Chương 16 : Hoàng Thái Hậu ( 1 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vote cmt gì xôm xôm dzô coi

______________

" Hoàng phi , người mau mau khởi giá đến điện Cẩm Hoàng , hoàng thái hậu đã hồi cung "

-" Hoàng phi , hoàng quý phi nương nương ..."- Tiểu Hằng đứng bên ngoài lo lắng thừa , các cung nữ trong cung thì đang toán loạn chuẩn bị ..

-" Ồn ào quá ..mau mau cút hết đi cho ta !"- Vị hoàng phi nào đó tức giận nói ..

Các hạ nhân , cung nữ và thị vệ bên ngoài chảy mồ hôi , họ đã dần dần quen với tính của hoàng phi rồi , kể từ ngày hôm đó hoàng phi quả nhiên vô cùng khác người ..

Trí Nghiên bực bội trùm trăn ngủ tiếp , nàng đang ngủ ngon lại bị phá rối ..

Một lúc sau trong phòng chỉ còn những tiếng thở đều đều mà bên ngoài lại là những tiếng láo loạn vì một việc vô cùng khẩn trọng đó chính là ..

Hoàng Thái Hậu hồi cung ...

Khi tất cả đang vô cùng lo lắng thay cho hoàng phi của mình thì vị cứu tinh đã đến ..

-" Hoàng thượng giá lâm "

Mọi người quỳ xuống hành lễ..

-" Bình thân , hoàng phi đâu ?"- Ân Tĩnh hỏi , hôm nay mẫu hậu về nếu nàng không đi chỉ e tình cảm lại chuyển biến không tốt ..

-" Bẩm hoàng thượng..hoàng phi..hoàng phi còn..đang ..ngủ "- Tiểu Hằng sợ hãi nói .

Điều mọi người thấy lạ là Ân Tĩnh chẳng chút cảm xúc gì , lãnh đạm mở cửa bước vào , mọi người thức thời lui đi hết chỉ còn lại các thị vệ đứng canh bên ngoài .

Ân Tĩnh bước vào trên khuôn mặt tuyệt mĩ hé lộ chút í cười khi thấy trước mắt bây giờ là ái phi yêu quý của mình đang nằm ngủ nhưng tư thế ngủ thì" đẹp không để đâu hết ".

Trên chiếc mền lụa êm ái kia có một nữ nhân đang ngủ , khuôn mặt đẹp khuynh quốc kia thoắt ẩn thoắt hiện sau những sợi tóc mềm mại xõa lung tung . Có điều nàng lại nằm một cách không thể đẹp hơn đó là cả người gần như úp xuống ôm chặt lấy cái mền , chăn thì rơi lung tung từ trên xuống dưới ..

Đúng lúc này nàng lật người , cả người như rơi vào không trung chuẩn bị tiếp đất ...

Ân Tĩnh tim như rút lại một phát rồi nhanh chóng giang tay ôm chầm lát cơ thể mềm mại như nhung đấy vào lòng ..

Hắn khẽ tức giận , nữ nhân này một chút cũng không để ý ...hắn không đến kịp có lẽ đã u đầu rồi ..

Vậy mà Trí Nghiên vẫn còn thản nhiên ngủ , thấy hơi ấm còn nép sát vào lòng người nào đó ..

Ân Tĩnh môi mỏng khẽ nhếch một nụ cười , nhẹ nhàng ôm lấy nàng về phía mền đặt xuống , người nào đó không an phận vẫn níu chặt lấy hắn ..

Khẽ thở dài , xem cả thiên hạ này có tên hoàng đế nào mà hàng đêm lại đi ngủ ở thượng thư phòng trong khi ái phi yêu quý của mình lại không đến được ..

Bực bội trong lòng hắn thuận thế cúi xuống ôn nhu hôn nàng ..

Trí Nghiên đang mơ màng thấy có gì đó vướng víu ở môi mình liền mở mắt ..

Đập vào mắt nàng bây giờ là khuôn mặt phóng đại của Ân Tĩnh..

-" Chàng ..."- Nàng ngạc nhiên nói rồi hơi ngẩn người ..

Ân TĨnh thấy điệu bộ đó của nàng có hơi buồn cười , ôn nhu nói

-" Nghiên nhi mặt trời lên đến đỉnh đầu rồi mà nàng còn chưa tỉnh !" – Hắn vừa nói vừa giang tay ôm lấy nàng lần nữa ..

-" Ân Tĩnh sao chàng dám vụng trộm hôn ta lúc ngủ , mà ta buồn ngủ quá đi thôi ! ta ngủ tiếp đây! , ngoáp !"- Trí Nghiên tức giận rồi giả vờ lấy tay che miệng ngáp liền đó chui vào chăn..

Hắn nhíu mày , hắn thấy rõ là nàng đã tỉnh rồi còn giả bộ , xem ra nàng biết có chuyện rồi !

-" Nghiên nhi , nàng buồn ngủ sao , được, trẫm sẽ bồi nàng ngủ !"- Để xem nàng còn dám trốn nữa không , hắn nhanh chóng luồn người vào trong chăn ôm lấy nàng .

Trí Nghiên giật mình đẩy một cái thật mạnh ngồi chồm dậy ...

-" Hàm Ân Tĩnh , chàng đi ra ngay , ta tỉnh rồi được chưa !"- Nàng nhảy xuống đất quát to , ngay cả đám người bên ngoài nghe thấy mà cũng run người ...

Ân Tĩnh mỉm cười mà cũng bực bội trong lòng , sau này biết làm thế nào mà ăn nàng đây!

Bước xuống giường đến bên nàng nhẹ nhàng chỉnh lại y phục cho nàng , trong khi đó mặt của nàng vẫn còn đang đỏ bừng lên vì tức giận ..

-" Chàng hôm nay sao khi lên triều đi , đến đây làm gì !"- Trí Nghiên nói, thực trong lòng đã biết chuyện gì ..

-" Nghiên nhi nàng còn hỏi trẫm sao , chẳng phải nàng đã biết !"-.Ân Tĩnh nói ..

-" Hừ , ta không muốn đi "- Trí Nghiên chán nản nói , đôi mắt bất ngờ dấy lên ánh sáng

-" Ân Tĩnh , ta không muốn đi đâu , chàng đi nói giùm ta đi , nói ta bị ốm ,bị phong hàn rồi không đến diện kiến được , khụ ! khụ ! thấy chưa ! ta bị ốm mà , ôi ôi "- Trí Nghiên đành phải sử dụng kế sách này , không tin Ân Tĩnh không đồng ý !

Nhưng thôi ,lần này sự thật phũ phàng !

-" Nói năng gàn dở , nàng làm sao bị ốm được , lần này nàng phải đi , trẫm thực cũng không muốn để nàng đến đó nhưng thực vẫn phải đi ,đó là hoàng thái hậu , mẫu hậu trẫm , các phi tần khác cũng đến nàng không đến sẽ gây ra tiếng xấu trong cung !"- Ân Tĩnh chỉ muốn nàng đến đó chào hỏi một lát rồi quay về ,ở lâu sẽ không lành ..hậu cung khôn lường ..

-" Được , thích thì ta đi , việc gì phải sợ , chàng đi ra ngoài cho ta , đợi ta thay y phục đã , Tiểu Hằng vào đây thay cho ta a !"- Trí Nghiên nổi máu lên , thích thì cùng ta đấu một phen ..

Ân Tĩnh miệng hơi giật giật , vừa nói không muốn đến nay đã thay đổi mà cứ như chuẩn bị ra chiến trường không bằng ..

Tiểu Hằng sợ co chân chạy vào , một mạch đem y phục lần lượt mặc trong tiếng la ó khó chịu nàng..

-" Nóng chết ta mất thôi , ối giời sao còn tận 3 lớp nữa à !"- Trí Nghiên vừa gào vừa nhẫn nhịn mặc mấy cái áo vừa dài vừa nóng đó vào ...

Xong rồi , Trí Nghiên bước ra mọi người kinh diễm ..

Nàng một thân bạch y mềm mại như làn mây thu , mái tóc được chải chuốt cầu kì được vấn lên bằng một chiếc trâm bằng ngọc thạch khắc họa vô cùng tinh xảo , gương mặt đẹp thanh tú trên nền da trắng tựa sứ , mắt hạnh mày ngài , đôi môi đỏ mọng rung động lòng người , một vẻ đẹp thoát tục như tiên tử ..

Tà váy bay bay theo làn gió ....

Mọi người lặng đi vài giây , Ân TĨnh khẽ ngẩn người , bước lên đón tay vị hoàng phi xinh đẹp của mình ..

-" Nghiên nhi , hôm nay nàng quả thật xinh đẹp "- Ân Tĩnh mỉm cười

-" Chẳng nhẽ những ngày kia ta xấu lắm sao "- Nàng tủi thân a !

-" Nào có , Nghiên nhi của trẫm lúc nào chẳng đẹp !"- Lời vừa nói ra mọi người chính thức ngẩn người , đây thực là vị hoàng thượng nổi tiếng tàn bạo lạnh lùng của họ sao !

-" Đi thôi , xem xem người mà chàng gọi là mẫu hậu như thế nào !" Trí Nghiên sốt ruột lao đi ..

Chưa gì vừa bước ra đến ngoài thì đã vấp chân mà té ngã ..

-" Ai ui "- Xoa cái chân đáng thương , nàng lại càng bực mình cứ thế xách váy lên hùng hổ đi về phía điện Cẩm Hoàng ..

Mọi người lo lắng ..

Ân Tĩnh tức giận , nữ nhân ngốc nghếch này không thể yên ổn tí được sao , để tim hắn ổn định một chút ...

Vừa nãy là lúc hắn chưa kịp định thần nàng liền vuột khỏi tay hắn chạy mất nên lúc ngã không kịp đỡ nàng giờ nháy mắt đã chẳng thấy nàng đâu nữa rồi , phải nhanh chóng kéo nàng lại kẻo nàng lại gây ra chuyện..

Ân Tĩnh khẩn trương đi theo , đằng sau là một hàng dài cung nữ thái giám thị vệ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro