Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương16

Tại sao lúc trước lại cảm thấy ngài chủ tịch thật quá xa vời?

Anh ta quả thực nên cút ra xa tận bên kia vũ trụ!

Lần thứ hai rơi vào ma trảo của Boss, Jung Eun Ha đau khổ cầm ly rượu đi theo sau ngài chủ tịch, liên tục tươi cười, chạm cốc và nói những câu khách sáo.

Không được ăn đã là bi kịch rồi, lại còn phải đi đi lại lại trên đôi giày cao gót. Được rồi, những cái này cô có thể chịu đựng, nhưng có một số thứ thực sự là khó có thể chịu đựng được nhaaa!

Ví dụ như ông già mặc đồ vest trước mặt.

" Jung tiểu thư hôm nay thật là rực rỡ, trông khác hẳn ngày thường, chút nữa chắc chắn sẽ phải bầu một phiếu cho cô."

Rực rỡ...... Cái ông già này! Ông thật đúng là nói dối không chớp mắt!

"Cảm ơn, ông quá khen rồi!" Eun Ha mỉm cười.

Hay lại cái ông già mặc đồ kiểu cổ này nữa.

" Jung tiểu thư trời sinh thanh tú, trẻ trung sinh động.......( rút gọn từ đồng nghĩa)....A! Giống như ......( rút gọn so sánh gây buồn nôn)! Cùng với ngài chủ tịch ........ ( rút gọn so sánh vô vị)....A!

" Cảm ơn, cảm ơn." Eun Ha bề ngoài thì ra vẻ được yêu mến mà vừa mừng vừa lo, trong lòng thì vô cùng khâm phục. Giỏi thật đấy! Nói điêu mà không chớp mắt là giỏi rồi, đằng này lại còn ngâm thành thơ nữa!

Đợi cho ông già mặc đồ kiểu cổ đi xa, Eun Ha kéo kéo tay áo Jung Kook hỏi: "Chủ tịch, có phải chức vụ của ông già mặc đồ kiểu cổ cao hơn ông mặc vest đúng không?

Jung Kook gật đầu.

Eun Ha đắc ý nói " Biết ngay mà."

Không đợi cho Jung Kook hỏi tại sao, đã nhanh chóng nói với anh: "Vì khả năng nói điêu không chớp mắt của ông ta cao hơn."

Jung Kook bật cười, nhìn khuôn mặt ửng hồng của cô. Cô ta say rồi thì phải, những lời như thế này, bình thường cô ta không có gan dám nói, hơn nữa ....

Anh nhìn những ngón tay của cô trên tay áo anh .....lại còn dám kéo tay anh.....

Anh bất giác nảy ra một ý tưởng, vẫy tay gọi người phục vụ, lấy một ly rượu mới đưa cho cô.

"Đây là cái gì?" Eun Ha nhìn vào cái ly chất lỏng màu sắc rực rỡ trong tay anh.

" Loại cocktail này nồng độ cồn thấp hơn."

" Cảm ơn ngài chủ tịch."

Eun Ha vô cùng cảm kích nhận lấy li rượu, hoàn toàn không nghĩ ra rằng trước mắt chính là BOSS cao nhất của hai ông già lúc nãy, khả năng nói điêu không chớp mắt còn cao siêu hơn họ rất nhiều.

Loại cocktail này khi uống thì vị rượu rất nhạt, nhưng nồng độ cồn cao gấp nhiều lần loại lúc trước.

Jung Kook tâm trạng vui vẻ ngắm nhìn Sam Sam, một lúc sau chợt chau mày hỏi: " Hoa cài ngực của cô đâu?"

Khi bước vào hội trường, mỗi phụ nữ đều được phát một bông hoa cài ngực áo, phía dưới có đánh số, các quý ông sẽ căn cứ vào mã số đó bỏ phiếu bầu chọn người phụ nữ duyên dáng nhất. Thế nên những người có ý định giành danh hiệu "Người phụ nữ duyên dáng nhất" đều đang đi xã giao khắp hội trường, nếu như người ta không biết mã số của mình thì dù có ăn mặc đẹp đến mấy chăng nữa thì cũng chẳng ăn thua gì.

Eun Ha lạnh toát cả người, cô không thể nói với anh là vì cảm thấy đeo hoa trên ngực thấy rất ngốc nên vứt đi rồi.....

Tuyệt đối không thể nói!

" Ừ nhỉ! Hoa đâu rồi?" Eun Ha kêu lên ngạc nhiên, ngó nghiêng xung quanh đi lần tìm, sau đó báo cáo với ngài chủ tịch: " Rơi mất rồi."

".....Hoa cài ngực rơi lên trời rồi à?"

" Á.....không thể nào?"

" Thế lúc nãy cô nhìn lên trần nhà làm gì?"

Eun Ha : "......"

Jung Kook vẫy tay gọi người phục vụ : " Lấy cho cô Jung một bông hoa cài ngực khác."

Eun Ha vội vàng ngăn lại: " Chủ tịch, hay là thôi không cần nữa."

Jung Kook chỉ nói gọn lỏn hai từ : " Tiền thưởng."

Tiền thưởng ....tiền thưởng là ghê gớm lắm à? Người không màng lợi lộc như cô, chẳng thích thú gì với cái của bất chính làm cho toàn toàn bộ chị em phụ nữ phải chịu đói, được chưa!

Đương nhiên, nếu có thích thú thì cũng không thể lấy được .....

" Chủ tịch, tôi không thể được chọn đâu." Eun Ha thật thà nói. Cô hiểu bản thân mình chứ, vốn dĩ cô đến là vì để ăn một bữa thịnh soạn, nên không hề trang điểm.

" Tại sao lại không được." Jung Kook nhìn một vòng toàn bộ hội trường, chầm chậm nói: " Mặc dù cô thực sự cũng không có gì đặc sắc lắm, nhưng những người khác còn xoàng hơn."

Eun Ha trợn mắt, há cả miệng ra kinh ngạc.

Ngài chủ tịch.....Anh độc ác quá, vì hạ nhục một mình tôi mà lôi kéo tất cả chị em phụ nữ vào à.

Lúc này người phục vụ đã đem đến một bông hoa cài ngực khác, dưới ánh mắt đe doạ của Boss, Eun Ha bất đắc dĩ phải đeo bông hoa lên ngực. Trong đầu Eun Ha bỗng có một ý tưởng mơ hồ, lúc trước cô cứ đứng ở trong góc nên đương nhiên là không ai nhìn thấy mã số của cô, thế nghĩa là từ bỏ cuộc bầu chọn này, bây giờ ngài chủ tịch bắt cô phả đeo hoa đi theo khắp hội trường chúc rượu......

Eun Ha buột miệng: " Chủ tịch, anh không phải là đang giúp tôi chơi ăn gian đấy chứ!

Jung Kook kinh ngạc nhìn cô, mỉm cười: " Nói như vậy cũng được." Sau đó ngắm nhìn gương mặt tái mét của cô rồi bổ sung thêm một câu.

" Lấy được phần thưởng thì chia, tôi bảy cô ba."

Lại....Thật sự......có ý nghĩ đấy.......

Còn muốn chia phần.......Gian thương đến mức đấy cơ à!

Eun Ha có cảm giác sắp ngất xỉu.

Để cho cô ngất xỉu rồi chờ người ta khiêng ra ngoài đi, dù sao cũng còn tốt hơn là chút nữa bị mất mặt! Nếu như biết trước ngài chủ tịch có lòng tin với cô đến thế, lại còn nghĩ ra có một chủ ý giàu trí tưởng tượng như vậy, thì dù có phải phá sản, cô cũng sẽ phải trang điểm cho ra dáng một chút .

Bây giờ cô ăn mặc bình thường thế này, nếu như giành được cái giải thưởng gì gì BT BT kia thì rõ ràng là cô ăn gian rồi, mất mặt quá!

Điều quan trọng nhất với một kế toán là phải thành thật! Cô không làm giả dưới con mắt của mọi người được....Hơn nữa ngài chủ tịch cũng thật là không có mắt nhìn người, lại đầu tư vào cô.....

Cô đang nghĩ cái gì đây nhỉ ........

Tóm lại, nhanh chóng làm cho cô ngất xỉu đi.........

Nhưng đáng tiếc là Eun Ha quá khoẻ, mặc dù bị ngài chủ tịch vô tình kéo đi khắp hội trường nhưng vẫn kiên cường không gục ngã.

Bữa ăn gần xong, hai người dẫn chương trình tuyên bố, bốc thăm trúng thưởng bắt đầu.

Bắt đầu từ giải thưởng thấp nhất.

Tất cả những giải thưởng thấp nhất đều không có phần của Eun Ha.

Những giải thưởng thấp tiếp theo vẫn không có.

Cuối cùng, giải nhất.....cũng bị một người luôn cười ngây ngô nhận lấy từ tay ngài chủ tịch.....

Eun Ha không hề cảm thấy chút tiếc nuối nào, trong đầu cô chỉ còn nghĩ được đến cái giải thưởng người phụ nữ duyên dáng nhất, làm ơn đừng có mà chọn cô đấy, đàn ông các anh chắc sẽ không mất phong độ đến mức khuất phục uy quyền của ngài chủ tịch chứ.......

Giải nhất đã trao xong, hai người dẫn chương trình bắt đầu kẻ hát người múa phụ họa:

"Tiếp theo đây sẽ là công bố giải thưởng được mong đợi nhất trong đêm nay."

" Chính xác, đối với tất cả các chị em có mặt trong hội trường này, đây có lẽ là giải thưởng còn được mong chờ hơn cả giải nhất lúc nãy."

"Được rồi, không nói thêm nhiều lời nữa, mọi người đều đã sốt ruột rồi, hãy nhanh chóng thông báo giải thưởng người phụ nữ duyên dáng nhất đêm nay thôi.'

" Người được số phiếu nhiều nhất đêm này là ......."

Sam Sam nín thở.

" Jung Yein , phòng nhân sự!"

***

Quy Quy: Hôm nay có vẻ hơi ít, kèm thêm một chuyện ngoài lề vậy

Rất lâu sau này, khi Eun Ha đã chính thức trở thành bạn gái của Boss, một hôm, Boss phát hiện ra trong điện thoại của Eun Ha, nhạc chuông cho số điện thoại của mình cũng giống những gã khác!

Boss nổi giận, ra lệnh cho Eun Ha phải đổi lại cho khác mọi người.

Eun Ha nhìn thấy anh nổi giận, dè dặt nói: " Trong điện thoại của em chỉcó hai loại nhạc chuông, một cho đàn ông, một cho phụ nữ, chẳng lẽ Boss lại muốnlà loại người thứ ba sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro