17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

          Nếu Irene và Chaeyoung là hai nàng công chúa của buổi tiệc với hai chiếc váy trắng lộng lẫy thì Jennie lại chính là bà hoàng với chiếc váy đen dài bó sát toàn thân, sau lưng là một con rồng thêu màu đỏ cách điệu phủ từ vai xuống chân. Chiếc váy vừa kín đáo vừa tôn lên những đường cong chết người với số đo ba vòng như người mẫu của Jennie.

Dù chính là người đã chọn chiếc váy nhưng Jisoo cũng không tránh khỏi cảm giác choáng ngợp khi nhìn thấy Jennie bước xuống từ cầu thang.

"Jen đẹp quá" Jisoo tự hào đưa tay ra đỡ bạn gái mình.

Trong mắt của những người đứng xung quanh thì hành động này chỉ là vệ sĩ đỡ đần yếu nhân không hơn không kém nhưng đối với Jisoo thì chính là cô muốn hét lên với cả thế giới rằng người phụ nữ này là của riêng cô, một mình cô, đừng ai có mơ tưởng hão huyền gì nữa.

"Phòng Jen tối nay" Jennie ghé sát vào tai Jisoo thì thầm bằng một ngữ điệu gợi tình đến mức Jisoo cảm giác một luồng hơi nóng xộc thẳng xuống nơi nằm cách bao tử mình một gang tay.

Mọi người trong các bộ y phục sang trọng nhất, nam là vest hoặc vest đuôi tôm với nơ con bướm, nữ là các bộ váy dạ hội rực rỡ, khoe ra hết vẻ quyến rũ của mình. Các vật phẩm đấu giá phụ được bày dọc theo hai bên tường. Ai muốn mua sẽ đến ghi tên mình và số tiền mình có thể trả vào tờ giấy bên dưới. Quy luật là người ghi sau phải ra giá cao hơn người ghi trước. Khi ba hồi chiêng kết thúc vang lên, tên ai ở dòng cuối cùng người đó sẽ thắng. Đó gọi là đấu giá trong im lặng. Còn các vật phẩm đấu giá chính được trực tiếp cạnh tranh sau khi đấu giá trong im lặng kết thúc. Người chủ trì buổi đấu giá chính là Jennie và một người chuyên nghiệp được mời về từ phòng đấu giá New York. Thường thì số tiền để mua được vật phẩm chính không bao giờ dưới con số hàng triệu USD.

Jennie mở đầu buổi tiệc bằng một bài phát biểu ngắn gọn, sau đó cô nắm tay Park* lão gia mở màn cho bài khiêu vũ đầu tiên.

"Sao con gái lại chọn Appa để khiêu vũ thế này" Park* lão gia mỉm cười với cô con gái cưng của mình.

"Appa không thích khiêu vũ với con à", thật lòng Jennie muốn nói rằng người cô muốn được tay trong tay lúc này đang đứng cách cô vài mét, với ánh mắt lạnh lẽo khi quan sát xung quanh nhưng lại trở nên ấm áp trìu mến mỗi khi hướng về phía cô.

"Appa già rồi, làm sao xứng với tiểu thư xinh đẹp được" Park* lão gia kéo Jennie đến gần một người "Thượng nghị sĩ Shin, phiền anh thay ông già này nhé".

Shin Tae Oh – Thượng nghị sĩ trẻ nhất được bầu vào Thượng viện Hàn Quốc – một ngôi sao chính trị đang lên – một ứng viên sáng giá trong tương lai cho vị trí chủ nhân của Nhà xanh, rất vui lòng được tay trong tay với Đại tiểu thư. Nếu Jennie chỉ là phép xã giao lịch sự thì Shin Tae Oh lại mong muốn nhiều hơn thế. Anh đã nghe danh tiếng Jennie từ rất lâu và hôm nay tâm hồn anh đã bị cô bắt mất khi nhìn thấy cô bằng xương bằng thịt.

Jennie kín đáo nhìn sang Jisoo xem có phản ứng gì không. Con gà bé nhỏ của cô vẫn vô cùng chuyên nghiệp, dường như khi đã ở trong trạng thái công việc thì Jisoo có thể rũ bỏ tất cả những cảm xúc hỷ nộ ái ố trong mình. Yên tâm, Jennie tiếp tục hoàn thành bản nhạc với Tae Oh.

Vài câu chuyện về chính trường, về kinh doanh được chia sẻ; bản nhạc đã kết thúc nhưng Shin Tae Oh vẫn không muốn rời tay Jennie. Anh nghiện bàn tay mềm mại và mùi hương quý phái trên tóc cô mất rồi.

"Tôi...tôi có thể mời Đại tiểu thư dùng cơm tối vào cuối tuần được không?" Tae Oh ấp úng. Lần đầu tiên một chính trị gia nổi tiếng nhờ những bài hùng biện sắc sảo của mình lại nói lắp trong một câu nói đơn giản nhất.

Tuy thấy Tae Oh thật đáng yêu nhưng rất tiếc, tim Jennie đã không còn vị trí trống dành cho ai khác. "Tôi sẽ xắp sếp. Cảm ơn Thượng nghị sĩ Shin" Jennie hôn phớt lên má anh theo đúng nguyên tắc khi kết thúc bài nhảy và đi về phía Jisoo.

"Jen vẫn ngoan, Jen không làm gì hết" Jisoo muốn phì cười trước cái chu mỏ thoáng qua trong tích tắc của Jennie khi Jennie đi lướt qua cô. Jisoo biết Jen của cô không làm gì nhưng sâu thẳm trong tâm can Jisoo vẫn không thể tránh khỏi lo sợ vu vơ.

"Không biết chàng trai nào sẽ may mắn tối nay?" Tiffany tiến lại gần Seulgi.

Seulgi tròn mắt tỏ vẻ không hiểu.

"Mọi năm đều có luật bất thành văn là Jennie hay Irene sẽ tặng cho người đấu giá cao nhất một đêm vui vẻ. Năm nay Jennie chắc chắn là không dám rồi, vậy chỉ còn Irene"

Seulgi đột nhiên cảm thấy rất khó chịu với thông tin Tiffany vừa cung cấp.

***

Lisa cùng với Chaeyoung đi dạo trong vườn. Chaeyoung không thích tham dự vào những buổi tiệc phải mỏi tay vì bắt và mỏi miệng vì chào như vậy, Tam tiểu thư cảm thấy rất vô vị. Chaeyoung không thích kinh doanh, đối với cô đó là trách nhiệm của Jennie và Irene. Cô không muốn đi du học khi hai chị cô trở về Hàn Quốc vì cô không chịu nổi sự cô đơn. Kể từ sau khi bị bắt cóc năm bảy tuổi, ông Park* càng nâng niu đứa con út như trứng mỏng, dường như cô công chúa nhỏ được bảo bọc quá kĩ nên đã mất đi sức chiến đấu và định hướng trong cuộc sống.

Ngồi xuống bãi cỏ, Chaeyoung ngắm nhìn ra hồ nơi có vài cặp vịt uyên ương đang bơi.

"Tiểu thư coi chừng cảm lạnh. Sắp đến thi giữa kì rồi" Lisa ngồi xuống bên cạnh.

"Học xong rồi cô dự định sẽ làm gì Lisa?"

"Tìm một công việc, làm thật chăm chỉ để có thể mua được một căn hộ" Lisa trả lời rất nhanh và kiên định.

Nhận thấy Chaeyoung nhìn mình bằng ánh mắt tò mò, Lisa khoanh hai tay lên đầu gối, dựa đầu vào, nghiêng mặt nhìn lại Chaeyoung và tiếp tục câu chuyện

"Tôi muốn có một căn nhà cho riêng mình, nơi mà chúng tôi có thể cảm giác được không khí gia đình. Được quây quần bên nhau trong những bữa ăn, được nghe Seulgi và Jisoo kêu lên 'Unnie đã về' sau giờ tan sở. Hai Unnie đã hy sinh rất nhiều cho tôi được đến trường nên đây là điều tôi có thể làm vì họ".

Những gì Chaeyoung có được và cảm thấy rất đỗi bình thường, không, cô không hề cảm thấy vì cô chưa bao giờ suy nghĩ về sự tồn tại của nó, lại là khát khao của Lisa. Những bữa cơm, người thân, một gia đình. Chaeyoung chợt thấy mình quá tầm thường so với cô gái đang ngồi bên cạnh, sống không mục đích, không ước mơ, cũng không hề nghĩ đến những người xung quanh. Cô không hề biết tình hình tập đoàn thế nào, hai Unnie của cô quản lý nó ra sao, có khó khăn gì không.

Rất tự nhiên, Chaeyoung ngả đầu vào vai Lisa, biết ngày mai mình phải làm gì. Lisa ngồi yên, để Tam tiểu thư dựa thật thoải mái.

***

Irene thấy lạ vì Seulgi rất lạnh lùng với mình cả buổi tối, luôn ở bên cô nhưng lại vô cùng xa cách. Chẳng phải quan hệ giữa hai người đã tốt lên rất nhiều kể từ khi cô làm "gia sư" cho Seul rồi sao.

"Sao cô chưa về hậu viện, khách đã về hết rồi" Irene hậm hực hỏi, đang rất bực mình vì sự xa cách ấy.

"Tôi đợi để hộ tống Nhị tiểu thư ra ngoài" Seulgi trả lời mà mắt nhìn đâu đâu, không thèm nhìn Irene

"Ai nói tôi sẽ ra ngoài?"

"Chẳng phải cô sẽ thực hiện luật bất thành văn sao. Đại tiểu thư năm nay không làm thì cô làm chứ sao nữa. Chẳng lẽ cô lại định tiếp người ta ngay tại biệt viện?"

Giờ thì Irene đã hiểu. Buồn cười ngắm nghía khuôn mặt đang giận dỗi phồng mang trợn má của người đối diện, Irene quyết định chọc Seulgi thêm một chút

"Ah, tại người ta bận, nên tôi hẹn lại ngày khác" Irene thản nhiên trả lời

Seulgi cắn chặt môi dưới trân trối nhìn Irene. Kang Seulgi, tỉnh lại đi, Nhị tiểu thư và mày có quan hệ gì đâu. Cô ta đi với ai là quyền của cô ta, can thiệp vào làm gì'

Lắc lắc đầu thất vọng quay đi, Seulgi liền cảm nhận được hai cánh tay ôm lấy mình từ phía sau.

"Đồ ngốc, cái quy luật bất thành văn đó chấm hết từ năm nay" Irene nhón chân hôn lên gáy Seulgi và chạy biến về phòng, bỏ lại một Seulgi đứng ngẩn ngơ sờ gáy cười trong ngây ngốc.

***

Bốn bàn tay không ngừng khám phá nhau, hai cái miệng không thể tách rời, tiếng thở hổn hển, chiếc váy thêu rồng của nhà thiết kế Roberto Cavalli Atelier đã bị xé rách, hai cơ thể hoàn toàn khỏa thân đang quấn lấy nhau trên giường.

"Soo*, hãy để Jen thuộc về em tối nay" Jennie nhìn sâu vào mắt Jisoo.

Jennie vẫn cảm thấy chưa đến lúc chinh phục Jisoo hoàn toàn, sợ những kí ức kinh hoàng đó lại ùa về với Jisoo. Jennie muốn Jisoo sẽ có được cô trước để có thể thêm vững lòng tin vào tình cảm của cô dành cho con nai ấy.

Jisoo nằm trên, ngây ngốc ngắm nhìn cơ thể chuẩn như tạc tượng của Jennie. Làn da nâu đồng mịn màng khỏe mạnh thơm mùi hương của tinh dầu quý phái, bộ ngực căng tròn với hai đầu ngực săn chắc một màu hồng, bờ mông cong kết hợp với chiếc eo nhỏ tạo thành một đường lượn sóng.

Ánh mắt Jisoo mờ đục đi vì dục vọng. Trong bữa tiệc, nhìn thấy sự say mê của Shin Tae Oh đối với Jennie đã khiến Jisoo rất khó chịu nhưng vì đang làm nhiệm vụ nên Jisoo cố gắng không để ý đến. Jisoo muốn, rất muốn độc chiếm Jennie cả về thể xác và tâm hồn và nay lời yêu cầu của Jennie là một cú thúc khiến Jisoo không còn ngại ngần gì nữa.

"Hôn Jen đi" Jennie thì thầm

Jisoo làm theo, nhớ lại cách Jennie đã hôn mình như thế nào. Jisoo mút nhẹ môi dưới của Jennie, mở đường cho chiếc lưỡi non mềm tiến vào khoang miệng. Quét qua vài nơi, cô bắt đầu không biết phải làm gì nữa. Để trợ giúp cho sự lóng ngóng đó, chiếc lưỡi của Jennie liền nhanh chóng bắt lấy bạn mình mút mát. Không chịu dừng lại ở khoang miệng, Jennie lôi hẳn ra ngoài nó ra ngoài mà nhấm nháp đến khi nó tê dại mới chịu buông.

Sau khi được buông tha, Jisoo theo bản năng hôn xuống cổ Jennie, cắn nhẹ trên xương đòn nhô lên đầy gợi cảm. Jennie rên lên. Dù đầy vụng về trong lần đầu tiên này nhưng chỉ cần Jisoo chạm vào chỗ nào là Jennie cảm thấy như có luồng điện chạy qua chỗ ấy. Cảm giác mạnh mẽ này chưa bao giờ có trong những lần ân ái trước của Jennie.

Rời xương đòn, nụ hôn chuyển dần xuống dưới. Một bên ngực của Jennie đang nằm gọn trong hai bở môi mỏng xinh xinh của Jisoo. Jisoo cảm thấy đây đúng là báu vật của đời. Cô ngậm chặt lấy nó, đùa giỡn với nó, bám víu vào nó như một đứa trẻ thơ không rời nổi bầu sữa mẹ. Nằm dưới Jennie chỉ biết oằn mình trước những đê mê do Jisoo đem lại. Nhu cầu thôi thúc, Jennie ưỡn cao lưng lên để ngực mình dính chặt vào miệng người nằm trên. Jisoo đột nhiên mút thật mạnh làm Jennie tưởng như hồn lìa khỏi xác vì khoái cảm bất ngờ ấy.

"Xuống dưới đi em" Jennie hướng dẫn Jisoo, phía dưới của Jennie đang kêu gào khẩn cấp.

Tiếc rẻ rời khỏi bầu ngực yêu thích của mình, Jisoo trườn dần xuống chiếc bụng rắn chắc có cơ của Jennie, rồi trườn xuống lớp lông mềm mượt mọc hướng dần vô trong một cách đều đặn, nghịch ngợm lấy tay vò rối đám lông ấy. Jisoo nhận thấy phía dưới của Jennie đã ướt đẫm. Nhưng phải làm cái gì tiếp theo đây?

"Jen, em...em không biết làm thế nào?"

Jennie không hiểu tại sao câu nói lắp bắp của Jisoo lại sexy đến thế trong khi biểu cảm mắt to tròn chớp chớp lại vô cùng đáng yêu. Làm sao để trong lúc đầy mê hoặc này một người lại có thể vừa gợi tình lại vừa ngây thơ đến như vậy. Jennie yêu đến chết con gà con này mất thôi. Jennie cầm tay Jisoo đặt vào phần dưới của mình.

Tần ngần một lúc, Jisoo quyết định sẽ làm theo bản năng.

"Em yêu Jen" Jisoo nói trước khi hôn nhẹ nhàng lên đó và bắt đầu càn quét bằng chiếc lưỡi nhỏ của mình. Jisoo vẫn có thể ngửi được mùi hương Tom Ford phảng phất nơi này. Không hề sử dụng một kĩ thuật nào, Jisoo chỉ đơn giản là hôn, là mút với tất cả tình yêu.

Jennie muốn nổ tung ngay khi lưỡi của Jisoo vừa chạm. Nó hơn hẳn tất cả những nỗ lực, những kĩ thuật điêu luyện của những người trước đây. Jennie nổi tiếng là người biết kìm chế lâu để có thể tận hưởng thêm nhiều khoái cảm nhưng lúc này Đại tiểu thư đã không còn chịu được nữa. Chỉ cần vài đường đưa đẩy của Jisoo đã khiến Jennie cảm thấy mình ở thiên đường.

"Soooooo*" Jennie khép chặt hai đùi, kẹp đầu Jisoo vào giữa khi đạt đỉnh của cực khoái. Đây là lần đầu tiên Jennie lên đến đỉnh điểm mà không cần tiến vào trong. Và đúng theo bản năng, Jisoo liền nếm thử thứ mà Jennie vừa giải phóng ra, một mùi đặc trưng của tình yêu làm con nai ngây ngất. Jisoo trườn lên, kéo Jennie đang thở dốc vào một nụ hôn.

Sau khi đã hồi phục, Jennie nhẹ nhàng bế Jisoo đặt xuống giường, hôn lên chóp mũi của con nai "Jen yêu em"

"Em...em có tốt bằng những người trước kia của Jen không?" Jisoo lo lắng hỏi nhỏ. Đây là điều cô lo sợ từ lâu

"Em hơn cả tuyệt vời. Đây là lần đầu tiên Jen cảm nhận được tình yêu như vậy. Cám ơn em nhiều lắm" Jisoo lau đi giọt nước mắt của Jennie. Không gì có thể diễn tả được cảm giác làm cho người mình yêu hạnh phúc.

"Jen muốn làm hãy nói với em. Em có hỏi Seul Unnie và Libaby nhưng cả hai đều không biết những chuyện này" mặt Jisoo đỏ lên như gấc chín.

Jennie không biết kiếp trước mình đã làm được việc tốt gì mà kiếp này cô lại có thể có được Jisoo. Cô ôm chặt Jisoo vào lòng "Từ từ Jen sẽ chỉ cho em. Lần sau thắc mắc gì cứ hỏi Jen, đừng hỏi ai khác, Jen ghen đó. Soo* ah, em là món quà quý giá nhất ông trời đã tặng cho Jen. Jen yêu em nhiều lắm".

Như một thói quen, Jennie luôn vuốt ve và ngắm nhìn Jisoo chìm vào giấc ngủ. Từ khi quen biết Jisoo, Jennie đã biết quý trọng những gì mình đang có. Từ nhỏ đã quen sống hoàn toàn trong nhung lụa, kẻ hầu người hạ, muốn gì được đó, Jennie không thể hiểu được làm sao Jisoo có thể tồn tại trong môi trường khắc nghiệt như vậy mà vẫn không một lời oán trách. So với Jisoo, Jennie thấy mình thật nhỏ bé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro