Vị thứ sáu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vẫn... vẫn... vẫn... muốn gặp?

Tim Chaeyoung bỗng đập nhanh hơn, thình thịch thình thịch, rung động cả màng nhĩ.

Ngẩn cả người ra, nàng vội nháy mắt, nhìn đi nhìn lại ba tin nhắn ngắn này nhiều lần.

Sau khi tốt nghiệp, nàng rụt cổ lại trong phòng lâu như thế, chưa từng có ai chủ động nói muốn gặp hay muốn nhìn thấy nàng.

Bởi trò truyện với Chaeyoung rất vất vả, gõ mãi không ra được một chữ, mở miệng nói cũng cứ như muỗi kêu.

Nói như Yuna thì là...Mỗi lần công việc gấp, đến ký hợp đồng một lần, chẳng khác gì độ kiếp* cả.

Vì thế nên... thật khó khăn....

Cô nói thật xin lỗi, nàng phải nói không sao nhỉ?

Cô nói muốn gặp nàng, nàng phải nói tôi cũng vậy đúng không?

Có phải đồng ý cũng tương đương với việc, sau này cô sẽ đến mỗi ngày?

Nếu, nếu cô không bài xích cách trò chuyện bằng viết chữ, nàng cũng có thể...nói chuyện với cô?

Nhưng cuối tháng phải trả phòng thuê rồi. Cũng không biết sẽ chuyển đi đâu ở, có uống được trà sữa của HoLli không.

Bỗng có một ngày, nàng  không đặt hàng nữa, biến mất không tăm tích.

Hay là chuyển nhà thật...

Lần đầu tiên người ta tìm tới mình, cũng là vì nửa tháng rồi mình không đặt hàng.

Nếu cô lại tới đây, chẳng phải sẽ thất vọng vì bị cho leo cây, hoặc sẽ cảm thấy...mình bị...lừa?

Vả lại nếu mình không uống trà sữa nhà họ nữa, cũng sẽ không quan trọng lắm với họ đi.

Đối với cô, sự tồn tại của nàng có tất yếu ư?

Hình như không có.

...

Changeuse suy nghĩ ra hàng ngàn vấn đề, lòng luống cuống, loạn thành một nùi.

Chẳng biết nên nhắn lại như thế nào.

Tại sao lại có nhiều tình huống không thể nào đoán trước như vậy chứ?

Lo quá!

Nếu không thì cắt đứt luôn khả năng phát triển.

Nghĩ vậy, nàng nắm chặt điện thoại, thoát khung nhắn tin với Lisa ra, tìm khung chat với Yuna.

Gõ: Ngày mai đừng...

Xóa sạch.

"Mai tớ không uống trà sữa, cậu đừng đặt giúp tớ."

Chaeyoung cụp đầu xuống, không tài nào gửi đi được.

Như thế cứ như đang trốn tránh vấn đề, lấy người khác làm bia đỡ đạn.

Mệt quá.

Nàng tắt khung chat với biên tập đi, về khung nhắn tin với Lisa/

Nàng cảm thấy mình nhất định phải nói tình huống thật cho người ta.

"Chắc là tôi"

Ngón tay trắng đến độ gần như trong suốt ngừng một chút:

"sẽ không đặt trà sữa khá lâu, vì một vài nguyên nhân."

Nhắm vội mắt lại, lấy tay che đi nửa mặt không dám nhìn, nhấn nút gửi.

Gửi rồi!

Gửi đi rồi, trời ạ!!

Chaeyoung nhanh chóng đạp góc bàn, để ghể xoay tải mình tháo chạy nhanh như chớp, ra xa khỏi bàn học tám mét vì để rời xa điện thoại trên bàn.

Nhưng chớp mắt một cái, nàng đã thấy màn hình lóe lên.

Nàng hơi kinh ngạc, cô nhắn lại rất nhanh.

Chần chừ, chân sau lại đạp nhẹ một cái. Chaeyoung ngồi trên ghế, di từng chút từng chút một về vị trí cũ.

Nâng điện thoại lên, khi nàng cho rằng người đó sẽ hỏi nguyên nhân cụ thể thì---

Cô chỉ gửi tới một câu:

"Ngày mai vẫn đặt chứ?"

Chaeyoung ngẩn người đáp: "Đặt."

_______________________________________________________________

(*) Độ kiếp: Vượt qua kiếp nạn để thành tiên, thường là kiếp nạn thiên lôi đánh xuống.

Hết

Happy birthday Park Chaeyoung<333

02/11/1997 - 02/11/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro