Chương 34 : Này Thì Chọc Giận Lão Nương ( 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn đương nhiên biết người hạ độc vu oan cho nàng ta là ai , muốn giết nàng ta hắn đã giết từ lâu nhưng hoàng hậu của hắn nhàn rỗi , hắn nên để cho nàng chơi đùa một thời gian rồi giết cũng chưa muộn .

-" Ân Tĩnh chàng..chàng làm sao lại nhìn ta như vậy ?"- Trời cũng bắt đầu tối nhưng bây giờ nhìn mặt của Ân Tĩnh còn tối hơn , đôi mắt chim ưng sâu như đáy bể đang nhìn chằm chằm nàng . Trí Nghiên cảm thấy sau lưng mình hình như toát mồ hôi lạnh , cảm nhận được nguy hiểm nàng hơi lui bước chuẩn bị chạy trốn thì đã bị vòng tay rắn chắc của một người nào đó túm lại

-" Nghiên nhi , nàng cũng nên giải thích với trẫm một lời "- Ân Tĩnh nhíu mày nguy hiểm nói , vòng tay ôm nàng thêm cứng lại

-" Giải ....giải thích cái gì ?"- Nàng run rẩy nói , đừng có nói không đầu không đuôi như vậy chứ , nàng ..sợ đó .

-" Việc nàng biết chơi cổ cầm "- Ân Tĩnh nhướn mày hỏi

-" Ầy , là tiểu thư khuê các ai mà chẳng biết " - Nàng cứ tưởng chuyện gì , không phải ở nơi này tiểu thư danh giá nhà nào chẳng thông thạo cầm kì thi họa , hắn nói như vậy có nghĩa la chê nàng đúng không ?

Trí Nghiên trừng mắt nhìn hắn đang định chống trả thì đã bị hắn dùng môi bịt miệng , gặm nhấm môi nàng đến lúc gần như hết sức mới bỏ nàng ra , ghì đầu vào hõm vai nàng rồi nhẹ nhàng nói bên tai nàng vài câu

-"Sao trẫm là vua một nước lại không biết , tiểu thư lại có thể dùng súng của sứ thần thông thạo như vậy , lại có thể giải độc dược quý hiếm như vậy , nàng nghĩ có phải không ?"- Ân Tĩnh rất nghiêm túc hỏi , hôm nay hắn không tra kĩ chuyện này thì hắn không phải Hàm Ân Tĩnh
Trí Nghiên rợn người hơi run rẩy , biết mình chột dạ nhưng cố gắng nuốt nước bọt , khàn khàn mở miệng nói thầm quan sát thần sắc của hắn

-" Chàng..ừm ..chuyện này là ..là ta có biết một chút thôi, anh..à không là ba ..đúng là cha ta dạy "- Nàng suýt thì buột miệng nói may mà líu lại được , thầm thở mạnh một hơi , trong tình thế này nàng biết rằng là rất ..rất nguy hiểm .

-" Phụ thân..Phác tướng quân....nói dối mà nàng cũng không biết đường nói. Tốt nhất đừng chối nữa , nói đi , nàng là ai ?"- Hắn nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt nàng , đừng tưởng rằng hắn không biết , hắn đã sớm nhận ra chỉ là hắn không có bằng chứng cũng không thực tin tưởng chuyện hoán đổi hồn xác trong truyền thuyết .

Trí Nghiên bị đánh trúng trọng điểm , người sững lại chân mắt nhìn hắn ..

Ân Tĩnh....chàng tại sao lại biết ? Nếu chàng biết ta không phải tiểu thư khuê các , không phải nữ nhân trước kia của hắn , chàng có căm ghét xua đuổi ta không , nếu ta nói sự thật ?

Ân Tĩnh lặng người chờ câu trả lời của nàng , hắn không quan tâm đáp án như nào , hắn chỉ cần biết , nàng là nàng, cả thiên hạ này chỉ có nàng mới làm hắn rung động ,làm hắn dành trọng trái tim yêu thương nàng .

Một giọt , hai giọt trân trâu trải dải trên má nàng , Trí Nghiên không biết xúc động thế nào nhào vào lòng hắn gào khóc

-" Tĩnh Tĩnh , ta không phải Phác Trí Nghiên trước kia , ta..ta là người ở mấy trăm năm trước kia xuyên sang, nói chung ta không phải thế giới này , huhuhu.." - Trí Nghiên ôm ghì hắn gào khóc

Ân Tĩnh như trút được tảng đá trong lòng , hắn đã sớm tìm một bí thuật sĩ tra cứu biết được thân thế thực sự của nàng nhưng bây giờ tự nàng nói ra hắn mới thực sự thấy yên lòng .

Ân Tĩnh bế bổng nữ nhân mít ướt đang ôm hắn lên , cưng chiều chạm nhẹ vào mũi nàng

-" Nữ nhân ngốc , có gì mà phải khóc hả ? Ta vẫn yêu nàng đó thôi, nàng là ai không quan trọng , quan trọng là Hàm Ân Tĩnh ta suốt đời suốt kiếp chỉ yêu nàng , nàng hiểu chưa ?"- Ân Tĩnh biết nàng khóc cái gì , chỉ nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng

-" Thật không ? Chàng mà dám bỏ ta , ta ..ta dám đi tìm nam nhân khác ..hoặc đi về thế giới của mình cho chàng chừa "- Trí Nghiên nghe vậy liền nín khóc lập tức vênh váo nói mặc kệ mặt người nào đó đen như đít nồi

-" Nàng tuyệt đối không được rời bỏ ta "- Hắn đột nhiên sâu sắc cảm nhận được một nỗi sợ , nỡ như, nỡ như có một ngày nàng rời bỏ hắn , hắn làm thế nào sống nổi .

-" Hàm Ân Tĩnh chàng là nam nhân duy nhất của ta , bất cứ người nào cũng đừng tư tưởng đến "- Trí Nghiên rất hung hãn nói , có lẽ người nào dám động đến nhất định sẽ không ổn trên đời

-" Hừ , còn nữ nhân xinh đẹp kia nữa , không biết nàng ta thế nào lại đi đổ oan cho ta , ta phải đi tìm nàng ta để chỉnh cho đẹp mới được , chàng..mau bỏ ta xuống "- Trí Nghiên vừa nhớ đến nữ nhân kia , máu bắt đầu dồn lên đầu , tức không chịu được , lập tức xông xáo muốn đi tìm nàng ta . Không phải nàng giữ danh tiếng thì đã cho nàng ta chết quách đi rồi , tốn hết cả độc dược của nàng .

Ân Tĩnh vừa thả nàng xuống thì bóng hồng đã chạy đi mất tăm luôn . Hắn chỉ biết mỉm cười nhẹ ,ngũ cận vệ lập tức nhận được ám hiệu bước lên

-" Chủ nhân "- Từ này đến giờ họ ở chỗ tối nhìn một màn của hoàng thượng hoàng hậu lúc đầu thì nhịn rơi lệ , lúc sau thì nín cười đến đau hết cả bụng

-" Dám sát nhất cử nhất động của nàng ta "- Buông ra vài câu rồi hắn quay về thư phòng xem tấu chương , việc triều chính mấy hôm nay nhiều quá làm hắn có hơi đau đầu .

Ngũ cận vệ lập tức đi đến bảo vệ hoàng hậu , họ là họ không nhịn được cười a!

-" Tiểu Hằng , Thần phi lúc này sao rồi ?"- Trí Nghiên định là định đến tẩm cung nàng ta chơi một lát cơ nhưng thấy mệt quá nên về cung nghỉ ngơi một lát , tí tính sổ sau

-" Tiểu thư , nàng ta vẫn còn hôn mê "- Tiểu Hằng có thể nói rất khó chịu khi nhắc đến nàng ta

-" Ta ngủ một lát nhé , nhưng cứ thấy hoàng thượng đến nhất định phải báo cho ta "- Nàng nhắc nhở Tiểu Hằng , ai mà biết được giữa trưa hắn đến lại nổi điên lên đè nàng ra đánh nhau một trận trên giường thì sức đâu mà đi báo thù

-" Dạ Tiểu thư "- Tiểu Hằng bật cười đáp .

Lúc này đằng sau tấm bình phong , nàng bí mật gọi ngũ cận vệ đến

-" Ặc , ặc các người lần sau sau mặc đồ màu khác được không suốt ngày một màu đen không thấy chán à "- Trí Nghiên cảm thán một câu khiến đồng loạt năm người chảy mồ hôi

-" Nè , các người đi đổ gói thuốc bột này vào bát canh cho Thần phi hộ ta , là chút thuốc bổ ấy mà , uống vào rất tốt cho cơ thể "- Nàng len lén rút ra gói bột nhau , hắc hắc , chỉ là thuốc bổ , thuốc bổ thôi mà

Lôi Đình , người đứng đầu ám vệ cung kính nhận , trán toát mồ hôi

Đùa à , đây mà là thuốc bổ có mà uống vào thì tu tiên là vừa

-" Các ngươi có uống không ta cho một gói "- Trí Nghiên tốt bụng nói

Lập tức năm cái đầu lắc không chút khách khí , đùa bọn họ sao ?

-" Ta nói này , các ngươi cũng đẹp trai phết đó chứ , mặc sáng sủa ra một chút là mấy cô gái kia có mà theo hàng dài " - Trí Nghiên nhận xét nói , thữ trông mấy người này cũng rất có khí chất nha nếu là thời hiện đại chắc chắn phải làm ca sĩ diễn viên...nhưng trong mắt nàng đẹp trai nhất vẫn là Tĩnh Tĩnh của nàng nha !

Năm người nghe xong câu của nàng suýt nữa ngã quỵ , ở đây thêm chút nào nữa chắc họ rớt hồn mất .

Nhanh chóng cáo lui đi làm nhiệm vụ cho xong..

Trí Nghiên ngồi cười như ngố như dại rồi lăn ra ngủ một giấc ..

Haizz ..mỹ nhân xinh đẹp ta không cố ý hại cô đâu nha ! Chỉ cố tình thôi !

Ai bảo cô đi trêu tức lão nương đây làm chi cho mệt người mệt óc ..

Ta cũng chỉ làm trêu chút thôi , cũng lắm thì làm bạn với bồn cầu mấy hôm là qua ngay ấy mà ...

Thôi mệt quá ngủ trưa thôi..

Nhưng rốt cuộc trưa hôm ấy , Ân Tĩnh cũng xông vào tẩm cung nàng , ôm nàng ngủ đến chiều mới mở mắt vì tiếng ồn bên ngoài ..

Thần phi...bị tào tháo đuổi làng nước ơi !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro