Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6


Kể từ đó, hai người đã mở đầu giai đoạn cuộc sống ở chung kỳ quái và hoang đường của "Chủ nhân và người giúp việc".


Hai người sống chung được tiến hành trong bí mật, trong công ty không hề có người nào biết, mà Jessica hiển nhiên cũng không muốn để cho người khác biết. Vì vậy ở trong công ty, Ji Yeon cũng cố gắng tránh đi những lúc đụng mặt khi chỉ có hai người.


Công việc thường ngày của Jessica hết sức bận rộn, đi sớm về trễ là nhà chuyện thường như cơm bữa. Nhưng dù cho trễ cách mấy, Ji Yeon cũng sẽ canh cửa chờ nàng, cũng rất tận tâm giữ ấm cơm nước đã nấu sẵn, như vậy để khi nàng về đói thì cũng có mà dùng ngay lập tức.


Biệt thự vốn cũng có người giúp việc khác, nhưng kể từ khi cô tới, Jessica liền cho người ta nghỉ hết để một mình Ji Yeon kiêm luôn chức quản gia, đầu bếp, giúp việc nhà, vệ sinh nhà cửa đặt biệt là làm "Trung khuyển giữ nhà", nghe qua công việc có vẻ như rất năng nhọc nhưng thực tế thì công việc lại nhàn hạ hơn dự đoán nhiều.


Jessica thấy vậy chứ thật ra là một "Cô chủ" rất dễ phục vụ, ngoài những cái như lạnh lùng kiêu ngạo một chút, miệng mồm độc địa một chút ra thì trên cơ bản nàng không phải người kén chọn. Về phương diện ăn uống cũng rất qua loa, có gì ăn đó, đặc biệt là không hề kén ăn hoặc kiêng kỵ thứ gì cả, vì vậy mới có thể để cho cô được tự do trổ tài nấu nướng.


Từ nhỏ ở trong nhà Ji Yeon đã đảm đương chức "Bà Táo", về phương diện nấu nướng, cô có lòng tin không hề thua kém bất kỳ người nào.


Mặc dù Jessica luôn nghiêm mặt ăn cơm, hà tiện dù chỉ một lời khen ngợi, nhưng nhìn dáng vẻ ăn uống say sưa ngon lành ấy của nàng, Ji Yeon biết chắc rằng nàng không hề ghét đồ ăn do mình nấu. Mà thái độ khó khăn hay bắt bẻ của nàng cũng chỉ làm nàng càng thêm đáng yêu hơn mà thôi.


Mãi đến bây giờ cô mới hiểu được, thì ra chuyện được nấu cơm cho người mình yêu lại hạnh phúc đến thế!


Vì vậy, thời gian vào mỗi bữa ăn tối là khoảnh khắc mà cô mong đợi nhất, chỉ có khi đó nàng mới ở gần cô nhất.


Đêm đã khuya, Jessica cho xe đỗ vào nhà để xe, xách theo cặp tài liệu dày cộm bước xuống xe, trên khuôn mặt xinh đẹp không giấu được vẻ tiều tụy.


Jessica vừa mới hoàn tất buổi họp hội đồng quản trị, trong buổi họp mấy vị đổng sự lại gây khó dễ, chỉ trích nàng nên phụ trách thành tích quý này của KM bị giảm, còn bắt bẻ làm khó nàng đủ thứ chuyện.


Tuy họ là chú ruột và anh họ, nhưng thường ngày chẳng nhúng tay vào việc gì cả, trước giờ cũng không đóng góp gì cho công ty, mỗi khi chia hoa hồng bị ít đi liền nhảy đổng lên chửi bới xỉa xói người khác.


Nếu không phải nể tình người cha già đã chết, còn lâu nàng mới dễ dàng bỏ qua cho họ như thế! Nàng năm lần bảy lượt nhẫn nhịn thì bọn họ lại càng được nước làm tới, chẳng lẽ đôi bên nhất thiết phải trở mặt mới bằng lòng bỏ qua?


Nếu như ba còn sống trên đời, biết được người thân mà ông vẫn luôn tin tưởng lại trở mặt như thế, không biết là ông có đau lòng hay không?


Giữa làn gió đêm âm u, Jessica vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy phòng khách của biệt thự tỏa ra vầng sáng ấm áp từ ánh đèn nhàn nhạt, tựa như một dòng suối nước nóng chảy vào trái tim nàng.


"Tôi về rồi." Nàng lên tiếng thông báo, vẫn là giọng điệu lạnh lùng nhưng lại có xen lẫn một chút ấm áp không dễ gì phát hiện ra.


"Cô về đó à!" Nghênh đón nàng là một nụ cười vô cùng xán lạn, trong nháy mắt, đáy lòng u ám của nàng như được soi rọi bừng sáng hẳn lên.


Ji Yeon ân cần chạy nhanh tới xách đồ giúp Jessica, dáng vẻ y hệt như một chú cún săn hoàng kim trung thành và tận tâm.


"Đói bụng không? Tôi đã làm cơm xong rồi, mau ăn đi!"


Jessica ngồi vào chiếc ghế mà Ji Yeon đã quan tâm kéo ra giúp nàng, chỉ mấy giây sau, từng món ăn với nhiều màu sắc hấp dẫn còn đang bốc hơi nghi ngút tỏa ra mùi thơm đều được mang lên.


"Cám ơn." Jessica hờ hững nói tiếng cám ơn sau đó cầm đũa lên.


"Để tôi múc cho cô chén canh."


Ji Yeon lại bắt đầu bận rộn loay hoay ở trong phòng bếp, bóng lưng nhỏ nhắn nhưng vững chắc như một tòa núi mang đến cho người ta có cảm giác vô cùng an tâm.


Giống như đây chính là điểm tựa tránh gió của nàng trong cuộc đời này....Jessica lẳng lặng nhìn bóng lưng của Ji Yeon, nhiều chuyện đã qua cuồn cuộn kéo tới, ngay lúc này đột nhiên trăm mối cảm xúc ngổn ngang, còn có loại cảm giác như muốn chực khóc....



"Cô sao vậy?" Ji Yeon chăm chú nhìn vào ánh mắt của Jessica.


"Không có gì." Jessica lắc lắc đầu, kiềm nén lại hơi nước long lanh trong hai mắt.


"Có phải đồ ăn tôi làm không được ngon không?" Ji Yeon nghiêm túc nhìn nàng chăm chăm, "Vậy....Nếu như có món nào không hợp khẩu vị của cô, cứ việc nói cho tôi biết, tôi sẽ ngay lập tức sửa đổi."


"Được rồi." Jessica cố dằn xuống sự xúc động bất thình lình xảy ra với mình, bắt đầu chậm rãi nhai nuốt......


Ngay cả chính nàng cũng không tin, đáy lòng vốn đã đóng băng nhiều năm, lại bởi vì bóng lưng cô ta mà rung động mãnh liệt như thế.


Kể từ khi sống chung một nhà với cô, nàng phát hiện mình đã trở nên yếu đuối đi, đây không phải là hiện tượng tốt.


Không gì là có thể lâu dài mãi mãi, dù rằng hiện tại cả ngày cô ta đều hầu hạ ở bên cạnh mình, nhưng sẽ có một ngày, cô ta cũng kiên quyết bỏ mình mà đi thôi....


Mọi thứ bên cạnh mình đều là như thế, mẹ, anh hai, ba, người nào cũng vậy, cho nên, đây tuyệt đối không phải hiện tượng tốt!


End chương 6

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jisic