Chương 46 : Đột Nhiên Nguy kịch ( 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trí Nghiên dù là thế , thấy cũng thương hại liền bí mật gọi tên thị vệ kia đến đưa cho lệnh bài bảo hai người hãy cao chạy xa bay đừng có đến kinh thành nữa . Sau đó nàng còn rất nhân nghĩa cho người đưa hai người an toàn đến tận cổng thành, Nàng cũng phải thương thay cho một mối tình đẹp , nên cũng giúp cho hai người.

Sau khi về cung nàng phải công nhận nàng hành động nhân nghĩa thật đó , ý nghĩ làm nữ hiệp hành tẩu giang hồ một lần nữa nổi lên .
Trí Nghiên nháo nhào đi tìm hắn để nói chuyện , lâu rồi nàng chưa xuất cung , thực muốn ra ngoài chơi một lát .

Hôm nay trong cung thật vắng lặng , các tẩm cung người đã đi hết , các phi tần giờ này có lẽ đang được hưởng sự sủng ái của các quan viên ở tẩm phủ . Còn nàng bây giờ độc chiếm hậu cung .

Tung tăng trên đường , Trí Nghiên vô cùng phấn khởi đi đến chỗ hắn đang bận phê duyệt tấu chương . Đang định đi vào thì đột nhiên bị ám vệ cản trở không cho vào.

-" Hoàng hậu, hoàng thượng có lệnh , bất cứ ai cũng không được vào trong , kể cả người "- Năm ám vệ mặt mày nghiêm túc nói

Trí Nghiên chưa bao giờ bị cản trở như vậy lập tức nổi nóng giận, rống lên:

-" Ngươi lăn ra một bên cho bản cung " - Nàng bực mình nói to , tất cả vẫn nguyên tư thế không nhúc nhích làm nàng càng tức giận hơn lập tức ra tay động thủ

Nàng không ngờ lần này bọn họ còn cả gan dám chống lại nàng , từng chiêu ra tay đều vô cùng chuẩn xác , nàng biết lực đạo không lớn chỉ tổn thương ngoài da nàng , còn nàng ra tay từng chiêu vô cùng nặng có thể gây trọng thương, Vậy mà lần này , cả năm người đều tránh được nàng đã thế nàng còn lãnh trọn một chưởng vào cánh tay , tuy rằng nhẹ nhưng có lẽ được sống sung sướng quá lâu nên lần này nàng cảm thấy đau . Cơn tức giận lên đến đỉnh điểm , nàng chống kiếm xuống đất , ngay trước ngự thư phòng nói

-" Hàm Ân Tĩnh chàng mau lăn ra đây cho ta , bằng không ta sẽ bỏ đi đó "- Đáp lại nàng vẫn làm một mảng yên tĩnh

-" Hàm Ân Tĩnh chàng không ra , ta sẽ ở đây đến khi nào chàng chịu cho ta vào mới thôi, trời bây đang có gió lớn lắm đó , chàng không ra ta sẽ cảm lạnh đến chết "- Trí Nghiên thấy vẫn không có tác dụng đành xử dụng khổ nhục kế không tin chàng sẽ không ra

Nhưng lần này không ngờ , vẫn không có chút động tĩnh Trí Nghiên tức giận ngút trời , rút ra năm ngân châm bất ngờ phi về phái ám vệ , ám vệ cơ hồ đang suy nghĩ làm thế nào khuyên nhủ hoàng hậu không ngờ nàng ra tay liền nhanh chóng gục .

Không hiểu sao nàng lại có linh cảm chẳng lành Trí Nghiên phi như bay , thẳng chân đạp mạnh cửa ngự thư phòng , đập vào mắt nàng là hình ảnh đáng sợ mà suốt đời này nàng không quên được .

Ân Tĩnh nằm trên giường , sắc mặt tái nhợt đang thổ những búng máu lớn như quả trứng gà , thấm đẫm mặt đất . Vừa nhìn thấy nàng bước vào , khuôn mặt tái nhợt lại càng tái khiến nàng trong phút chốc hóa đá tại chỗ .

-" Â..n ..Tĩnh .."- Nước mắt nàng không tự chủ mà rơi , như con thiêu thân lao về phía hắn

Làm thế nào mà chàng lại thành ra như vậy , mới vừa rồi chàng còn khỏe mạnh lắm mà , còn....làm sao bây giờ lại...Người nàng run từng hồi , nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt tái nhợt của hắn , mắt ướt nhèm không muốn tin , môi khô khốc run nhẹ .

Đây chắc chắn không phải chàng , không phải Ân Tĩnh của nàng mà .
Ân Tĩnh thấy mặt nàng , gượng sức cầm lấy bàn tay kia , mở giọng yếu ớt

-" Nghiên....nhi..ngoan..đừng...khóc...ta...không...s.a..o "- Nàng quả nhiên vẫn bướng bỉnh , hắn sai người sanh giữ cẩn thận như thế mà vẫn không ngăn được nàng .

Hắn không muốn Nghiên nhi đầy sức sống của hắn lại lo lắng cho hắn đến phát sợ như vậy !!.. Trí Nghiên thực sự sợ , lần đầu tiên nàng sợ như vậy , nước mặt thi nhau chảy ra nhiều đến nỗi như chưa bao giờ khóc

-" Tĩnh Tĩnh , chàng làm sao vậy ?"- Nàng quỳ gục bên hắn , chàng như vậy rồi còn nói mình không sao , nàng lại càng khóc giữ hơn,rồi hít một hơi Mình cần gì phải khóc , chắc chàng đang chơi đùa nàng mà thôi! Nàng đã tự nhủ như vậy .

Ánh mắt đột nhiên chuyển đổi lập tức cầm tay hắn bắt mạnh , Ân Tĩnh tái mặt muốn giật tay ra nhưng sức chẳng đủ , gương mặt tái nhợt nhìn nàng lo lắng

Vừa mới đưa tay chạm vào mạnh chàng , nàng cơ hồ không muốn tin , mắt mờ đi vì nước mắt. Không phải chứ , tại sao lại như vậy , chắc chắn không phải

Ân Tĩnh ...

Tĩnh Tĩnh của nàng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro