Chương 4-7: Vả mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi: Không cần tìm hiểu chủ đề hôm nay và cá tính nhân vật anh phải chụp sao?

Hạ Mộc : Chủ đề là "Bí mật không thể nói". Còn tính cách nhân vật, lúc nãy, anh đã được lĩnh giáo rồi. Đẹp thì đẹp đấy, nhưng rất xa cách, trên nguời phủ đầy gai. Rất hợp với chủ đề

Muốn dương mắt trừng anh ta, nhưng đây lại giống một câu ca ngợi. Bỏ đi, bạn nhướng mày chấp nhận.

"Tách tách!" "Tách tách!" nhân lúc bạn chưa chuẩn bị, anh ấy đã bấm một tràng.

Tôi: Bây giờ bắt đầu luôn sao? Em vẫn chưa chuẩn bị gì hết.

Hạ Mộc : Mặc dù chưa chụp chân dung trong studio. Nhưng em hãy tin anh, dù là chụp kiểu ảnh gì, người cần chuẩn bị vĩnh viễn là nguời cầm máy.

Tôi: Cái gì? Anh chưa từng chụp trong studio? Vậy anh từng chụp cái gì?

Hạ Mộc : Đừng lườm anh, tuy vẻ mặt này cũng rất... thú vị! Cảnh cáo " quân dự bị rất giỏi " lần 2

"Tách tách!" "Tách tách!" cách chụp hoàn toàn khác với tất cả những ảnh tạo hình, tả thực, bìa tạp chí trước kia. Vì anh ấy không hướng dẫn cũng không giới hạn.

Dần dần, bạn không cảm thấy mình đang đối mặt với ống kính, mà chỉ nhìn thẳng vào nó như nhìn gương. Bạn ngày càng quen thuộc với khuôn mặt và thân thể trong kính, chúng cũng ngày càng phù hợp với linh hồn của bạn.

Từ nghi ngờ đến thả lỏng, bất an đến thoải mái. Bạn giao hết bản thân mình cho ống kính, cho anh ta.

Hạ Mộc: Lần chụp cuối cùng....Xong việc!

Tôi: Ảnh chụp thế nào rồi ?

Anh ấy nhếch môi, đưa máy ảnh cho bạn.

Hạ Mộc : Thành thật mà nói, chụp em không phải là dễ, em có một vẻ đẹp mâu thuẫn lại không tự biết, là vì em cũng có bí mật không thể nói sao?

Anh ấy nhìn chăm chăm vào mắt bạn, ánh mắt nhạy bén và thành khẩn. Trước khi bị anh ấy nhìn thấu, bạn vội vàng tránh né.

Tôi: Anh đang muốn tìm lối thoát cho mình sao?

Hạ Mộc : Anh đã nói là " Quân dự bị " rất giỏi mà, đúng không? Anh sẽ gửi ảnh gốc qua facebook cho em.

Bạn mở máy ảnh xem ảnh gốc, không ngờ lại không thế dời mắt đi. Vì bạn nhìn thấy một Nguyệt Thiền hoàn toàn khác với trước đây.

Ngôn ngữ ống kính của anh ấy cho thấy anh ấy nhìn nhận rất sâu sắc về người khác lại bày tỏ cái riêng của bản thân vô cùng rõ ràng. Nhưng sao nó lại không mâu thuẫn nhỉ ?

-Hết 1 chương-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro