5. Tiến Trình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chengxiao đảo mắt , biểu hiện nhanh chóng thay đổi . Nở nụ cười mê người , đôi mắt khẽ chớp , đôi môi đầy đặn mê hoặc nhu động phun ra âm thanh ôn mềm , nũng nịu .

" Cảm ơn lời ca ngợi của cô nha ... Nhưng mà , nếu cô có thể cởi giúp tôi cởi bỏ dây thừng , tôi sẽ càng vui vẻ a "

Eunseo thu tay lại , ngồi ở trên giường , hai cánh tay chống đỡ cơ thể , vẫn đang dùng vẻ mặt từ tại nhìn Chengxiao .

Vẻ mặt Chengxiao hơi cứng nhắc .

" Cô có thể thương hoa tiếc ngọc một chút được không a ? tôi như vậy rất khó chịu . "

Cố gắn giữ vẻ mặt ương ngạnh , Eunseo phì cười .

" Vốn không muốn trói cô , tôi ngủ một lúc , sợ cô nhảy từ cửa sổ xuống , mới đi trói lại . "

Nói xong , đi ra phía sau ghế cởi bỏ dây thừng . Dây thừng cởi bỏ , hai tay bị bắt chéo sau lưng trong thời gian dài làm cho máu huyết không thông , cảm giác tê liệt đau đớn nhất thời , chengxiao nhịn không được rên rỉ một tiếng .

" Tôi đâu có điên mà nhảy lầu "

Trên vai cô đột nhiên xuất hiện một đôi tay , không nhẹ không nặng đè lại , sau đó nắm lại , chậm rãi xoa nắn . Chengxiao ngồi trên ghế , nhất thời có điểm mơ hồ .

Là ... bòn cướp mát xa cho người ta , bạn đã từng gặp qua chưa ?

Eunseo đứng phía sau Chengxiao , nghiên đầu cười , nhìn mái tóc màu nâu quăn dài của người trước mắt , hai tay rời khỏi vai cô từ từ nắm lấy những sợi tóc mềm mại mà hưởng thụ .

Quản cáo về chocolate như thế nào , chính là loại cảm giác như thế này .

Chengxiao điều chỉnh một chút trạng thái , hẳng giọng nói :

" Chúng ta nói chuyện đi "

" Nói chuyện gì ?"

" Nói mục đích chính của cô , nói không chừng tôi có thể đáp ứng yêu cầu của cô . Không cần dùng phương pháp cực đoan này . "

" Tôi không biết a , mục đích và vân vân , chỉ có lão đại chúng tôi mới biết được . "

Eunseo nói giọng bình thản , không gợn sóng sợ hãi .

" Lão đại các người , nói vậy cô là ?"

"Tôi là sai vặt "

" Ách .. "

Chengxiao không biết nên chấp nhận như thế nào . Eunseo khom người , nhặt dây thừng trên mặt đất .

" Đây là ở đâu a "

Đổi đề tài , nhưng mà hỏi xong Chengxiao hỏi xong cũng hiểu được có điểm buồn cười , đề tài đối người bắt cóc mà nói rất không có bình thường .

" Khách sạn Judy "

Ai nhờ , Eunseo trả lời rất đơn giản , điều này làm cho Chengxiao lắp bắp kinh hãi , mà nội dung trả lời làm cô thêm giật mình .

" Kim ... Kim Judy ?"

"Um"

" Nhà của tôi , à không , khách sạn Kim Judy của Kim thị ? "

" Đúng vậy " Eunseo ngẩn đầu lên .

" Cô bắt cóc tổng giám đốc Kim thị , sau đó trong khách sạn Kim thị ?"

Chengxiao thực sự ức chế không được chính mình , thật không ngờ tới .

Eunseo cười : " Không được sao , cô chả lẽ không biết câu , nơi nguy hiểm là nơi an toàn nhất sao ?"

" Nơi đó có bảo vệ , không cho vào a "

Eunseo tuyệt đối không bực mình mà nghiêm túc trả lời một cách rất thuyết phục .

Chengxiao lại cảm thấy trán nổi lên hết gân xanh .

" Nhưng mà .... nhưng mà cô làm sao ...làm sao đem tôi đến nơi này ?"

Eunseo chỉ chỉ một cái thùng lớn trong góc tường : " Ở tầng một đang có một dàn nhạc tây đang biểu diễn , tôi tìm các họp nhạc cụ , bỏ cô vào trong đó . Đương nhiên , nhân viên phục phụ của khách sạn cũng giúp tôi một chút .

Mỉm cười tao nhã , kiên nhẫn giải thích . Nhưng Chengxiao lại cảm thấy lưng đầy mồ hôi , chỉ vào chính mình .

" Đem tôi bỏ vào nhạc cụ ?"

Eunseo gật đầu .

" Cô không suy nghĩ ra sao , cô có biết như vậy khó chịu lắm không ? Huống chi cái hộp kia nhỏ như vậy "

Liên tục ba câu hỏi , tư thế như mẹ dạy con .

Eunseo đứng lên , tay trái ôm khủy tay phải , mà tay phải cầm một đầu dây thừng .

" Nói cách khác ... " Kim Chengxiao không thể không đổi đề tài một lần nữa , cố gắn trấn tĩnh bản thân .

" Lão đại các người muốn bắt cóc tôi , sao đó phái cô đi , sau khi cô túm được , liền đưa tôi vào khách sạn Judy , là như vậy ?"

"Um"

" Sao đó thì sao ?"

" Cái gì sau đó ?"

" Sau đó , bước tiếp theo cô chuẩn bị làm gì ?"

" Ở trong này nhìn cô a ! Mãi cho đến khi lao đại báo với tôi ."

" Báo có cô cái gì ?"

" Báo cho tôi biết thả hay giết con tin ."

Eunseo mở miệng nói ra từ " giết con tin " này , không đắn đo tí nào , như chuyện đương nhiên vậy , vẻ mặt vô cùng thoải mái . Giống như không phải đang nói chuyện tàn nhẫn đẫm máu mà cứ như chuyện uống trà đơn giản tự nhiên vậy .

Chengxiao sắc mặt tái nhợt , đồng tử mở to .

Giết con tin ? Dám giết bà à ? Mấy người chán sống rồi , cũng không đi hỏi bà đây là ai .... Chờ bà ra ngoài đi , cho đám cặn bã mấy người chịu không nổi ... Trừng trị một cái xã hội đen như bạch cốt tin .

Tò mò nhìn Chengxiao , cúi đầu nhìn cô không nói lời nào biểu cảm trên mặt không ngừng thay đổi , một hồi nghiến răng nghiến lợi , một hồi thâm cừu đại hận , thừa dịp cô không để ý . Eunseo đưa tay từ trên vai lướt qua mặt cô cầm một lọn tóc trong tay vuốt ve .

Chủ nhân lắp bắp kinh hãi , cảnh giác nhìn lại :

" Cô đang làm gì ?"

" Thật mượt à nha , cô dùng dầu gọi gì ?"

Chengxiao ngẫn ngơ , giật lại tóc của chính mình trong tay đối phương , kinh thường tránh ra .

Có bệnh !!!

Tan sở , Kim bona không có giống ngày xưa ở lại công ty làm thêm , trong nhà đã muốn thiên hạ đại loạn , cô phải trở về làm định hải thầm trâm .

Mặc kệ có phải hay không lực bất lòng tâm .

Xe rẽ qua khúc ngoặt , chậm rãi tới gần biệt thự , bề ngoài xem ra không có gì dị thường . Kim Bona mở cửa xuống xe , bình tĩnh đi vào nhà .

Vừa vào cửa nghe tiếng bà nội khóc nức nở , trong phòng khách ngoại trừ người trong nhà , còn óc người lạ . Bà nội đang túm tay một người còn trẻ tuổi , không ngừng nói :

" Mấy người nhanh đi tìm chengxiao a , nó bị người xấu bắt cóc rồi ... "

Trên sofa còn có hai người đang vùi đầu vào làm gì đó với điện thoại bàn , nối liền với cái hộp đen đủ loại dây , trong đó có một người đi giày da màu nâu quen thuộc .

Nghe thấy Bona tiến vào , Xuanyi ngẩn đầu nhìn cô , làm bộ như không biết , tiếp tục bắt tay vào việc . Bà nội Kim sướm đã nhổ nhào vào Bona

" Bona a , chengxiao bị bắt cóc rồi , làm sao bây giờ a ..?"

Nói còn chưa rứt lời lại chảy nước mắt , Kim Bona đở bà nội ngồi trên sofa , kiên nhẫn thấp giọng khuyên giải an ủi .

Ông nội Kim không nói một lời , ngồi dạng hai chân , hai tay trụ ở trên trượng , tóc trắng hơi rối loạn , công môi lộ ra uy nghiêm bức người .

" Cục công an không có ai sao , sao lại phái con gái tới ?"

Một chút cũng không để ý có Xuanyi ở đây , ông nội Kim tự lấy quyền gia trưởng phát biểu sự bất mãn của mình .

Xuanyi mở to mắt nhìn ông già ngang ngược , tự phụ , lười phản ứng .

Tình huống như vậy cô gặp nhiều , thực sự không đáng để tranh cãi , ngược lại trong lòng cười lạnh : nếu cho ông biết quan hệ tôi và cháu gái ông , chỉ sợ không chừng chảy máu não , còn bày đặt ở chổ này kén cá chọn canh .

Kim Bona làm bộ như không có nghe , cùng người hầu lâu năm dì Kim trấn an bà nội .

Trong chốc lát , Xuanyi bố trí thiết bị và người theo dõi điện thoại xong , liền đứng lên

" Dayoung , tối nay cậu ở lại chổ này , kịp thời theo dõi , một khi có tình huống lập tức báo cáo , sáng mai Dawon tới thay ca , buổi tối cảnh giác một chút , không cho phét ngủ .

"Vâng"

Nói xong , xem người Kim gia hoàn toàn không tồn tại , Xuanyi không cùng kẻ nào nói bất kỳ một câu , mang theo dụng cụ cùng người của cô nghiên ngang rời khỏi biệt thự Kim gia .

Kim Bona nhìn thấy bóng dáng cô biến mất khỏi nhà , lo lắng , hoang mang , trong đầu không nói nên lời thả lỏng hay mất mát .

Ngày hôm sau , vừa đến cục , cấp dưới Xuanyi là Kiều Hiểu Kiều và Hoắc Bân đến báo cáo tin tức :

" Đội trưởng , cục trưởng Park gọi cậu , nghe nói vụ án lần này cấp trên đều biết ."

"Hã?"

Xuanyi uống một ngụm trà qua đêm , mở ra của sổ phun trà sân trường phía sau kí túc xá :

" Ý gì ? cấp trên ?"

"Đêm qua thị trưởng tự mình gọi có cục trưởng Park . Kim thị là doanh nghiệp nổi tiếng , thành viên gia tộc bị bắt cóc ảnh hưởng cực xấu , nếu không thể nhanh chóng phá án , toàn cục ta đều không may !

Xuanyi nhe răng trợn mắt súc miệng đem mẩu bánh bao còn sót lại ở hàm răng đi ra sạch sẽ , đặt ly trà thật mạnh ở trên bàn , xoay người đi đến văn phòng của cục trưởng.

Đẩy cửa , cục trưởng béo ú , đỉnh đầu nữa trắng nữa đen đang nghe điện thoại , giọng quan hách dịch .Xuanyi kinh thường bĩu môi , vừa muốn mở cửa bỏ chạy lấy người , chờ hắn không bận lại đến . Vương cục trưởng thấy cô ,vội vàng cúp điện thoại , cao giọng gọi cô .

" Xuanyi a , vào đi vào đi , vừa lúc muốn tìm cô "

Không có biện pháp , Xuanyi đành phải thành thành thật thật thư thả tiến vào , ngồi trước bàn làm việc của cục trưởng , tay đặt trên đầu gối .

" Xuanyi vụ án lần này , cô ba tập đoàn Kim thị do tổ ba của cô phụ trách ?"

"Um"

" Điều tra thế nào ?"

" Ngày hôm qua mới vừa nhận được báo án , đến Kim gia bố trí theo dõi . nhưng mà bon bắt cóc đến giờ vẫn không có tin tức , trước mắt vẫn chưa tìm ra ."

" Phải bắt nhanh a , phó thị trưởng Bàng rất quan tâm chuyện này , yêu cầu chúng ta mau chóng phá án ! hơn nữa phải tuyệt đối bảo vệ người an toàn " Cục trưởng công an sắc mặt rất là nghiêm túc .

" Kim thị không hy vọng chuyện này công khai , phó thị trưởng nhanh như vậy đã biết ?"

" Đây không phải chuyện chúng ta nên lo , nhiệm vụ của chúng ta là tra ra kẻ bắt cóc , giải cứu con tin thành công ! Tổ ba của cô luôn luôn là tổ đắc lực , vụ án lần này không phải là nhỏ , quan hệ đến hình tượng chúng ta trong lòng dân chúng , nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ thật tốt a ."

Xuanyi âm thầm kinh thường , oán thầm vài câu lão này là kẻ dối trá , trên mặt còn không quên ra vẻ hưởng thụ .

" Cảm ơn cục trưởng Vương ! tôi nhất định mau chóng điều tra a ."

" Vậy là tốt rồi , tranh thủ đi thôi , tôi chờ tin tốt lành của cô !"

( tôi đã quai lại ....)













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xuanbo