58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Qua đây đã hơn ba tháng mà Jisoo không tìm kiếm được thông tin nào từ Jennie, dù đã cố gắng kiên trì đến cỡ nào nhưng cũng bằng không. Trong khỏang thời gian ở đây, Bogum phát huy rất tốt khả năng của anh, ngày ngày đều theo Jisoo tìm khắp nơi. Bogum có lần dựa vào mối quan hệ của bản thân để mở rộng kết quả tìm kiếm nhưng hoàn toàn vô vọng. Jennie như biến mất không tung tích, cả hồ sơ lí lịch đều không cánh mà bay mất. Cả hai đang ngồi trong quán cafe, Jisoo gương mặt ngày càng hốc hác.

"Đã hai ngày nay em không ăn gì rồi, nên ăn chút gì đó đi. Như vậy mới có sức mà tiếp tục tìm kiếm."

"Nhưng em đã tìm hơn mấy tháng nay mà vẫn không có tin tức? Jennie trốn em có phải không?" Jisoo đờ đẫn nãy giờ căn bản không để ý đến lời của Bogum, nàng chỉ hỏi theo suy nghĩ của mình nảy giờ.

"Anh tin nếu mình kiên trì thêm một chút nữa thì ông trời sẽ không phụ lòng." Anh thầm nguyền rủa Jennie bỏ đi đâu để người con gái này khổ sở dáo dác đi tìm, còn hại anh mấy tháng nay gạt bỏ hết công việc....nhưng nghĩ lại vẫn là mình dại gái, biết trách ai cho thỏa???

"Giờ chỗ nào cần thì đã tìm hết rồi, cái đất nước này rộng lớn, em sợ Jennie chuyển chỗ ở rồi cũng nên."

"Hưm khả năng đó rất thấp, anh thử nhờ người quen tra thử nhưng không có hiệu quả. Có thể Jennie vẫn còn trong thành phố này, chúng ta chỉ tìm được một phần năm thôi, còn cả chặng đường dài hi vọng là sẽ tìm thấy."

Bogum ngước mặt lên, thấy Jisoo nhìn mình bằng ánh mắt đầy cảm động. Nàng chưa từng nghĩ có đôi lúc thật sự mến Bogum, mến trong sự cảm ơn và tình cảm như đối với người thân. Thật sự ơn này với Jisoo là rất lớn.

"Cảm ơn anh. Cực cho anh quá, chuyện của tụi em mà làm cho anh liên lụy, khổ sở giúp đỡ......em rất áy náy."

Huhuhu anh làm theo lời Jennie....nếu không Jennie bóp cổ anh trong mơ mất. Bogum rùng mình nghĩ trong đầu.

"Không cần khách khí đâu, xem như là anh đang gắn kết một tình yêu đi, haha người ta nói làm việc thiện là sẽ gặp thiện nên anh nghĩ cái này là đương nhiên trong tầm kiểm sóat của anh."

"Cũng mong là tìm được chút manh mối gì đó."

Bỗng Jisoo thấy bóng dáng ai quen thuộc vừa đi ngang qua. Không kịp suy nghĩ mà theo quán tính rời nhanh khỏi quán và đi theo người đó. Bogum Jisoo vội cốc cafe tính tiền rồi lao ra đuổi lấy Irene.

Càng lúc người đó càng gần với nàng, Jisoo nhướng chân thêm để bắt kịp. Tay chạm vào vai của người đó.

"Moonbyul?"

Moonbyul tháo tai nghe ra, cô bất ngờ không kém gì Jidoo. Tự dưng nàng lại xuất hiện ở đây làm cô giật mình chột dạ.

"Chị....chào chị."

Từ xa Bogum chạy tới, thở dốc cho xong rồi khẽ trách Jisoo. "Em chậm một chút đợi anh cũng không được sao? A mệt quá." Nói xong mới biết kế bên còn có người khác, Bogum gãi đầu ngại ngùng nói. "Thật thất lễ, chào cô, tôi là Bogum hihi."

Moonbyul hơi nheo hàng chân mày. Người đàn ông này....như nhớ ra gì đó, Moonbyul cười buồn đáp lại. "Tôi là Moonbyul."

"Mà hai người có biết nhau sao?" Bogum hỏi khi thấy thái độ hớt hải của Jisii khi nãy.

Do làm trong môi trường công sở nhiều, Moonbyul thấy nếu cả ba cứ đứng ở ngoài đường nói chuyện là không hay chút nào. Cô ngó đầu quan sát xung quanh rồi nói:

"Mình qua quán cafe bên kia đi."

Jisoo gật đầu, nàng ra hiệu cho Bogum đi theo. Khi cả ba mở cửa bước vào quán cafe, Jisoo lại có cảm giác ở đây thật thân thuộc. Phong cách bài trí rất bắt mắt, thọat nhìn rất giống cách trang trí của ai đó.

"Chị gọi đồ uống?"

Moonbyul đẩy menu qua cho Jisoo và Bogum.

"Ừm....lấy cho tôi một cafe nóng, một li cam."

Van tế nhị đánh giá chàng trai trước mặt. Qủa là Jennie không sai, người này tướng tá cao ráo, gương mặt góc cạnh rõ ràng lại còn mang theo giọng nói ôn nhu trầm ổn. Nhờ vậy mà cô phát hiện ra Jennie tự ti bản thân là thế này, chàng trai trước mặt hoàn toàn có khả năng cho Jisoo một gia đình thực sự.

"Em ở đây sao?" Jisoo thấy Moonbyul cứ chằm chằm vào Bogum, vội hỏi.

"Em ở đường khác ạ, hôm nay tan sở sớm tiện đường nên qua đây mua đồ thôi ạ."

Jisoo gật đầu tỏ vẻ hiểu rồi, nàng đánh giá một chút về Moonbyul hiện tại, khuôn mặt ốm hơn thì phải....

"Jennie......."

Lời Không hẹn mà cả Moonbyul lẫn Bogum đều chảy mồ hôi lạnh, Moonbyul thì lo lắng không biết nói gì còn Bogum trông chờ vào câu trả lời của Moonbyul.

"Cô nói đi, chúng tôi mấy tháng nay tìm kiếm khắp nơi nhưng không có một chút tin tức gì. Jisoo cũng vì vậy mà trở nên hốc hác gầy hơn." Bogum nói.

Moonbyul mím môi, trao cho Jisoi ánh mắt đau thương nhưng tất cả rất nhanh đương nhiên nàng không nhận ra.

"Tìm kiếm vô ích thôi.....chị cùng anh nên từ bỏ..."

Nghe xong câu này tâm trạng bất an cuồn cuộn trong lòng Jisoi, có phải nàng đang chờ đợi câu trả lời của Moonbyul không? Nàng sợ đối diện....

"Tôi tin chắc Jennie còn trong thành phố này! Nhất định sẽ tìm được." Bogum thây Jisoo im lặng nên lên tiếng nói thay.

"Chết rồi....Jennie chết rồi."

Đùng!!!!!

Đầu Jisoo thoáng chốc trở nên một màu đen tối. Lời nói tuy nhẹ nhàng nhưng nó như một tiếng sét đánh khủng khiếp giáng xuống dập tắt sự hy vọng của nàng.

"Không.... Không thể nào, em là đùa thôi, đùa thôi."

Moonbyul đau lòng nhìn Jisoo, thật sự cô có khá hơn là bao...

"Em..." Bogum cũng vì lí do này mà đi theo giúp Jisoo. Anh sớm đoán được thực trạng của Jennie. Chỉ là chưa hiểu được nguyên do tại sao mất?

"Chị đừng thế nữa, tin đi. Về sau đừng hối hận, trước khi Jennie mất còn dặn em nếu có gặp chị thì khuyên chị giúp cậu ấy. Chị à Jennie có nhiều nỗi khổ tâm lắm, chi bằng chị hãy cứ sống tốt thay cho Jennie. Em nghĩ hẳn là trên trời cậu ấy đang ngó xuống nhìn chúng ta."

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro