Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau khi South Vietnam tỉnh dậy nhìn đứa em đã làm chuyện đồi bại với mình vào đêm qua, cậu ko biết sẽ lên đối diện với chuyện này như thế nào đáng ra cậu ko lên về đây vào ngày hôm qua mới đúng

Nếu làm như vậy thì đã ko sảy ra chuyện này, nhìn Việt Nam là South Vietnam lại nhớ tới đêm qua nó sẽ khiến cậu ám ảnh ko thôi mỗi khi nhìn thấy anh

Bây giờ cậu chỉ muốn đứng dậy mặc đồ vào và rời khỏi đây ngay lập tức nhưng lại ko thể vì Việt Nam đang chặt ôm lấy eo cậu ko buông, khi South Vietnam ko biết lên làm thế nào thì anh đã tỉnh dậy nhìn cậu

Anh làm như ko có chuyện gì bế cậu lên vào nhà vệ sinh tắm rửa cho cả sạch sẽ rồi bước ra ngoài lấy đồ của mình cho cậu mặc vào, cả toàn bộ quá trình hai người ko ai nói một câu nào chỉ im lặng làm cho mọi thứ trở lên ngượng ngạo

- Chào buổi sáng anh ba / Việt Nam / ( cười trừ nhìn cậu )

- Tại Sao lại làm vậy với tao / South Vietnam / ( nhìn Việt Nam )

- Trả Thù chỉ đơn giản vậy thôi / Việt Nam /

Cậu khó chịu nhìn Việt Nam khi nghe câu trả lời của anh.

- Mày trả thù ? / South Vietnam /

- Tao đã làm gì mày, mà mày phải trả thù tao theo cái cách này hả / South Vietnam /

Việt Nam im nhìn South Vietnam đang tức giận, mặt anh vẫn lạnh nhạt đám lại

- Japan bị tên đó cưỡng bức mà tên này lại thik anh lên em mới làm vậy với anh để trả thù tên đấy thôi, có trách thì anh lên trách tại do tên đấy yêu anh khiến anh bị hại theo thôi / Việt Nam /

- 💢 America đã làm vậy với Japan ? 💢 / South Vietnam /

- Ko phải hắn, ngoài hắn ra anh ko nghĩ ra đươc ai à / Việt Nam /

- Sao mày ko tìm nó mà trả thù mà phải trả thù lên đầu tao, có điên ko vì tên người ngoài mà mày nỡ lòng làm thế với anh của mày à 💢 / South Vietnam / ( tức điên tự nhiên khi ko lại bị vạ lây )

- Em đánh ko lại nó / Việt Nam /

- Mà cũng nhờ thế em mới biết anh cũng ngon ko kém gì Japan đấy ~ / Việt Nam /

- Câm mồm mày lại đi thằng điên 💢 / South Vietnam / ( tức giận cầm lấy chăn bọc quanh người rồi nằm xuống nhắm mắt lại để ngủ )

- * Giờ đéo muốn nhìn thấy cái bản mặt chó chết của cái thằng quỷ này nữa ngủ cho lành * / South Vietnam /

- ........... / Việt Nam /

Ko mất quá lâu thì South Vietnam đã chìm vào giấc ngủ của mình, Việt Nam nhìn cậu một lúc rồi đi lấy cho cậu bộ đồ mới đặt nó trên bàn cạnh đầu giường.

Xong xuôi mọi thứ anh bước ra khỏi phòng thì thấy America đã đứng trước cửa phòng của mình từ lúc nào ko hay, mặt gã lúc này ko còn từ nào có thể diễn tả được tâm trạng của gã.

- Ngươi đứng ở đây được bao lâu rồi ? / Việt Nam /

- Đủ để ta nghe hết mọi chuyện 💢 / America / ( nắm chặt tay nhìn anh )

- Ngươi về đi, anh của tôi sẽ còn ở lại đây dài dài đấy  / Việt Nam / ( cười đểu nhìn gã )

Nói xong Việt Nam cũng rơi đi để gã đứng đó nhìn chằm chằm vào cánh cửa trước mặt, America đứng đó được một lúc rồi cũng bước vào để xem bây giờ cậu nhủ thế nào .

Vừa bước vào gã đã phải nhíu mày khó chịu ra mặt, đưa mắt nhìn một lượt xung quanh căn phòng.

Gã thấy những mảnh vải của bộ đồ hôm qua cậu mặt bị xé rách trên đất một cái thảm thương lại đưa mắt nhìn cậu đang cuộn tròn mik trong chăn ngủ với cơ thể đầy dấu vết của cuộc chơi hôm qua.

Dù tâm trạng gã lúc này rất tức giận nhưng vẫn phải cố dìm nén nó lại, America bế cậu vào lòng rồi kéo chăn ra mặc quần áo được để trên bàn vào cho South Vietnam.

Khi mặc đồ xong cho South Vietnam thì America bế cậu lên đi thẳng ra ngoài đặt cậu nhẹ nhàng vào cái xe của mình rồi phòng thẳng về nhà.

Bên phía Japan Empire sau khi bị Ussr hành hạ suốt từ đêm đến sáng ko tha mãi đến khi cậu chịu ko nổi nữa mà ngất đi thì gã mới chịu bỏ qua cho cậu, cũng nhờ sự chăm sóc tận tình của gã mà cậu ko thể nhấc chân lên rời khỏi giường để chạy trốn khỏi gã.

- * Hic đáng ra ko lên tin lời tên nhóc khốn nạn kia thì giờ đã ko thành ra như này rồi 💢 * / Japan Empire / ( nằm trên giường than thở )

- Còn thở hài nữa ta sẽ hôn ngươi, ko cho đến khi ngươi hết hơi để thở luôn đấy Japan Empire ~ / Ussr /

- Tởm lợm 💢 / Japan Empire / ( ghét bỏ nhìn gã )

- Còn như thế thì ta cho ngươi trải nghiệm cảm giác giống như Germany đấy Japan Empire / Ussr / ( cảnh cáo )

- Nhóc Germany bị làm sao ??? / Japan Empire / ( hoang mang nhìn gã )

- Có gì đâu nó bị con trai ta với con trai tên Italy Empire làm thịt thôi, giống như ta làm thịt ngươi đấy Japan Empire thiếu điều là ko phải hai người mà chỉ là một người thôi ~ / Ussr /

- Nhưng nếu ngươi muốn ta có thể gọi Việt Nam tới để cùng ta chơi đùa với ngươi đấy Japan Empire, vậy nên nếu ko muốn chuyện đấy sảy ra thì tốt nhất là ngươi lên nghe lời ta ik mèo cưng ~ / Ussr /

- ........... / Japan Empire / ( vừa rùng mình vừa nổi da gà nhìn gã )

- Ko mấy ngươi giết ta đi, để ta còn được thanh thản chứ sống thế khác gì địa ngục đâu / Japan Empire /

- Hm đó là chuyện của ngươi chứ nào phải của ta đâu / Ussr /

- Ha tên khốn nạn, chó chết/ Japan Empire / ( nói nhỏ )

- Miệng ngươi nói toàn những lời tục tĩu mà khi rên lại rất ngọt đấy Japan Empire ~ / Ussr /

- Xem ra ngươi sinh ra là để phụ vụ cho người khác đấy / Ussr /

- Thì ta chính là sinh ra để phụ vụ và trung thành giúp đỡ cho Nazi mà ~ / Japan Empire /

- Vì thế mà Nazi rất coi trọng ta đó nha ~ / Japan Empire )

- Ngươi đây là đang muốn chọc tức ta ?💢 / Ussr /

- Là do ngươi tự mình suy diễn ra thôi / Japan Empire /

- Vậy sao, ta thấy ngươi cho vẻ khỏe lại rồi ấy nhỉ, ko mấy chúng ta lại làm tiếp đến khi ta cảm thấy đủ thỏa mãn thôi nhờ ~ / Ussr /

- Ko ta mệt rồi ko muốn nói chuyện với ngươi nữa ta đi ngủ / Japan Empire /

Nói xong cậu làm xuống cố nhắm mắt lại để ngủ, mặc kệ ánh mắt của gã đang nhìn chằm chằm vào người của cậu.

Japan Empire cứ vậy mà làm lơ Ussr cứ như vậy mà kéo dài đến khi cậu ngủ luôn từ ngủ giải thành ngủ thật, gã cũng nhìn cậu rồi cũng mặc kệ ko làm phiền đến giấc ngủ của Japan Empire nữa.

Gã nhẹ nhàng chỉnh lại chăn cho cậu rồi đi đến bàn làm việc đưa tay lấy những giấy tờ ra đọc, sau đó gã bắt tay vào công việc đang được chất thành đống cần được gã xử lý trước khi nó lại được mang thêm đến.

Mặc dù đang làm việc nhưng  tâm trí Ussr vẫn luôn nhớ đến hình ảnh của Japan Empire đêm qua, ở cùng cậu làm cho gã có cảm giác mới lạ mà chỉ có cậu mới có mang lại cho gã cảm giác ấy khi ở cạnh cậu.

Gã muốn cậu thành người của mình nhưng nó lại rất khó vì cậu đang là người của Nazi cũng vì thế mà nó trở thành dào cản ngăn cách giữa Ussr và Japan Empire, nếu muốn cậu trở thành người của mình bắt buộc gã phải phá vỡ cái dào cản đang ngăn cách họ .

- Chậc thật đau đầu, ko biết chuyện này có thể kéo dài trong bao lâu nữa / Ussr / ( thở dài )

- Ngươi đâu cần thất thiết phải làm thế, cái cách làm này nó có thể khiến ngươi mất cậu ta mãi mãi đấy / UN /

- Ngươi tới đây làm j, Asean ko có ở đây đâu anh ta đang ở cùng Nato và EU rồi / Ussr /

- Ồ cảm ơn ngươi đã nói cho biết / UN / ( trả lời với giọng điệu ko mấy vui vẻ )

Gã nhìn UN rời đi rồi tiếp tục thở dài, thầm mong anh ko tìm thấy Asean nếu ko thì ko biết UN sẽ làm gì với Asean nữa mất.

Nghĩ đến đây Ussr đưa tay cầm điện thoại lên gọi cho ai đó để nhắc nhở.

- Alo gì thế Ussr tôi đang đi chơi / Asean /

- UN đang đi tìm anh đấy nhớ cẩn thận ko là bị bắt thì đừng có kêu ai / Ussr /

- ........ / Asean /

- Bộ tôi đắc tội gì mà bị anh đi tìm vậy ? / Asean / ( khóc trong lòng )

- Tôi ko có biết đừng hỏi tôi, thôi tôi bận rồi tự lo cho mik đi nhé bye / Ussr / ( cúp máy luôn kia nói xong )

- ............. / Asean / * Bạn bè tốt *

Tùy anh có hơi sợ UN nhưng giờ đang đi hơi cùng Nato và EU nên anh cũng mấy để tâm đến vì bọn họ di chuyển suốt mà, lên UN cũng chưa chắc có thể tìm ra được bọn họ lên cứ để qua một bên mà hưởng thụ cái đã.

Mọi thứ sẽ rất nếu Asean biết trên người anh đã bị UN nén cài thiệt bị theo dõi vào người khi anh mê man ngủ trong buổi thí nghiệm rồi.

Cũng nhớ nó mà giờ hắn biết anh đang ở chỗ nào cũng như là đi những đâu đều bị anh biết hết cả, UN chỉ biết tức giận mà nhìn màn hình theo dõi của mình bên cạnh thì có WHO ghi lại những nơi mà cậu đã đến vào một cuốn sổ trả biết để làm gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro