Chương 3 : Giải Cứu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này Thiên Tỷ mới bước vào tolet , Nguyên vẫn ngồi đó mà không nói một lời nào , khải đến ngồi bên cạnh nguyên :

- Có chuyện gì vậy ? lúc nảy anh tắm nghe có tiếng cải vả gì thì phải ? ( TK )

- Á không có gì đâu anh ? ( Nguyên cười đáp lại )

- Thật không ? ( khải nhâu mày hỏi )

- dĩ nhiên là thật rồi ? ( VN )

- Thế em đã ăn chưa ? chúng mình đi ăn nha ! ( TK )

- Cũng được !! ( Vương nguyên nhìn khải cười mà mãn nguyện bởi vì bụng cậu đang rất là đói ! )

Nói xong cả hai chuẩn bị đi ăn ! Sau khi ăn xong Nguyên Vẫn không quên mua cho tên đã chửi vào mặt mình một hộp cơm !

+ Trên Đường Đi Về , Nguyên Và Khải cả hai không nói một câu nào > một lúc sau vương nguyên mới chịu mở miệng ;

- khải..Ca ( Vương Nguyên nói có chút ngập ngừng )

- Chuyện Gì ( Tk trả lời nhanh nhẹn )

- À..À..em ( Nói đến đây VN đứng lại )

- Em muốn nói gì sao ? ( TK )

- À..À..Không..không có gì đâu ( VN )

- Có chuyện gì em cứ nói không cần phải ngại đâu ( TK trả lời dứt khác )

Tuấn Khải nói xong Vương Nguyên xà vào lòng Tuấn khải mà khóc Khuôn mặt cậu lúc này cứ rưng rưng những giọt nước mắt trong thật đáng yêu khiến ai cũng muốn bảo vệ bảo bọc cho cậu ...Nước mắt cứ rơi thấm thoát đã ướt áo của tuấn khải nhưng Vương Nguyên vẫn không nói lời nào

Còn Trong đầu Tuấn Khải Nghĩ gì mà Tim hắn đập loạn nhịp như muốn tung ra ngoài đây là lần đầu tiên cậu ôm một người con trai mà rung động mạnh như vậy cảnh tượng này làm cho những người đi đường nhìn mà hiểu lầm mất ,....Hắn Cũng choàn vòng tay mà ôm Lấy thân hình nhỏ bé đang rưng rưng những giọt nước mắt kia ,..cả hai ôm nhau một hồi lâu Khải Mới cất giọng hỏi :

- Có chuyện gì thì hãy mau nói cho anh bít đi cậu cứ như vầy thì sao anh biết mà giúp đỡ cậu được đây

- Nguyên vẫn không nói lời nào mà dần dần buôn khỏi tuấn khải mà bỏ chạy Trong phút chốc đó cậu vẫn khóc mà chạy tuấn Khải vẫn ngơ nhác nhìn cậu sau đó chạy theo rồi cùng về , trong lúc đi cậu cứ nhìn sang Vương Nguyên mà thầm cười , bởi vì cậu thích cảm giác lúc nảy , cậu muốn được như vậy nữa , muốn đucợ ôm lấy thân hình nhỏ bé íu đuối mà chở che , bảo bọc

( Ad : Trời ơi người ngoài mà nhìn vào chất tưởng họ chia tay quá T_T huhu )

Về đến Phòng Vương Nguyên vội lau nước mắt đi đến bên giường Thiên tỷ đưa cho cậu hộp cơm

- này cậu ăn đi ( VN )

- tôi không đói ( TT )

- Không đói cũng phải ăn từ trưa giờ tôi có thấy cậu ăn gì đâu ? ( Vn )

Thiên tỷ không đáp lại mà im lặng :

- Sao không ăn hả cậu mau ăn đi mới có sức mà học chứ !

Vương Nguyên Đưa Hợp Cơm để trên bàn Thiên tỷ , Lúc này thiên tỷ lấy tay hất đổ hộp cơm trên bàn xuống lấy chăn trùm vào mặt mà ngủ

Vương Tuấn Khải Bước vào thấy cảnh tượng này lại chạy đến Vương Nguyên hỏi " Có chuyện gì vậy " Vương Nguyên dùng tay kéo tắm chăn ra

- Cậu không ăn thì thôi có cần hành động như vậy không hả ?

Thiên tỷ vẫn không đáp lại Trong đầu hắn lúc này đang rất bực bội bởi vì cậu ta ghen lúc nào Tên Vương Tuấn Khải cũng đi chầm chầm bên Người mà cậu thích từ bấy lâu trong đầu hắn lúc này chỉ nghĩ được một đều duy nhất " Vương Nguyên em phải là của anh " hắn bây giờ trong đầu đang tìm mọi thủ đoạn để Vương Nguyên thuộc về tay mình ,...

Sáng hôm sau.....

Vì hôm Qua Vương Nguyên Đã đi học trễ nên hôm nay cậu đã dậy từ rất sớm chuẩn bị sach vở xong cậu chạy ngay lên trường mà huên không rũ Tuấn Khải cùng đi <..

Lúc Này Thì Vương Tuấn Khải đã dậy cậu ấy đang soạn sách , Thiên tỷ thì đang tắm một hồi lâu cậu bước ra ,..có lẽ như Vương Tuấn Khải đã chờ cậu nãy giờ hắn tiến lại Giường cậu Hỏi :

- Hôm qua là thế nào , tại sao Vương Nguyên lại khóc ( TK nói với vẻ mặt giận dữ )

- Chuyện của tôi không cần anh xen vào ( TK )

- Chuyện Của mày mặt kệ mày nhưng tao cấm mày từ nay không được đụng tới Vương Nguyên mày nghe rõ chưa ( Một lần nữa Tuấn khải hét to )

Thiên tỷ vẫn không nói lời nào mặt chỉ tập trung vào quyển sách Tuấn khải bực bội túm cổ áo cậu lên Quát :

- Mày có nghe tao nói không hả , Mày muốn chết sao ( Vừa Nói cậu Vừa quơ tay lên )

Và Rồi..

3....

2..

1...

Khuôn Mặt Của Thiên Tỷ đã dính một ít Máu , Có lẽ bây giờ cậu ta đã thật sự giận dữ và rồi trận chiến đã bất đầu ...tại một căn phòng nào đó còn Vương Nguyên thì đang cười tươi tám chuyện với Lưu Chí Hoành Và lũ bạn cùng lớp ,...

===> Thật Là bất công T_T

tiếng Trống Trường Vang lên là lúc mà mọi học sinh vui vẻ bước vào nhà ăn mà tận hưởng buổi trưa của mình lúc này điện thoại của Vương Nguyên thì đang Reng len ..Tin bạn có một tin nhắn,..

Vương Nguyên mở ra thì Thấy Cậu lên san thượng gặp tôi một chút đươc không từ vương tuấn khải ,..

Cậu nhanh nhẩu chạy lên sân thượng tìm tuấn khải còn Vương Tuấn Khải thật sự đã xuống lớp rũ cậu đi ăn nhưng không thấy cậu đã hỏi lưu chí hoành

- Cậu có thấy vương nguyên đâu không ( TK )

- hình như cậu ấy bảo anh rũ cậu ấy lên tầng thượng có chuyện gì mà

Lúc này Vương tuấn khải mới rùng mình lên thật sự mình không có nhắn hắn đưa tay sờ vào túi không thấy điện thoại mình đâu liền nhanh chân chạy lên sân thượng

Lúc này Vương Nguyên bước lên sân thương gọi tên Tuấn Khải :

- Tuấn Khải anh đâu rồi , Tuấn Khải , Tuấn Khải ,..

Từ phía sau Một cánh tay choàn tới ôm lấy cậu , Vương Nguyên giật mình hốt hoảng chống cự , cậu quay lại thấy Thiên tỷ liền thốt lên

- Thiên Tỷ cậu làm gì vậy hả mau buông tôi ra

Thiên tỷ vẫn không để ý tới Vương Nguyên mặt cho vương nguyên la hét , lúc này đâu Môi cậu đã va chạm vào chiếc môi của Vương Nguyên Cánh tay vẫn không ngừng sờ soạn trên người cậu

- Nhất định em phải là của tôi , tại sao vậy lúc nào em cũng đi kề kề bên tên Vương tuấn Khải đó vậy , hôm nay tôi phải cho em biết em sẽ là người của tôi

Vương Nguyên nghe đến thốt tim giật mình , cựa quậy liên tục , Còn Thiên tỷ vẫn tiếp tục công việc của mình , Phút chốc Tuấn khải chạy đến , Đánh thiên tỷ té ngữa ra sau giải thoát cho Vương Nguyên , còn Vương Nguyên lúc thì ôm chầm chầm tuấn khải phía sau cậu đang rất sợ

- Mày làm gì vậy hả ? lúc sáng tao đã cảnh báo mày rồi mà mày không có lỗ tay sao ? ( TK )

- Chuyện cua tao không cần mày nhiều chuyện ! mau tránh ra ! ( TT )

Nói rồi thiên tỷ chạy lại Tuấn khải thẳng tay wơ một cú đấm dáng trời vào thiên tỷ , lúc này chiếc điện thoại trong Người thiên tỷ rớt ra ngoài , Tuấn khải chạy lại nhặt lên

- Thì ra chiếc điện thoại sáng nay tao đánh rơi là do mày nhặt , sau đó mày còn dở trò nữa hả ? thằng khốn , mau cút cho tao!

lúc này đây Vương Nguyên vẫn còn rất sợ mà ôm lấy khải , khải quay lại ôm chầm lấy nguyên vẫn không quên nói lên :

- Không sao đâu ! anh ở đây ! ổn cả rồi ( Tuấn Khải nói với giọng ấm áp )

- Xém nữa là em bị cậu ta lấy mất nụ hôn đầu đời rồi ( VN )

Nói rồi Vương Nguyên chồm lên Hốn thật sâu thật nồng nhiệt vào tuấn khải , Tuấn khải cũng đáp lại thật nhiệt tình Lúc này lưỡi của cả hai người quấn vào nhau Cả hai luyến tiết rời ra sao khi không còn hơi nữa ,..

- Em nhờ anh giữ nó giúp em nha ( VN cười nói )

- Tất nhiên rồi ( TK )

Mặc dù trả lời vậy thôi chứ Vương Tuấn Khải vẫn chưa hoàn hồn cậu vẫn thích cảm giác lúc nãy muốn được như vậy nữa câu khôm xuống hôn lên trán Vương Nguyên một cái rồi nói !!!

- Em cũng giữ giúp anh Nhé !!!

______________________________

Trước Tiên Mình xin lỗi các fan của Tỷ nha xin đừng ném đá mình chuyện chỉ hư cấu thôi thông cảm nha ! Thanks






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro