Chương 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không biết cô đã gặp phải đả kích gì.

Chu Di Hân đứng ở cửa gọi hai tiếng không thấy người đi ra, liền không tiếp tục kiên trì nữa, mà lùi về phía sau một bước, đi về phía sô pha ngồi xuống, cho cô đủ thời gian để bình tĩnh lại.

Chu Di Hân lại mở Weibo ra tiếp tục xem hoạt động trên dưới, muốn nhìn một chút đến tột cùng là cô đang làm cái gì.

Sao xét nhiều chuyện có quan hệ đến tình cảm như vậy?

Mặt sau còn thêm một đống lớn vấn đề cùng đáp án, giải quyết như thế nào, xử lý ra làm sao, rồi như thế nào để cứu vãn.

Tình cảm giữa chúng ta có vấn đề sao? Không có a!

Chu Di Hân vẻ mặt ngốc tắt di động đi nghĩ nghĩ, sau một lúc lâu đột nhiên nhớ tới chuyện vừa mới phát sinh ở trên giường.

Cô duỗi tay chỉ nút áo gì gì đó của mình.

Lúc ấy Chu Di Hân không nghĩ gì nhiều, cho rằng cô lại muốn nói chuyện cảm mạo này nọ, liền đem nút áo gài lại.

Cho đến lúc này ngồi xuống nhớ lại, mới đột nhiên phát giác có cái gì đó không đúng.

Lúc ấy mặt cô rất hồng a.

Động tác cũng khẩn trương, đáy mắt mang theo điểm chờ đợi cùng ngượng ngùng, cùng với bộ dạng lời lẽ chính đáng lúc trước hoàn toàn bất đồng.

Không giống như nhắc nàng gài lại, mà giống như là......

Chu Di Hân sửng sốt, tức khắc bị chính ý nghĩ của mình làm hoảng sợ, có chút giật mình nhìn thoáng qua WC, cả người đều ngốc.

Qua một lúc lâu sau mới hồi phục lại tinh thần.

Mặt không khỏi có chút đỏ lên, do dự một lát một lần nữa lấy di động ra click mở trang web tìm tòi, động động ngón tay có chút không xác định gõ xuống mấy chữ——

'Học sinh tiểu học sẽ lớn lên trong vòng một đêm sao?'

Bách Hân Dư ngồi ở trong WC xem xét một hồi lâu, đem các loại kết luận lung tung toàn bộ đều đăng lên Weibo.

Kết quả cũng giống như lúc trước, bởi vì tra quá nhiều, kết luận cũng nhiều, ngược lại không bắt được trọng điểm, thậm chí càng xem càng rối.

Cuối cùng bất đắc dĩ tắt di động đi, đổi thành ngồi tại chỗ phát ngốc.

Nhưng lại không biết nên suy nghĩ cái gì.

Yêu đương cùng công việc thật là một chút cũng không giống nhau.

Cô ngồi ở chức vị này hai năm, cũng trải qua lắng đọng không biết bao lâu thời gian trước đó nữa, đã sớm có thể thuần thục ứng phó các loại vấn đề cùng phiền toái.

Giống như xuất phát từ bản năng, trong đầu rất nhanh có thể đưa ra phương pháp giải quyết, lúc sau chỉ cần chấp hành là có thể, thậm chí ngay cả nguy hiểm cùng tổn thất đều có thể dự đoán được.

Nhưng yêu đương lại không giống vậy, so với kết bạn càng muốn khó nắm bắt hơn một chút.

Đây là lần đầu tiên cô cảm thấy hoang mang lo sợ như vậy.

Cho dù chỉ là gió thổi cỏ lay cũng có thể làm cô sợ tới mức chết khiếp, ý tưởng đầu tiên toát ra trong đầu chính là lo lắng, sợ Chu Di Hân sẽ bởi vì các loại chuyện mà rời bỏ cô.

Dù sao...... Chu Di Hân là người bạn gái đầu tiên của cô.

Chính xác hơn một chút, thậm chí có thể nói đây là người bạn chân chính đầu tiên của cô.

Lúc trước bởi vì một vài nguyên nhân, ngay cả bạn bè cô cũng không có lấy một người.

Cũng không có ai sẽ đối tốt với cô như vậy, nguyện ý quan tâm cô chiếu cố cô, thực lòng muốn cô vui vẻ.

Chu Di Hân thật sự là quá quá tốt, cũng bởi vì quá tốt, cho nên lúc gặp phải những chuyện liên quan đến nàng, Bách Hân Dư mới có thể hoảng sợ muốn chết như vậy.

Có phải quá ngây thơ hay không nha?

Cô dừng một chút, sau một lúc lâu lặng lẽ đứng dậy đi đến trước gương soi soi, nhìn trái nhìn phải, nỗ lực đem biểu tình khôi phục về nguyên trạng.

Sau đó lại cúi đầu, một lần nữa mở Weibo ra, thở sâu ở trên bàn phím đánh xuống một câu tin tưởng đầy cõi lòng ——

"Mình sẽ nỗ lực! Trên tất cả phương diện!"

Lại qua một lúc sau, cuối cùng cũng yên tâm được một ít, sau đó mới chịu thò đầu từ trong WC chui ra ngoài.

Vừa giương mắt nhìn, liền phát hiện Chu Di Hân đang ngồi trên sô pha ở cách đó không xa.

Bộ dạng rõ ràng là đợi cô từ lâu, buồn ngủ không chịu được trực tiếp dựa vào trên sô pha ngủ mất, đôi mắt nhắm chặt, hô hấp thực vững vàng.

Làm Báh Hân Dư không khỏi sinh ra đầy áy náy.

Sau đó liền nhanh chân , đứng yên trước sô pha, nhẹ nhàng ôm nàng lên.

Sợ đánh thức nàng, cho nên nhẹ nhàng đem nàng ôm trở về phòng.

Ai biết thời điểm đặt xuống dùng sức có hơi chút lớn, không cẩn thận đánh thức Chu Di Hân.

Không thấy người trước mắt trách cứ.

Ngược lại còn nhẹ nhàng gợi lên một nụ cười, giơ tay vòng đến trên lưng cô vỗ vỗ an ủi.

Môi cũng khẽ mở, thanh âm mềm mại nói với cô: "Đi ngủ sớm một chút đi."

Sợ cô vừa rồi trốn ở trong WC suy nghĩ nhiều sẽ khó chịu, vì thế lại ôn nhu nói thêm một câu: "Em rất yêu chị."

Làm Bách Hân Dư không khỏi đỏ mặt.

Tim cũng không ngăn được đập nhanh hơn vài nhịp, thẹn thùng lại cảm động nhìn chằm chằm nàng một lát, sau một lúc lâu cũng xốc chăn lên nằm xuống.

Thế mà chẳng biết xấu hổ chui vào ổ chăn của người ta.

Cúi xuống hôn lên khuôn mặt nhỏ của Chu Di Hân, hôn cái trán của nàng, lúc sau lại cẩn thận hôn khóe miệng nàng.

Sau đó cũng mở miệng nói với nàng, nhưng sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ của nàng, cho nên thanh âm thực nhẹ nhàng.

Nhưng lại thực chân thành, nghiêm túc nói với nàng: "Chị cũng vậy."

"Đặc biệt đặc biệt yêu em."

Thanh âm nhỏ như muỗi.

Nhưng lại đủ để người bên cạnh nghe rõ.

Nói liền giữ lời.

Từ sau đêm đó ở trong WC tuyên thề, Bách Hân Dư quả nhiên quyết chí tự cường đi lên.

Không riêng gì thái độ trong công việc so với ngày thường nghiêm túc hơn, thậm chí còn bắt đầu chủ động đi tìm hiểu về phương diện kia.

Chẳng qua không biết tra được từ đâu, Chu Di Hân cũng không rõ ràng, chỉ thấy cô đem một chút nội dung tìm được đăng lên trên Weibo.

Vì phòng ngừa bị report, thậm chí còn đặc biệt thông minh biết làm mờ, lúc sau lại xoay tròn 180 độ, dùng icon dán lên trên mặt.

Một trang lại một trang, Chu Di Hân thấy đều bắt đầu mặt đỏ tim đập, luôn có loại cảm giác bản thân đang xem trộm truyện người lớn.

Chẳng qua lại không hoàn toàn giống nhau.

Dù sao Bách Hân Dư chính là lấy này làm như tư liệu học tập để xem, người này năng lực học tập tốt như vậy, nói không chừng cách làm này nọ về sau đều sẽ dùng ở trên người nàng.

Chu Di Hân càng nghĩ càng thẹn thùng, gương mặt đỏ lại hồng, nhìn thoáng qua quả thực giống như một quả cà chua.

Thậm chí còn trùng hợp bị Triệu tỷ thấy.

Chọc người ta sửng sốt, cầm lấy di động nhìn nhiệt độ, sau một lúc lâu đi đến trước bàn máy tính xài chung cầm lấy điều khiển từ xa, tiện tay mở điều hòa.

Chị ấy vẫn là lần đầu tiên biết, Chu Di Hân này nhìn qua gầy gầy, nhưng khí nóng lại lớn như vậy.

Không khỏi lại cảm thán lần nữa, tuổi trẻ thật là tốt a.

Từ lúc đó lại qua đi mấy ngày.

Cuối tháng bận rộn qua đi, liền tới đầu tháng tương đối nhàn hạ.

Công việc của mọi người trên cơ bản đều xử lý ổn thỏa cả rồi, rốt cuộc cũng có thời gian để làm chút chuyện khác.

Xem phim, lướt web mua sắm, ăn đồ ăn vặt.

Còn không sẽ mở trang web ra xem gần đây có nơi nào chơi vui, chuẩn bị thừa dịp ngày mai là thứ bảy nhàn rỗi, thời điểm không có việc gì liền đi chơi.

Ngay cả Bách Hân Dư cũng không ngoại lệ.

Cô đã học tập được vài ngày rồi.

Tổng tài cộng thêm năng lực học tập của học bá, càng học càng tràn đầy cảm giác tự tin, vì thế liền báo trước với Chu Di Hân, nói đêm nay muốn đến nhà nàng ăn cơm, còn muốn ngủ lại một đêm.

Chẳng qua muốn làm cái gì đó, nói ra thật sự ngượng ngùng, suy nghĩ kỹ càng một hồi lại lấy những thứ khác làm lá chắn.

Nói là muốn đến nhà nàng xem ngôi sao.

Làm cho Chu Di Hân bắt đầu nghĩ thầm, cũng không biết cô học tập có tốt hay không.

Vì thế để bảo đảm lần đầu tiên, nàng cũng ngầm chuẩn bị một chút.

Dù sao bản thân trước kia cũng chưa từng có bạn gái.

Tuy nói đối với những việc này mình so với Bách Hân Dư hiểu biết nhiều hơn một chút, nhưng cũng giới hạn trong cái biết cái không.

Sợ bản thân sẽ không theo kịp, vì thế liền lén lút chuẩn bị tài liệu, để tránh đến lúc đó giương mắt nhìn lại không biết làm gì.

Chép ra một trang lớn, cuối cùng mới yên tâm được, nghĩ có lẽ đêm nay có thể không có sơ hở.

Cũng vì thế mà cảm giác mặt mình giống như cũng dày thêm một tầng.

----------------------------------------------------------

Thời gian rất nhanh đến buổi tối.

Hai người cùng nhau đi ăn cơm, sau đó lại nhanh về nhà tắm rửa, thay đồ ngủ đáng yêu.

Ngày hôm qua, Chu Di Hân mới mua trái cây, thấy hai người đều rảnh rỗi, liền đi đến phòng bếp rửa hai quả táo cho mình cùng Bách Hân Dư.

Hết thảy thoạt nhìn đều giống như bình thường không có gì khác nhau, cho đến khi chậm rì rì ăn xong quả táo.

Hai người đột nhiên trầm mặc.

Không khí có chút xấu hổ, Chu Di Hân cùng Bách Hân Dư nhìn lẫn nhau, sau một lúc lâu song song dừng lại tầm mắt.

Cho nên, trước khi làm chuyện này nên làm cái gì a?!

Có nên ôm một chút để thay đổi không khí, hay là trở lại trong phòng nằm rồi trực tiếp bắt đầu?

Nếu không...... Trước ôn lại một chút nội dung đã học tập qua đi.

Nghĩ như vậy, Chu Di Hân thở sâu, vì bảo trì khoảng cách cùng Bách Hân Dư nên nàng đỏ mặt giả vờ bản thân có chút nóng, liền chủ động ngồi vào sô pha đối diện.

Sau đó cầm lấy balo, từ bên trong khẽ lấy ra ít tài liệu đã chuẩn bị.

Chưa kịp lấy ra ngoài liền thấy Bách Hân Dư cũng bắt đầu cúi đầu ở trong túi công văn tìm kiếm cái gì đó.

Chu Di Hân thấy thế nhẹ nhàng thở ra, còn tưởng rằng cô là muốn xem văn kiện, không khỏi thoáng thả lỏng xuống, cuối cùng đem tài liệu lấy ra.

Đang muốn triển khai.

Kết quả lại vừa nhấc mắt, đột nhiên thấy được ở trên tay Bách Hân Dư cũng có một phần giống mình.

Cũng là mặt giấy được cắt nhỏ, mặt trên còn một đống ký tự, thậm chí còn lấy bút hồng cùng bút xanh phân biệt đánh dấu trọng điểm.

"......"

Qua một giây, hai người đều thấy được xấu hổ từ trong đáy mắt của nhau.

Cho nên, đều phải ôn tập lại một lần phải không?

Thời điểm ý thức được điểm này, Chu Di Hân cũng không biết như thế nào đột nhiên có điểm muốn cười.

Cúi đầu nhìn tài liệu trong tay, lại giương mắt nhìn Bách Hân Dư ở cách đó không xa, sau một lúc lâu dứt khoát thở sâu một lần nữa ngồi vào bên cạnh cô.

Thậm chí còn đỏ mặt vươn tay ra, vòng lấy cổ cô, về phía trước hôn lên môi cô.

Đến khi hai người đều không thở nổi mới buông ra.

Suy nghĩ rối loạn, nhiệt độ cơ thể cũng bắt đầu dần dần cao lên, nhưng tâm tình lại khống chế không được , rất tốt.

Tốt đến mức làm lòng bắt đầu nóng lên, muốn làm chút chuyện lớn mật.

Không thỏa mãn với ôm ấp hôn hít, còn muốn nhiều hơn nữa.

Muốn cô ôm lấy mình, muốn cô yêu mình, muốn trong đôi mắt của cô tất cả đều là mình.

Còn muốn nhìn đến mặt cô càng thêm đỏ bừng, nghe thanh âm dễ nghe của cô cùng nhịp tim đập nhanh.

Nghĩ như vậy, Chu Di Hân thở sâu túm lấy cổ áo của người ở trước mắt, đem cô dần dần lôi kéo xuống phía dưới.

Đến khi bản thân hoàn toàn nằm ở trên sô pha, toàn bộ thân thể của cô cũng dán lên mình.

Nhìn đôi mắt của cô, nghiêm túc hỏi một câu: "Muốn sao, Bách Hân Dư?"

Gọi tên của cô.

Thanh âm lại chưa bao giờ từng mềm mại ngọt ngào như vậy, theo không khí truyền vào lỗ tai, làm cô cảm giác tất cả đều tê dại.

Bách Hân Dư liền khóc.

Nhưng không đưa tay để lau nước mắt, ngược lại đem nàng ôm càng chặt hơn, chặt đến mức có thể cảm nhận được nhịp tim của nhau.

Lúc này mới chịu mở miệng trả lời câu hỏi của nàng, mắt trông mong gật đầu nói với nàng: "Muốn."

Thậm chí còn không xấu hổ mà báo trước với nàng: "Ba lần được không?"

------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro