Chương 137. Khó xử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đủ loại dấu hiệu ám chỉ hai người đó ở bên nhau, nhưng cũng chỉ là suy đoán, không dám xác định, Lệ Sa thu thập xong văn kiện trên bàn, đặt gọn gàng ở một góc trên bàn, ngước mắt nhìn thấy vẻ mặt trầm tư của vợ nhà mình, vẫn còn đang suy nghĩ chuyện của trợ lý Tô và Tần Phụ Tuyết.

"Thái Anh." Lệ Sa nhẹ nhàng gọi tên cô, nhẹ như gió thổi, mười phần mang hương vị câu dẫn.

Từ đang trong trạng thái làm việc đã nhanh chóng trở thành trạng thái tan làm về nhà với vợ yêu dấu.

Thái Anh lấy lại tinh thần, nhìn thấy bộ dạng câu dẫn của Lệ Sa, tim đập nhanh, ánh mắt nhìn Lệ Sa không chớp mắt, không ai lên tiếng.

Đem trợ lý Tô và Tần Phụ Tuyết vứt sang một bên, trong mắt cô chỉ còn lại Lệ Sa.

"Có thể về nhà rồi." Lệ Sa vòng qua chỗ Thái Anh, Thái Anh vừa đứng lên đã bị kéo vào lồng ngực ấm áp.

Thái Anh hôn nhẹ lên má Lệ Sa, nhìn đồng hồ, "Thời gian còn sớm, chị muốn bây giờ đi về nhà sao?" Trong lòng như có lông chim vừa quét qua.

"Em muốn ra ngoài chơi sao?"

"Giờ này còn sớm, không có chỗ để chơi."

Lệ Sa trầm ngâm, một tay ôm lấy Thái Anh, một tay khác cầm lấy ipad, nhờ Thái Anh hỗ trợ mở hòm thư.

Thư ký Phó đã gửi lịch trình làm việc hai ngày sau cho cô qua hòm thư, lịch trình hai ngày tới cũng rời rạc, đều là các buổi xã giao, tham gia cũng được mà không tham gia cũng không sao.

Ánh mắt Lệ Sa dừng ở trên ngón tay của Thái Anh, "Chúng ta có thể bắt đầu kỳ nghỉ sớm hơn." Cô quay đầu hỏi Thái Anh, " Đi khu nghỉ dưỡng suối nước nóng Nam Hồ thế nào?"

Người này vẫn nhớ mãi không quên việc ngâm nước nóng.

Giang Lâm có một suối nước nóng tự nhiên, người ta khai thác nguồn nước nóng đó xây dựng đường dẫn nước nóng vào khu nghỉ dưỡng.

Thái Anh đồng ý, Lệ Sa kéo cô đến phòng ngủ.

"Giờ chúng ta đi thu dọn quần áo đi, rồi đi qua bên đó chơi mấy ngày."

"Trực tiếp đi đến đó luôn sao?"

"Ừm, đi thẳng đến đó, không có về nhà."

Cửa phòng ngủ mở ra, Lệ Sa không đi vào mà đẩy Thái Anh đi vào đó, "Vợ, làm phiền em thu thập hành lý, chị đi sắp xếp công việc, tìm người đi xã giao thay chị."

"Được, để em đi dọn đồ." Thái Anh đi vào phòng ngủ, mở tủ quần áo ra, nơi này đều là quần áo của Lệ Sa, không thích hợp để mang đi du lịch.

Thái Anh đứng trước tủ quần áo xem qua xem lại, bên trong đều là áo vest, cô đi ra nói với Lệ Sa, "Lệ Sa, chúng ta vẫn nên đi về nhà thu thập hành lý đi."

Lệ Sa đứng ở cạnh két sắt, nghe được giọng nói của Thái Anh, cô quay lại cười, "Được, về nhà thu thập hành lý." Đóng két sắt lại.

Không phải bảo sắp xếp công việc sao? Sao lại mở két sắt? Thái Anh đứng tại chỗ dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Lệ Sa.

Lệ Sa nhìn thấy ánh mắt này, lòng có chút rối, nhưng trên mặt làm như không có gì, cười giải thích, "Đặt một văn kiện quan trọng vào đó."

Thư ký Phó lúc này gõ cửa, được cho phép mới đẩy cửa đi vào, đứng ở cạnh cửa nói, "Lạp tổng, đều đã sắp xếp tốt."

Hiệu suất làm việc rất cao, phân phó một câu, lập tức đã sắp xếp thoả đáng.

"Ừ, tốt." Lệ Sa gật đầu, thư ký Phó đóng cửa lại rời đi.

Thái Anh đóng cửa phòng ngủ lại, nhìn chốt cửa mà ngẩn ra, vừa rồi không phải Lệ Sa cố ý tách ra khỏi cô để lấy đồ trong két sắt chứ?

Nhẫm lại thời gian, có thể nhẫn kim cương đã làm xong, Lệ Sa có thể lấy nhẫn kim cương, mà nơi đặt nhẫn tốt nhất chính là trong két sắt.

Chẳng lẽ không cầu hôn ở thư viện mà ở khu suối nước nóng?

Thái Anh ôm hoài nghi trở lại bên người Lệ Sa, âm thầm mà quét mắt qua túi áo khoác của Lệ Sa, nhìn không thấy được có che giấu cái hộp, nhưng mà áo có chút rũ xuống, bên trong chắc có đặt đồ vật.

Vợ đột nhiên sửa địa điểm cầu hôn làm sao bây giờ? Trong lòng Thái Anh đột nhiên luống cuống.

Mấy hôm trước, cô tự nhận là có thể nắm chắc được hướng đi của Lệ Sa, chỉ cần Lệ Sa dùng thư viện, cô có thể thông qua giảng viên Ngô để nắm được tình hình, sau đó đi trước một bước mà cầu hôn, nhưng nếu Lệ Sa không có ý định cầu hôn ở thư viện, cô phải làm sao bây giờ?

Lãnh giấy kết hôn là Lệ Sa đưa ra, phá vỡ đoạn yêu thầm này cũng là do Lệ Sa nói trước, cái gì cô cũng sau Lệ Sa một bước.

Thái Anh ôm lấy cánh tay Lệ Sa, trong lòng có chủ ý, Lệ Sa sửa thì cô cũng có thể sửa.

Trên đường về nhà, Lệ Sa lái xe, Thái Anh nhìn bên ngoài phố, trong đầu tưởng tượng đến hình ảnh cầu hôn ở khu nghỉ dưỡng.

Mặc áo tắm gợi cảm ở trong suối nước nóng cầu hôn, sau đó ở trong hồ nước nóng....

Thái Anh lắc lắc đầu, màn cầu hôn này, lãng mạn chỉ là một cái từ, không có ý nghĩa cho lắm.

Nghĩ đến nghĩ lui, nơi có ý nghĩa nhất chính là ở thư viện. Nơi đó là nơi mà hai người cùng tương ngộ, là nơi tình yêu bắt đầu của hai người.

Cô vẫn muốn cầu hôn ở thư viện.

Tới nhà, Thái Anh thu thập quần áo phù hợp khi đi du lịch nghỉ dưỡng, Lệ Sa cũng giúp đỡ cô.

Trong tủ quần áo có một bộ bikini gợi cảm, Lệ Sa cầm áo bikini xách lên, "Em mua cái này khi nào vậy?"

"Mua cùng A Châm...." Trong lòng Thái Anh như chiếc lá cuối cùng vừa lìa cành, quay đầu nhìn phản ứng của Lệ Sa, sắc mặt của Lệ Sa trầm xuống, "Cùng A Châm?"

"Lúc đi biển chơi cùng A Châm mua." Thái Anh lấy đi bộ bikini, Lệ Sa giơ tay né tránh cô, Thái Anh nói, "Em không có mặc."

Lệ Sa nhìn bikini đánh giá qua, "Nhìn không giống như là chưa mặc lần nào."

Thái Anh thẳng thắn, "Được rồi, đã mặc qua, nhưng ở bên ngoài còn có mặc áo sơ mi, em rất bảo thủ, không dám ở bờ biển mặc thiếu vải như vậy."

"Em bảo thủ sao?" Lệ Sa cúi sát người cô, ở bên tai nhỏ giọng nói, "Em còn mặc áo ngủ gợi cảm để câu dẫn chị mà."

"Cái đó không giống." Thừa dịp nói chuyện, Thái Anh nhanh tay lấy cái áo bikini kia nhét vào tủ quần áo.

Lệ Sa ôm lấy Thái Anh, cằm gác lên vai cô, giọng nói nhẹ nhàng còn thêm làm nũng, nói ở bên tai Thái Anh, "Thái Anh, chị muốn thấy em mặc cái này."

Thái Anh thẹn thùng, "Mặc cái này đi ngâm nước nóng rất kỳ."

"Sẽ không." Lệ Sa siết chặt vòng tay, "Chúng ta ngâm ở hồ riêng, chỉ có một mình chị xem thôi."

Suối nước nóng thiết kế xây dựng các phòng riêng, ở trong đó ngâm tắm nước nóng, không cần lo lắng bị những người khác nhìn thấy.

Cho dù khoả thân cũng có thể.

Thái Anh do dự, "Em mặc cái này, vậy còn chị thì sao?"

Lệ Sa thoải mái cười, "Chị mặc áo tắm dài." Cô hạ giọng, mê hoặc Thái Anh, "Áo tắm dài rất dễ cởi, chỉ cần xả thắt lưng ra là xong, ở bên trong chị không mặc gì nha..."

Hình ảnh áo tắm lả lơi mặc lên người, dưới áo tắm dài chính là vòng eo gợi cảm, Thái Anh nghĩ đến hình ảnh đó, máu trong người lập tức nóng lên, "Được, vậy em mặc."

Thái Anh lấy trọn bộ ra, xếp gọn lại rồi bỏ vào vali, các cô ở bên đó chơi ba ngày, đến ngày Quốc Khánh sẽ trở về, tránh chen chúc đông đúc.

Vali đã thu thập xong, Lệ Sa đẩy vali ra phòng khách, Thái Anh từ phòng ngủ đi đến thư phòng, lấy cớ gọi điện thoại cho trợ lý.

Vợ vợ hai người ai cũng có tâm sự riêng, Thái Anh đi vào thư phòng, lập tức kéo ngăn bàn ra.

Trong ngăn kéo có đặt một cái hộp nhẫn, cái hộp màu đen làm bằng nhung, trên hộp còn có dấu vết của thời gian, Thái Anh cẩn thận lấy cái hộp ra, mở nắp hộp lên để xem nhẫn bên trong.

Ở bên trong có một chiếc nhẫn phỉ thuý, chiếc nhẫn phỉ thuý vừa phải nhưng nhìn qua liền biết đây là cực phẩm thể hiện được giá trị quyền lực giống như vua chúa ngày xưa, dưới ánh nắng mặt trời, màu xanh của chiếc nhẫn càng làm chiếc nhẫn cao quý và hoàn mỹ hơn.

Năm đó, ba của cô là dùng chiếc nhẫn phỉ thuý gia truyền này cầu hôn mẹ cô.

Chiếc nhẫn lúc chế tạo có một thiết kế đặc biệt, có thể điều chỉnh lớn nhỏ, ngón tay Lệ Sa tương tự ngón tay của cô, Thái Anh đem chiếc nhẫn ra mang vào, sau đó điều chỉnh kích thước.

Cô không yên tâm, hôm nay thử lại, đảm bảo Lệ Sa có thể mang được, mới đem nhẫn cất vào túi.

Làm xong việc này, cô gọi cho trợ lý Cao, bàn giao mấy công việc của mấy ngày sắp tới.

Lệ Sa vuốt ve chiếc nhẫn kim cương, đứng ở trước cửa thư phòng nghe động tĩnh bên trong, bên trong có tiếng nói chuyện truyền ra, Lệ Sa lấy chiếc ra nhìn nhìn, sau đó bỏ vào trong túi, nhắn tin trợ lý Tô.

Cô đi đến ban công soạn tin nhắn, một bên phân phó trợ lý Tô liên hệ trường học, một bên tự liên hệ giám đốc bên suối nước nóng, bố trí chuẩn bị phòng.

Trợ lý Tô buông cà phê, nói với người đối diện, "Tôi muốn đến trường học một chuyến." Nói xong đưa tay bảo phục vụ thanh toán.

"Tôi đi cùng cô." Tần Phụ Tuyết cầm lấy hoá đơn thanh toán, "Tôi đi thanh toán."

Trợ lý Tô ngây ngốc nở nụ cười, ý vị sâu xa đánh giá Tần Phụ Tuyết, sắc mặt Tần Phụ Tuyết không thay đổi, thanh toán xong đứng lên đi ra bên ngoài.

Đi ra quán cà phê, trợ lý Tô giữ tay cô lại, "Cố vấn Tần, có phải em đã thích tôi hay không?"

Hỏi cái gì mà trắng trợn quá vậy? Tần Phụ Tuyết cự tuyệt không trả lời, cúi đầu nhìn cánh tay đang giữ tay cô, nhẹ nhàng nắm lại, "Hiện tại đi đến trường học sao?"

"Không cần nói sang chuyện khác." Trợ lý Tô nâng cái tay đang nắm lên, "Tôi cảm giác được."

Tần Phụ Tuyết muốn thoát ra, "Trợ lý Tô."

"Gọi tôi là Tô Hoài Sương." Tô Hoài Sương cười giữ tay cô lại, mang cô đến chỗ đậu xe.

Tần Phụ Tuyết vờ giãy giụa hai cái, nhìn sườn mặt Tô Hoài Sương, cong khoé môi lên.

Đường đến suối nước nóng có chút xa, bên này qua đó hơn một tiếng, Lệ Sa mang vali đặt vào cốp xe sau đó quay lại đứng ở cửa xe, phát hiện Thái Anh đã ngồi vào ghế lái.

"Em lái xe cho." Thái Anh chỉ chỉ vào ghế phụ, "Chị nghỉ ngơi đi."

Lệ Sa ngồi vào ghế phụ, không vội cài dây an toàn, cúi người hôn Thái Anh một cái, "Thật vất vả cho vợ."

Xe lại không có lái đi hướng suối nước nóng, Lệ Sa nhận ra đây là đường đến đại học Giang Lâm, quay đầu khó hiểu mà nhìn Thái Anh, "Đường này không giống đường đến khu suối nước nóng."

"Ừm, giảng viên Ngô nhắn tin cho em, nói em ngày mai đi qua ký tên, nhưng mà hai ngày nữa em cũng không có thời gian cho nên hẹn hôm nay." Thái Anh đã nghĩ kỹ cái cớ, nói rất tự nhiên như thật, "Chị cùng em đến trường học, sau đó chúng ta lại đến suối nước nóng."

Lệ Sa đã nhận ra được cái gì đó, cô nhìn Thái Anh, tim đập nhanh hơn.

Thái Anh vẫn luôn chú ý đến Lệ Sa, từ lúc cô nói muốn đến trường học, ánh mắt Lệ Sa không rời khỏi người cô. Cô cố gắng bình tĩnh làm như không có gì, không có cố tìm đề tài nói chuyện với Lệ Sa để dời sự chú ý, rất nghiêm túc lái xe.

Rất nhanh xe đã tiến vào trường, xe dừng lại ở thư viện, Thái Anh xuống xe mở cửa cho Lệ Sa.

Vừa xuống xe, ngẩng đầu chính là thư viện, trong lòng Lệ Sa suy đoán càng chính xác, cô nhìn thư viện hỏi Thái Anh, "Em hẹn giảng viên Ngô gặp mặt ở đây sao?"

"Đúng vậy." Thái Anh nắm tay Lệ Sa đi vào thư viện.

Đứng ở cửa ra vào, Lệ Sa cố ý làm Thái Anh khó xử, cười nói, "Chị không có mang thẻ, chị ở đây chờ em."

"Được, vậy em một mình đi gặp giảng viên Ngô." Thái Anh xoát thẻ, thật sự đi vào đó một mình.

Lệ Sa có chút ngốc, cô đoán sai rồi sao, Thái Anh không có ý định cầu hôn với cô, thực sự đến trường gặp giảng viên Ngô sao?

Cô ở bên ngoài lưỡng lự không biết có nên đi vào theo không, đi đến trước thang máy, Thái Anh quay đầu lại cười với cô.

Vào giai đoạn này, ở thư viện có khá ít sinh viên, Lệ Sa vẫn còn đang lưỡng lự thì cửa thang máy mở ra, Thái Anh đã đi vào, không có ý định chờ cô.

Lệ Sa hoàn toàn ngốc, thật sự... không cần cô đi vào sao?

Thang máy không có ai, Thái Anh nhìn số tầng lầu đang nhảy, lấy điện thoại ra, hít một hơi thật sâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro