Chương 85. Cào nhẹ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Màn đêm buông xuống, cảnh đêm ồn ào náo nhiệt của Giang Lâm khác hẳn so với ban ngày, Thái Anh không có lái xe, cô để cho trợ lý Hoa đưa cô lên nơi tổ chức tiệc rượu.

Đứng ở trước cửa là bốn người bảo an cao to, trang bị bộ đàm không dây, trên mắt còn đeo kính thông minh, mọi thông tin dữ liệu đều được đưa vào trong chiếc kính này có thể phân biệt được các khách mời, Thái Anh ở trên xe quan sát một lát, mới mở cửa xuống xe.

Trợ lý Hoa cũng theo cô đi xuống xe, cô không yên tâm để một mình đi vào bên trong, "Phác tổng, em đi vào chung với chị."

"Không cần." Thái Anh nhìn cô cười, cho trợ lý Hoa một ánh mắt yên tâm, đi đến cửa hội sở.

Đúng như dự kiến, bảo an ngăn cô lại, khách khí nói, "Thật xin lỗi tiểu thư, nơi này đang tổ chức tiệc rượu, chỉ có khách mời có thể đi vào."

Mắt kính thông minh quét gương mặt Thái Anh ba lần, bảo an rất chắc chắn xác nhận, vị tiểu thư này không có trong danh sách khách mời.

Trợ lý Hoa vẫn chưa rời đi, nhìn thấy Phác tổng nhà cô bị người ta cản lại, tức khắc giận, Phác tổng mà cũng dám khi dễ! Định đi qua nói chuyện.

Đi được nửa cửa, thì từ bên trong xuất hiện một người, khuôn mặt lạnh lùng, khí thế lạnh lùng cao ngạo, "Cô ấy là vợ của tôi, cũng là khách mời."

Nghe được giọng nói, vài tên bảo an quay lại, trên mắt kính lập tức quét qua gương mặt kia. Chính là tổng tài của tập đoàn Lạp Thị.

Lệ Sa đi đến trước mặt Thái Anh, ánh mắt trở nên ôn nhu, trên gương mặt còn mang theo ý cười, nắm tay cô đi vào bên trong hội sở.

Hai bảo an nhìn nhau, không dám cản lại.

Nhìn thấy Phác tổng và Lạp tổng ở bên nhau, trợ lý Hoa yên tâm mà lên xe đi về, có Lạp tổng ở đó sẽ chiếu cố Phác tổng.

Thái Anh nhìn bàn tay đang nắm lấy tay mình, cũng nắm chặt lại, "Sao chị lại biết em tới rồi?"

Lệ Sa không xem ai ra gì mà hôn lên má Thái Anh một cái, "Em đoán xem."

Mấy nhân viên phục vụ nhìn thấy, ánh mắt hiếu kỳ, như gặp được quỷ.

Lạp tổng không phải cùng với sếp của bọn họ Cận tổng một đôi sao, như thế nào mà Lạp tổng lại cùng một người phụ nữ xa lạ thân mật như vậy?

"Gan Lạp tổng cũng thật lớn, ở địa bàn của Cận tổng mà dám công khai thân mật với người khác." Một đám nhân viên đứng ở trong góc thang máy, sửa sang chuẩn bị xe rượu để mang lên, nhân viên khác thấy hạ giọng nói với đồng nghiệp kế bên, "Ngoại tình cũng nên chọn chỗ khác đi chứ."

Người nhân viên phục vụ khác trước kia đã làm ở khách sạn Duyệt Giang, nhìn thấy bóng dáng người kia nhận ra là Thái Anh, "Cái gì mà người phụ nữ khác, đó là lão bà của Lạp tổng, tổng tài Phác Giang Khoa Học Kỹ Thuật, Phác Thái Anh."

"Sao tôi lại không biết?" Người nhân viên đẩy xe rượu không tin, thang máy mở cửa, đẩy xe rượu vào thang máy.

Xoay người nhìn về phía Lạp tổng bên kia, hai người bên đó cũng đi vào thang máy.

"Anh không phải là người của tập đoàn Lạp Thị, không biết cũng là chuyện bình thường." Người nhân viên bỗng nhiên cảm thấy tự hào khi làm ở khách sạn Duyệt Giang, "Trên dưới Lạp Thị, tất cả mọi người đều biết, đối tượng kết hôn với Lạp tổng là ai."

"Cô nói giống như là người Lạp Thị không bằng."

"Trước kia là vậy." Người phục vụ nhướng mày, "Trước kia, tôi làm ở khách sạn Duyệt Giang, mà Duyệt Giang thuộc Lạp Thị."

Cửa thang máy chậm rãi khép lại, cuộc đối thoại của hai người bị ngăn cách với bên ngoài.

Một bảo an đứng ở ngoài cách thang máy không xa, đã nghe được cuộc nói chuyện của hai người, quay đầu nhìn nhìn, chắp tay sau lưng, lưng thẳng tắp.

Đi cùng thang máy đều là khách mời của tập đoàn Thêm Phong đến tham gia, đương nhiên nhận thức Lệ Sa, tính nhân cơ hội chung một thang máy mà bắt chuyện.

Nhưng mà Lệ Sa không có hứng thú, trả lời cho có, tâm tư của cô đều đặt lên người Thái Anh.

"Vị này chính là em gái của Lạp tổng đi." Một vị giám đốc hói đầu, cười ha hả nhìn Thái Anh, hắn nghe nói nhị tiểu thư Lạp gia mới vào tập đoàn Lạp làm việc không lâu. Đoán chừng sau khi tốt nghiệp xong, sẽ cùng Lệ Sa quản lý Lạp Thị, hắn lúc này muốn ôm đùi, liền muốn tạo cảm giác tốt, "Em gái của cô lớn lên cũng giống cô, vừa thấy nhân trung chi long."

*Nhân trung chi long: sinh ra là rồng, ý nói bậc kiệt xuất, là người phi thường trong những người tầm thường.

Chị gái không muốn nói, giám đốc hói đầu liền đánh chủ ý lên trên người em gái, vừa định mở miệng, Lệ Sa đã biết ý đồ của hắn, trực tiếp nói ra thân phận của Thái Anh, "Người này không phải là em gái tôi, mà là vợ của tôi."

Giám đốc hói đầu sửng sờ tại chỗ, những lời khen trước đó muốn nghẹn ở cổ họng.

Chờ đến khi hết nghẹn muốn khen phu nhân Lạp tổng xinh đẹp, cửa thang máy đã mở, các cô đi ra.

Lệ Sa ôm lấy Thái Anh đi ra thang máy, khuỷu tay phải đáp ở phía sau Thái Anh mang theo sự ấm áp, làm Thái Anh nóng cả người lên, Thái Anh ghé mắt nhìn Lệ Sa, không cầm lòng được mà cười lên, dựa vào trong ngực Lệ Sa.

Rượu còn chưa uống mà cô đã say. Đêm nay, Lệ Sa có chỗ nào đó không giống cho lắm.

Phó tổng Thẩm và mấy vị giám đốc ở sảnh đợi, trợ lý Tô ở trên hành lang chờ hai người, thấy hai người đã đến, bước nhanh qua, "Lạp tổng, đoàn người tập đoàn Trương Trạch cũng đến, từ bên kia cũng đến đây."

Lệ Sa buông Thái Anh ra, nhìn theo hướng ngón tay của trợ lý Tô, thang máy phía kia của hội sở thông với phòng tiếp khách, người bên trên Trương Trạch đến đây, chắc đêm nay các cô phải ở lại đây lâu rồi.

"Người tới là ai?" Không ngừng có khách mời từ thang máy đi ra, hành lang không phải là nơi nói chuyện tốt, Lệ Sa dắt tay Thái Anh đến sảnh tiệc.

Trợ lý Tô đi bên cạnh cô, nhỏ giọng nói, "Tổng giám tài chỉnh Đông Dã Lam Phong." Trợ lý Tô quen thuộc với người này nhất, nói đến Đông Dã Lam Phong, cô liền nhớ đến thêm người trong đoàn người của Trương Trạch, nói, "Hình như tổng tài Trương Hoàng Nhã cũng đến."

Tổng bộ của Trương Trạch ở Tấn Thiên, Trương Hoàng Nhã rất ít khi xuất hiện ở Giang Lâm, trợ lý Tô cũng chưa thấy được người nhiều, cho nên không dám xác định.

Nhưng mà có thể đi chính giữa ở đoàn người, chắc chắn thân phận không quá thấp.

"Xem ra đêm nay, không phải là một buổi tiệc rượu bình thường." Thấy mặt Thái Anh có chút không rõ, trong lòng Lệ Sa lại ngứa, nhịn không được lại hôn lên một cái, "Trương Hoàng Nhã chưa lập gia đình."

Trợ lý Tô đi bên cạnh thấy được hành động này liền quay đầu đi, coi như không thấy.

Chỉ một ngày cô thấy ba lần, một là trên sofa ở văn phòng tổng tài, hai là ở ngã rẽ thang máy, hiện lại là trước cửa tiệc, Lạp tổng lại hôn phu nhân.

Những người lạnh lùng, một khi đã nói chuyện yêu đương, có phải nhiệt tình giống như mỏ dầu không, cháy như thế nào cũng không thể tắt được, gió thổi qua càng mãnh liệt hơn.

Thái Anh bị Lệ Sa làm cho ngượng ngùng, rũ mắt nhìn xuống đất, lại cảm thấy hành động này thụ quá, cho nên ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Hành làng nơi tổ chức tiệc hình chữ U, các cô phải đi một vòng mới có thể đi vào.

Hành lang rộng lớn, dưới chân được lót tấm thảm xốp nạm vàng với hoa văn màu đỏ sậm, phòng cách rất hoàng gia, cho dù mang giày cao gót cũng sẽ không phát ra âm thanh của tiếng giày.

Phục vụ đứng ở cửa, thấy các cô liền đẩy cửa ra, âm thanh ầm ĩ từ cửa phát ra bên ngoài, Thái Anh nhìn vào bên trong, đèn trong sảnh tiệc tối tối không nhìn rõ bên trong, thoạt nhìn có chút mờ ám. Nam nữ đứng với nhau thành tốp năm tốp ba, giống như đang làm cái giao dịch gì đó không đứng đắn.

Lệ Sa đối với nơi này rất quen thuộc, vào cửa liền mang Thái Anh đến sofa.

Sofa vòng cung, trên đó có một người đàn ông béo đang ngồi uống rượu một mình, đến gần mới nhận ra đó là phó tổng Thẩm, nhìn kỹ lại thì không phải đang uống rượu mà hút thuốc.

Cái ly trắng kia là nước lọc.

Phó tổng Thẩm ngửa đầu uống nước, áp đi vị đắng trong miệng, nhìn thấy Lạp tổng và Phác tổng, vội buông cái ly, vội vàng bỏ hộp thuốc lá vào túi quần, "Hai người tới rồi."

Hắn chỉ nói xa xa, "Bọn họ đang ở đó nói chuyện phiếm."

Lệ Sa kéo Thái Anh ngồi trên sofa, ánh mắt hướng nhìn bên kia, hỏi phó tổng Thẩm, "Cận Phong không tìm ông nói chuyện sao?"

"Có nói, nhưng mà bệnh bao tử của tôi có chút tái phát, nên tìm cớ lại đây uống thuốc." Phó tổng Thẩm cầm lấy chai nước khoáng, đổ vào trong ly nước, sau đó cầm một tờ giấy ăn, đem rượu thấm vào giấy, sau đó lau một vòng ở trên miệng ly, như vậy khi người khác ngửi được sẽ không nghĩ cái hắn uống là nước.

Lệ Sa thấy vậy cũng không nói gì, Thái Anh lần đầu tiên thấy loại chuyện này, sửng sốt một chút, phó tổng Thẩm tươi vui hớn hở phất tay nói, "Tôi đi tìm Cận Phong."

Hắn đi rồi, trợ lý Tô ngồi xuống cái sofa đối diện, mông ngồi còn chưa nóng thì Lệ Sa đã phân phó cho cô, "Tiểu Tô, em giúp phu nhân lấy ít đồ ăn."

Trợ lý Tô đành phải đứng lên.

Ngồi ở sofa có thể ngăn trở được tầm mắt, tay hai người còn nắm lấy nhau, Lệ Sa gãi gãi vào lòng bàn tay Thái Anh, cúi người tới gần Thái Anh, lòng bàn tay tê dại làm cho nhịp đập tim Thái Anh đập rộn lên, cô không thể nào không nhớ đến hình ảnh Lệ Sa hôn môi cô.

Bây giờ so với lúc ở thang máy có chút e dè, nơi đó là địa bàn của Lệ Sa, mặc kệ các cô làm cái gì thì người khác cũng phải tự biết điều mà né.

Mà ở đây là hội sở của tập đoàn Thêm Phong, trong sảnh tiệc người đến người đi, tuy rằng ánh đèn mập mờ, nhưng làm cái gì người khác cũng thấy rõ.

Ở chỗ này hôn môi, sẽ bị người khác đổ dồn mà xem.

Thái Anh nhắm mắt lại, bị nhìn thì nhìn, dù sao cũng không phải lần đầu.

Điều Thái Anh đang tưởng tượng lại không có, tiếng cười khẽ của Lệ Sa bên tai, Lệ Sa lại gãi gãi lên lòng bàn tay của cô, hừ... làm cho cô suy nghĩ bậy bạ rồi cái gì cũng không làm.

Lệ Sa cười giới thiệu với cô một chút, " Tiệc Thương Phong này đều là những công ty có quan hệ với tập đoàn Thêm Phong, đại khái sẽ diễn ra trong 2 tiếng, có 1 tiếng rưỡi để mọi người giao lưu với bất kỳ công ty nào mà mình có hứng thú."

Theo hình thức này, mỗi một lần Thêm Phong tổ chức tiệc Thương Phong, các khách mời sẽ không bao giờ vắng mặt.

Mà thời gian tổ chức cũng không cố định, một tháng một lần hoặc ba tháng một lần, địa điểm cũng sẽ thay đổi.

Lệ Sa không trêu đùa Thái Anh nữa, trợ lý Tô bưng một khay điểm tâm ngọt là bánh tiramisu, "Lạp tổng, Trương tổng của Trương Trạch ở bên kia chờ chị."

Người phụ nữ kia chính là tổng tài tập đoàn Trương Trạch, Trương Hoàng Nhã.

Lệ Sa nhìn theo hướng của trợ lý Tô, vừa lúc bắt gặp ánh mắt của Trương Hoàng Nhã, Trương Hoàng Nhã nâng chén rượu, ưu nhã mà nhìn cô cười, bốn mắt nhìn nhau, Trương Hoàng Nhã làm cử chỉ cạn ly, nhập một ngụm nhỏ, ý tứ rất rõ là mời cô lại đó uống một ly.

"Thái Anh, tôi đi qua đó một chút." Lệ Sa thu hồi ánh mắt, nhìn Thái Anh cười, mang ly rượu đi qua đó.

Lệ Sa vừa đi, độ ấm xung quanh lập tức hạ xuống, Thái Anh hít một hơi thật sâu, cầm lấy chai nước khoáng trên bàn vặn ra, một hơi mà uống hết nửa chai.

Lửa bị châm lên, không thể áp xuống được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro