chap 12+13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sorry mọi người mấy rài Pon bận nên ko up được. với lại nick của Pon bị gì ko pik, ko có cmt hay tra lời cmt được gì hết. Từ nay cmt của mấy bạn sẽ được @Potatos2taeny tra lời dùm Pon nhé.

Chap 12 - Ba mươi sáu kế: Chi lễ đa nhân bất quái ( lế nhiều ko sợ người chê)

Diễn đàn trường bị người ta hack ! Chuyện này gây rất nhiều chấn động, toàn bộ cả trường như phát điên lên, không chỉ vì coi rẻ nội quy của trường, mà chủ nhân tài khoản kia lại là Kim Taeyeon. Đây không phải là minh pháp mà lại phạm pháp hay sao ?

Mọi người có hai cảm xúc trái ngược nhau sung sướng là, rốt cục cũng biết được số điện thoại của Kim Taeyeon, sầu là đường dây điện thoại luôn luôn trong tình trạng bận.

Tiffany vốn nghĩ rằng có Taeyeon nhúng tay sẽ làm cho cuộc sống náo nhiệt thêm một bậc, định khiến cho cuộc sống của cô ta phức tạp như của cô, kết quả là không có gì. Bất an hồi lâu, mới từ chỗ Hayeon biết được nguyên nhân, hóa ra là do Kim Taeyeon phát ngôn một câu. Cô ấy nói, tuy rằng cô ta còn không biết một nửa còn lại của mình là ai, nhưng người đó  tuyệt đối sẽ không nhiều chuyện.

...

Cảm giác rất giống là một mỹ nữ dáng người thon thả đối với một đám khủng long thân thể nặng nề nói, tuy rằng tôi không biết bản thân bảo trì dáng vóc như thế nào, nhưng mà tôi chưa bao giờ ăn dầu mỡ... Thực là kích động quần chúng.

Mặc kệ như thế nào, dù sao bản thân mình có thể giải thoát khỏi tình cảnh khốn khổ này, cũng phải cảm ơn cô ấy, những chuyện lúc trước , cũng không tính toán gì nữa.

"Tiffany, trang web có phải do cậu hack không ?" Jessica chưng ra vẻ mặt "Chắc chắn là thế " , "Kim Taeyeon lợi hại đến mấy cũng chỉ biết chơi trò chơi, hack trang web xem ra vẫn còn non nớt lắm , cô ta không thể ngốc đến tự công bố số điện thoại của chính mình ..."

Như vậy cũng có thể đoán được? Thật sự là quá lợi hại ! Tiffany đáy lòng bội phục.

"Cậu không sợ cô ấy biết sẽ kiện cậu sao ? Người ta là nhân tài về pháp luật đấy." Jessica ngữ khí không tốt, vẫn còn ghi hận chuyện uỷ khuất lần trước khi xin số điện thoại của Kim Taeyeon, tuy rằng đắc tội với cô không phải Taeyeon nhưng xét cho cùng thì vẫn là lỗi của cô ta.(Pon: mều thù dai dễ sợ)

Chắc là không đâu, cô ta lúc ấy cũng không thấy nói gì mà." Tiffany nhớ lại, nếu thật sự Taeyeon có ý kiến, đối với hiểu biết nông cạn của cô về cô ấy hẳn là cô ấy đã lấy điện thoại ra chụp, có tang chứng đầy đủ.

Jessica sửng sốt, nhiệt độ cơ thể cũng tăng lên : "Lúc ấy! ? Cậu nói cậu hack trang web ngay trước mặt Kim Taeyeon, còn để lại tên cô ta và số điện thoại?"

"A..." Tiffany nhìn sắc mặt quái dị của Jessica.

Jessica cùng Hayeon hai mặt nhìn nhau.

"Tiểu Fany, cậu và Kim Taeyeon thật sự ko có gian tình chứ?"

Hayeon tới gần Tiffany, trên mặt rõ ràng hiện lên dòng chữ "ta là mẹ kế, ta muốn ngược đãi công chúa Bạch Tuyết ngươi". Dám ở sau lưng các cô cùng Kim Taeyeon làm nhiều chuyện như vậy, con heo hường này muốn lên lò nướng đây mà, cô muốn bức cung !!!

Làm sao vậy! ! Tiffany hoảng sợ, cô lại nói sai cái gì sao?

Sau khi Tiffany thề thốt với trời một hồi, các cô mới tin là cô trong sạch, nhưng cảnh cáo cô sau này có động tĩnh gì đều phải hướng tổ chức khai báo thành khẩn rồi mới buông tha cô.

Tiffany nghĩ cuối cùng cũng thoát được cửa tử này, có thể an tâm trở lại cuộc sống của một cây cỏ vô danh như trước kia.

Nhưng hình như thượng đế đại gia không nghĩ vậy, bởi vì thầy Minwoo gọi điện thoại bảo cô đến diện kiến. Cái gọi là "Vô sự không đăng tam bảo điện", thầy Minwoo tuy rằng chưa tới đã làm cô có dự cảm không tốt

Đến văn phòng, Tiffany phát hiện ngoài thầy Minwoo ở đấy còn có ba vị sư huynh nữa mà cô không quen, cô bắt đầu suy đoán: đến tột cùng là đại hội gì ? Cần tới một vị đại lão sư và ba sư huynh tới tiếp đón cô ?

"Tìm em đến, là chuyện bảo vệ trang web của trường, học trưởng Donghae muốn thỉnh giáo em một chút." Minwoo chỉ vào nam sinh rất cao bên cạnh nói.

"Chào Sư huynh." Đoán được nội dung tiếp theo, trên mặt Tiffany vẫn giữ vẻ bình thản chào hỏi

"Tiffany em nói xem, tấn công trang web của trườngthì phải trừng phạt như thế nào ." Donghae đi thẳng vào vấn đề ,

"Em không nghĩ tới." Tiffany thật thà đáp.

Donghae vốn bởi vì trang web bị hack mà căm tức đến muốn giết người, nào ngờ người gây ra chuyện vẻ mặt còn ung dung như thế. Nhất thời trong lòng anh bốc hoả,vẻ mặt xanh mét quá nửa.

"Nha đầu không biết trời cao đất rộng,em có tin tôi có thể khiến em bị trường đuổi học hay không !" Trường học cùng bên ngoài nghi ngờ năng lực của anh khiến anh bắt đắc dĩ phải nói ra những lời này.

"Em tin, Donghae sư huynh sẽ không làm những chuyện vu oan hãm hãi người khác như vậy." Khí thế của Donghae cũng không làm cho Tiffany áp lực, cô vẫn ôn hòa nhã nhặn nói

"Tôi làm gì có vu oan." Donghae hừ một câu, tiếp tục cuộc chiến tâm lí

Tiffany nhăn mày lại, nhìn thẳng anh: "Donghae sư huynh có chứng cớ sao?"

Donghae chấn động, nếu có chứng cớ thì anh đã sớm đá cô ra khỏi đại học SM , làm sao có thể để cô sĩ diện trong này chứ ! Dựa vào! Có phải cô quá tự tin hay không ? Cô tin tưởng bọn họ sẽ không nắm được nhược điểm của cô sao  quả thực, anh không nắm được, thậm chí khi trang web bị hack anh cũng đã được thông báo , ý định ngăn cản, nhưng mà... Lực bất tòng tâm, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô tàn sát bừa bãi, loại cảm giác này, so với chuyện bà xã bị trộm còn phẫn nộ hơn !!!

Minwoo đứng một bên vừa quan sát vừa buồn cười, một người hiển nhiên đang muốn phát điên, một người lại có vẻ mặt "không liên quan đến tôi" . Donghae nói với anh, muốn chơi trò chiến tranh tâm lí một chút, ý định khiến cho Tiffany chưa khảo đã khai, không dự đoán được tiểu nha đầu tố chất tâm lí không tệ, thế nhưng đó là đương nhiên , làm được như vậy tự tin cũng phải. Làm rất tốt, nhưng anh cũng không khỏi suy nghĩ : anh thật là thầy giáo của cô sao ? Rất nhiều đệ tử có năng lực phong phú đã được kiểm nghiệm, tại sao vẫn còn bỏ sót cô ?

Vừa định mở miệng, lại bị một bóng dáng lùn lùn ở cửa thu hút.

" Thầy Minwoo , em tới đón Tiffany." Taeyeon không cảm thấy mình xuất hiện đột ngột, thản nhiên nói

Tiffany ngẩn người, nửa ngày mới nói: "Cô lại muốn làm gì vậy?" Người này còn không chịu buông tha cho cô sao ?

Có gian tình! Nội tâm quần chúng xung quanh như tiểu vũ trụ rục rịch không ngừng.

Taeyeon nhìn vẻ mặt đề phòng và bộ dáng ghét bỏ của cô, có điểm buồn cười : Lần trước em làm rơi thứ này, Tae đến trả lại cho em."

Cô không có rơi đồ, Tiffany khẳng định trăm phần trăm, nhưng Kim Taeyeon không giống như nói đùa, cô ấy hình như có ý gì đó ...

"Đi thôi." Taeyeon lôi cô ra ngoài, Donghae đứng lên ngăn lại.

"Hai vị đừng vội đi, chúng ta đem chuyện trang web giải quyết trước đã." Dọngae không dự đoán được Taeyeon sẽ xuất hiện, xuất hiện thì tốt, nhân tiện giải quyết mọi chuyện luôn một thể.

Taeyeon nhìn về phía Donghae, thay vào đó là khuôn mặt đẹp trai, ánh mắt nghiêm nghị, bộ dáng giống như giải quyết việc chung : "Rất vui khi được biết anh . Nếu có vấn đề gì cứ gọi theo số trên danh thiếp, tôi tin tưởng ngài sẽ nhận được sự trợ giúp của pháp luật, sau đó trả một khoảng chi phí cho tôi "

Thật vui khi chúng ta lại có chung cách giải quyết vấn đề. Đây là số điện thoại của một người bạn tốt của tôi, có vấn đề gì xin cứ điện vào số này, tôi tin tưởng anh phải nhận được giải đáp thắc mắc về pháp luật, sau đó lại đến tham khảo xam quý trang web muốn trả bao nhiêu tiền về vẫn đề thay mặt phát ngôn cho tôi."

"Phí thay mặt, phát ngôn?" Donghae không hiểu, sao lại liên quan đến phí thay mặt ?

"Là một luật sư tiêu chuẩn, hình tượng cá nhân của tôi dĩ nhiên vô cùng quan trọng, quý trang web chưa được sự đồng ý của tôi đã đăng một số tin không có thật làm ảnh hưởng hình tượng của tôi, tôi không muốn truy cứu sâu hơn, tốt nhất chúng ta hãy lựa chọn phương án khiến hai bên cùng có lợi, còn vấn đề gì không ?" Taeyeon biểu hiện nghiêm túc.

"Đương nhiên là có vấn đề! Trang web trường là để cho sinh viên trao đổi tự do, nội dung trao đổi chúng tôi không thể tùy ý can thiệp, chúng tôi không phải là cố ý..." Donghae vội vàng biện giải.

"Cho nên các anh để mặc cho sự việc lan tràn ? không quan tâm tới cảm nhận của người bị hại chúng tôi. Nói vậy chắc là các anh đã chuẩn bị tốt tâm lý ra toà ? Tôi cũng không muốn làm các vị mất hứng ! Phiền ngài chờ giấy hầu toà của pháp viện. Hẹn gặp lại." Đề tài đột nhiên thay đổi, không đợi Donghae cãi lại, Taeyeon đã mang Tiffany ra văn phòng.

Ra toà ... Khi nào thì chuyển sang vấn đề này vậy ???

... ...

"Có cảm tưởng gì?" Minwoo hỏi hai người phía sau, cũng nhìn lại Donghae, có điểm đồng tình, đứa nhỏ đáng thương, phỏng chừng anh đến bây giờ chưa rõ là tình huống gì !!!

Min ho nở nụ cười: "Một người công ngoạn mục, một người thủ xuất sắc, thật đúng là một đôi phu thê ăn ý."

"Nói bọn họ không có gian tình ư, hừ." Jaejoong cũng đồng ý nói.

"Đủ tiêu chuẩn không?" Minwoo hỏi.

"Ai biết được, để sau hẵng nói." Min ho nói.

Đi ở bên cạnh Taeyeon, Tiffany nhịn không được vụng trộm ngắm cái người bên cạnh, vẫn là cảm thấy khó có thể tin. Chẳng lẽ làm luật sư đều giống như cô ấy miệng lưỡi nói như rót, hai ba câu liền có thể đổi trắng thay đen ? Đáng thương cho Donghae sư huynh, hùng hổ đến vấn tội, mà cô vốn định chết cũng không nhận, kết quả Taeyeon lại ... Người đòi nợ biến thành người bị tra khảo, loại cảm giác này cô cũng đã trải qua, cùng với một đối tượng. Trong lòng cô thầm đem vị luật sư này thành người trong danh sách "không thể đắc tội"

Đi một hồi lâu, Tiffany mới thấy người bên cạnh thuỷ chung không nói gì, cô đành mở miệng trước : "Taeyeon unnie, xin hỏi unnie tìm em có việc gì vậy?"

"Gọi tên Tae là được rồi." Taeyeon lấy ra hai quyển sách đưa cho cô

Là hai cuốn sách hướng dẫn về tiếng Anh ... Không phải của cô, cô mở ra, nhìn thấy bên trong có vẻ như đã từng sử dụng, nghi hoặc nhìn về phía Taeyeon.

"Là tài liệu Tae từng dùng trước kia, hẳn là có ích với em, em làm trước, có cái gì không hiểu hỏi lại Tae, tuy rằng tiếng Anh của Tae không tốt lắm." Taeyeon sắc mặt tự nhiên nói.

Cái gì! Một trong top 3 của cuộc thi hùng biện tiếng Anh cả nước mà bảo là không tốt lắm ? Nói Taeyeon khiêm tốn là giả. Không đúng, điểm quan trọng không phải điều này, mà là... Tại sao cô ấy lại muốn đưa cho cô ?

Thông minh như Taeyeon, sao lại không nhìn thấy được suy nghĩ của cô ? Taeyeon lựa chọn không phát hiện, tiếp tục nói: "Thời gian ôn tập còn rất nhiều, có thể từ từ , Tae đã lập một bảng kế hoạch, để ở trong sách , em xem một chút, căn cứ tình hình thực tế mà điều chỉnh."

Ha... Tiếng Anh của cô tuy không tốt nhưng mỗi ngày đều tập nói, tập nghe, vì sao Taeyeon còn muốn chen vào kế hoạch của cô, tuy rằng kinh nghiệm thành công của tiền bối thực đáng để tham khảo.

"Tae còn có việc, đi trước . Chịu khó làm bài nhé, Tae sẽ bất ngờ tới kiểm tra đấy." Taeyeon nói xong muốn đi, Tiffany nhanh chóng giữ chặt tay áo của cô ấy, muốn nói nhưng lại không biết nói gì.

Taeyeon nghĩ nghĩ, nói: "Yên tâm, Tae không có âm mưu hay dương mưu gì cả, chỉ cảm thấy cùng là bạn học thấy nên giúp đỡ nhau một chút mà thôi." (Toàn bộ nữ sinh đại học SM nhao nhao : Taeyeon em cũng là bạn học của Tae  mà. Pon: Vâng appa ko coa âm mưu hay dương mưu gì hết. Appa chỉ muốn cua umma thôi ạ)

"Em đã có bằng B , em chỉ là muốn thi lại một lần nữa mà thôi." Tiffany có điểm ủy khuất.

Taeyeon nhìn cô, đôi mắt chân thành : "Cho nên, thỉnh nhận tâm ý của Tae."

Không biết có phải bầu không khí lúc đó rất tốt hay không, hay là do ánh mắt của Taeyeon quá chân thành, Tiffany dễ dàng gật đầu. Không biết rằng, chính cái gật đầu đó, con đường của cô đã bước sang một bước ngoặt mới

Đương nhiên, bạn học Fany rất nhanh chóng liền tỉnh táo lại , lập tức hối hận không thôi, hận chính mình ý chí không kiên định.

Mà bên kia, tâm tình Taeyeon vô cùng sung sướng rời đi. Cái gọi là lễ nhiều người không trách,một chiêu này của cô không tính là biện pháp hay, nhưng là hiệu quả mười phần, Tiffany, Tae xem em làm sao thoát khỏi đây.

Chap 13 - Ba mươi sáu kế: Thừa thắng xông lên

Không thể không nói , nhiều người tán dương Kim Taeyeon như vậy không phải là không có lý do. Nhìn nét bút mạnh mẽ trong tay, bảng kế hoạch ôn tập chi tiết đầy dủ. Tiffany âm thầm hạ quyết tâm, có lẽ mình vẫn nên làm một cây cỏ vô danh thì tốt hơn, thế giới của đại thần cách cô quá xa, cô trèo không nổi a ~~ Taeyeon thiết kế cho cô một lịch trình ôn tập đâu ra đấy, chia năm phần rõ ràng: từ vựng, ngữ pháp, nghe nói, đọc, viết , mỗi phần lại có phương pháp ôn tập trọng tâm , dựa vào trình độ của cô mà tổng hợp lại, lên kế hoạch luyện tập tốt nhất cho cô ... Suy nghĩ tỉ mỉ khiến cho người ta phải phẫn nộ, thử nghĩ, nếu phần tâm tư này dùng ở phương diện không tốt thì sẽ sao đây ...

Mà hai cuốn tài liệu cô ấy đưa ... Cũng tốt đến mức không thể soi mói... Lúc trước cô hao tốn không biết bao công sức tìm trên mạng tài liệu luyện nói cho tốt nhưng không thể tìm được cái nào phù hợp với mình...

Cho nên, thời điểm Taeyeon thật sự gọi điện giám sát, Tiffany đang ngủ mơ mơ màng màng cũng không lấy gì làm kinh ngạc.

"Em đang ngủ à?" Giọng nói của cô nghe có vẻ mơ hồ.

"Vâng... Em thề mỗi ngày đều nghiêm túc tuân thủ kế hoạch, tuyệt đối không có nhàn hạ."

"Em thề thì Tae tin ? Nhanh chóng thức dậy rồi đi đến quán cà phê đối diện nhà hàng chúng ta ăn cơm lần trước, nhớ mang theo sách, đến nơi thì gọi điện thoại cho Tae nhé."

Thuận miệng đáp lời, Tiffany buông điện thoại tiếp tục ngủ. Ngủ ngủ, đột nhiên cô bừng tỉnh, chẳng lẽ vừa rồi cô đã đáp ứng chuyện khủng bố gì sao ?

Luốn cuống lấy tay chân lấy điện thoại xem lại nhật kí trò chuyện, hóa ra là không phải nằm mơ ... Không xong rồi ! Cô vội vàng rửa mặt chải đầu, chuẩn bị đầy đủ rồi đi ra cửa, điện thoại lại reo lên.

" Cậu làm cái gì vậy? Vội vã đi đầu thai sao ?" Sunny đứng trước cửa lẩm bẩm nói.

"Em vừa ngủ dậy à ? Ừm, không vội, Tae chờ em." Cúp điện thoại, Taeyeon cầm điếu thuốc trong tay nhấn xuống mặt bàn, nói với người bên cạnh, "Tắt đi."

"Hút mấy miếng đã, người không phải còn chưa tới sao?" Sooyoung oán giận, ánh mắt Taeyeon liếc ngang qua, Sooyoung lập tức ngoan ngoãn , "Cậu sợ người khác nhìn thấy cậu hút thuốc sẽ phá huỷ hình tượng của cậu hay sao ?"

Taeyeon nhìn cô ấy khinh bỉ: "Cậu không có quyền bắt người khác phải ngửi khói thuốc của cậu."

Chậc, Sooyoung bĩu môi, cậu cứ làm ra vẻ, trước kia chưa từng thấy cậu có mặt chăm sóc phụ nữ đến vậy.

Không bao lâu sau, Tiffany liền xuất hiện trước cửa, Taeyeon vẫy vẫy tay gọi cô đến.

"Vị này là đồng nghiệp của Tae, Sooyoung." Tiếp đón cô ngồi xuống,Taeyeon đem menu đưa cho cô, "Tae và cậu ấy thảo luận một số việc, em chờ một chút nhé."

"Chào cô!" Tiffany hướng sooyoung chào hỏi, rồi gọi một ly trà sữa. Sooyoung nhìn rất trẻ lại có chiều cao lí tưởng. Đi bên cạnh Taeyeon thât...

Taeyeon cũng không có ý giới thiệu Tiffany tiếp tục cùng Sooyoung thảo luận, Tiffany cũng không quan tâm bản thân mình bị bỏ rơi, cứ ngồi nhấm nháp ly trà sữa.

Vất vả mới đuổi được tên cao kều kia đi, Taeyeon nhìn về phía Tiffany, hỏi: "Sách đâu?"

Tiffany ngoan ngoãn dâng lên thành quả nhiều ngày của mình . Đã bao lâu rồi... Đại khái là năm thứ ba tiểu học, cô ngồi ở trước mặt thầy giáo dạy ngữ văn, chờ ông duyệt bài tập, phán những câu thấm thía. Không nghĩ tới mười năm sau lại may mắn được ôn lại cảm xúc cũ.

Nghiêm túc xem qua những đề mục cô đã làm, Taeyeon cân nhắc rồi nói : "Em... Còn rất nhiều chỗ cần phải cố gắng."

Vâng, cô biết, tiếng anh của cô quả thật rất tệ, Tiffany cũng cảm kích Taeyeon không nói thẳng ra.

"Sách này Tae cầm đi, đêm nay xem lại rồi sẽ nói cho em biết ý kiến." Taeyeon chậm rãi nhấp trà, tiếp tục nói, "Bây giờ chúng ta tán gẫu một chút, dùng tiếng Anh."

Thân thể mềm mại của Tiffany chấn động, suýt nữa làm rớt ly trà sữa trong tay , "Khụ khụ, cái gì ạ?"

"So, talk about something." Taeyeon mở miệng là dùng Tiếng Anh của người Mỹ, làm cho Tiffany hoảng hốt vô cùng, cô, hoàn toàn không rành khoản này mà...

" What should I say?( "Nói cái gì ?" ) Cô miễn cưỡng mở miệng, đương nhiên là chỉ biết dùng tiếng Anh Anh.

" Anything's fine! Tell me about your hobby" ("Cái gì cũng được, nói về sở thích của em." )Taeyeon cổ vũ nói, nhưng cũng không biểu hiện cảm xúc

" Oh .... Hobby? I don't have any hobbies" ( A... Sở thích? Em không có sở thích gì cả..." ) Tiffany bắt đầu lắp bắp vốn tiếng Anh nghèo nàn của mình. Cô vốn là người không thích nói chuyện, huống chi còn là tiếng Anh ? Mỗi một câu đều phải vắt hết óc, vắt óc suy nghĩ gần nửa ngày cũng không thể nói được một câu lưu loát, cảnh này khiến cô rất lo lắng, càng lo lắng lại càng nói khong tốt, một giờ trôi qua nhưng cô cảm giác như chính mình đã qua cả một kiếp.

May là Taeyeon có tính nhẫn nại, không thúc giục, thậm chí khi cô không nói được cũng chỉ cau mày một chút mà thôi. Mặc dù cô ấy "Bao dung" như thế, nhưng Tiffany cũng không muốn có lần sau. Có một số việc, một lần là kinh nghiệm, hai lần chính là ác mộng .

"Thật ra em nói cũng không đến nỗi tệ , chỉ là thiếu dũng khí mở miệng mà thôi. Hôm nay là một khởi đầu tốt, về sau sẽ bớt căng thẳng hơn." Taeyeon thấy vẻ mặt cô uể oải liền an ủi.

"Lại an ủi em rồi." Tiffany vô lực nâng ly trà sữa lên.

"Thật ra Tae cũng không cần lo lắng như vậy đâu, mục tiêu của em cũng không cao lắm." Chỉ cần thoát khỏi ngưỡng điểm thấp bây giờ là tốt rồi.

(Pon: kêu Tae kêu Tae ùi.kìa)

"Vậy em không cần thi nữa , dù sao vẫn là qua, được bao nhiêu điểm căn bản cũng chẳng có ý nghĩa." Taeyeon đối với suy nghĩ này của cô không thể chấp nhận " Em không tin vào bản thân mình, hay là không tin Tae?"

Cô nào dám không tin cô ấy? Nhìn Taeyeon hôm nay tỉ mỉ cẩn thận cũng biết cô ấy là người có nguyên tắc, cô ấy là người không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng.

"Phát âm tiếng Anh của em bị lẫn tiếng Mỹ, không chuẩn xác cho lắm, về sau chú ý một chút." Taeyeon nói xong, viết vài câu trong sổ ghi chép của mình.

"Tae... Chuyện này cũng phải ghi lại ư?" Tiffany trừng lớn hai mắt.

"Không được sao?" Taeyeon hỏi lại.

... ...

"... Vất vả cho Tae." Tiffany đem khuôn mặt ai oán của mình tựa vào tay, nhìn thái độ của Taeyeon, cô không hi vọng có thể lừa gạt để dễ dàng qua cửa, tại sao cô lại bất hạnh tự mình rước một quản gia như vậy cơ chứ ? "Em phát âm giọng Anh nhiều hơn hay giượng Mỹ nhiều hơn?" Cái nào nhiều thì cô học theo cái đó.

" Tae phát âm là giọng Mỹ." Taeyeon nói.

Tiffany tự nhiên hiểu được, không nói thêm gì nữa.

Hai người còn nói thêm một lát.

Tiffany tinh thần lẫn thể xác đều bi đả kích uể oải trở về phòng liền nhìn thấy Hayeon, cũng biết chắc chắn có chuyện, tốt nhất là chuẩn bị tinh thần trước

"Tớ đã về rồi." Thân thể Tiffany cứng ngắc, lấy quần áo đi vào phòng tắm, lưu lại ba người đầy nghi hoặc

"Các cậu nói xem, Kim Taeyeon là người tốt bụng nhiệt tình như vậy sao?" Hayeon khó hiểu.

Jessica không nói chuyện, chỉ hừ mũi một cái.

"Nhiệt tình cái gì, nói trắng ra là chính là có dụng ý." Sunny nói trúng chỗ quan trọng, "Không giống với tác phong của Kim Taeyeon."

"Cho nên?" Hayeon khiêm tốn thỉnh giáo.

Lạy trời ... Chẳng lẽ Kim Taeyeon muốn nhân cơ hội trả thù Tiffany ? Hẳn là không phải, Kim đại nhân là người khoan dung độ lượng . Hay là... Chẳng lẽ cô ấy cũng phát hiện Fany có chỗ hơn người ?

...

Taeyeon duyệt rất nhanh liền trả lại, Tiffany nhìn hai trang giấy tràn ngập chữ viết của cô ấy, Taeyeon này, thật sự là đem bản thân mình thành giáo viên phụ đạo tiếng Anh cho cô sao.

Một nửa tâm trạng ai oán một nửa lại phải nghiêm túc làm bài, lại đem đến cho Taeyeon phê duyệt, lại đem về sửa lỗi cho cô. Tiffany đã tạo thành thói quen khi nhận được điện thoại của Kim hoàng tử, bay vào trong tai giọng phát âm trầm ổn kiểu Mỹ, cô cũng không quá xấu hổ khi nói chuyện bằng vốn tiếng Anh gà mờ.

Nhưng cô vẫn chưa thể thích nghi với một Kim Taeyeon thi thoảng lại tâm huyết dâng trào.

Ví dụ như hôm nay, cô vừa tan học liền nhận được điện thoại của cô ấy, hỏi cô buổi chiều thứ bảy có kế hoạch gì hay không.

"Vâng... Tạm thời không có, sao vậy ạ?" Không phải là lại đàm thoại bằng tiếng Anh chứ ? Mấy ngày hôm trước Taeyeon còn đưa cô đến trước mặt mấy người bạn nước ngoài của cô ấy, kêu cô tự sinh tự diệt, không biết hôm ấy cô đã tiêu huỷ bao nhiêu tế bào não nữa.

"Tae có vài vé xem phim, muốn em cùng đi để biết như thế nào là phát âm kiểu Mỹ, phát âm kiểu Anh."

Tiffany không có cớ cự tuyệt nên đành đáp ứng.

Buổi chiều thứ bảy,đúng giờ cô tới trước cửa rạp chiếu phim, Taeyeon đã tới trước đợi cô

"Thật sự là vé miễn phí ?" Tiffany cảm thấy có điểm bất bình thường

Taeyeon lấy vé ra, đưa đến trước mặt cô để chứng minh.

"Xem cái gì bây giờ ạ?" Tiffany hỏi, cô không thường xem phim nên hiểu biết về điện ảnh cũng rất ít.

Taeyeon nhìn cô , thấy cô không phải là khách khí , mà là thật sự không biết chọn phim nào, liền tới xem mấy tấm poster nghiên cứu, chọn ra hai bộ. Bộ thứ nhất là phim kinh dị của Mỹ, bộ thứ hai là phim tình cảm của Anh.

Tiffany không có ý kiến gì, Taeyeon đi mua bỏng ngô và Coca.

Bọn họ xem phim Mỹ trước. Taeyeon buồn bực, bộ phim này nội dung thật sự là nhàm chán, ít nhất mấy đoạn kinh dị còn coi tạm được. Tiffany  xem đến một nửa liền cảm thấy chán đến buồn ngủ, cuối cùng nhắm mắt lại, chỉ nghe âm thanh... .Taeyeon muốn nhân cơ hội này có thêm chút tiến triển... Mà bộ phim tiếp theo, khiến cô không biết phải nói như thế nào, đến thời điểm nữ nhân vật chính nói lời chia tay lần thứ ba với nam nhân vật chính, Tiffany thật sự tựa vào vai cô mà ngủ. Taeyeon yên lặng trong lòng nhẩm tính lại cách thức theo đuổi con gái , người không có kinh nghiệm nên mới như thế này, không khác gì mò đá ở dưới sông .

Khi kết thúc cả hai bộ phim, Tiffany xấu hổ không thôi, muốn mời Taeyeon ăn cơm để tạ lỗi.

"Em không thích cái gì ?" Taeyeon nhịn không được bèn hỏi cô.

Suy nghĩ một chút, Tiffany mới trả lời: "Em không biết, kịch bản tốt, kĩ xảo tốt, em đều thích." Đây được xem là phim kinh điển, dĩ nhiên là cô thích. Hè trước, một hôm cô ngồi xem "Vì sao mang anh đến" hơn ba giờ đồng hồ, nước mắt rơi không ngừng được, doạ Kwon Kyuhoon đến cứng đờ, mà bộ dáng buồn cười của anh cũng nhanh chóng khiến cô cười mãi không thôi, phiền não từ bộ phim cũng bay đi mất.

Hóa ra là chọn ko đúng thể loại phim cô thích. Taeyeon âm thầm ghi nhớ trong đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taeny