1. Tarot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những vệt nước mưa loang trên ô cửa kính, thành phố với những ánh đèn nhòa đi trong đôi mắt của Junghwa . Cô chăm chú nhìn ra bên ngoài , dòng người mỗi lúc thêm thưa thớt . Thành phố về khuya, cơn mưa bất chợt làm ai cũng muốn vội vã đi nhanh để về nhà.

Junghwa xuống ở một trạm xe bus cách nơi cô ở chừng vài phút . Cô ôm chặt lấy tập hồ sơ che cho khỏi ướt và chạy vội vào nhà chờ . Cơn mưa làm ướt mái tóc dài ngang vai của Junghwa . Hôm nay là một ngày tồi tệ, thậm chí lúc này, ngay cả một chiếc ô cô cũng không có để về nhà. Nếu không vì tập hồ sơ trên tay, cô dám chắc sẽ băng làn mưa để về, mặc cho người đi đường sẽ nhìn cô hệt như một kẻ điên thất tình.

Lại nói về tình yêu, ừ, giá mà có một mối tình để rồi bị bỏ rơi, thì chí ít lúc này, cái sự chán chường trong cô còn được bao biện bằng một lí do chính đáng. Nhiều lúc, Junghwa thấy cuộc đời mình nhạt đến nỗi chẳng có cả một mối tình để mà bị phản bội. Và nếu như hôm nay, cô có dầm mưa ra về thì đó cũng chỉ là sự bất mãn của một cô gái 23 tuổi, ra trường, không có việc, không có tiền và cũng không có một người để yêu.

Junghwa ngồi lại ở nhà chờ xe bus nhìn dòng người loang loáng đi qua mắt mình. Không rõ là nước mưa hay thứ gì đó làm đầu lưỡi cô mặn đắng. Cô không muốn nhưng nó cứ lăn dài. Nỗi bất lực của một cô gái trẻ muốn vùng vẫy thoát ra khỏi cuộc sống tẻ nhạt này nhưng bế tắc. Cô có bao ước mơ và hoài bão, còn cả một gánh nặng đè lên đôi vai, vậy mà, ngay cả một công việc để ổn định cuộc sống qua ngày cũng không có.

Thành phố bắt đầu yên ắng hơn. Junghwa khẽ đưa bàn tay mỏng manh ra xem có hạt mưa nào rơi không . Cô mỉm cười... Mưa đã tạnh rồi ! 

Junghwa đứng dậy, ngước mắt nhìn bầu trời đêm rồi khẽ thở dài...Buổi hội chợ đã kết thúc , xung quanh các gian hàng đều đã thu dọn cả. Bất chợt, Junghwa nhìn thấy một gian hàng còn sáng đèn. " Tarot bói bài " 

Junghwa thấy thú vị . Cô lôi từ trong túi mình ra vài won cuối cùng rồi bước sang phía đường đối diện.

Người đàn bà nhìn Junghwa mỉm cười

- Ngồi đây và chọn một lá bài nào

Junghwa nhìn các lá bài tarot đặt trên chiếc bàn

- Cháu phải làm gì bây giờ ạ ?

- Chọn một lá bài đi, rồi ta sẽ đọc cho cháu những gì ta nhìn thấy về tương lai cháu trên lá bài đó 

- Về tất cả mọi điều ư ?

- Gần như là thế

Junghwa không ngần ngại rút lá bài đầu tiên đặt trên cùng. Cô không mất quá nhiều thời gian cho việc đó, chỉ chừng vài giây.

- Thông thường các cô gái trẻ hay dè chừng khi rút bài. Họ ngắm nghía rồi đưa ra sự lựa chọn. Đa số đều lấy những cây bài ở giữa vì họ cảm thấy như thế an toàn hơn, cháu lựa chọn mà chẳng cần vài giây tính toán...?

Junghwa mỉm cười

- Đã là số phận, chẳng thế nào lựa chọn được, phải không ạ ? 

Bà ta ngửa lá bài của Junghwa lên rồi trầm ngâm nhìn ngắm. Thi thoảng bà lại ngước nhìn cô

- Sắp tới, gia đình cháu có một biến cố lớn, gần, gần lắm... Vì biến cố này mà cả đời cháu sẽ thay đổi

- Là... điều tốt, hay xấu vậy ạ ?

- Lá bài không hiện rõ. Tốt hay xấu là tùy vào cách mà cháu lựa chọn đối diện. Cháu sẽ làm một công việc mà chính cháu không ngờ tới. Công việc này là bước ngoặt cuộc đời... Đợi đã , cháu... chưa từng hôn ai đúng không ? 

Junghwa đỏ bừng mặt, dù màn đêm buông dần xuống nhưng ánh điện đường cũng đủ làm cho người đàn bà đó nhận ra sự thẹn thùng của Junghwa . Cô bối rối thực sự

- Cháu sẽ yêu... người phụ nữ lấy đi nụ hôn đầu của cháu . Điều đáng nói , nụ hôn đầu của cháu không xuất phát từ tình yêu, nó xuất phát từ một điều dối trá. Nhưng... cháu sẽ yêu người đó... Chỉ có điều, tình yêu này, nhiều nước mắt

Junghwa bắt đầu hoang mang thực sự

- Là phụ nữ ... Sao có thể ? 

Bà khẽ lắc đầu...

- Lá bài hiện lên rằng, cả cuộc đời này, cháu chỉ yêu một mình người đó. Còn chuyện đến được với nhau hay không... là tuỳ duyên phận . Có thể cháu và cô ta sẽ đến bên nhau, cũng có thể không, có thể cháu sẽ lấy một người khác nhưng lòng còn yêu. Chỉ có một điều chắc chắn, suốt đời này, cháu chỉ yêu một mình cô ta mà thôi

- Cháu không phải là một người đồng tính , sao lại yêu cô ta ? Và còn yêu đến cả đời nữa

- Lá bài không nói thêm điều gì cả , à còn nữa , cô ta lớn hơn cháu vài tuổi . Đó là tất cả những gì ta biết

Junghwa đứng dậy cúi đầu lễ phép . Cô gửi bà tiền nhưng bà lại từ chối . Điều đó làm Junghwa càng lo lắng hơn

" Nụ hôn đầu của tôi sẽ bị một người xa lạ cướp đi một cách trắng trợn . Hơn nữa lại là phụ nữ lớn hơn tôi vài tuổi . Rốt cuộc chị là ai , chị ở đâu và vì sao chị lại hôn tôi trong khi chúng ta không hề quen biết ? "  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro