Chap 6: Hiểu lầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hirai Momo ngồi trong phòng làm việc, từ sáng đến giờ cậu chưa ăn gì. Chợt nghĩ đến những món ăn Mina làm sáng nay trông có vẻ ngon, nếu ăn vài miếng chắc đã không đói như bây giờ rồi! (-.-)

Đi thang máy dành riêng cho tổng giám đốc xuống tầng trệt, cậu định đi vào nhà hàng đói diện công ty ăn cho qua bữa trưa, nhưng không ngờ lại gặp quản gia Kim ở đại sảnh.

- Cô chủ, tôi mang cơm chưa đến cho cô! -. Ông cúi chào, còn tay cầm hộp cơm đưa cậu.

- Cảm ơn bác, tôi cũng định đi ăn đây! May mà bác đến! -. Cậu rất tôn kính vị quản gia này, ông chăm sóc cậu từ nhỏ, có thể coi như người thân trong gia đình.  Đương nhiên cậu biết, những điều ông làm là vì muốn tốt cho cậu.

Trở lại phòng làm việc cùng hộp cơm, cậu ngồi xuống bàn mở hộp cơm ra. Bên trong là cơm trắng cùng những đồ ăn với nhiều máu sắc trong thật đẹp, nhưng khi nhìn thấy lớp trứng vàng óng ánh hình trái tim ở trên, cậu cau mày, lấy điện thoại gọi về nhà.

- "Alo, thưa cô chủ!" -. Quản gia Kim nghe máy. Ông mới vừa từ H&M về thôi mà, không lẽ cô chủ ăn cơm nhanh vậy, đã muốn có người đến dọn cơm mang về rồi sao?

- "Quản gia Kim, cơm hôm nay ai làm vậy?"

- "Dạ cô chủ, là phu nhân tự tay làm ạ!"

- "Ừm, tôi biết rồi! Cảm ơn ông!" -. Cúp máy, khóe miệng cậu nhếch lên mang theo một chút châm chọc. Ra là Mina làm sao?!

Nhưng dù sao cũng không thể để cái bụng bị đói được, cậu cầm đũa, gắp một miếng thịt bò đưa lên miệng ăn thử. Cô gái này, nấu ăn thực sự rất ngon! Cậu đã được ăn rất nhiều sơn hào hải vị khắp nơi nhưng hộp cơm đơn giản này mang một hương vị rất đặc biệt khiến cậu thích thú.

Đang nhâm nhi miếng chân giò của người đẹp làm cho thì cậu nghe thấy tiếng thư ký Nayeon:

- Xin lỗi tiểu thư, cô không thể vào...

Cửa phòng bật ra, một người con gái xinh đẹp bước vào. 

- Thư ký Im, cô ra ngoài trước đi! -. Cậu nhìn người con gái đang đứng ở cửa, quay ra nói với Nayeon.

Nayeon nghe theo lời cậu, quay người đi ra. Chị biết người đàn bà đó, cô ta hiện tại đang là người tình của tổng giám đốc. Nhưng người tình thì cũng chỉ được 1 tháng thôi, chị mới xứng đáng là Hirai phu nhân. Chị tự tin về chính mình, rồi đến một ngày, Momo sẽ chỉ là của riêng mình chị.

Nayeon vừa đi ra ngoài, người đàn bà kia lập tức đánh mông, đi đến sát bên Momo, cả người dựa vào cậu nói:

- Momo lâu lắm rồi không gọi điện cho người ta nha, em quên tôi rồi sao?

- Bae Suzy, tôi đã nói bao nhiêu lần rồi!? Tuyệt đối đừng đến công ty tìm tôi! Tôi không thích trong giờ làm việc có người quấy rầy -. Nhăn mặt nói

- Momo, tôi cũng đâu phải người ngoài đâu. Dù sao cũng là người của em mà, đến tìm em cũng vì người ta nhớ em mà thôi! -. Vừa nói Suzy vừa đưa đôi tay được chăm sóc kĩ lưỡng của mình lên, hướng theo đường nét của khuôn mặt cậu mà vuốt ve.

Momo thấy có chút ngứa, liền nghiêng đầu tránh bàn tay của Suzy, đồng thời dịch ra một chút khiền cơ thể của cô ta đang dựa vào người cậu bị mất thăng bằng mà chệnh choạng suýt ngã.

Bất ngờ trước sự bài xích của cậu, Suzy ngạc nhiên nhưng nhanh chóng lấy lại tinh thần, dịu giọng hướng cậu mà yểu điệu:

- Momo, em ăn trưa chưa? Vừa từ trường quay trở về đã đi tìm em, thật sự là đói sắp chết rồi! Hay là em đưa người ta đi ăn có được không? Rồi đêm nay người ta hầu hạ cho em thật chu đáo -. Nói xong, cô nhìn lên bàn làm việc của cậu, thấy một hộp cơm còn đang ăn dở thì hơi khó chịu, lại nói -. Em xem, hộp cơm này này cũng nguội cả rồi, hay chúng ta đi ăn món Pháp đi! Chắc chắn sẽ ngon hơn hộp cơm này!

Momo liếc nhìn hộp cơm trên bàn, cầm lấy cái nắp đóng hộp lại, với cái áo khoác đang vắt trên ghế rồi ôm vai Suzy đi ra ngoài.

Suzy được cậu ôm đi, trong lòng không ngừng vui sướng. Khi đi ra khỏi phòng làm việc của cậu cô còn ném cho cô thư kí Nayeon một ánh nhìn khiêu khích, rồi mới thỏa mãn rời đi.

Ở đằng sau nhìn hai con người ôm nhau ra khỏi công ty, Nayeon ánh mắt như muốn tóe lửa, cả bàn tay nắm chặt lại khiến các đốt ngón tay trắng bệt.

--------------------------------

Sau khi làm cơm cho Momo, Mina nhận được cuộc gọi của Sana rủ cô đi nhà hàng Pháp để ăn trưa. Vì lâu rồi cô không đi ăn với Sana, mà Momo thì không có ở nhà, cô liền nhận liền.

Gọi taxi đến nhà hàng Pháp, đã thấy Sana đứng đợi cô ở cửa.

- Sa Hạ, đợi tớ lâu chưa?

- Con bạn đáng chết! Cậu cho tớ leo cây 15 phút rồi đấy! -. Hạ Hạ cô nương giả vờ giận dỗi, phồng má nói. Làm Mina phụt cười:

- Xin lỗi mà, tại đường đông quá! Thôi chúng ta vào đi!

Sana kéo Mina vào nhà hàng, chọn chỗ ngồi xuống:

- Lại bít tết tái phô mai như lần trước đúng không Mina?

- Sana, cậu hiểu rõ tớ như vậy, còn hỏi làm gì nữa? -. Mina bĩu môi khinh thường.

Quả không hổ danh bạn thân lâu năm, cùng học, cùng chơi, lại còn cùng làm chung việc ở một tòa soạn nữa chứ. Sana và Mina hiểu rõ nhau như chị em một nhà vậy.

Đang ngồi nói chuyện, bỗng Hạ Hạ cô nương thấy điều gì đó, rồi phấn khích nói nhỏ với Mina:

- Này Mina, nhìn kìa! Chẳng phải là tổng giám đốc của H&M - Hirai Momo đi ăn cùng đại minh tinh Bae Suzy sao?

Mina nghe Sana nói thì bất ngờ quay đầu lại! Đúng là cậu đang ngồi ăn cơm với Bae Suzy rồi, trên môi còn nở nụ cười sủng nịnh.

Mina đau đớn trong lòng, quay mặt đi.

- Mina, sao không làm gì hết vậy?

- Hả? Làm gì là làm gì?

- Không phải cậu vẫn hay săn tin của nhiều minh tinh sao? Bae Suzy với Hirai Momo đang ngồi kia kìa, sao cậu không có chút phản ứng nào thế?

Sana thắc mắc làm cô ngẩn ra. Đúng rồi! Sao cô không nhớ đến chuyện này? Từ lúc kí vào tờ giấy kết hôn với cậu, cô đã không nghĩ đến chuyện lợi dụng cậu để lấy thông tin viết bài nữa. Chính cô cũng không hiểu tại sao!

- Thôi, hôm nay đi ăn, không nói chuyện công việc! Dù có là tin tốt thế nào tớ cũng không quan tâm! Chỉ quan tâm đồ ăn ngon trước mắt thôi, ăn đi!

Mina cười với Sana, rồi cấm đầu ăn phần bít tết của mình. Không để ý có người đang nhìn mình với ánh mắt hình viên đạn.

---------------------------------

Momo đang ngồi ăn cùng Suzy thì có cảm giác có người đang nhìn mình. Quay lại liền thấy Mina đang ăn cơm cùng với người phụ nữ khác. Hừz, cậu mới không về nhà một bữa trưa hôm nay thôi mà đã muốn đi tìm người phụ nữ khác rồi sao? Cô muốn phụ nữ đến thế à? Muốn cắm sừng cậu thế sao? Cậu rất tức giận! Cô gái này, đêm nay cậu phải hỏi cho ra lẽ...

(là vì Mô ghen ghen ghen ghen mà, vì Mô đang yêu thôi thôi thôi mà :)))

.

TBC.

--------------------------------------

Chap này hơi ngắn, xin các bác thông cảm TT

Tuần này sẽ có thêm 1 chap nữa



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro