Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau 1 tuần:

Jiyeon tỉnh dậy, nó thấy toàn thân mình ê ẩm . Khẽ ngồi dậy ngó xung quanh , không 1 bóng người . Nó nâng bàn tay phải của mình lên , định cầm cái cốc nhưng nó rớt làm phát ra tiếng động

Xoảng........

Jiyeon giật mình, tay chân nó ro rúm lại . Myungsoo từ ở ngoài nghe thấy liền chạy vào, thấy nó đã tỉnh, hắn vui như tết liền đi lại . Hắn càng lại thì nó càng co rúm lại hơn

" Em..bị sao vậy Jiyeon ? " - hắn lo lắng hỏi

" Tay phải của tôi sao không có 1 chút sức nào vậy.....anh nói đi......tại sao ??? " - nó nói trong nước mắt , hắn bất ngờ....chẳng lẽ...

" Tay ....tay phải của em .....nó bị gãy rồi....... " - hắn ấp úng trả lời . Nó không tin vào tai mình nữa, bị gãy tay.......Tại sao....tại sao lại có thể như vậy được

" Tôi không tin.....anh gạt tôi......tôi không tin.... " - Nó hét lên ....mọi người ở ngoài nghe thấy tiếng nó thì vui mừng vội vã chạy vào . Nhưng vào thì thấy nó khóc rất nhiều

" Jiyeon....em bình tĩnh đi.... " - Hyomin nói trong nước mắt

" Tại sao....tại sao cánh tay em lại bị như thế này.......tại sao??? " - nó hoang mang trả lời , thực sự nó rất sợ...rất sợ

" Bình tĩnh Jiyeon à....em nằm nghỉ đi ..... khi nào khỏe chị sẽ nói cho em biết " - Hyomin vỗ về cô em gái của mình . JIyeon nằm xuống.....nó đã thiếp đi mất.....mọi người nhìn thấy mà đau lòng ... Ông nó hôm nay không đến vì ông vẫn còn yếu .

Mấy hôm nay chúng ta chưa nhắc đến nhân vật Seung Ho nhỉ.......... Từ ngày nghe nó nhập viện, cậu rất lo lắng và muốn vào thăm cô ấy, nhưng mỗi lúc cậu muốn đi thì Suzy lại ngăn cản lại

" Từ từ tôi sẽ cho anh gặp Jiyeon.....còn bây giờ anh hãy ngoan ngoãn ở nhà....tôi không muốn mọi kế hoạch của tôi lại thất bại trong tay anh " - ả ta nói

" Nhưng tôi..... " - Seung Ho ngập ngừng

Sau 1 tuần Jiyeon tỉnh dậy , nó ít nói hẳn . Bỗng 1 ngày nó bị sốt cao , lúc đó lại là buổi tối , không có ai hết . hắn thì bận đi học thêm , Hyomin thì phải đi dự đám tiệc thay ông , 10 người kia thì đi chơi rồi . Bọn vệ sĩ đi xuống căntin bệnh viện ăn cơm rồi ( mấy tên này chắc đuổi việc quá )

Bỗng 1 tên áo đen ở đâu mở cửa phòng vào . Tên ấy sờ lên trán Jiyeon, thấy trán nó nóng hổi. Lập tức tên ấy nhấn chuông gọi b/s rồi biến đi đâu mất . 1 lát b/s đi xuống , khám rồi tiêm cho nó thuốc hạ sốt . Sau đó đi ra khỏi phòng


8h P. M :

Lúc này là Myungsoo vừa đi học về tới, sẵn tiện ghé thăm nó luôn . Hắn mua 1 giỏ trái cây kèm theo , tới bệnh viện và đi lại phòng nó, chả có tên vệ sĩ nào canh cả , khiến hắn nổi máu . Anh lập tức gọi điện thoại cho bọn v/s

[alo">

" Các người đang ở đâu ??? " - hắn tức giận

[ dạ thưa cậu chủ, bọn tui đang ở dưới căntin của bệnh viện ">

" Sau khi ăn xong rồi lên đây gặp tôi " - hắn nói rồi cúp máy

Sáng hôm sau:

Hắn bây giờ đang ngủ, còn nó thì lúc này đang mê man , nó đang mơ 1 giấc mơ , phải gọi là ác mộng thì đúng hơn . Cô đang mơ mình ở trong 1 căn phòng tối , có 1 cô gái cầm 1 cây gậy đập vào đầu cô rồi trốn mất . Nó cứ xoay qua xoay lại

" Jiyeon.....em tỉnh lại đi ....Jiyeon" - Myungsoo bỗng tỉnh dậy thì thấy nó đang mê man liền kêu

Nó bật dậy,ra rất nhiều mồ hôi,có lẽ nó đã hạ sốt bớt rồi, nhìn Myungsoo , nó bỗng hỏi

" Anh...anh là ai mà vào phòng tôi thế ?? " - nó ngây thơ hỏi , Myungsoo đứng người ....Chẳng lẽ...Jiyeon bị mất trí nhớ rồi sau

" Anh....anh là Kim Myungsoo.... " - hắn ấp úng trả lời

" Tên anh cũng đẹp đấy , mà anh vào phòng tôi làm gì thế ???? " - nó lại tiếp tục hỏi khiến lòng hắn đau như cắt

" Em không nhớ gì à ... " - hắn hỏi ngược lại

" Không....." - nó lắc đầu

Có lẽ do cơn sốt hôm qua đã khiến Jiyeon quên hết tất cả kí ức của mình .

" Bàn tay tôi bị sao thế này ??? " - nó bỗng sợ hãi nhìn cánh tay phải rồi nhìn

hắn

" Nó bị gãy....em thật sự không nhớ gì hết à " - hắn típ tục nói

Jiyeon bây giờ rất sợ hãi....toàn thân nó co rúm lại 1 góc . Nước mắt không ngừng chảy...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro