Chap 2:Hứa hẹn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bom vẫn cứ rơi xuống trên mảnh đất quê hương thân yêu ấy.Tuổi thanh xuân của một ng thiếu nữ mới tròn 15t cũng dần dần thay đổi và trôi qua theo năm tháng.
Cuba:Tôi hứa sẽ về với cậu , đừng khóc nữa khẻo tôi muốn khóc theo cậu đấy.
VN:Cậu hứa chứ?
Cuba:Tôi hứa
VN:Vậy sao..// lau nước mắt// Hứa..phải về đấy nhé...

Cuba:Ừ,rồi..khi nào tôi về,tôi sẽ lấy cậu.Vui lên..

Mẹ: Đi, rồi nhớ về với mạ nghe bây!

???:Lên xe đi Cuba!!
Cuba:Đợi t tý,t lên liền
Mẹ: Đi cẩn trọng nghe con
???:Bắt đầu đi nhé !!
???:Con hứa với ba má,khi nào giải phóng đất nước..chắc chắn con sẽ về , con sẽ về cho ba má yên lòng..//lau nước mắt//

Mẹ:Con tôi!!Con nhớ phải trở về đấy!

Mẹ:Con cứ đi , góp phần cho đất nước hoà bình,mẹ với Việt Nam sẽ đợi con.

Cuba:Tạm biệt mẹ...

____________

Truyện Su chỉ cho 9 chap thôi nhé? Ngắn là 4 chap.Nếu các cậu muốn dài thì Su sẽ cho 16 chap
____________
Này!!!Tập kích đi!!
Giặc bắn kìa!!
____________
Bốt đồn quan trọng nằm ở bốt đồn xxx,nếu muốn thắng thì đó là điểm chủ chốt của chúng ta-
____________
Khác với những người đồng đội , ta chiến đấu ..vì gia đình.Chiến đấu để cho ng con gái ta yêu k phải chịu thương đau.

🎵~La la la~🎵
🎵~Câu chuyện vẫn dài dòng~🎵
🎵~Kể lại tình yêu ngang trái ấy~🎵

Trong chiếc túi vải ấy..chẳng có j đáng giá cả..
Chỉ là một chiếc trâm..ta mua chờ ngày độc lập để tặng cho nàng..
🎵~La la la~🎵

________

Trong quyển nhật ký ấy,bà..viết rất nhiều thứ,viết về nhx trận đòn mà bà phải nhận vào những ngày xa anh.
Rằng bà khao khát ông trở về rất nhiều.
-----

...

...

Lời hứa?







Con hứa mà, con sẽ không làm .. không làm như như cha đã làm đâu. Con hứa.. con hứa ,khi chiến tranh kết thúc con sẽ về với mẹ.Mẹ của con,mẹ yên tâm nhé.

Thề khó khăn gian nguy nào

Hiên ngang bước chân ta về..



Những thứ họ mang là tâm sự của những chàng lính trẻ mới bước vào cuộc chiến. Họ mang những gì tới đất nước xa xôi cách nửa vòng Trái Đất: dao mở đồ hộp, bật lửa, những chai xịt khử mình để xoa dịu đôi chân sau những giờ hành quân vất vả. Vài chàng lính trẻ đã nếm mùi của yêu đương mang theo những bức thư tình của bạn gái.

Liệu chừng đó đã đủ để họ đương đầu với cuộc chiến khốc liệt trước mắt? Không! Không có hành trang nào là đủ với những người lính bước vào một cuộc chiến vô nghĩa. Bởi họ không mang theo điều quan trọng nhất, đó là tinh thần. Ai ai cũng thấy mệt mỏi với những ngày tháng trước mắt.

Họ cầm súng, vào làng cướp phá, thiêu trụi những ngôi nhà tranh nghèo nàn, hất đổ hết những hũ gạo chẳng còn lại bấy nhiêu... Họ tìm được gì ở đó? Chính họ cũng không thể trả lời câu hỏi ấy.

Hành trang họ mang theo ngày một nhiều thêm "Họ mang chính xứ sở này- Việt Nam, nơi chốn này, đất đai này- một lớp bụi đỏ cam bám đầy bốt đầy quần áo đầy mặt họ". Và một tâm hồn rệu rã đã trở thành thứ nặng nhất trong hành trang của những binh lính Mỹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro