Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhân vật tham gia phản ứng:

- Việt Nam, MTGPDTMNVN, NK, China, Laos, Cuba,  USSR, Nazi, JE, IE, America, Canada, UK, France, Việt Hòa, SK, Prussia, GE, RE, Germany, East, Weimar, Russia, Ukraine, Belarus, Kakhstan, Muscovy, Italia, Japan, Poland, OE, AH, Hungary, Austria, Đại Nam, Austria Empire, ROE, Vizantion, Free Thai, CSA, Philipine, Malaysia, Indonesia, Spain, Finland, Martial Law, ...

- Các countryhumans ở đây đã làm lành với nhau(- Anh em nhà Việt, SK-NK) rồi nhé.

______________________________________

[America đang mua sắm ở trung thương mại. Chủ yếu là America mua đồ ăn vì trong nhà hắn đã hết sạch đồ ăn từ ba ngày trước rồi. Không để tủ lạnh đóng mạng nhện nên hắn quyết tâm hôm nay đi mua.

Tại sao hắn lại chọn hôm nay?]

- Tại sao hắn ta/ tên USA lại chọn hôm đó vậy?- Các countryhumans đồng loạt hỏi.

- CỨ XEM TIẾP ĐI! HỎI NHI- UMm!- Shigoto đang nói thì bị Ivan bịt miệng.

-Ahaha...MỌI NGƯỜI CỨ TIẾP TỤC XEM ĐI LÀ SẼ BIẾT À.- Ivan nói. 

- UMmmmmm... UMmm!( Tên khốn nạn... Thả tôi ra!)- Shigoto

[Đơn giản vì hôm nay là ngày cuối cùng hắn có thời gian. Bắt đầu từ ngày mai hắn sẽ bận làm ba giấy tờ và có nhiều cuộc họp với các quốc gia khác.]

- Chà! Ngươi làm cường quốc cũng khổ ghê nhỉ?- IE nói với America đang xoa xoa sống mũi.

- Haizz... Cảm ơn ngươi đã quan tâm, IE. America bắt đầu thấy cái tương lai này "hơi" bất ổn rồi.-Mà chúng ta đang là địch đấy. Ngươi nên cảnh giác hơn đi! 

[Bây giờ America đang đứng trước cửa nhà mình, hắn ung dung lấy chìa khóa từ trong túi quần mình ra để mở khóa cửa. Sau khi vào nhà, America nhanh chóng đi vào nhà bếp, mở tủ lạnh ra. Đang định thức ăn vào thì hắn nghe thấy tiếng ai đó nói.

"Ngươi không định dọn sạch tủ lạnh trước khi để đồ ăn à?"

Chất giọng trầm ấm vang lên. Nhưng tiếp đó là giọng nói cáu kỉnh phát ra."Cho dù ngươi có nói gì đi chăng nữa thì tên khốn đó sẽ không nghe ngươi nói đâu. Dù gì bây giờ chúng ta là ma mà."]

- CÁI GÌ? TA/ TÊN ĐÓ/ CHA SẼ CHẾT TRONG TƯƠNG LAI Á? MÀ BỌN CHÚNG/ BỌN TA/ HỌ Ở CÙNG VỚI NHAU ?!- Các countryhumans của WW2 gần như hét lên. Bọn họ thật sự rất bất ngờ.

- VI DIỆU!- UK nói cùng gương mặt lạnh tanh.

- QUÁ VI DIỆU! - RE và GE hét lên vì không tin được.

- ĐÚNG. NGÀI NAZI CHẾT TRONG WW2. - Shigoto nói với gương mặt đang dần cúi xuống. Các countryhumans tưởng là cậu ta đang tiếc thương cho Nazi. nhưng họ dẹp ngay ý nghĩ đó khi cậu ta nói câu tiếp theo:

- CÁI ĐÓ GỌI LÀ NGHIỆP ĐÚNG KHÔNG, NGÀI NAZI?- Shigoto liền khịa Nazi khiến hắn đỏ mặt tức giận. GE thì cười không ngậm được mồm. Weiman khác người cha không biết giữ thể diện cha em bằng cách bụm miệng cố nhịn cười.

-CÒN NGÀI USSR CHẾT TRONG CUỘC CHIẾN VỚI AME TRONG TƯƠNG LAI. CÒN LÍ DO TẠI SAO HỌ Ở VỚI NHAU TÔI KHÔNG BIẾT NÊN ĐỪNG HỎI.- Ivan nói tiếp.

- Nè, ông nên chú ý cách xưng hô đi!/nói thầm / - Shigoto nhắc nhở nhẹ Ivan.

- Không sao đâu, kiểu gì họ chẳng phát hiện./ nói thầm/ - Ivan cười đáp. 

- Ha! Búa liềm à, có vẻ ngươi sống cũng không lâu lắm nhỉ?- Nazi cảm thấy rất vui trong lòng. Tuy hắn phải chết trong WW2 nhưng tên chó búa liềm trong tương lai không xa cũng vậy. Nhưng Nazi thật sự không hiểu lí do tại sao mà bản thân có thể ở với "Tên búa liềm".

- Ha... Ít ra thì ta vẫn sống thọ hơn ngươi.-USSR nói.

- Ngươi... Tên búa liềm khốn nạn, ta quyết sống mái với ngươi.- Nazi hét lên rồi lao đến USSR để đánh nhau. JE, IE cùng Cuba đang cố cảng Nazi và USSR lại. Còn RE, GE, Việt Nam cùng Mặt Trận và Shigoto thì yêu cầu bỏng ngô rồi ngồi nhìn họ gây gổ. RE và GE thỉnh thoảng cổ vũ kẻ thù không đội trời chung( trong quá khứ) của hai thằng con của mình.

- ÂY DA, HAI NGÀI NAZI VÀ USSR GIẢI QUYẾT NHANH LÊN NHÉ. GIỜ THÌ YÊU CẦU NHỮNG NGƯỜI CÒN LẠI TRỪ HỌ XEM TIẾP BỘ PHIM.-Ivan lười cản họ lại nên đành mặc kệ. 

(Trông họ có vẻ đó là chuyện thường tình nên chắc không sao đâu nhỉ?)-Ivan nghĩ.

[America nghe được hai câu nói này liền rùng mình. Hắn chầm chậm đặt đồ ăn xuống và quay người lại nhìn. May mắn thay phía sau hắn không có bất kì ai.

"Chắc mình lầm."America nói thầm với bản thân. Nhưng việc nói thầm đó đã được ai đó nghe thấy.

"Hình như tên này nghe được tiếng của chúng ta."_???

"Không. Chắc mày lầm rồi làm sao một countryhumans sống sờ sờ thế kia lại nghe thấy chúng ta cơ chứ?"_????]

-  Làm sao một countryhumans/ tên America còn sống sờ sờ thế kia lại nghe thấy bọn ma kia nói gì cư chứ? Chẳng lẽ ngươi có thể thấy các linh hồn sao?- Các countryhumans(- UK, America,... ) hét lên, đồng loạt nhìn về phía America khìn hắn lạnh sống lưng.

UK xua đám đông đang vây xung quanh hắn. Ngài kéo hắn và nói nhỏ:

- Tí xong, con nhớ ra chỗ ta nói chuyện, như cha con.

France im lặng nhìn crush của mình, lòng thầm ghen tị với America. France thầm khóc ròng, dặn lòng mình rằng:

( Mình và UK vẫn chưa là gì ngoài đồng minh cả, nên phải chứ ý hành động. Nếu không ẻm sẽ ghét mình mất. )

 Ivan và Shigoto ngầm cảm thán:

- Khác hẳn tên France trong tương lai nhỉ, Ivan?/ nói thầm/- Shigoto.

- Có lẽ là tình yêu của France tăng theo thời gian. Tên đó có vẻ khá kiên trì dù lần nào tán tỉnh cũng bị phũ./ nói thầm/- Ivan.

- Pfff... Ai bảo crush ai không crush, lại crush phải một ngài quý ngài như UK chứ? France đúng là tên ngốc!/ nói thầm/- Shigoto.

- Ít ra còn đỡ hơn France trong tương lai. Trong tương lai thì hắn thành mù quáng luôn rồi!/ nói thầm/- Ivan

[Được rồi. Hình như America không bị ảo giác. Một lần nghe thấy thì có lẽ sẽ là ảo giác, nhưng lần thứ hai thì không. Hắn không biết mình nên làm gì với việc này nhưng việc cần làm bây giờ là phải bình tĩnh.

America phải thật là bình tĩnh khi biết được nhà mình có ma. Hắn không nói gì để đáp lại những lời nói kia, mà chỉ lại gần bồn rửa bát và mở vòi nước, cởi kính râm ra và dùng hai tay hứng nước để rửa mặt mình. Hắn cần phải tỉnh táo cho việc này. 

Nhưng khi America quay lại thì giật mình vì thấy bốn countryhumans được cho là đã chết đang xuất hiện trong nhà hắn và đang đứng đối diện hắn.

"Sao mặt tên đó lại kinh ngạc như vậy?"_ IE nói khi thấy biểu cảm của người kia.

"Chả biết."_ JE nhún vai đáp lại.

America cảm thấy mình như muốn ngất đi. Hắn quá bất ngờ và hơi hoảng sợ khi thấy bốn người kia. Không lẽ bọn họ đang định quyền rủa hắn hay lôi kéo hắn xuống địa ngục chung với họ.]

- Bọn ta chỉ xuất hiện thôi mà ngươi đã nghĩ rằng bọn ta nguyền rủa hay lôi kéo ngươi xuống địa ngục rồi à, USA? -JE châm chọc khịa.

- Eh, ngươi toàn nghĩ tốt cho người xấ- Ý lộn nghĩ xấu cho người tốt thôi!-Sau khi IE nói xong câu này, cậu còn gạt một giọt( nước mắt không có thật) trên khóe mi. Những Countryhumans tham gia WW2(- Phe Phát Xít và con của họ) phun tào:

- CÁC NGƯƠI MÀ TỐT Á? CHƯA XUỐNG ĐỊA NGỤC LÀ HAY LẮM RỒI!

["..."

Thấy ánh mắt của America cứ nhìn vào phía bọn họ. Ussr cảm thấy nghi hoặc và huých vào vai người kế bên, Nazi một cú. Người kia nhăn mặt định chửi bới nhưng khi thấy Ussr ra hiệu nhìn về phía America bằng mắt thì Nazi hiểu ra vấn đề gì đó.]

- Ngươi muốn gây sự với ta à, búa liềm?- Nazi hét vào mặt USSR.

- Ta có tên đàng hoàng. - USSR bất lực nói.

- Kệ ta. Ta thích gọi như thế, rồi sao? Ngươi làm gì được ta? - Nazi nhướng mày, tỏ vẻ khiêu khích để trêu USSR. RE bên cạnh không những không can ngăn mà còn cổ vũ nhiệt liệt. RE còn nói:

- Chào mừng ngươi đến với đội "ghét tên búa liềm".- rồi cười rất tươi. Nhanh như cách lật mặt của đám bạn tôi, Nazi chạy đến cụng tay với RE. Các countryhumans từ WW2 trố mắt, nhìn họ hành xử như anh em đã thân thiết từ lâu mà không biết làm gì.

["Ê tên USA kia. Ngươi có nhìn thấy bọn ta không?"

Nazi hỏi và nhận được cái gật đầu từ America. Điều này khiến cho cả bốn countryhumans đã chết liền bất ngờ không kém. IE nhanh chóng tiến lại và quơ tay trước mặt America.

"Ta thấy ngươi rồi IE. Dừng việc quơ tay trước mặt ta đi."

America cau mày nói. Và khi hắn nói xong liền dùng tay xoa xoa hai thái dương của mình và tự hỏi làm sao bản thân hắn lại gặp phải vấn đề như thế này. Có phải ông trời đang phạt hắn về những chuyện hắn làm trước kia không?

"Được rồi bốn người. Ra ngoài phòng khách và nói chuyện."

Cả bốn người kia nghe America nói vậy liền gật đầu mà bước ra khỏi phòng khách. Tuy là hồn ma nhưng họ có thể chạm vào đồ vật được nhưng không thể chạm vào người sống, tất nhiên họ có thể bay và xuyên tường nếu họ muốn. Nhưng họ không thể ăn.

Sau khi đã ổn định chỗ rồi thì America thở dài ra một hơi và nói:

"Cái *beep* gì đang diễn ra vậy?"

"Bớt chửi thề và ta không biết."]

America thầm toát mồ hôi lạnh vì UK đang nhìn hắn với đôi mắt đằng đằng sát khí. CSA đang trêu hắn là làm gì mà sắt mặt tệ thế khiến hắn cáu gắt đáp lại ngươi biết rồi còn hỏi. Việt Hòa và SK thấy America hơi lạ nên đã hỏi thăm hắn. America đành bảo rằng hắn rất ổn't. Hắn nghe thấy tiếng mã morse mà UK tạo ra khi gõ lên ghế:

/America à, khi chúng ta có nhiều chuyện để nói lắm đấy! Con dám chửi bậy à? /- UK.

( Thôi toang mình rồi!)- America toát mồ hôi lạnh, đau đớn nghĩ.

Cụ Vizantion thấy vậy liền tiến tới bên cạnh America khiến hắn bất ngờ, ngây ngô hỏi:

- Nè, *beep* là gì vậy?

- ... - America triệt để không biết nói gì, âm thầm nuốt nước mắt.

[JE đáp lại không quên lườm người kia, cái người đã ném hai quả bom vào đất nước của anh. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng là do anh mà ra, nếu anh không gây sự với America thì tên đó sẽ không gây sự với anh.]

JE sau khi biết được tương lai mình chết như thế nào kiểu: 

 "Nước đi này em lỡ dại. Anh cho em đi lại được không?"

- ??? - Nekomi.

- Hứ! (Cha ngốc quá! Tại sao lại đi gây hấn với một nước mạnh hơn mình làm gì? )- Japan.

Shigoto thấy vậy liền hơi trầm mặc với suy nghĩ của JE trong lúc đó. Shigoto thở dài, rồi nghĩ lại ( Haiz... Dù sao thì đây cũng là nghiệp mà ông ấy gây ra nên mình cũng chả có mặt mũi để trách móc Ame.) 

[Ussr và Nazi lắc đầu bày tỏ bản thân cũng không biết như JE. Còn IE thì nói không biết và America gật đầu bởi câu nói và phản ứng của họ, hắn hỏi tiếp:

"Thế sao bốn người các ngươi lại ở nhà ta?"

"Cái này ta cũng không biết. Chỉ biết là chúng ta đang ở trong không gian màu đen, nơi được gọi là nghĩa địa của các countryhumans, thì bị một cánh cổng gì đó hút vào và xuất hiện ở nhà ngươi."_ Ussr chậm rãi giải thích.

"Hiểu. Và tại sao các ngươi không ra khỏi nhà ta và đi đến nhà con của các ngươi?"_ America hỏi tiếp.]

- Đúng đó cha, tại sao cha lại ám hắn chứ không ám bọn con- Russia. 

- Nè nhóc con, ngươi nghĩ là ta muốn bị bọn chúng ám lắm à?- America nói với gương mặt nổi chữ thập.

- Blè... Kệ ông! - Russia.

- Tên nhóc đáng ghét! USSR, ngươi dạy lại con trai ngươi đi! - America tức giận nói.

- Phù... May quá, ổng không ám mình. - Japan nhẹ nhõm nói.

JE sau khi thấy phản ứng của Japan đã bị tổn thương sâu sắc. JE tự hỏi là mình đã làm gì sai mà thằng con lại như vậy. Mọi người thấy phản ứng của Japan thì cố nhịn cười.

["Muốn lắm nhưng chả được. Vì bọn ta không thể ra khỏi nhà ngươi, dường như có một bức tường vô hình nào đó đã chặn bọn ta lại."_ Ussr trả lời câu hỏi của America.

Điều này khiến cho America sầu não. Hắn không ngờ sẽ có ngày mình gặp phải tình huống này, chưa kể toàn là kẻ thù mới đau chứ. America ôm đầu, làm bộ dạng khổ sở.]

- Chậc, tội nghiệp ngươi quá USA/ Meri! - GE và CSA lên tiếng và tiếp tục trêu chọc Ame khiến hắn thật sự tức điên đến mức muốn đập hai người kia nhưng hắn đành nhịn. Lí do thứ nhất là luật ở đây là cấm hành vi bạo lực, thứ hai là người kia là ma nên hắn không đập được.

- NÈ AME... AME... AMERICA!- Ivan hét lên. Các countryhumans bất ngờ vì cách gọi thân mật của Ivan. Các countryhumans nhìn Ivan khiến cậu hơi ngại nhưng cái mặt vẫn lạnh tanh.

- Hử? - America bất ngờ vì ít ai cdám gọi tên hắn thân mật như vậy. Ivan đưa hắn một đống bùa chú và nói:

- À... Ngươi có thể sử dụng bùa để dán vào trán tên ma đó!/ nói thầm/- Ivan.

- Cậu không phải lo vì dán bùa vào trán không tính là hành vi bạo lực( với người sống) nên sẽ không bị phạt đâu./nói thầm/

 Shigoto như từ trên trời rơi xuống. Nụ cười của cậu ta như rộng đến mang tai, nói chung với họ để góp vui. Các countryhumans khác thấy họ thân thiết như bạn lâu năm thì dần e ngại America hơn.

GE không quan tâm về việc họ đang thì thầm chuyện gì đó với nhau một cách bí mật. Nhưng khi America tiến đến gần ông, trên tay còn cầm một lá bùa thì bỗng thấy lạnh gáy dù bản thân đã chết nên đã chạy ngay lập tức khỏi America. Sau đó là một cuộc rượt đuổi giữa America và GE. Kẻ thắng là America, hậu quả thì các bạn hãy tự tưởng tượng nhé.

[Không biết có nên nói cho UN biết hay không đây. Nhưng sợ người nọ lại không thấy bốn con ma này và sẽ tưởng America bị điên mới bịa ra vụ này. Sau đó tất cả các countryhumans đều cười nhạo hắn, sẽ nói hắn bị điên hoặc khùng cho mà coi.]

- Không cần phải lo đâu, ngài USA à! Ngài điên sẵn rồi, điên thêm thì có sao đâu? - Germany an ủi như sát muối và vết thương của hắn.

- À... ờ! ( - v -||||)  - America buồn bã đáp lại Germany. Lòng thầm nghĩ:

( Hóa ra khả năng sát muối vào vết thương của Ger là bẩm sinh, không cần luyện tập.)

America đang đau đầu vì tương lai của mình. Hắn thắc mắc là tuy mình có gây nghiệp nhưng đâu đến mức bị vậy. GE đã xát muối vào vết thương của hắn bằng cách cười thẳng vào mặt hắn:

- Hahahahahaha... Ngươi hình như ngày càng xui thì phải, USA! Ngươi vẫn lùn như vậy! Mà công nhận là ngươi ế lâu thật đấy USA, mãi mà ngươi vẫn chưa lấy được vợ sao. Tại sao vậy nhỉ?  Ahahahahaha...

- Tên GE nói đúng đó Meri à~ tại sao ngươi vẫn chưa có người yêu dọ~- CSA

- Ngươi đi mà hỏi ta trong tương lai ấy! Tên khốn nạn!- America tức giận nói, tiện thể cầm theo lá bùa đuổi theo GE.

- THÔI NÀO! CHÚNG TA BẮT ĐẦU XEM TIẾP NHÉ?- Ivan nói với ngương mặt lạnh tanh.

[Nhưng tại sao America lại thấy bọn họ?

Lúc nãy thì không thấy nhưng sau khi tháo kính râm và rửa mặt thì lại thấy. Chẳng lẽ lúc nãy là do America đeo kính râm nên mới không thấy.

Thế còn nghe được giọng nói thì sao?

America vò đầu tóc của mình khiến nó rối lên. Nazi ngồi bên thấy vậy mà lên tiếng:

"Ngươi đừng có mà vò đầu nữa. Tóc ngươi biến thành ổ quạ rồi kìa."

"Kệ nó đi. Nhưng mà tại sao ta lại thấy và nghe các ngươi cơ chứ? Sở dĩ ta không nên thấy và nghe các ngươi mới đúng."

"Chắc do ngươi có mắt âm dương."_ Ussr lên tiếng.

"Hả??"Câu nói của Ussr thu hút sự chú ý của những người khác, đặc biệt là America.]

- Đôi mắt âm dương á?!- Các countryhumans (- Phe Cộng sản, Shigoto và Ivan) thắc mắc.

- Đôi mắt âm dương là gì? -  Austria Empire, ROE và Vizantion thắc mắc lên tiếng.

- Ủa? Con cũng có mặt ở đây hả, Vizantion?- ROE.

- Haha... Dạ.- Vizantion khinh bỉ khi thấy ROE đang ôm ấp AE và bón cơm chó cho mọi người khiến họ tránh xa bầu không khí này. Vizantion khi bị ROE phát hiện liền càng cố tránh ổng hơn.

- Sao con lại tránh xa ta thế?- ROE.

- Tại con thích.- Vizantion càng tránh xa ROE. OE liền lo hỏi thăm cụ Vizantion- cha mình xem cụ có khó chịu không. Cụ trả lời là cụ đói nên OE yêu cầu cho cụ một cái bánh Tiramisu. Ivan thấy cụ Vizantion ăn liền đốt một que hương khiến họ thắc mắc. đáng lẽ là cụ sẽ không ăn được nhưng khi lấy muỗng bánh cho vào miệng thì hương vị béo ngậy, ngọt ngào và hơi đăng đắng tỏ ra trong miệng cụ. Mặt cụ cực kì vui vẻ như xung quanh đang nở hoa.

- MỌI NGƯỜI CỨ XEM TIẾP ĐI. NẾU NHƯ BIẾT TRƯỚC THÌ CÒN GÌ LÀ THÚ VỊ NỮA ĐÂU ? - Shigoto cười một nụ cười tỏ nắng.

ROE thấy AE tỏ vẻ buồn khi nghe lời từ Shigoto khiến ông chồng yêu vợ của AE dùng sức mạnh để bóp cổ Shigoto. Shigoto cảm thấy ý thức dần mơ hồ, hô hấp khó khăn nhưng cậu vẫn khá tận hưởng cảm giác đó.

- Nói hay ngươi chọn cái chết? - ROE đen mặt hỏi Shigoto vẫn đang nhởn nhơ.

- Ha~... Bộ ngài quên... hộc~ bạo lực trong không gian này,... bị cấm sao, ngài ROE?- Khi Shigoto vừa nói xong, ROE bỗng cảm thấy cơ thể có dòng điện mạnh chạy qua khoảng 10s khiến bản thân không sử dụng được năng lực, cùng sự đau đớn gây ra bởi điện dù bản thân là hồn ma. Các countryhumans khác sốc không nói lên lời.

- Ivan à, cậu lâu quá đấy! Tôi suýt chết đó!- Shigoto phụng phịu nói nhỏ.

- Blè... Dù sao tôi cũng đã giúp cậu rồi, tại sao cậu không cảm ơn mà lại trách tôi?- Ivan.

- Tôi thích đó! -Shigoto ngang ngược nói.

- Và ngài ROE à, đó chỉ là hình phạt cảnh cáo thôi. Nếu lần sau ngài vẫn làm vậy thì tôi không chắc là ngài sẽ ổn đâu!- Cả hai người họ nói.

- Nhưng t-tại sao khi... America dán bùa vào trán-n tên GE thì k-không... bị phạt?- Poland sợ hãi hỏi.

- Pffff... Vì dán bùa vào trán không tính là hành vi bạo lực( với người sống) nên sẽ không bị phạt. Và cậu cũng không cần phải sợ chúng tôi đâu, Poland. Chúng tôi sẽ không hại cậu đâu! - Shigoto nói.

-À, ĐÚNG RỒI! ĐỂ TÔI CHỮA THƯƠNG CHO MỌI NGƯỜI! - Ivan nói và chữa thương cho họ. Họ cảm thấy ổn định và khỏe mạnh hơn bình thương.

- THÔI, CHÚNG TA XEM TIẾP NHÉ!- Ivan coi như không có chuyện gì nói với họ. Họ thật sự lo lắng vì hai kẻ kì lạ đến từ tương lai này. Còn ROE, ổng đang tê liệt ở trên mặt sàn nên Shigoto đành dùng phép trong cuốn sách ma thuật để di chuyển kẻ suýt giết mình. Vợ con ROE thì mặt kệ ổng nằm đấy.

["Cái này ta cũng không rõ. Ngươi hãy hỏi China đi. Cậu ta biết khá nhiều vấn đề này."

America nghe vậy mà nhanh chóng móc điện thoại, mở danh bạ lên và dò số của China. Chỉ vài giây sau thì America đã thấy số của China, hắn không ngần ngại gì mà bấm nút gọi cho người kia.

Tiếng nhạc chuông vang lên. Trong khi chờ China nhấc máy thì IE nói:

"Bật loa ngoài lên cho bọn ta nghe nữa."

Vừa dứt lời thì China đã nhấc máy. Cùng lúc America bật loa ngoài.

/Chào America. Không biết ông điện tôi có việc gì không?/

Giọng nói nhẹ nhàng và mềm mại vang lên. Khiến cho JE phải giật mình và nghi ngờ mình có nghe lộn không. Không chỉ có JE mà Ussr cũng vậy, y khá bất ngờ khi cấp dưới của mình nói bằng chất giọng như vậy.

"Chào China. Tôi có thể ông một số vấn đề được không?"]

- Khoan! Cậu/ Con/ Anh thân với China/ USA từ khi nào vậy?- Phe Cộng Sản, gia đình Trung Hoa, Canada cùng UK thắc mắc lên tiếng

.- Phe Cộng Sản và phe Tư Bản không bao giờ hòa hợp với nhau!- USSR và UK đồng thanh nói.

( Haha... Không biết nếu họ thấy Russia và Ame thân thiết với nhau thì sẽ có chuyện gì đây) - Shigoto hứng thú nghĩ, nhìn Ivan đang thầm lau mồ hôi lạnh.

- 等我/ Stop. Đây là chuyện của tương lai mà, làm sao chúng tôi biết được chứ!- China và America hét lên. Họ cảm thấy đầu mình quay cuồng do hai đứa em quý tử.

[/Tất nhiên là được rồi. Hiện tại tôi cũng đang rảnh nên ông có thể hỏi bao nhiêu câu cũng được./

Nghe câu nói thứ hai của China thì cả hai người tưởng mình nghe lộn kia liền đơ ra. America thấy sắc mặt của hai người họ như vậy liền thắc mắc nhưng sau đó bỏ qua. Nazi và IE ngồi kế bên hai người liền quơ tay trước mặt họ.]

- Anh hai ơi, em thấy chuyện này có gian tình.- Neko hào hứng nói.

- E... em tập chung đ... đi, Nekomi Japan! - Japan đỏ mặt vì con em của mình. 

Nghe câu nói thứ hai của China thì JE và USSR tưởng mình nghe lộn như trong Vid liền đơ ra khiến cho Russia, Neko và IE quơ tay trước mặt họ.

["Ông có biết mắt âm dương là gì không?"

/Biết. Đó là đôi mắt có thể nhìn thấy những linh hồn của người chết hoặc quỷ./_China đáp lại và hỏi_ /Ông cần biết về cái này đề làm gì?/

Nghe thấy câu hỏi của China, America nhanh chóng bịa ra một lý do hết sức thuyết phục.

"Không có gì chỉ là tôi đang một cuốn sách nói về tâm linh nên có vài cái không biết nên hỏi ông."

/Một cường quốc như ông lại có ngày hứng thú với mấy quyển sách về thể loại này cơ đấy. Tôi tưởng ông chỉ mê cái điện thoại và những thí nghiệm điên rồ thôi./] 

- Đúng đó! - Các countryhumans (- countryhumans chưa tiếp xúc với America) đồng tình với China trong tương lai.

- Mà điện thoại là gì?- Cụ Vizantion lên tiếng hỏi.

- ĐIỆN THOẠI LÀ THIẾT BỊ DÙNG ĐỂ TRAO ĐỔI THÔNG TIN, THÔNG DỤNG NHẤT LÀ TRUYỀN GIỌNG NÓI Ạ!- Ivan trả lời.

- Bộ trong đó có con vẹt sao? - Cụ tiếp tục hỏi.

- HAHA... CÓ LẼ Ạ! - Shigoto đáp.

[Câu nói của China đã được bốn hồn ma gật đầu kịch liệt đồng ý. Vì bốn người bọn họ đã từng trò chuyện và cũng như tiếp xúc với nhau đủ lâu để hiểu một phần của con người America. Và câu nói của China không sai vào đâu được.America thấy những cái gật đầu đó mà nhíu mày. Hắn cũng mê những cái khác nữa như đi trượt tuyết này, và.... Tự nhiên đến đây thì dừng lại, America cảm thấy bản thân mình quá nhạt nhẽo và không có những sở thích khác.

Thấy America không nói tiếng nào làm cho bốn countryhumans đã chết lo lắng. Còn China ở bên kia điện thoại cũng lo không kém.

/Tôi sẽ gửi một trang wed về vụ này cho ông. Mà cuối tuần ông rảnh không? Để hai ta có thể cùng nhau đi chơi./]

China bỗng thấy lạnh sống lưng nhưng không rõ lí do. 

["Xin lỗi nhưng cuối tuần tôi bận rồi. Hẹn khi khác."

Nói xong liền cúp máy. America rơi vào trầm tư nhưng sau đó liền trở lại bình thường. America nhanh chóng bước vào bếp làm tiếp việc đang dở kia. Đang làm thì bỗng có ai đó lại giúp. Đó là Nazi.

Gã nhanh chóng cầm lấy một cái khăn và lau phía trong tủ lạnh.

"Đừng hỏi. Ta chả biết vì sao ta có thể chạm vào đồ vật được."

Gã gầm gừ nói, tỏ vẻ khó chịu nhưng tay gã vẫn tiếp tục công việc lau chùi. Việc này của gã khiến cho America và ba hồn ma khác ngạc nhiên nhưng sau đó tất cả đều nhập cuộc.]

- CÁI GÌ? TÊN NAZI CÓ THỂ LÀM VIỆC NHÀ Á? - Poland và SK hét lên.

- Mày câm mồm! - NK tỏa sát khí nạt SK.

- Dạ!- SK nói rồi dùng tay bịt miệng.

- Dạ vâng, tuy cha thường xuyên bận trong WW2 nhưng cha luôn nấu ăn cha bọn em! Cha đáng yêu lắm! - East tươi tắn đáp lại khiến các countryhumans từ WW2 nghi ngờ nhân sinh.

- Ờm... Thằng bé thật sự là con của ngươi à, Nazi? Tất không bắt cóc nó chứ? - Finland thay mọi người nói thắc mắc của họ.

- Tất nhiên là nó là con ta rồi! Ngươi sảng à? - Nazi cau có đáp lại, thầm chửi Poland.

[JE và IE thì lấy rau, trái cây đem đi rửa. Còn Ussr thì giúp America phân loại đồ ăn, và đặt chúng trong tủ lạnh, những nơi mà Nazi đã lau qua. Bầu không khí trở nên ấm cúng khiến cho America bất giác hạnh phúc, tuy biết bốn người kia là kẻ thù nhưng không hiểu vì sao mà hắn lại muốn khoảnh khắc này kéo dài.

"À USA."_ IE lên tiếng.

"Hửm?"

"Chuyện quá khứ đừng nhắc tới và cũng như đừng xem bọn ta là kẻ thù. Ngươi cũng thấy đó bốn người bọn ta đều đã hòa thuận rồi. Và ta biết rằng sau này chúng ta sẽ ở đây lâu dài nên..."

"Ta biết. Ta sẽ làm nhưng đổi lại các ngươi đừng phá nhà ta."

"Ngươi nói y như bọn ta là con nít lên ba hay gì ý?"_ JE khó chịu nói.

"Chứ ngươi muốn ta nói sao?"

Với bản tính của mình, America nhanh chóng thành công chọc tức JE. Khiến cho cả hai người cãi nhau liên tục. JE muốn đấm vào mặt America nhưng không thể vì bản thân anh là hồn ma nên không thể chạm vào người sống. Nên đành phải đấu võ mồm với America.

Ba người còn lại chỉ biết im lặng và coi hai người đó là không khí, tiếp tục công việc của mình.

.

. ]

- Trông họ có vẻ vui ghê ha, Việt Nam? - Mặt Trận hơi buồn nói. Cậu trầm mặc nghĩ về tương lai. Mặt Trận tự hỏi bản thân rằng liệu tương lai đất nước có hòa bình không? Liệu em trai trong tương lai sẽ hạnh phúc chứ?... 

- Hòa bình... vẫn chưa được lập lại sao con? - Đại Nam hời buồn hỏi lại Việt Nam và Mặt Trận.

- Vâng, anh và cha đừng lo lắng. Chắc chắc hòa bình sẽ được lập lại sớm thôi! - Việt Nam an ủi anh trai thường bị overthinking ủa mình. Việt Hòa buồn bã nhìn họ. Hắn biết bản thân không thể trở lại với họ được nữa, vì hắn đã đi quá xa rồi. America trầm ngâm nhìn họ. Tự hỏi rằng bản thân làm vậy có tội lỗi quá không. 

[Đến bữa ăn tối, America liền lấy ra bốn cây nhang khiến cho những hồn ma thắc mắc.

America cũng chả giải thích gì chỉ lấy bốn cây nhang đó dùng bật lửa đốt lên. Sau đó hắn cầm bốn cây nhang đa tỏ ra hương thơm kia gắm vào chén đất mà hắn đã chuẩn bị sẵn.

"Theo những gì tôi nhớ thì China đã từng kể rằng hồn ma có thể ăn thức ăn của người bình thường khi nhang đang cháy."_ America nói rồi đưa cho mỗi người một đĩa mì ý.

Nhìn thấy món ăn ưa thích của mình, IE không cầm lòng được mà cầm đĩa mì ý lên ăn. Lúc đầu tưởng nó sẽ xuyên qua cơ thể mình nhưng không ngờ cậu lại có thưởng thức nó. Ba hồn ma khác thấy vậy mà ngạc nhiên và cũng ăn thử và giống như IE.

America nhìn cảnh này mà cảm thấy quái lạ. Vì những lời China nói tiếp theo vào lúc đó là những hồn ma hít lấy hương thơm để no cái bụng chứ không thể trực tiếp ăn như người thường được. Nhưng mà sao mấy người kia lại có thể ăn uống bình thường và trong ngon lành vậy?

'Có lẽ là do bọn họ là countryhumans nên có hơi khác? Hoặc bọn họ là những con ma đặc biệt.'

America lắc đầu bỏ qua vấn đề này. Hắn cũng ngồi xuống bàn ngồi ăn cùng bốn hồn ma kia. Nói thật thì chả thoải mái gì vì trong suốt bữa ăn hắn toàn lạnh sống lưng, lạnh gáy. Có lẽ hắn là countryhumans đầu tiên ngồi ăn với ma.]

- Ye... Và cậu cũng là countryhuman xui xẻo vì bị ma ám. - Shigoto chọc ghẹo america.

- NÈ... KỆ TÔI CHỨ, SHIGOTO! - America tức giật nói.

- Hehe, xin lỗi mà!- Shigoto lên tiếng nhận lỗi. Cậu ta lè lưỡi rồi lấy tay đập nhẹ vào đầu, tỏ vẻ hối lỗi. Các countryhumans bắt đầu thấy họ hơi thiên vị America.

[Trong bữa ăn, các hồn ma kia luôn hỏi con của họ như thế nào, có bồ chưa? Có khỏe mạnh không? Và vân vân mây mây câu hỏi khác khiến cho đầu America muốn nổ tung.

"STOP. Từng người từng câu thôi. Hỏi gì mà hỏi lắm thế?"]

- Chà, trông boss lo cho con mình chưa kìa. - Cuba và Laos khúc khích cười.

- Các ngươi hỏi lắm thật đó! - America phàn nàn nói.

- Họ thật sự lo cho con cái sao. - Campuchia thì thầm với Indonesia, Malaysia.

- Tất nhiên là ta phải lo cho bọn trẻ rồi! không biết bọn nó trong tương lai thế nào nhỉ?-  Tam Phát xít và USSR nói.

- Không biết trong tương lai em sẽ như thế nào nhỉ, anh hai? - Neko/ East tâm sự với Japan/ Germany.

- Cứ xem đi là biết mà!- Shigoto, Japan và Germany bất lực nói nhỏ.

[America hét lên khi không chịu nổi và thành công khiến cho những hồn ma im lặng. America thấy mấy người kia đều im lặng liền thở dài nói:

"Russia thì lạnh lùng và có vẻ như vẫn còn ám ảnh bởi ngươi đấy Ussr. Anh em nhà Japan thì Japan trầm lặng nhưng giỏi trong việc giấy tờ, còn Neko thì hơi năng động, lúc nào cũng gây phiền toái cho Japan."

"Italy sống ổn nhưng hơi nhiều chuyện. Chỗ nào có biến thì liền có mặt tên đó. Germany thì nghiêm túc và cuồng việc."

Bốn hồn ma nghe vậy mà rơi vào suy tư. America chỉ nhún vai bỏ qua và tiếp tục bữa ăn của mình.]

Tam Phát xít và USSR hiện tại cũng rơi vào trầm mặc. Họ bỗng có chung một suy nghĩ là liệu rằng những hành động của bản thân và chiến tranh có phải đã ảnh hưởng quá mức đến những đứa trẻ không?, khiến họ đồng thanh hỏi:

- Có phải những hành động của bọn ta và chiến tranh có phải đã ảnh hưởng quá mức đến bọn trẻ không?

- Hahaha... Tất nhiên là có vài phần rồi. Việc bọn trẻ lớn lên, hành động và suy nghĩ một phần phụ thuộc vào các ngài đối với bọn nó. Nhưng không phải lo, đó cũng là do bọn trẻ tự chọn con người sau này của mình.- Shigoto trả lời họ với vẻ bỡn cợt thường thấy nhưng lời nói có tính an ủi khiến họ rất( không) an tâm.

- Ví dụ như Germany trở nên cuồng việc vì muốn quên đi cái chết của người thân, Japan thì chỉ là trầm hơn, nghiện deadline và muốn trải nghiệm cái chết thử, ... Đó đều là do bọn trẻ chọn. - Ivan bổ sung thên cho người bạn 'hơi' độc miệng để nó bớt khịa Germany và Italia.

- Trong tương lai có vẻ chúng ta rất vui nhỉ?- Italia và Neko vui vẻ nói.

- Hahaha... đúng thật, nhưng sao chú USA không nhắc gì đến East nhỉ? - Germany hỏi Shigoto.

- Đơn giản là vì East chết rồi! - Shigoto nói với gọng nhẹ tênh, nhưng khác hẳn với giọng điệu đó là tấm lòng nặng trĩu. GE, Nazi và Germany thì sốc không nói nên lời. Còn East không hiểu rằng chết là gì nên cứ giật áo của JE và IE hỏi khiến họ không biết nên giải thích như thế nào với cậu bé ngây thơ đến tội nghiệp này. 

[Bữa ăn tối nhanh chóng kết thúc. IE và JE cũng phụ giúp rửa bát. America ngồi trên ghế sofa thấy công việc của mình đã bị người giành lấy nên liền lôi ra chiếc laptop và bắt đầu gõ.

Tiếng gõ bàn phím vang lên, tuy là âm thanh gõ phím nhỏ nhưng trong bầu không khí im lặng thì nó lại lớn một cách lạ thường. Bốn hồn ma kia khỏi hỏi cũng biết America đang làm việc nên không dám quấy rầy, chỉ biết bay xung quanh trong nhà để giết sự nhàm chán.

"Có một bộ bài ở trong tủ ở góc tường kia, có mấy quyển sách ở thư phòng có thể lấy đọc. Và có mấy đĩa phim ở dưới tủ tivi có thể lấy ra coi."

Tuy đang nói nhưng America vẫn dán mắt vào màn hình laptop và tay liên tục gõ phím. Nghe thấy lời nói của hắn, bốn hồn ma kia nhanh chóng đi tới những nơi đã được liệt kê.

JE và IE lấy bộ bài và chơi cùng nhau. Ussr thì lên thư phòng lấy một cuốn sách nào đó đọc. Còn Nazi thì muốn xem phim nên lấy đĩa phim. Tuy là muốn nhưng gã chả biết mở phim như nào, vì hiện tại công nghệ đã tiên tiến và vượt xa ở thời của gã nên hiện giờ gã như người nhà quê mới lên thành phố.]

- HAHAHA... TRÔNG MÀY GIỐNG Y NHƯ NGƯỜI QUÊ LÊN THÀNH PHỐ ĐÓ CON Ạ! HAHAHAHA... - GE  cười đến đau bụng nói.

- KỆ TÔI, LÃO GIÀ ĐÁNG GHÉT!- Nazi hét lên với khuôn mặt đỏ bừng như quả cà chua chín đỏ.

[Tất nhiên America chú ý điều này. Hắn bỏ cái laptop sang một bên và lấy cái đĩa phim từ tay Nazi và bỏ nó vào đầu đĩa, bật tivi lên. Thật sự thì hắn có thể làm tivi kết nối mạng nhưng hắn sợ rằng trong khi làm việc thì mạng yếu nên dùng đĩa phim.

Và việc America có mấy đĩa phim là do đôi lúc mạng nhà hắn yếu nên có thể lấy ra xem trong khi đợi mạng mạnh trở lại.

Thử hỏi tại sao một cường quốc như hắn lại không đi lắp một máy phát wifi mạnh à?]

- Wifi là gì? Có phải là tên một món ăn không? - Cụ Vizantion hỏi với gương mặt ham học.

- Dạ, nó không phải món ăn ạ. Nó là một họ các giao thức mạng không dây. - Shigoto đáp.

- À...- Cụ vẫn chưa hiểu nhưng thôi không hỏi nữa.

[Hắn đã làm nhưng do nhà hắn ở ngoại ô, cách xa thành phố, chưa kể còn ở nơi xung quanh toàn cây cối nên mạng yếu là đúng. Hắn đợi cho đến khi chung cư của countryhumans do UN quản lý xây xong thì sẽ dọn vào đó ở luôn để khỏi phải mắc công khi làm việc thì mạng chập chờn.

Nhưng mà America không biết bốn người kia có thể theo hắn không? Có lẽ hắn sẽ đi hỏi China về việc này.America sau khi làm xong liền quay lại chỗ ngồi của mình và tiếp tục làm việc. Kế bên hắn là Ussr đang ngồi đọc sách và kế bên Ussr là Nazi đang ngồi xem phim. Ở dưới ghế sofa là hai thanh niên JE và IE đang ngồi chơi đánh bài nhưng đôi lúc cũng ngước nhìn lên xem bộ phim đang chiếu trên tivi.]

- Trông họ giống một gia đình nhỉ, China? - Quing dung quạt che miệng nói với China.

- Dạ, đúng ạ. Thưa phụ thân. - China vui vẻ đáp lại.

- Ah... Trông họ dễ thương quá à! Anh hai ơi, chụp lại đi! - Nekomi nhõng nhẽo đòi Japan chụp lại. italia thấy vậy liền hùa theo:

- Đúng đó, Japan. Cậu chụp lại đi!

- Haiz... Rồi, rồi. - Japan đến bất lực với con em và thằng bạn, đành thở dài và chụp.

- Cha... dễ thương ghê.- Germany và East nói thầm với nhau. UK và Canada không nói gì, chỉ chụp ảnh.

[Nếu người ngoài nhìn vào tưởng bọn họ là một gia đình. Bộ phim đang chiếu đến hồi gay cấn làm cho Nazi phải chăm chú nhìn tivi, JE và IE phải dừng việc chơi đánh bài lại và xem, ngay cả Ussr cũng dẹp cuốn sách qua một bên mà xem. America đôi lúc ngước lên để xem bộ phim chiếu khúc nào rồi mới tiếp tục làm việc.

Thời gian trôi qua cuối cùng phim cũng chiếu hết. Khiến cho bốn hồn ma kia phấn khích và muốn xem thêm phim khác nữa. Cũng phải do ở thời của bọn họ chỉ có vài ba bộ phim hay còn lại chả có gì đặc sắc hết.

Trước khi lấy đĩa phim khác, Ussr và Nazi nhanh chóng vào bếp làm đồ ăn nhẹ để có gì xem phim. Còn JE và IE thì lên lầu để lấy gối mềm, tuy là ma và không thể cảm nhận nhiệt độ nhưng lấy mềm đắp lên người để có cảm giác ấm cúng.

Bốn người đi mất để lại America chăm chú làm việc. Làm việc một lúc thì bỗng có thứ gì đó ấm ấm áp vào má mình. Hắn ngước đầu lên thấy Ussr đang cầm một cốc cà phê sữa áp vào má hắn, kế bên là Nazi đang cầm tô bắp rang và mấy cây nhang.

"Này là..."

"Hai chúng ta biết tính của ngươi. Biết ngươi sẽ thức đêm làm việc nên mới làm ly cà phê sữa cho ngươi uống để lấy sức làm tiếp."_ Ussr từ tốn nói.]

- Wow, các ngươi chu đáo ghê! - America vui vẻ nói.

- Khoan đã, America! Con thức đêm à? - UK tức giận nói.

- Dạ? Ahahaha... Thôi mà cha, có gì từ từ nói!- America toát mồ hôi, cố gắng là dịu cha mình nhưng có vẻ đó là vô ích.

- CON CÒN DÁM NÓI À? RA ĐÂY 'THE UNITED STATES OF AMERICA' CHÚNG TA CÓ RẤT NHIỀU CHUYỆN ĐỂ 'TÂM SỰ' ĐẤY! NÀY SHIGOTO VÀ IVAN, CHO TA MỘT CĂN PHÒNG RIÊNG ĐỂ 'TÂM SỰ' VỚI NÓ! - UK tức giận lôi America đi. Mọi người lơ đi America đang dùng đôi mắt long lanh cầu cứu nhìn họ. Khi hắn nghe UK gọi đầy đủ tên mình ra thì đã biết được kết cục ra sao rồi.

- ĐI VUI VẺ NHA! - Shigoto vui vẻ nhìn America bị UK đem đi thuyết giáo.

- THÔI THÌ CHÚNG TA XEM TIẾP, CỨ KỆ NGÀI UK VÀ AME NHÉ! CÓ LẼ SẼ MẤT HƠN 30 PHÚT NÊN TA CỨ XEM TRƯỚC VẬY!- Ivan nói với các countryhumans. SK, Việt Hòa và Canada đang thầm chúc cho America qua khỏi cơn thịnh nộ của UK.

["Uh... Thanks."

America nhận lấy ly cà phê và bắt đầu nhâm nhi và hơi ngạc nhiên khi cà phê sữa trong ly lại ít ngọt.

"Cái này là do ta nhớ lúc trước khi chưa chiến tranh thế giới thứ hai. Trong lần gặp mặt đầu tiên, ngươi có nói là ngươi thích đồ ngọt nhưng lại không thích cà phê sữa ngọt và béo cho lắm."]

America vừa được UK tha thắc mắc hỏi:

- Ủa, ta có nói à?

-  Đúng. Ngươi quên nhanh thế, USA? - Nazi hỏi ngược lại America khiến hắn không biết nói sao.

- Ỏ ~ Meri bị mất trí nhớ hở? ~ Tội nghiệp ghê ó! ~- CSA vẫn không rút kinh nghiệm từ GE mà chọc hắn. Ok CSA thì hắn nhịn được nhưng thêm một tên nữa chọc hắn thì không.

- Ahahahaha... Ngươi già quá rồi đó! Những gì mình nói đều quên sạch. Ahahahaha... - GE cười nhạo hắn rồi bay đi.

- Tên khốn! Đứng lại!- America hét lên đầy giận dữ và đuổi theo GE, không quên cầm theo vài lá bùa trên tay.

- Ta bay chứ có chạy đâu? Và ta có ngu đâu mà đứng... Lêu lêu! 

Các countryhumans nhìn cuộc rượt đuổi đang diễn ra mà lòng thầm ngao ngán. Weimar thắc mắc rằng khi nào cha mình mới bỏ cái tính này. Nazi và Prussia nói rằng nếu có ngày GE bỏ được cái tính nhây, lầy này của mình thì chắc chắn đó là kẻ giả mạo. Germany và East nhìn 'con báo đời' mang tên người ông GE lúc nào cũng khiến họ đau tim mà lắc đầu, thở dài ngao ngán.

[Nazi vừa nói vừa thắp nhang lên và cắm nó vào chén đất hồi nãy. Sau đó ngồi lên ghế sofa, bên cạnh America.

"Có vụ đó à? Ta chả nhớ."_ America hơi hoang mang hỏi.

"Có. Do ngươi già rồi nên mới quên đấy."_ Nazi khinh bỉ nói lại.

"Này ta không có già."

"Ngươi nên nhớ một điều. Trong năm người chúng ta thì ngươi già nhất."

"F*ck."

.

.

.]

- Hahahaha... USA à, ngươi già rồi thì chấp nhận đi! Cứ nói mình trẻ thì có ích gì? 

Lúc đầu America tưởng đó là GE nhưng không, đó là France. Bởi vì luật là không được có hành động bạo lực nên hắn quyết định dùng võ mồm.

- Thì sao nào? Ít ra ta có UK, còn ngươi thì không. - America khịa lại khiến France 1 phần cứng họng, 3 phần không biết nói gì, 6 phần nhục.

- Ủa? Cha có liên quan gì ở đây, hả Ame? - UK đang ngồi uống trà hoa sen hỏi America. Hắn thầm thấy may vì EQ của cha mình đi ngược lại với IQ nên không sợ bị 'ai đó' cướp.

- Không có gì đâu cha, người không cần quan tâm đâu.

Khi America đang nói với UK thì Shigoto và Ivan nói xen vào:

- ĐƯỢC RỒI, BỘ PHIM HÔM NAY ĐẾN ĐÂY LÀ HẾT. - Ivan.

- BÂY GIỜ MỌI NGƯỜI SẼ ĐƯỢC NGHỈ NGƠI. SẼ CÓ CÁC PHÒNG NHƯ PHÒNG ĂN, PHÒNG NGỦ, THƯ VIỆN, KHU VỰC GIẢI TRÍ, ... - Shigoto.

Họ búng tay một phát, các căn phòng hiện ra. Bọn họ tiến vào các căn phòng ấy.

- NGÀY MAI MỌI NGƯỜI NHỚ ĐẾN LÚC 8 GIỜ. BÂY GIỜ THÌ TẠM BIỆT VÀ CHÚC MỌI NGƯỜI VUI VẺ NHÉ!

.

.

.

___________________________________

Xin lỗi mọi người, tôi đã bắt buộc phải gỡ truyện xuống một thời gian. Mỗi tháng một lần tôi sẽ đăng truyện ạ.

Cảm ơn các bạn đã đọc. <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro