Chương 44 : Giải Thích Ổn Thõa ( 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trí Nghiên giờ đã hết khóc , trừng mắt lên án người nào đó nhưng cuối cùng nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng ngoan ngoãn ôm hắn tiếp tục nghe kể chuyện .

Cứ như thế, hắn ôm nàng trong lòng , từ từ kể một lượt cho nàng nghe . Qủa thật đúng như hắn nói , sau khi nghe hết truyện nàng rất muốn vác đao đi chém nữ nhân kia .

Theo lời hắn nói , Lôi Dĩnh một lần leo lên giường hắn bày tỏ tâm tình còn dùng chiêu mỹ nhân kế . Đầu óc hồ đồ không nghĩ tới tính cách lạnh lùng vô tình của chủ nhân mình , kết quả chính là bị hắn đuổi khỏi ám vệ tha cho nàng ta một mạng sống . Ai ngờ nàng ta chưa từ bỏ , cấu kết với hoàng thái hậu bày mưu ám sát nàng , lần một không thành lần hai bị hắn túm gọn .

Lần trước hắn cố ý bỏ qua không có nghĩa lần này hắn sẽ bỏ qua
Ân Tĩnh hôm nay quyết định làm rõ mọi việc , không hiểu nguyên cớ gì lại lệnh cho buông rèm cùng hoàng hậu nhiếp chính . Trí Nghiên xiêm y lộng lẫy phấn khởi ngồi cùng hắn , trong lòng vô cùng vui sướng muốn nhảy lên nhưng vẫn phải bày bộ mặt nghiêm túc với bá quan văn võ .

-" Hoàng thượng , từ cổ chí kim đến nay , chuyện hoàng hậu cùng tham gia chính sự là chuyện không thể chấp nhận được , mong hoàng thượng suy xét "- Một viên đại thần không chịu nổi đứng lên tấu , lập tức tất cả phía sau cũng được đà hùa theo nói

Ân Tĩnh lạnh lẽo quét mắt , thấy nàng có vẻ không vui đang ảo não nhìn mình thì lập tức buông lời nói

-" Các ngươi nên vạch rõ , ai là vua , ai là quân "- Một lời cũng bao chứa hàm ý sâu xa . Trước kia các đế vương luôn lệ thuộc vào quân thần, nhất quyết làm theo số đông nhưng hắn thì không .

Thế lực trong triều đình hắn rõ như lòng bàn tay , hắn là vua không phải con bù nhìn đã người khác kéo giật nên đương nhiên đã sớm diệt trừ hết , Những quân thần phía dưới luôn là những người hắn tin tưởng nhất , lời tấu của bọn họ không sai nhưng hắn không muốn tuân theo.

Chính điện im lặng thức thời rút lui , từng người từng người một đem tấu sớ dâng lên , Ân Tĩnh lần lượt giải quyết nhanh chóng . Qủa không hổ danh đế vương uy chấn nhất thiên hạ , Trí Nghiên thực sự cảm phục lão công của mình , văn võ song toàn .

Nhưng sóng yên biển lặng luôn báo trước một cơn bão tố , Ân Tĩnh quyết định đem tất cả giải quyết luôn một lần .

Chính điện bỗng nhiên xuất hiện thêm một người nữa đó chính là hoàng thái hậu . Quan thần bắt đầu rằm rì tiếng to nhỏ trong khi hoàng thái hậu kia vô cùng uy nghiêm bước vào không chút lo sợ gì .

-" Mẫu hậu người đến sớm quá !"- Ân Tĩnh nhếch miệng cười nhẹ , đột nhiên ôm nàng cùng đứng lên từng bước đi xuống

-" Hoàng thượng , chuyện này sao có thể , nữ nhân không thể tham gia chuyện triều chính , điều này không thể chối cãi "- Hoàng thái hậu giận dữ nói , chính điện một lần nữa chìm trong im lặng

-" Mẫu hậu , không biết người sẽ nói sao về chuyện này , tiên hoàng và quý phi nương nương trước kia có phải do một tay mẫu hậu giết "- Lời vừa nói ra lập tức chính điện ồn ào ầm lên một tiếng .

Chuyện gì thế này !

-" Hoàng thượng , có phải người nghe lời ả nữ nhân này đổ oan cho ai gia "- Hoàng thái hậu tái mặt nhưng vẫn ngoan cố cãi , đã thế còn lôi thêm nàng vào

-" Bà..có mà bà đổ oan cho ta ..không phải năm đó bà cố ý hạ thuốc vào rượu tiên hoàng rồi đêm đó lại sai người bí mật đưa hoàng thượng đến tẩm cung mẫu thân chàng , đổ oan cho người . Bà đừng cố gắng cãi , bằng chứng có đây , người đâu , lôi lên cho bản cung "- Chưa bao giờ nàng lại tức như vậy , có lẽ do là do ảnh hưởng từ hắn . Sự thương hại đồng cảm của nàng bây giờ đã biến thành nỗi tức giận

Hoàng thái hậu lúc này mặt đã tái mét , cổ họng cứng lại . Chuyện đã qua lâu vậy rồi , không thể nào lại ..

Thị vệ lôi lên một người đàn ông trung niên , mặt mày xước xác đủ để thấy đã trải qua bao nhiêu cực hình , ông ta vừa được lôi lên lập tức quỳ rập xuống hành lễ , vừa lúc nhìn sang hoàng thái hậu nét mặt lập tức chuyển đổi từ sợ sệt sang kinh hoàng rồi cứ thế dập đầu xuống đất

-" Hoàng thượng tha mạng , hoàng thượng tha mạng "- Ông ta gào khóc trước sự chứng kiến của toàn thể bá quan văn võ , trong khi đó họ còn đang bàn tán xôn xao với câu hỏi " Chuyện này là thật , thái hậu ám sát tiên hoàng ?"

Trí Nghiên từ từ tiến tới , hướng xuống người đàn ông đang quỳ rạp kia mà nói :

-" Ngươi có thể nói cho bản cung và mọi người ở đây cùng nghe chuyện năm xưa có được hay không , nếu hay bản cung sẽ thưởng "- Nàng mở giọng chế giễu pha chút bông đùa , quả thực nàng không biết nên hành xử như nào vào lúc này , vậy thì cứ giả bộ cho xong .
Người đàn ông kia vừa nghe thấy nàng nói vậy lập tức ngẩng đầu , vẻ mặt vui mừng không giấu được ở đâu còn ánh mắt như giết người từ phía hoàng thái hậu ông ta coi như không nhìn thấy . Nghe được sống còn được thưởng ông ta chẳng còn chần chừ gì lập tức mở miệng thưa

-" Hoàng hậu đại từ đại bi , nô tài sẽ nói hết , năm đó chính thái hậu đã sai nô tài đem thuốc hạ độc vào rượu của tiên hoàng rồi giả thánh chỉ truyền hoàng hậu thị tẩm đêm đó . Sau khi hoàn tất , thái hậu cho nô tài ít tiền về quê cùng gia đình . Hoàng hậu , những lời nô tài nói đều là sự thật , nửa lời cũng không dối , xin hoàng thượng minh xét tha cho gia đình nô tài "- Người đàn ông đó hóa ra là nô tài của thái hậu năm xưa , Ân Tĩnh đã bí mật cho người thâu tóm , đem gia đình ông ta ra uy hiếp để lấy lời khai . Dường như biết trước được mọi việc , ông ta còn đem cả thánh chỉ giả mạo năm xưa đã sờn màu dâng lên . Bá quan ai nấy đều túm lại nhìn , muôn vàn biểu tình trên khuôn mặt mỗi người.

Ân Tĩnh cơ hồ không có chút động tĩnh , có lẽ đã đoán ra trước nên bây giờ nhìn tình hình chỉ nhíu mày đang xem xét cuối cùng sẽ xử trí như nào . Còn Trí Nghiên nghe xong chỉ gật gù , đã thế còn vỗ tay

-" Tốt , coi như ngươi biết thức thời , còn nếu dám nói dối bản cung thì ..hậu quả..ngươi biết chứ "- Trí Nghiên tạm thời gật đầu , làm động tác cắt cổ uy hiếp

-" Nô tài không dám "- Người kia kinh sợ lập tức hô

Hoàng thái hậu nãy giờ mặt không có chút huyết khí , có thể thấy bà ta tức đến nghẹn rồi

-" Ngươi nói láo , dám buông lời gàn giở trước mặt bản cung , người đâu mau đem ra chém đầu "- Không cãi nên bây giờ bà ta chỉ còn biết trút giận nên đầu tên nô tài năm xưa kia , hoàn toàn không để ý chút gì đến tội danh của mình còn lệnh thị vệ bắt giữ người ta. Nhưng nào có ai nghe , Trí Nghiên nghe xong còn cười lớn , bước đến chỗ bà ta nói:

-" Ta nói này mẫu hậu của ta à , người cũng nên biết phải trái , đúng sai đi chứ , ai có tai có mắt có óc đều biết nơi này ai mới là người có tội thực sự . Có câu : kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt . Tốt hơn hết là mẫu hậu người nên nhận tội , ăn chay niệm phật thì lúc chết mới được siêu thoát "- Lần đầu tiên , nàng mới mở miệng gọi hai tiếng " mẫu hậu " nhưng trong tình thế này , hai từ đó chỉ làm nhấn mạnh cái chế giễu mà thôi

Ân Tĩnh trong lúc này , điều duy nhất suy nghĩ trong đầu không phải là về vụ việc này mà chính là " Nghiên nhi của hắn , hóa ra cũng rất thông minh , nói rất hay " . Đồng thời nhẹ nhàng vuốt mái tóc nàng ,Trí Nghiên nhận được ánh mắt biểu dương lập tức cảm thấy tự hào , cao đầu ưỡn ngực nói tiếp

-" Thế nào , mẫu hậu nghĩ thông suốt rồi chứ ?"- Nàng cho rằng lão và hoàng thái hậu này sẽ nổi điện , kêu gào mình oan ức lần nữa . Vạn lần cũng không ngờ ...

-" Ha ha ha , đúng , là ta , chính ta là người đã giết tiên hoàng cũng như đổ oan cho bà hoàng hậu đó thì sao . Ai gia cũng chẳng còn gì để mất , muốn giết muốn chém cứ mặc . Hoàng thượng , nếu người còn niệm tình thì hãy chăm sóc hoàng tử - đệ đệ của ngươi thật tốt cho ai gia . Coi như là tâm nguyện cuối cùng "- Hoàng thái hậu quả thực hóa điên , cười rũ rưỡi trước sự kinh ngạc của bá quan trong triều .

Ân Tĩnh ôm Trí Nghiên một bên trầm ngâm nhìn bà ta , vừa lúc đang cười bà ta quay ngoắt sang bên tên thị vệ , giằng lấy thanh kiếm rồi nhanh như cắt cứa một đường qua cổ .

Tiếng hét vang lên khắp đại điện , cung nữ theo hậu hoàng thái hậu lao nhanh đến khóc như mưa . Quan thần từ nãy vẫn câm như hến , một lời cũng không hé , cứ thế ngơ ngác nhìn hoàng thái hậu cao quý lúc này máu chảy thành sông .

Theo lý mà nói thì chính hoàng thái hậu đã nhận tội , quân vương phạm tội xét như quân thường mà hoàng thái hậu phạm biết bao nhiêu tội . Hoàng thượng dù có thương tình thì cũng lưu bà ta trong cung cấm lạnh lẽo rồi chết già , nay cái chết không đáng mà sống khó tha , hoàng thái hậu tự vẫn coi như là hợp .

Ân Tĩnh vẫn điềm nhiên nhìn máu chảy cứ như đang ngắm hoa không bằng . Ra lệnh cho thái giám giám bãi triều , xử lý di hài của hoàng thái hậu . Quan thần đi về mà vẫn ngớ ra , mọi việc diễn ra quá nhanh chóng vì dường như đã là chủ ý của hoàng thượng và hoàng hậu , chưa có ai xen được vào câu nào .

Ân Tĩnh quả nhiên một chút thương tình cũng không xót , bố cáo thiên hạ tội ác của hoàng thái hậu cùng cái chết của bà ta . Thiên hạ được phen sững sờ , ai có thể đoán ra cái chết này .

Còn bây giờ trong hậu cung việc vẫn chưa hết . Ân Tĩnh vẫn giữ nguyên bản mặt lạnh đó , vô cùng bình tĩnh phê duyệt tấu chương như hôm nay chẳng có chuyện gì xảy ra . Còn về việc kia hắn lo liều rất ổn thỏa , thân thích của bà ta trong triều , người nào hữu dụng có có tâm địa xấu hắn sẽ giữ lại còn những kẻ ăn bám kia thì hắn cho tiền về quê làm ruộng . Tang lễ của hoàng thái hậu diễn ra vô cùng đơn giản , chuyện đó hắn giao cho bá quan tất cả diễn ra đúng như những gì hắn suy nghĩ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro