Chương 3-4: Về nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lịch trình quay của "thực tập sinh" đã kết thúc, tuy vẫn chưa được hoàn mỹ lắm nhưng bạn cũng vui mừng vì cuối cùng đã tạm thở phào một hơi rồi.

Tổng giám đốc bá đạo chỉ cho bạn thời gian nghỉ ngơi một ngày. Bàn giao xong công việc ở công ty thì trời đã tối, bạn vội vàng muốn "xuyên" về nhà ngay lập tức.

Trăng trên cao tròn vành vạnh, phải chăng đang dự báo về một cuộc đoàn tụ đêm nay? bạn lái xe qua những con đường vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.

Mới năm năm thôi, nơi đây đã đổi thay như tái thiết thành phố cũ, xây dựng tàu điện ngầm, muốn tìm đường trở lại cũng hơi khó khăn.

Bạn dựa vào trí nhớ đi lòng vòng trong đêm tối, quả nhiên lúc nào cũng trở lại điếm ban đầu. Bạn lại nhìn ánh trắng đã bị mây đen che khuất một nửa
Lại là một ngã ba đường, bạn rẻ trái

Rẻ trái chưa được bao lâu là bạn ngửi thấy mùi thơm quen thuộc. Đúng vậy, là giò heo quay!

Bạn chỉ cảm thấy tim đập thình thịch, con phố đấy mùi thức ăn kia. Không phải là nơi mà bạn và bạn thân lưu luyến không thôi trước khi bạn nổi tiếng sao?

Quả nhiên là nơi này, bạn đạp ga như thể chỉ cần vượt qua con đường này là có thể ngay lập tức xuyên về năm năm trước, trở về bên cạnh họ.

Vì không để người khác nhận ra, bạn quyết định sẽ đi vào từ cửa hông. Năm phút sau xe dừng ở trước cửa bảo vệ phía tây của "Đế Bảo", lúc này trăng tròn vành vạnh như một chiếc đĩa.

Chú Hồng (bảo vệ): Xin lỗi chị tìm ai ?

Bạn ngẩng phắt đầu nhìn, trước mắt bạn bấy giờ không còn là anh bảo vệ năm ấy nữa. Bạn cũng không thế len lén đi vào được nữa. Sau một lúc do dự, bạn nhớ ra người cũng sống ở đây.

Tôi: xin chào, cháu là bạn của bác sĩ Quan Tồn, anh ấy có một ca phẫu thuật gấp nên nhờ cháu đến nhà lấy chút đồ.

Chú Hồng (bảo vệ): bác sĩ Quan quả thật là ở nơi này, nhưng cô làm thế nào để chứng minh, mình là bạn của anh ấy?

Tôi: Đây là ảnh chụp chung của bọn cháu.

Bạn nhanh trí lấy điện thoại mở hình chụp chung từ tuần trước ra cho chú bảo vệ xem

( Phán Phán à, em không phải lúc nào cũng làm chuyện vô ích đâu )

Chú Hồng (bảo vệ): À, quả nhiên là bạn bè, ái chà. Bạn gái xinh đẹp, nào mời vào

-Hết 1 chương-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro