Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó đã khỏe hơn nhiều nên được bác sĩ cho xuất viện về nhà sớm . Hắn được ông nội cho phép dọn qua ở chung nhà với nó
Sáng sớm :

Hyomin đã đến trước hắn để thu dọn đồ đạc cho cô em gái nhỏ , hắn thì ngủ quên nên đến 9h mới dậy, lúc đó mọi người cũng đã có mặt hết rồi, 3 chân 4 cẳng chạy thật nhanh vào phòng nó, vừa mở cửa phòng ra thì hắn nhìn thấy mọi người khoanh tay nhìn mình, hắn chỉ biết gãi đầu cười

" Ông đến sớm dữ hén " - Jieun nói

" Tại tui ngủ quên chứ bộ " - hắn trả lời , gương mặt tỏ vẻ ngượng ngùng

" Thôi.....chúng ta về nhà nào...." - Hyomin can ngăn....tay cô đã xách 2 giỏ đồ của Jiyeon...cô đưa 2 giỏ đồ đó cho hắn...còn mình thì dẫn nó ra xe

Hắn đành ngậm ngùi cầm 2 giỏ đồ của nó nối tiếp theo sau . Hắn vs nó đi chung 1 xe, Hyomin đi xe riêng còn 10 người kia thì đi xe theo cặp

Ta đến với cặp của nó vs hắn trước :

Bầu không khí rất yên tĩnh...2 người không nói với nhau câu nào hết......hắn thấy tình hình không ổn bèn lên tiếng trước

" Nè.....sao không nói gì hết vậy??? " - hắn vừa lái xe vừa hỏi

" Có gì đâu mà nói bây giờ " - nó đáp lại

" Sáng nay sao không gọi điện cho anh " - hắn nói tiếp, khuôn mặt đỏ như trái cà chua

" Em cũng định gọi rồi...nhưng chị Dahee không cho, nên đành pó tay " - nó trả lời ngây thơ , đầu hắn bốc khói

Tại nhà nó:

Cặp này hầu như luôn luôn đến chót nhỉ....mọi người đã có mặt đủ rồi mà h này nó và hắn mới đến

" Sao 2 người đến chậm vậy, làm tui đứng đợi mỏi chân muốn chết " - Ki Kwang than....

" Tại tụi này đi sau nên đến sau " - hắn cố tìm lí do

" Thôi....vào nhà nào ....." - Hyomin nói rồi nắm lấy tay nó dẫn đi vào nhà

Hôm nay mọi người hầu, đầu bếp và quản gia được lệnh phải chuẩn bị cho bữa tiệc tối hôm nay mừng nó xuất viện . Sáng sớm mọi người đã chuẩn bị hết rồi.... Bà 3 là người hướng dẫn mọi người làm trong nhà bày trí....dọn dẹp.. Còn mấy pà kia và chồng của họ thì chỉ biết ngồi xem chứ không làm gì cả , họ chúa ghét phải đụng tay vào 1 việc gì đó vì họ sợ tay chân mình bị bẩn và mất thẩm mĩ

Trong gia đình bây giờ, họ đang tranh chấp tài sản với nhau . Từ ngày nó ở bệnh viện tới nay, ông nó thì đã yếu sẵn , ai cũng biết ông nội yêu 2 chị em nó nhất ... bà 3 cũng yêu 2 đứa nhất luôn . Nên mọi người luôn cầu mong cho nó và Hyomin chết để mọi người thân còn lại trong gia đình có thể đưa con mình lên để nối tiếp gia sản .

Nó được Hyomin đưa vào nhà , bà 3 và những người khác trong gia đình đã có mặt đủ , ông nội cũng có mặt luôn

" Đúng là số may mắn thật đấy....bị ám sát ngay ngày cưới " - Con của pà tư mỉa mai nó , Hyomin gần như muốn bay lại tát cho nó 1 cái vì tội dám hổn láo với chị trong gia đình . Nhưng hắn đã vội chặn cô lại

" Chị bình tĩnh...đừng chấp với hạng người đó " - hắn nói nhỏ đủ cho Hyomin nghe rồi cậu lùi lại

" Hyomin đỡ em ngồi xuống đi con " - Bà 3 bảo cô

Hyomin nhẹ nhàng đỡ Jiyeon xuống ... nó ngồi đối diện với ông mình và mọi người trong nhà

" Hôm nay mừng Jiyeon nó ra viện..tôi mong mấy anh chị tối nay đến đông đủ mặt..." - Ông nó nghiêm nghị nói

" Chỉ là mừng nó ra viện thôi mà ba...với lại tối nay con có 1 buổi họp đồng kí kết quan trọng không thể vắng mặt được " - Ông 2 lên tiếng nói

" Đúng đó ông nội à...tối nay con có hẹn với bạn đi shopping rồi.....với lại mừng con Jiyeon xuất hiện đâu phải chuyện lớn gì đâu mà nhất định phải có mặt...." - Con của ông 2 cũng lên tiếng , con nhỏ này ghen tị ra mặt

Chát.......

1 bàn tay đã đánh vào khuôn mặt của con ông 2 ....người đó không ai khác là ông 3 ( ông 3 cũng thương nó và Hyomin như con ruột ....vì 2 người biết chị em nó là người tốt...với lại 2 người không có con nữa )

" Này....sao chú lại đánh con gái tôi... " - Pà 2 tức giận nói
" Chị không thấy nó quá đáng à........mừng Jiyeon ra viện không phải chuyện lớn à....Jiyeon là con cháu trong gia tộc....cũng là người thừa hưởng cái gia tài này đấy " - Ông Ba nghiêm giọng nói , mọi người hết sức bất ngờ ....

" Ai....ai nói với anh là con Jiyeon
sẽ là người thừa kế....người thừa kế là con của chị 2 kia kìa " - Pà 5 tức giận trả lời

" Ông nội đập bàn cái rầm, mọi người im như thóc

" Thằng 3 nó nói không sai......Jiyeon sẽ là người thừa kế gia sản gia tộc này " - Ông nó nói....mọi người càng sửng sốt hơn....trong đó có chị em nó

" Ba.....ba quá đáng lắm đó.....luật lệ trong gia tộc là con của người cả sẽ thừa kế gia sản nếu chủ nhân người đó mất cơ mà....sao ba lại bỏ quên cái luật lệ đó chứ " - Ông 2 tức giận đứng dậy nói

" Tao không có quên cái luật gia tộc họ Park này...nhưng...mày hãy xem lại đứa con gái của mày đi......và cả mấy thằng con của tụi bây nữa....xem nó có ra thể thống gì không....đứa thì nhộm tóc đỏ...tóc vàng....học lực thì chẳng có bằng ai...3 năm vẫn ở 1 lớp....suốt ngày cứ nhậu nhẹc....quậy phá....tụi bây coi Jiyeon và Hyomin nó có như thế không. Từ ngày thằng Út mất...tụi nó như là trẻ mồ côi....tụi bây xem 2 đứa nó có hư như con tụi bây không mà lại đem ra so bì...." - Ông nó tuông 1 tràng.....

" Ba...con không đồng ý việc Ba chọn con Jiyeon làm người thừa kế " - Bà 2 đứng dậy nói, khuôn mặt bà đỏ bừng

" Cô không đồng ý thì cũng không ảnh hưởng gì cả....di chúc là do tôi quyết định , tôi muốn chọn ai làm người thừa kế là quyền của tôi " - Ông nó nói xong rồi đứng dậy kêu quản gia dìu vào phòng

Gia đình bà 2 , bà 4 và bà 5 tức giận đi về , còn gia đình bà 3 thì vẫn ngồi ở đó

" Jiyeon à....đây là cô 3 và chú 3 " - Hyomin lúc này lên tiếng, cô giới thiệu 1 người đàn bà và 1 người đàn ông đang ngồi trước mặt nó

" Con chào cô 3 , con chào chú 3 " - nó cuối đầu xuống chào 2 người

" Uhm....tụi con ngồi xuống đi " - Bà 3 trả lời

13 người ngồi xuống, trông họ bây giờ rất rất là nghiêm túc
"Jiyeon à...ta là cô 3 của con, ta muốn dặn con 1 số việc " - Bà 3 từ tốn nói

" Vâng....cô 3 cứ dặn đi ạ " - nó trả lời lễ phép

" Con được chọn là người thừa kế gia tộc họ Park này, đồng nghĩa với việc sẽ phải lên công ty của gia tộc làm việc , con nay đã đủ tuổi để đi làm rồi . Con sẽ được rất nhiều người để ý và có thể *** hại con bất cứ lúc nào . Hôm nay ta và chú con không muốn nói cho mọi người biết con sẽ là người thay ông nội con điều hành 1 gia tộc lớn đâu, nhưng vì ở đây đang có sự tranh giành tài sản....ta mong con sẽ làm tốt nv của 1 người thừa kế " - Bà 3 nói , mọi ánh mắt đều đổ dồn vào nó. Còn Jiyeon bây giờ nó rất sợ , bản thân là 1 người thừa kế gia tộc sẽ phải gặp nhiều khó khăn,mặc dù nó có võ nhưng cô không biết cô sẽ bị *** hại lúc nào vì họ ở trong tối còn nó ở ngoài sáng

" Vâng....con hiểu " - nó cuối đầu đáp

" Nên......." -Ông 3 ngập ngừng

" Nên gì ạ ??? " - nó ngạc nhiên

" Ta muốn con đi du học 5 năm " - Bà 3 lạnh lùng đáp

" Du học ???? " - Mọi người đồng thanh , nó lẫn hắn và mọi người đều ngạc nhiên

" Đúng....ta đã mua vé máy bay cho con rồi, tuần sau con sẽ phải lên máy bay sang Anh du học về quản trị kinh doanh " - Bà 3 nói rồi đứng dậy đi vào trong

Mọi chuyện như sét đánh ngang tai , nó là người hiểu rõ được ý đồ của bà 3 vì ....nó đã nhớ lại , có lẽ khó tin nhưng đây là sự thật . Cách đây 2 ngày , Jiyeon đang đi xung quanh bệnh viện thì cô bắt gặp Suzy đang đứng đó ngóng ở ngoài đường .

2 ngày trước :

Tay nó đang được bó bột , cử động rất khó .... Ngồi trong phòng bệnh mãi mà không có ai đến thăm , nó đành lết cái xác ra ngoài khu vườn phía sau của bệnh viện chơi . Nó bắt gặp 1 cô gái , có khuôn mặt rất rất quen nhưng ní có lẽ đã quên mất cô gái đó rồi . Nhưng......

" Chào chị 2... " - 1 tên con trai lại gần đó cuối chào cô gái

Jiyeon liền nép vào bức tường để nghe cuộc nc của 2 người vì theo linh cảm của cô 2 người này có thể có dính líu trong vụ hại cô tại ngày cưới

" Uhm....vụ tao kêu mày điều tra sao rồi??? " - Cô gái đó hỏi mắt vẫn hướng ngoài đường có lẽ đang đợi ai đó

" Dạ......em điều tra được rồi chị Suzy " - Người con trai

"Suzy??? " - nó khẽ thốt lên ( hình như ...) nó chợt nhớ ra

" Được , tao muốn tối nay đích thân tao sẽ thủ tiêu con đó để Myungsoo trở về bên cạnh tao.....Hi vọng tụi mày sẽ làm việc có trách nhiệm , nếu hoàn thành nv thì tao sẽ chuyển toàn bộ số tiền vào tài khoản của tụi mày " - Suzy nói giọng kiên quyết , trong mắt cô ta hình như đang có 1 ngọn lửa cháy lên ,ngọn lửa của lòng thù hận

Nó khẽ nhếch mép cười rồi bước về phòng . Bây giờ mới chính là Jiyeon của chúng ta , nó đã mua chuộc b/s xin ông đừng nói chuyện nó đã hồi phục trí nhớ , đồng thời xin giấy xuất viện

Quay trở về với hiện tại:

Thời gian dần trôi , đến lúc nó phải đi sang Anh du học . Sáng sớm , mọi người đã đến tiễn nó ra sân bay nhưng không có hắn đi theo

" Đi mạnh khỏe nhen " - Hyosung ôm nó, nó gật đầu cái rụp

" Sang bên đó em nhớ học hành chăm chỉ nha.... coi chừng cái tay bó bột của mình, đừng cử động nhìu " - Hyomin dặn dò , nó thì cười nhe răng

" Myungsoo đâu rồi nhỉ ???? " - Minwoo ngó xung quanh , nó cũng vậy.......nhưng nó không muốn hắn tới đây , vì nếu hắn tới thì nó sẽ không ra đi được

" Thôi em vào đây ....tạm biệt mọi người " - nó đi vào trong , mọi người ở ngoài vẫy vẫy tay tạm biệt . Chiếc máy bay từ từ cất cánh , mang theo 1 con người đang u sầu , buồn phiền và 1 người ở lại với khuôn mặt đẫm nước mắt đang nhìn người mình thương ra đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro