Màn bắn pháo hoa còn đang diễn ra đều đặn và sáng rực thì Bomi bất ngờ nhón chân rồi đặt lên mọi Baekhyun một nụ hôn vô cùng nhẹ. Rời môi Baekhyun, cô nhìn cậu, nói:

- Cảm ơn! Cảm ơn rất nhiều!

- Tất cả là vì cậu xứng đáng!

Baekhyun nhu tình đáp lại, lần này lại chủ động cúi xuống hôn cô thật sâu.

Tất cả bây giờ lạ sự chân thành và nóng bỏng của một tình yêu xuất phát từ tâm tình chân thành cùng tiếng pháo hoa hân hoan cùng với một nụ hôn vô cùng cuồng nhiệt...

----------------------------------------------

Bomi trở về nhà rồi ngồi cười một cách thơ thẩn trước bàn trang điểm. Cô nhớ lại tất cả những gì tất cả xảy ra tối nay. Baekhyun tỏ tình, cô đồng ý, cả hai hôn nhau. Những chuyện đó không phải mơ, tình cảm cô dành cho Baekhyun cũng là thật, một sự thật hạnh phúc.

Còn đang mong lung với rất nhiều suy nghĩ, chuông điện thoại của cô rung lên. Màn hình hiện lên cái tên " Baekhyun" khiến Bomi thoáng cái đỏ cả mặt. Cô bắt máy.

- Alo! – Bomi.

- Đang làm gì thế? – Đầu dây bên kia, Baekhyun lấy ngón cái xoa xoa chiếc nhẫn một cách hạnh phúc.

- Đang định đi ngủ. Còn cậu?

- Định chúc cậu ngủ ngon rồi mới ngủ. – Baekhyun.

- Vậy chúc đi! – Bomi nâng bàn tay lên, nhìn vào chiếc nhẫn rồi cười như thiên sứ.

- Ngủ ngon! Nhớ mơ về tớ! –.

- Nhất định sẽ ngủ rất ngon! Cậu cũng ngủ đi! Ngủ ngon!

- Bye!

- Bye!

Bomi tắt máy rồi nhìn màn hình điện thoại, sau đó ngoan ngoãn chui vào chăn, nhắm mắt lại.

Baekhyun cúp máy, hôn lên màn hình một cái rồi cũng vùi đầu vào cái gối lông ngỗng mà ngủ trong hạnh phúc....  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro