Chương 8 : Quan Tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-" Hoàng phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, người xem hôm nay trời tiết tốt đẹp thế này , sao người không ra ngá»± hoa viên thưởng ngoạn cho khuây khỏa "- Tiểu Hằng nói .

Trí Nghiên mấy hôm nay lúc nào cũng ở lì trong phòng , làm cái gì đó bí mật lắm, có lúc còn quên ăn quên ngủ..

Đám hạ nhân bên ngoài sốt hết cả ruột nhưng vẫn không tài nào mới được vị hoàng phi của họ ra....

Đúng lúc đó ..

-" Hoàng thượng giá lâm " - tiếng truyền vang lên, tất cả kinh sợ quỳ xuống hành lễ ...

Ân Tĩnh vận long bào tiêu soái bước đến hắn vừa khẩn cấp từ trên triều về đây vì nghe tin hoàng phi của mình cấm cửa ko ra ngoài ...

-" Bình thân , hoàng phi đâu ?"- Hắn hỏi trong lòng có hơi sốt ruột mà không thể hiểu được mình đang bị làm sao, đây là cảm giác lo lắng ư vì người quan trọng với mình ư ?

-" Dạ ,thưa bệ hạ, mấy ngày hôm nay hoàng phi nương nương đều không bước ra khỏi phòng, phận làm nô tì không thể gọi được người "- Tiểu Hằng nói .

Ân Tĩnh mất hết kiên nhẫn , mọi người có thể cảm nhận được hoàng thượng đang tức giận lên thức thời lui ra..

Hắn đang chuẩn bị tinh phá cửa đi vào thì đã thấy cánh cửa mở tung a sau đó có một nữ tử mà đúng hơn giống ma nữ thì hơn , mặc bạch ý tóc thì xõa lung tung tùy ý , mặt tái nhợt đi ...

Hắn suýt nữa không nhận ra nàng , may là nàng nhanh chóng mở miệng ...

-" Hàm..Ân.. Tĩnh.."- Trí Nghiên khó nhọc mở miệng..mấy ngày hôm nay nàng đã quản mọi việc để chế ra vài loại độc dược ...

Ở thời hiện đại nàng giỏi nhất là việc sử dụng độc , may thay thời nay cũng có vài nguyên liệu mà nàng tìm được, nên cũng có thể điều chế ra , phòng lúc gặp nguy hiểm...

Ân Tĩnh sững sờ ngay sau đó lập tức ôm nàng nàng vận khinh công ngay lập tức về tẩm cung ..

Nàng đã mệt lắm rồi lên thấy có hơi ấm mềm mại lập tức ngả mình thiếp đi...

Khiến cho Ân Tĩnh càng thêm lo lắng tức tốc về cung...

Cung nữ bên ngoài thấy hoàng thượng đột nhiên xuất hiện lại thấy hoàng phi nương nương lại được hoàng thượng bế trong lòng thì càng khiếp sợ hơn...

Từ trước đến giờ , chưa từng thấy hoàng thượng bệ hạ gần nữ nhân nào, mà nay lại ngoại lệ...

Điều này thật khiến cho người ta khó có thể tin được ...

Ân Tĩnh lạnh lùng nói một cách khẩn cấp , khôi phục tinh thần của các nàng

-" Truyền thái y "

Lời bàn ra, ngay lập tức quan thái y khẩn trương đến, ông làm trong cung nhiều năm chỉ chữa bệnh cho các phi tần chứ chưa từng diện kiến hoàng thượng, phải nói là hoàng thượng vô cùng an khang, từ bé đến giờ , số lần nhiễm bệnh chỉ đếm trên đầu ngón tay , thật khiến cho người ta kinh ngạc...

Nhưng ông không sợ lần này, hoàng thượng truyền ông đến để chuẩn bệnh cho hoàng phi, nghe lệnh bệ hạ ông ngay lập tức khẩn trương ..

Sau một hồi trầm ngâm, cuối cùng ông cũng xong phải nói vừa rồi ông chạy biết bao mồ hôi lạnh vì có hoàng thượng đang nồng lộng sát khí đứng bên ..

-" Nói "- Hàm Ân Tĩnh trong lòng khẩn trương nhưng bên ngoài lại lạnh lùng vô cùng, nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Trí Nghiên , mặt hắn lại càng xám hơn...

-" Thưa bệ hạ, hoàng phi nương nương chỉ do thân thể suy yếu nên mới ngủ thiếp đi, không có chuyện gì , chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày thân thể sẽ khôi phục khỏe mạnh "- Quan thái y nói

-" Được rồi, lui đi "- Ân Tĩnh đã để được tảng đá trong lòng xuống, truyện mọi người lui xuống hết ..

Giờ chỉ còn hắn với nàng..

-" Nữ nhân ngu ngốc này!"- Hắn bực mình trách cho dù chẳng ai có thể nghe ..

Chưa bao giờ hắn dành nhiều thời gian cho người khác như vậy, đây là lần đầu tiên hắn biết quan tâm đến người khác là như thế nào...

Ngồi ở đầu giường , Ân Tĩnh như ngẫm nghĩ điều gì đó rồi quay về phía bóng tối, lạnh lẽo phát ra từng tiếng

-" Ra đi "- lời vừa dứt , thì 5 người mặc hắc y ( y phục màu đen) lập tức xuất hiện , xung quanh không khí dường như trầm xuống đến 0 độ

-" Chủ nhân , ngài có việc"- 5 người kính cẩn quỳ xuống..

-" Sau này, bảo hộ hoàng phi cho tốt , đừng để ta thất vọng "- Ân Tĩnh lạnh lùng nói, sau việc hôm nay hắn không thể để như vậy được nữa, hắn không chịu được khi thấy nàng như thế ..

-" Vâng "- 5 người nhận lệnh ngay lập tức biến vào không trung...

Ân Tĩnh từ lạnh lùng bỗng dưng ôn hòa đến lạ thường nhìn Trí Nghiên đang chìm vào trong giấc ngủ say...

........Sáng hôm sau.........

-" A...đã quá đi thôi, cuối cùng cũng có thể ngủ rồi "- Trí Nghiên tinh lực dồi dào, nhảy xuống giường vươn vai vài cái bỗng dưng từ đâu có tiếng truyền đến ...

-' Hoàng thượng giá lâm"

Ngay lập tức thân thể nàng cứng đờ rồi hồi phục, phi như bay lên giường quấn lấy chăn giả bộ ngủ..

Không biết chứ nàng vẫn còn nhớ hôm qua xảy ra điều gì, đúng hơn là nàng biết hôm qua Ân Tĩnh đã bồng mình về tẩm cung ..

Ân Tĩnh bước vào nhíu mày kiếm khi thấy hành động của nàng , chẳng lẽ nàng không muốn gặp hắn đến thế ...

Nếu nàng thích chơi đùa, vậy hắn sẽ chơi đùa cùng nàng ..

Từ từ Ân Tĩnh đến gần rồi đột nhiên hất tung chăn mặt cũng sát vào mặt nàng...

Trí Nghiên kinh sợ mở to mắt nhìn khuôn mặt đang phóng đại trước mặt mình,mặt cũng tự động đỏ lên..

-" Ngươi ..ngươi..làm gì vậy ?"- Trí Nghiên ấp úng nói

Ân Tĩnh đã khôi phục thần thái, đứng thẳng đầy uy nghiêm , mở miệng nói

-" Nàng còn giả bộ ngủ được ?"

-" Đâu có, ta giờ mới dậy mà "- Trí Nghiên nhanh chóng phản bác

-" Trẫm hỏi, suốt mấy ngày hôm nàng làm gì trong phòng?"- Ân Tĩnh nghiêm túc hỏi, rốt cuộc hắn vẫn không điều tra được , nàng làm gì trong phòng kia

-" Ta ...làm gì là làm gì...ta chẳng làm gì cả "- Nàng tỉnh bơ trả lời

Thấy vậy Ân Tĩnh cũng chẳng hỏi thêm, chỉ cần nàng ổn là được rồi..

-" Nàng nghỉ ngơi cho tốt, đừng để trẫm thấy tình trạng này lần nữa !"- Ân Tĩnh nói rồi bước ra cửa quay về chính điện .

Trí Nghiên ngớ ra, hắn là đang lo lắng cho mình ư ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro