Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nó tỉnh lại, thấy mình đang ở một nơi không có bóng người, tay chân lại bị trói nữa.

" Đây là đâu, mình nhớ....mình leo lên taxi....rồi.... Không nhớ gì nữa " - nó cố nhớ lại . Bỗng 1 cái bóng xuất hiện , 1 cô gái đẹp như tiên giáng trần, lấy 1 cái ghế ngồi trước mặt

" Cô là ai ??? " - nó lạnh lùng hỏi

" Tôi là ai không quan trọng....cô chỉ cần biết là cô sắp phải chết " - Cô gái đó cười nửa miệng

" Cô....thật ra cô là ai??? " - nó tức giận hỏi

" Được....nếu cô muốn biết thì tôi sẽ cho cô biết.....Tôi là Bae Suzy, là bạn gái của Myungsoo hồi xưa.....và gia đình tôi cũng là đối tác làm ăn với gia đình cô....Nhưng....1 ngày ...chính ông cô đã ép pa tôi vào con đường cùng khiến cả pa lẫn mẹ tôi phải tự tử....và cũng chính cô đã chiếm lấy ngôi vị vợ sắp cưới của Myungsoo....chính cô và gia đình cô đã chiếm lấy toàn bộ của tôi....tôi muốn cô phải trả giá bằng máu của mình " - Suzy tức giận khi nhớ về quá khứ.....nó nghe vậy cũng khá sock

" Cô bình tĩnh lại đi....giết người đi tù đó " - nó cố khuyên ngăn để thừa thời gian cởi trói cho mình

" Tôi bình tĩnh lắm rồi.....và bây giờ.....tôi sẽ cho cô về gặp pa mẹ cô " - ả ta trả lời và trên tay cầm khúc gỗ rất to....Cô định đánh vào nó thì bị nó đá ra....nó cố sức đóng cửa lại và bò lại lấy chiếc điện thoại....cô nhấn số điện thoại của Myungsoo

Hắn thì thấy số điện thoại nó thì mừng rỡ :

" Alo....JiYeon.... "- hắn mừng rỡ nói

" Mau....mau đến cứu em.... " - nó cố hết sức nói

" Em....em đang ở đâu ??? " - hắn lúng túng hỏi.....trong lòng anh đang lo sợ

" Em.....em đang ở 1 ngôi nhà hoang kế 1 nhà thờ..... " - nó trả lời xong thì Suzy xông vào....đánh tới tấp vào nó...

Từng tiếng la của nó vang lên khiến lòng hắn đau như cắt..... hắn vội quy động 1 lực lượng lớn tìm khắp nơi.....Bỗng có chuông điện thoại reo

" Alo " - hắn

" Thưa....tôi tìm được rồi...căn nhà ấy nằm trên đường XX " - 1 người vệ sĩ nói

" Được rồi....kêu anh em tới đó liền......tôi sẽ tới ngay " - hắn nói xong rồi cúp máy....Anh cố chạy thật nhanh......anh cầu mong sao nó đừng có chuyện gì

Chạy tới nơi , anh vội phóng xuống xe chạy vào ngôi nhà đó , Ông nó, HyoMin và tất cả người khác đều có mặt .

Nó giờ đây , máu me chảy tùm lum, bộ đồ cô dâu cô màu trắng cô đang mặt đã đổi sang thành đỏ. Hắn chạy lại ôm chầm lấy JiYeon . Nó giờ hôn mê bất tỉnh . Không thấy bóng người hại nó đâu nữa ( trốn pà nó rồi )

Hắn bế nó ra xe, chạy hết vận tốc để đến bệnh viện, ai cũng né đường cho hắn đi
Tại bệnh viện :

Hắn bế nó vào gọi b/s , hơn chục b/s chạy ra , đưa nó vào phòng cấp cứu . Hắn chỉ biết ngồi ở ngoài đợi , một lúc sau HyoMin , ông nó và mọi người đều tới đủ

" Con JiYeon, nó có bị làm sao không hả ? "- Ông nó nói như muốn khóc

" Ông ơi bình tĩnh đi....JiYeon phước lớn mạng lớn sẽ không sao đâu......ông ngồi xuống đây đi ông "- HyoMin nhẹ nhàng khuyên bảo ông mình . Trong lòng vô cùng lo lắng cho đứa em gái nhỏ

" Không biết ai làm chuyện này.....tôi mà biết sẽ băm người đó ra "- Ánh mắt hắn tràn đầy sự tức giận

" Mau triệu tập toàn bộ vệ sĩ đi tìm bằng được người đã hại JiYeon ra nông nỗi này cho ta " - Ông nó ra lệnh

" Dạ... "- Toàn bộ vệ sĩ đồng thanh và lên đường đi tìm người

1 tiếng.....rồi 2 tiếng......rồi 3 tiếng trôi qua.......Bác sĩ bước ra:

" cô ấy sao rồi bác sĩ ?"- hắn nhanh chóng chạy lại hỏi

" Cô ấy bị gãy cánh tay phải....do bị gậy đập mạnh vào tay .. ..." - Ông b/s trả lời

" Vậy giờ cô ấy như thế nào rồi ??? " - hắn típ tục hỏi

" Cô ấy bây giờ bị hôn mê, có thể sẽ không tỉnh lại được nữa... "- Ông b/s lắc đầu rồi bỏ đi

Mọi người ở đó đơ như cây cơ.....bị gãy tay.....lại còn có thể không tỉnh lại.....Sao số phận nó lại đầy chông gai và đau khổ thế......Đã mất cha lẫn mẹ....giờ đây có thể sẽ không tỉnh lại

Ông nó do quá bất ngờ dẫn đến ngất xỉu, mọi người phải đưa ông vào phòng kế nó
JiYeon đã phẫu thuật xong và được chuyển sang phòng chăm sóc đặc biệt , bên ngoài được 10 vệ sĩ canh giữ phòng . Ngoài người thân , bạn bè, gia đình , bác sĩ và ý tá ra thì bất cứ ai cũng không được vào phòng .

Khi nó vừa được chuyển sang phòng chăm sóc đặc biệt thì Myungsoo là người nhanh chân nhất chạy vào đây . Hắn nắm lấy tay nó, hắn cũng không hiểu sao mình lại như vậy, thấy nó như vậy thì hắn đau lòng lắm. Có thể hắn đã yêu JiYeon mất rồi

" JiYeon em tỉnh lại đi, đừng ngủ mà " - hắn nói như khóc , mọi người chứng kiến tại đó thì cũng đau lòng, thương xót cho nó, 1 cô bé từ nhỏ đã mất cha mất mẹ, nay phải chịu thêm nhiều đau khổ . HyoMin nhìn em gái mình mà nước mắt rưng rưng, cô đi lại nắm chặt tay em mình

" JiYeon à,em hãy tỉnh lại đi....em đừng làm chị sợ mà " - HyoMin khóc....

Hyosung ôm chầm lấy Min , cô cũng khóc .....vì nó là đứa em út của nhóm ngũ công chúa siêu quậy...rất được 4 chị thương yêu , nó bị như vậy thì ai chả đau lòng

Bên ngoài phòng bệnh viện , Suzy xuất hiện với nụ cười rất độc ác , bước đầu kế hoạch của cô đã thành công . Sau đó cô ta bỏ đi

10h tối:

" Hôm nay mọi người mệt rồi, mọi người về nghỉ đi....để cháu trông chừng JiYeon cho " - hắn đứng dậy nói
" Thôi Myungsoo, hôm nay chắc em mệt rồi....em về nghỉ đi.....để chị trông chừng Jiyeon cho " - Hyomin khuyên

" Thôi....để em trông chừng cho, mọi người về nghỉ đi " - Hyosung dành

Sau đó 1 cuộc chiến hỗn độn xảy ra....mọi người dành nhau trông chừng Jiyeon...khiến cho Hyomin phải hét lên

" Thôiiiiiiii.......để Myungsoo trông chừng Jiyeon đi....con nghĩ Myungsoo trông chừng thì có thể Jiyeon sẽ mau tỉnh lại hơn .......mình về thôi mọi người " - Hyomin nói

Sau đó ai cũng gật đầu.....và đi về...Ông nó bây giờ đang ở nhà vì hồi sáng ngất....đã tỉnh....trong người còn yếu nên phải nghỉ ở nhà

Sau khi mọi người về hết....cánh cửa khép lại...hắn ngồi bên cạnh, cầm tay của nó

" JiYeon ngốc à....em có nhớ lúc anh hôn em không ???em đã mắng anh là đồ vô liêm sĩ...mất nhân tính...Lúc đó anh đi ngang qua thì thấy em nói với Seung Ho...thấy em khóc anh cũng đau lắm.....anh không hiểu tại sao mình lại như vậy nữa...anh nghĩ là anh đã yêu em thật rồi....JiYeon à....em mau tỉnh lại nhé..... " - hắn nói....hắn nói cho nó nghe, hắn muốn nó nghe để cô thức dậy mắng hắn 1 trận....bây giờ hắn rất muốn nghe nó mắng ....thật sự rất muốn

Bên ngoài có 1 nữ y tá bịch khẩu trang muốn tim thuốc cho nó nhưng bị vệ sĩ ngăn lại.....hắn nghe có tiếng cãi lộn bên ngoài

" Mấy người không cho tôi vào thì tiểu thư mấy người chết đừng có mà trách đấy nhé " - Cô y tá tức giận nói

" Nhưng..... " - Bọn vệ sĩ còn chần chừ

" Sao mà ồn ào thế, có chuyện gì xảy ra à ?? " - hắn bước ra hỏi

" Thưa cậu chủ...cô y tá này muốn tim thuốc cho cô chủ ạ " - Bọn vệ sĩ cuối đầu

" Cô vào đi " - hắn quay sang cô y tá...cô ta hậm hực đẩy xe thuốc vào phòng nó

" Cô trông chừng cô ấy dùm tôi 1 lát....tôi đi mua tí đồ....lát sẽ vô ngay " - hắn dặn rồi phóng như bay đi ra ngoài

Cô y tá đó bỏ khẩu trang ra, cô y tá đó không ai khác chính là Suzy, cô ấy đã hiện nguyên hình 1 con ác quỷ. Cô ta
khẽ lấy tay đẩy nhẹ ống oxi trên miệng nó ra......cô ta còn cắt đường ống vô nước biển nữa . Nó nằm đó hấp hối...... Cô y tá ấy cười nụ cười nửa miệng rồi bịch khẩu trang đi ra ngoài
Lúc khi cô y tá đó vừa đẩy xe thuốc đi ra thì lúc đó hắn cũng vừa đi mua đồ về xong . Mở cửa ra thì thấy nó đang hấp hối, hắn liền chạy lại, quăng cả bịch đồ

" Mau....mau gọi bác sĩ cho tôi.....lẹ lên " - hắn hối thúc

" Vâng...vâng " - Bọn vệ sĩ gật đầu rồi đi kêu b/s

Sau đó b/s đến khám cho nó

" May mà anh kêu tôi đến kịp, nếu không có thể cô ấy sẽ mất mạng ngay " - Bác sĩ nói. Hắn thở phào nhẹ nhõm , tưởng nó có chuyện gì

" Cám ơn bác sĩ....." - hắn bắt tay cám ơn

" Không có gì......mai anh hãy lau mặt cho cô ấy....rồi nhớ đúc thuốc cho cô ấy uống đều đặn nhé " - Ông b/s dặn dò rồi đi mất

Hắn ngồi bên cạnh nó, trong lòng hắn bây giờ nặng trĩu, xém chút hại chết nó

" JiYeon à....anh xin lỗi...xém chút đã hại chết em rồi.....anh xin lỗi....em mau tỉnh lại đi mà.." - hắn nói.......ah.......hắn còn nhớ đến cô y tá hồi nãy...hắn vội chạy ra ngoài

" Các người huy động lực lượng tìm cho tôi bằng được cô y tá hồi nãy " - hắn ra lệnh. Cả bọn vệ sĩ gật đầu làm theo

Thời gian trôi qua dần....Myungsoo bỗng dưng ít nói hẳn đi....lên lớp thì không nghe giảng và bị đuổi ra hành lang đứng....về thì lo tắm rửa rồi vào bệnh viện chăm sóc Jiyeon...hắn mua 1 đống sách báo để đó để ngày đêm đọc cho nó nghe...nó nghe sẽ tỉnh lại.......

1 tháng trôi dần đi....mà nó vẫn không chút động đậy, mọi người ai cũng nghĩ là nó đã đi xa...rời xa mọi người rồi nên ai cũng khóc......Tuy rằng ai cũng khóc nhưng Myungsoo....anh không khóc....chỉ duy nhất mình anh không khóc.....vì nước mắt anh đã cạn rồi còn đâu

Bỗng.....bàn tay của nó động đậy, hắn nhìn thấy thì vội vui mừng

" Mọi người ơi....JiYeon...JiYeon tỉnh lại rồi....JiYeon tỉnh lại rồi " - hắn chỉ vào tay của nó

" Mau...mau gọi b/s đi " - HyoMin kêu, bọn vệ sĩ chạy nhanh đi kêu b/s
Một lát b/s vào khám , rồi kết luận

" Cô ấy chưa có tỉnh lại được đâu, cô ấy vẫn còn hôn mê, bàn tay chỉ động đậy thôi, bây giờ...người nào mà cô ấy nghĩ tới nhiều nhất và kể thật nhiều chuyện xưa thì cô ấy có thể sẽ tỉnh...." - B/s nói . Mọi người lại trở về trạng thái ban đầu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro