Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

7h45 tại khách sạn lớn nhất Seoul...

Hôm nay toàn bộ khách sạn từ tầng hầm giữ xe cho đến sân thượng, mỗi tất đất ở đây đều được ông chủ tập đoàn đá quý lừng danh Y&N - chủ tịch Jung bao trọn.

Từ chập tối, hàng chục chiếc siêu xe của các ông chủ tập đoàn lớn ở " Vùng Đất Hứa" Hàn Quốc và cả từ miền ngoài đã tấp nập ở khách sạn.

Đàn ông thì âu phục đắt tiền, cavar bắt mắt, gim gài đính đá quý, giầy da đa số của Ý. Phụ nữ thì đầm dạ hội hàng hiệu, trang sức kim cương, son môi, giầy gót nhọn. Các cô cậu công tử thiên kim cũng váy áo chỉnh tề, âu phục vững vàng.

Tối hôm nay, đàn ông và phụ nữ thành đạt đến để mở rộng quan hệ làm ăn, giao lưu học hỏi. Vợ của các quý ông thành đạt, các tiểu thư, các cô cậu thì thi nhau khoe sự thời trang, sành điệu và xa hoa của họ.

Nhưng có lẽ mục đích lớn nhất mà họ đến bữa tiệc này là để tận mắt nhìn thấy cô đại tiểu thư bí ẩn của tập đoàn đá quý lừng lẫy Y&N. Họ không biết nhiều và cô gái này, họ chỉ biết cô sinh ra và lớn lên ở nước ngoài, họ chỉ biết cô thừa kế một tài sản khổng lồ.

Hơn 8h tối, có lẽ khách mời đã đến gần đông đủ nhưng vẫn chưa thấy các nhân vật chính xuất hiện.

Kít! Kít!

Tiếng thắng xe không biết vang lên lần thứ bao nhiêu trong ngày hôm nay, họ chỉ biết làn này là hai thiên sứ giáng trấn.

Suho và Baekhyun, hai người từ trên xe bước xuống, hào hoa và sang trọng hơn tất cả nam giới ở đây.

Baekhyun đi xe Mercedes-Benz SLS AMG cùng với ba và mẹ cậu. Ba của Baekhyun là ông Byun- Chủ tịch tập đoàn bất động sản Fernandes quyền lực nhất nhì châu Á. Mẹ jellal là bà Byun - Một ngôi sao điện ảnh sáng giá gốc Trung Hoa, người từng được các ông trùm Hollywood săn đón gắt gao nhưng đã giải nghệ sớm để lấy ba cậu.

Suho đi chung với ông nội của anh - Một lão tướng trên thương trường châu Á. Tuy đã rút lui để an hưởng tuổi già nhưng cái tên Kim Soo Man vẫn còn khiến không ít lớp người đi sau nể phục. Chiếc Luxus 570 do chính anh cầm lái khiến không biết bao nhiêu người nhìn không chớp mắt.

Do Suho và Baekhyun đã hẹn trước nên hai gia đình gặp nhau cùng lúc. Sau vài câu chào hỏi xã giao, hai gia đình cùng nhau bước vào phòng tiệc nguy nga tráng lệ tựa cung điện của các đức vua thời nay.

Bomi đã cùng ba mẹ đến từ sớm và đang đứng chào hỏi với các thương gia chung ngành. Hôm nay trong cô thật đẹp lại vô cùng sang trọng trong bộ váy dạ hội chấm đuôi màu nước biển. Quả thật mà nói, ai đi qua cũng phải liết nhìn bóng dáng kiều diễm của Bomi một lần cho thỏa mãn.

- Mẹ, con đi lấy ít nước uống! - Bomi ghé sát vào tai mẹ cô.

- Được rồi! Nhưng nhớ uống ít rượu thôi!

- Vâng! -Cô trả lời rồi cúi người chào các bạn làm ăn của ba sau đó bước đi đến bàn rượu.

Bữa tiệc hôm nay phải nói là quá hoành tráng. Toàn bộ chỗ này đều là thức ăn cao cấp của nước ngoài, những món nổi tiếng thế giới. Rượu toàn bộ cũng là rượu nhập, mỗi chai dù là rượu mạnh hay rượu vang đều trên 50 năm tuổi, thật là nể phục người chủ trì bữa tiệc hôm nay.

Bomi bước đến bàn rượu, đưa tay định lấy một ly sâm banh trắng thì vừa lúc cũng có một bàn tay khác đưa tới. Vậy là tay chạm tay. Khẽ chau mày, Erza đưa mắt lên nhìn đối phương.

Là Baekhyun, anh cũng định đưa tay lấy chung một ly sâm banh với Bomi. Thật là trùng hợp.

- Chào anh!

Bomi lấy lại thái độ rồi cười nhẹ với Baekhyun. Tiệc là vậy, phải chào hỏi lẫn nhau mới có không khí giao tiếp.

- À! Chào em! Nếu em đã lấy trước rồi thì mời! - Baekhyun cầm ly sâm banh đó đưa cho Bomi.

- À không! Anh cứ lấy! - cô lại cười khả ái làm anh hơi ngây ngất.

- Em không để cho anh ga-lang một chút sao? - Baek cũng cười.

- Vậy em không khách sáo! - Bomi gật nhẹ một cái rồi đón lấy ly rượu đưa lên uống nhẹ như chuồn chuồn chấm nước.

- Từ đầu bữa tiệc đến giờ, có ai nói với em là em rất đẹp không? - Baekhyun làm quen trực tiếp.

- Hi! Em cảm ơn anh! Nhưng chắc anh là người đầu tiên! - Baekhyun theo đúng chuẩn mực đáp lại.

- Vậy thì họ không có mắt thẩm mỹ rồi! Một đóa hoa như em mà lại làm như thế! - Baekhyun cũng uống một ly sâm banh khác, cùng loại với Bomi.

- Anh lại nói quá!

Bomi đột nhiên cảm thấy rất vui khi nói chuyện với cậu. Khen thì cô nghe nhiều rồi, nhưng chân thành và dí dỏm như Baekhyun chắc là chưa từng có ai. Nhưng nhìn chàng trai này khá là quen mặt, hình như thỉnh thoảng có xuất hiện trên báo.

- Em tên gì? - Baek.

- Em là Bomi! Vậy còn anh, anh tên gì? - cô hỏi lại.

- Anh là Baekhyun!

- Anh là con trai của chủ tịch tập đoàn BK thì phải? - Bomi.

- Ừ! Em thông minh thật!

- Không phải em thông minh, mà là anh quá nổi tiếng!

- Anh nổi tiếng sao? Haha! Anh không có!

- Anh còn nói! Rõ là mục người thừa kế anh xếp thứ 3 còn gì!?

- A! Vậy thì tên cái tên Yoon Bomi là em à?

- Bingo! - Bomi cười tít với câu nói của Baekhyun.

- Nói chuyện với người đẹp nên vui đến vậy sao?

Natsu từ xa đi đến với ly rượu mạnh trên tay. Rõ ràng là anh đang nói giọng bông đùa, vậy mà hàn khí vẫn còn một chút dư âm.

- Tất nhiên! - Baek cười vui vẻ.

- Không định giới thiệu bạn anh cho em à?

Nói là nói vậy nhưng vừa nhìn thì Bomi đã nhận ra Suho. Anh chính là người thừa kế số 01 Hàn Quốc lúc bấy giờ, không nhận ra cũng lạ.

- À! Đây là Suho, bạn anh! Còn đây là Bomi, tiểu thư xinh đẹp mình vừa mới làm quen!

- Chào em! - Suho.

- Chào anh! - Bomi.

Ba người tiếp tục trò chuyện với nhau cho đến khi cánh cửa to lớn mở ra một lần nữa.

Nhưng lần này hoàn toàn khác với những lần trước. Lần này, 20 vệ sĩ chia làm hai hàng từ ngoài cửa tiến vào, sau đó đứng bất động một lát. Bên trong lại có một tốp vệ sĩ giống như bên ngoài chạy ra, đứng xếp hàng đối diện nhau. Mọi người bắt đầu tập trung sự chú ý vào hai tốp vệ sĩ này. Có lẽ, nhân vật chính sắp xuất hiện.
Trong khi bên ngoài, vệ sĩ vẫn chưa có động tĩnh thì bên trong, một người đàn ông trung niên, dáng vẻ vừa thành đạt vừa cao quý bước ra trong bộ âu phục đắt tiền màu đen của Ý. Người ông toát lên khí chất giàu có và vương giả khiến ai cũng nể phục. Không ai khác chính là ông Jung - Chủ tịch tập đoàn Y&N - Người đàn ông kín tiếng và là chủ nhân của bữa tiệc hôm nay.

Đi theo sau ông là một phụ nữ khoảng ngoải 30 tuổi, mặc một bộ đầm dạ hội màu đỏ, trang điểm cầu kỳ, đeo đầy đủ một bộ trang sức ngọc trai có giá trên 500 triệu won. Cạnh bên là một cô gái tuổi khoảng 18, mặt một đầm màu vàng đuôi cá diêm dúa, trang điểm đậm và đeo trang sức thạch anh trắng lộng lẫy. Đi sau còn có 4 vệ sĩ cao to vạm vỡ.

Ông hiên ngang bước đi chung với hai người kia, trong khi mọi người bắt đầu bàn tán.

Cô gái diêm dúa đó là cô tiểu thư cao quý, đẹp hơn cả hoa hồng đó hay sao?

Người thừa kế khối tài sản triệu đô là cô ta?

Sao lời đồn lại nói cô ấy đẹp như mỹ nữ trong tranh mà? Cô gái này nhan sắc rất bình thường?

Người phụ nữ đeo trang sức ngọc trai là vợ của một đại danh nhân của cả nước?

Sao bà ta lại ăn mặt diêm dúa đến như thế?

Lời đồn đúng là lời đồn, có 1 mà nói tận 10!?

Ông Jung nghe hết những lời nói đó, thậm chí rõ là đằng khác. Nhưng ông mặc kệ, rồi họ sẽ hối hận vì những suy nghĩ của bản thân mà thôi.

Bây giờ, đột nhiên đám vệ sĩ đứng ở cửa cúi đầu chuẩn góc 45 độ, tay phải còn để chéo lên vai trái như rất cung kính ai thì phải. Mọi người lại một phen đứng tim nhìn ra cửa chính.

Và rồi...

5s...

10s...

15s...

Gần 1 phút trôi qua, tất cả dường như đều bất động, có cả bà Han và cả Krystal. Tất nhiên làm sao loại trừ Suho, Baekhyun và Bomi được.

Họ đang gặp mỹ nhân, à không, nói đúng hơn là tiên nữ.

- Chào mừng đại tiểu thư! - Tất cả 40 vệ sĩ từ hai phía đồng loạt lên tiếng kéo mọi người về thực tại.

Eunji kiêu sa bước đi trên thảm đỏ. Từng bước đi của cô không biết có bao nhiêu con mắt dõi theo.

Vóc người chuẩn tới từng milimet trong bộ đầm dạ hội cúp ngực màu hồng cánh sen. Làn da trắng nõn nà, hồng hào như trẻ thơ. Đẹp nhất là gương mặt. Gương mặt là đẹp gấp nghìn lần tượng tạc. Từ đôi mắt cho tới khóe miệng, tất cả đều hoàn hảo mà không lời nào tả hết.(trên đầu fic có hình :D)

Ngón áp út của bàn tay phải, Eunji đeo một chiếc nhẫn kim cương với độ màu chuẩn do ba cô tặng. Cái cổ trắng ngần được điểm xuyến bằng sợi dây chuyền bạch kim, mặt dây chuyền là viên đá ruby hình giọt lệ, sản phẩm độc quyền tượng trưng cho đại tập đoàn Y&N.

Nhưng sao, ánh mắt đó, biểu hiện đó lại lạnh lùng vả cao quý đến như vậy. Cô đúng là đẹp hơn cả hoa hồng. Tinh xảo như tranh vẻ, mỹ miều như cánh hoa, thướt tha như lụa trắng, thanh tao đến nổi không một ai dám mơ ước.

Eunji bước từng bước khẳng định và bình tĩnh đi đến bên cạnh ba mình, khoác tay ông rồi bước lên sân khấu. Ông hài lòng gật đầu một cái, vỗ vỗ vào bàn tay bé nhỏ của cô con gái báu vật. Hai mẹ con bà Han và Krystal luống cuống bước theo.

Dưới này, Suho và Baekhyun đang rất ư là ngạc nhiên. Cô chính là cô gái hôm đó, cô gái mà Suho xém tí nữa là quẹt xe. Không ngờ lại trùng hợp đến mức đó, đúng là có duyên, đúng là trái đất tròn.

Baekhyun thì chăm chú dõi theo Eunji, trong khi Suho đang nhìn cô đầy dò xét, xen lẫn thật nhiều cung bậc cảm xúc của bản thân.

- Là cô gái đó! Đúng không? - Baek bất tri giác hỏi.

- Ừ! - Khóe miệng Suho không tự chủ mà cong lên, tạo thành nụ cười chiếm hữu đẹp mê người.

- Hai anh quen cô ấy? - Bomi rất tò mò với những gì mà Suho và Baekhyun vừa nói.
- Tất nhiên là...

- Không hề! - Baek chưa kịp nói thì liền bị Suho " chặn họng".

Trên này, tất cả mọi người vẫn dồn ánh mắt thán phục về phía " thiên thần" vừa xuất hiện.

- Cười đi con gái! - Ông Jung nhẹ nhàng nói vào tai Eunji.

Eunji không trả lời. Cô chỉ cười duyên đáp lại. Nhưng ai bên dưới mà vô tình bắt gặp nụ cười đó đều mê mệt đến rã rời. Đẹp! Quả thật cô rất đẹp!

Dìu Eunji đi hướng lại micoro, ông Jung nhìn cô cười mãn nguyện rồi bắt đầu giới thiệu cô với các thương gia và giới báo chí.

- Đầu tiêu, tôi rất cảm ơn tất cả mọi người đã dành thời gian quý báu mà có mặt ở bữa tiệc nhỏ hôm nay của gia đình chúng tôi. Như đã nói cách đây ít hôm, bữa tiệc hôm nay hoàn toàn dành cho cô con gái 17 tuổi vừa từ nước ngoài trở về của tôi. Tôi thật sự rất vui. Vui vì ông trời đã ban cho tôi một ái nữ thông minh và tài giỏi như nó. Toàn bộ sản nghiệp của tập đoàn Y&N sau này hoàn toàn trông chờ vào cô tiểu công chúa này.

Nói đến đây, ông dũng nhẹ nhàng dìu Eunji lên đứng trước micoro. Ánh đèn sân khấu như một thứ phụ hòa, khiến sự lạnh lùng trên gương mặt Eunji được thể hiện rõ nhất. Đôi mắt màu tro lạnh của cô khi đã nhìn thì sẽ khiến người khác không thể nào dứt ra được. Đó chính là ánh mắt chiếm hữu và đầy quyền lực, xuyên qua trái tim của bất kì người nào dám nhìn thẳng vào nó.

Eunji buông tay ba cô ra, bàn tay nhẹ nhàng chạm vào micoro, nói:

- Chào mọi người! Jung Eunji là tên của tôi. Những gì cần nói thì ba tôi đã nói hết. Còn lại, tôi mong các vị có một buổi tiệc vui vẻ và hòa nhà trong bữa tối hôm này. Xin chào!

Câu nói của Eunji đầu tiên khiến mọi người sửng sốt. Nó quá ngắn gọn, chỉ là giới thiệu cái tên mà thôi. Tiếp theo, mọi người cảm thấy nể phục người con gái kiều mỹ trước mặt. Cô quá hiểu chuyện, quá thông minh, đúng là một đại ái nữ của chủ tịch Jung.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro