|lời bạt|

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giáng sinh vui vẻ hen cả nhà, lại là mình đây!

Dẫu cho muộn nhưng mà mình vẫn muốn gửi mọi người một câu chúc. Kể ra dịch dã cũng khó đi Noel được ha, nhưng quây quần bên gia đình cũng vui mà nhỉ?

Cái fic này mình viết lâu rồi. Nhưng mình chưa thể viết kịp thêm cái gì mới để làm quà giáng sinh cho mọi người (cũng như mừng ngày giỗ của Xô Viết) nên đành up cái fic này lên tạm cho đến khi mình viết xong những cái khác.

Tóm lại là mọi người giáng sinh vui vẻ nha!

Tại đây cũng kỉ niệm 30 năm ngày lá cờ Xô Viết hạ xuống khỏi nóc điện Kremlin.

.

Mà cũng để cho mọi người bớt buồn, mình mang đến vài mẩu truyện con con giải trí (?) về hai lão siêu cường nè.

.

Ngoại truyện lặt vặt.

1.

Xô Viết và Hoa Kỳ cãi nhau. Xô Viết đang chiếm thế thượng phong.

Xô Viết: Tôi có lí lẽ sắc bén, luận điểm thuyết phục.

Xô Viết: Tôi có bằng chứng chính xác và đúng đắn.

Xô Viết: Tôi có sự ủng hộ từ mọi người.

(Trung Quốc, Nga, Cuba, Việt Nam: Gì vậy, tụi này chỉ ngồi xem drama thôi mà?)

Xô Viết: Tôi có tất cả.

Xô Viết: Anh có gì để hơn tôi được chứ?

Hoa Kỳ: Hơi thở.

2.

Hoa Kỳ: Nga à.

Nga: Mày cút giùm tao đi.

Hoa Kỳ: Nga à, anh nỡ lòng nào...

Nga: Không, mày buông tha cho tao đi.

Hoa Kỳ: Nhưng đó là di nguyện của Xô Viết mà... Tôi xin anh đấy.

Nga: Đ.éo có chuyện xin xỏ gì ở đây cả, mày đừng để tao báo lên Hội đồng Bảo an.

Hoa Kỳ: Người cần báo lên Hội đồng Bảo an là tao đây nè!? Trả lại cho tao số tiền tao đã bỏ ra để mua rượu cho thằng em mày nó tu nhanh giùm cái!! Con mẹ mày đủ nuôi sống cả một đất nước nhỏ như thằng Lào luôn đấy!!

Nga: Mày muốn đòi nợ thì xuống địa ngục mà đòi nó giùm!! Mắc cái giống gì lúc đó u mê cho lắm vô cúng rượu cho nó bây giờ đi đòi tiền tao!?

3.

Xô Viết: Nga này, tôi...

Nga: Nín cái mỏ mày lại giùm đi thằng em.

Xô Viết: Anh mắc cái bệnh gì thế? Tôi còn chưa nói xong câu nào?

Nga: Khỏi cần nói.

Nga: 365 ngày, xuân hạ thu đông, 12 tháng, một tuần 7 ngày, một ngày 24 giờ, một giờ 60 phút, một phút 60 giây. Không có cái khi nào là mày không rên về lão Hợp Chúng Quốc Hoa Kỳ cả.

Xô Viết: Nhưng...

Nga: Mày im đi em, mày để cho tao sống một ngày không có cái tên Hoa Kỳ dính bên tai được không? Mày kể nhiều về lão tới nỗi mà đến trong mơ tao thấy cái bản mặt chết dẫm đó xuất hiện khắp mọi nơi như không khí vậy. Dù đếch phải mày tao vẫn bắt buộc thuộc lòng sở thích, sở ghét, thói quen sinh hoạt của lão. Vì sao? Vì mày cứ lải nhải hoài đấy em ạ.

Nga: Nếu trên đời này có hội chứng ám ảnh Hợp Chúng Quốc Hoa Kỳ thì người mắc bệnh nặng nhất sau mày chính là anh đấy em.

Nga: Mày còn ư hử thêm câu quái nào về Hoa Kỳ nữa là tao tống cổ mày lên xe bông với lão ngay đấy, thằng em đáng quý của Liên Bang Nga ạ.

Chung một trường hợp như vậy nhưng ở một nơi khác là Canada và Hoa Kỳ.

4.

Người bình thường: Chúc em ngủ ngon.

Hoa Kỳ: Chúc em thực hiện hành động nhắm mắt và mở mắt sau 8 tiếng một cách thuận lợi mà không bị ai làm phiền, sáng mai dậy tài khoản cộng thêm 5 tỷ, nhóm nhạc em yêu thích tái ký hợp đồng trọn đời, OTP của em báo cuối năm cưới, trưa đem album về nhà bóc ra card bias, chiều ticketing vé concert thành công, không cần gội đầu cũng không lo bị bết, không phải lo lắng xem người khác nghĩ gì về mình, không bị trêu đùa trong chuyện tình cảm, không phải cúi đầu luồn lách với ai trong cuộc sống.

Hoa Kỳ với Xô Viết: Chúc em ngủ ngon, sáng dậy sớm để thấy lá cờ búa liềm bị hạ khỏi nóc điện Kremlin. Mãi yêu.

5.

Xô Viết: Anh dỗi rồi à?

Hoa Kỳ: Siêu cường quốc ai lại đi dỗi. Hông thèm dỗi. Hứ!

6.

Hoa Kỳ: Nếu tao biến thành con gián thì mày có yêu tao không?

Xô Viết: Không.

Hoa Kỳ: Giỏi! Tao cần người yêu có đầu óc tỉnh tao một trăm phần trăm!

7.

Xô Viết: Haizz.

Hoa Kỳ liếc mắt, nhét vào tay Xô Viết ví tiền.

Xô Viết: Haizzzz.

Hoa Kỳ gọi shipper giao vài thùng Vodka tới.

Xô Viết: Yêu nhiều!

8.

Hoa Kỳ: Trước giờ tao vẫn không hiểu được tại sao một người đẹp trai lại còn thành công. Nhan sắc thứ nhì không ai thứ nhất, văn võ song toàn, số dư trong tài khoản đủ xây hàng đống cái lâu đài tình ái cho khỉ đu nhưng lại đi yêu cái thằng vừa xấu xí, vừa thô lỗ, suốt ngày rượu chè ăn chơi trác táng như mày.

Hoa Kỳ: Giờ thì tao hiểu rồi.

Hoa Kỳ: Trái dấu hút nhau.

Xô Viết: Chia tay mẹ đi.

9.

Hoa Kỳ: Cưng ơi.

Xô Viết: Gì vậy?

Hoa Kỳ: Call me by your name.

Xô Viết: Vodka!!!

10.

Hoa Kỳ: Thiệt ra chiến tranh lạnh giữa những người yêu nhau có gì đâu, dễ giải quyết mà. Tụi bây cứ làm quá lên.

Trung Quốc: Ý mày là cứ làm theo cái đoạn cuối năm 1991 là được ấy hả?

Bonus.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro