23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngồi trong văn phòng tổng giám đốc, vẫn bộ mặt lạnh nhạt như tiền, vẫn là khí phách của người lãnh đạo, nhìn vào mới thấy Jisoo có sức hút mê luyến như thế nào. Nhưng tuyệt nhiên, đừng bị vẻ bề ngoài ấy lừa.

Chăm chỉ làm việc ư? Không đâu, cô vứt công việc cho Yeri, sau đó tự mình thực hiện chiến dịch cua gái. Kinh nghiệm đau thương từ mối tình đơn phương, Jisoo rút ra một bài học to lớn. Nên thả thính thật nhiều, thật nhiều.

"Không thể tin được"

Giọng nói ai oán không lẫn vào đâu của thư kí kiêm trợ lý kiêm luôn nhiều thứ, công việc như núi mà tên này thì đang cua gái, trời ạh. Chết quách cho xong.

"Mình không biết Jennie thích gì"

"Thì đi hỏi thẳng người ta đi"

Liếc...

Như vậy còn gì lãng mạn nữa, cô muốn sự chân thành của mình là nghiêm túc, muốn cái người kia phải 'chấp nhận' mình ah. Chỉ có một niềm vui vững tin là Jennie yêu Jisoo, như vậy đủ cho trái tim cô đập thình thịch rồi. Cảm giác yêu thương này hoàn toàn xa lạ, rất khác rất khác.

"Cậu thích Jennie thật àh?"

Cùng nhau trải qua năm tháng đại học, cũng đứng một bên xem bọn họ dày vò nhau mấy năm trời, chưa bao giờ thấy cách ứng xử đáng yêu lạ lùng như vậy của Jisoo. Quả thật, quả thật chưa tiêu hoá kịp. Cái này đáng mừng hay đáng lo đây? Hơn nữa, nghe nói rằng Kang Seulgi rất rất phẫn nộ, không thèm nhìn mặt Jisoo, bạn bè gì nữa, cậu ta trở mặt thành thù rồi. Không biết được mấy ngày.

"Không phải thích"

"Yêu?"

"Cũng không phải..."

"Giỡn mặt àh?"

Không thích, không yêu thì theo đuổi người ta nhầm mục đích gì? Chẳng lẻ lắp đầy khoảng trống mà Irene để lại sao? Riếc rồi không hiểu nổi.

"Cái đó đều không phải nhưng mà...yêu một người không yêu mình thì thế nào?"

Đây là mới tập yêu sao? Toàn hỏi những việc mà một đứa FA không hề có kinh nghiệm giải thích huh? Không biết bản thân Yeri kiếp trước mắc cái giống gì mà giờ kiếp này bị kẹt giữa một đống rắc rối.

"Đơn phương rất đau khổ"

Chẳng phải chính Kim* Jisoo trải qua mối tình đơn phương vừa chấm dứt, lại còn đi hỏi cảm giác, chính mình cảm nhận đi.

"Vậy yêu một người mà người đó cũng đáp lại nhưng bản thân không cho phép yêu thì sao?"

"Là ý gì?"

Càng hỏi càng mơ hồ, Yeri cứ như bị quay như chong chóng. Jisoo trầm ngâm một chút cũng muốn giải thích rõ ràng, cô rất muốn trút bầu tâm sự và được khai sáng nha.

"Giống như kiểu bản thân yêu người ta nhưng lại rất tự ti..."

"Hẳn là người đó rất không thoải mái..."

Thư kí cô đây không ngốc, nghe là hiểu Jisoo muốn nói về ai. So với thân phận của sếp cô thì Jennie quả thật không thể không tự ti đi. Còn thêm dư luận và ngàn cái đuôi bám theo nữa, điển hình là cô bạn nổi tiếng Nana đó. Irene đi rồi người này mừng nhất, ngày mai sẽ lại thấy cô nàng xuất hiện cho xem. Yeri mà nói chỉ có đúng chứ chưa bao giờ sai.

"Mình về đây"

"...."

Bỏ việc chạy về nhà lấy lòng gái sao? Một mớ hồ sơ sổ sách để lại cho cô giải quyết sao? Yeri muốn nổ tung.

"Kim* Jisoooooo..."

---

Dạo này Jisoo rất kì lạ, cô ấy không biết là bị đuổi việc hay sao mà rất hay xuất hiện trước mặt nàng, nói chuyện phiếm vài câu, rồi cứ thế ngồi lì trong phòng khiến nàng khó chịu muốn chết.

Đợi khi sức khoẻ ổn định rồi cũng được thả về nhà, Jennie thầm cảm ơn trời đất vì sẽ không bị Kim* Jisoo kia nhìn chằm chằm suốt ngày nữa. Nhưng mà...vẫn là như vậy, cô mặt dày đến kinh ngạc, quan tâm nàng từng chút.

Người ta bảo, hạnh phúc nhất là khi thấy người mình yêu hạnh phúc, kiểu cao thượng gì gì đó, đừng có tin đi. Mỗi lần nghĩ đến Jisoo đang cười cười nói nói với một người khác lại có chút ghen tức, mặc dù mình chẳng là gì của người ta cả. Kệ, cảm xúc là của nàng, muốn ghen hay không cũng là của nàng.

Ai mướn cái người kia dẫn cả người yêu 7 năm vào thăm nàng, trêu ngươi sao? Làm nàng phải tỏ ra bình thản nhìn họ kẻ tung người hứng, tâm trạng rất tệ nha.

"Còn đau không?"

Ước gì câu này là của Jisoo hỏi nàng đi, nhưng từ miệng Irene thì sao mà tủi thân hết sức. Kim* Jisoo từ khi xảy ra việc chưa bao giờ hỏi han nàng, chỉ ép buộc nàng ăn uống. Dù biết nàng tự vạch ra khoảng cách nhưng cũng có thể ôn nhu một chút mà.

Cho dù vai có đau thì cũng không đau bằng đau lòng. Bọn họ ở chung một chỗ, cười cười nói nói.

Đắng!

"......"

Không hiểu cái đầu vàng Irene nghĩ gì, một câu buông ra liền một tay đưa tới vén tóc cho Kim* Jennie. Không kịp phản ứng né tránh, cảm giác sởn gai óc chạy dọc sóng lưng. Jennie rùng mình, cứ như vậy lùi lại một khắc, trừng mắt đề phòng người đối diện manh động lần nữa.

"Đừng chạm vào cô ấy"

Bị lời Jisoo đánh gãy, Irene ngơ ngác không hiểu mình làm sai điều gì nhìn Jisoo ra vẻ muốn giải thích.

"Jennie không thích đâu"

Giấu một nụ cười thích thú không ai thấy, Irene mừng thầm trong bụng. Không ngờ Jisoo đã chú ý đến Jennie nhiều như vậy, lần này tới không hề phí công sức. Như vậy, trước khi đi vẫn là an tâm rất nhiều.

Mà trong nội bộ sự tình của hai người, làm sao Jennie biết được. Nàng chỉ thấy một sự ghen tuông đến tủi hờn dâng lên trong lòng. Trước đó đã vạch ra khoảng cách vậy mà trái tim vẫn không ngừng rung rinh. Đau lòng chết đi.

"Kim* Jisoo, mình có nên ghen tỵ vì cậu yêu Jennie nhiều hơn cách cậu yêu mình không?"

Bất ngờ bị gọi tên, Jisoo đứng không gần lắmxx bị đơ ra, cô định phản bác. Giữa mốei tình đầu và người mới, không dcần phải khơi màu cho một cuộc chiến không đáng có.

"Thật ra, cậu chẳng hề yêu mình như cậu nghĩ"

"Irene..."

Mọi vật bỗng nhiên ngưng động khi giọng nói nhẹ tênh của Jennie cất lên. Nàng xem bọn họ diễn trò quá đủ rồi, ngay cả đến nghỉ ngơi cũng bị chọc khoáy, Jennie không phải con mèo ướt, nàng thân thể không khoẻ chứ cái đầu vẫn rất tỉnh táo.

"Mục đích chị đến đây làm gì vậy?"

"Chia tay đó"

"Moh?"

Irene cười tươi tắn, hôm nay vui lạ thường. Tưởng rằng mình mặt dày lắm lắm, rất khó xử lắm nhưng kết quả khác xa ý nghĩ, cô thật thoải mái khi nói chuyện cùng Jennie.

"Jisoo là thanh mai trúc mã với tôi, tôi đi rồi rất sợ cậu ta bị ế đi. Cho nên phải gửi lại cậu ta cho em trông nom"

Nói cái quần què gì vậy?

"Chị bị tự luyến huh?"

Càng nói càng xa vời, càng trình bày càng không thể hiểu, căn bản không thể tiếp thu được hàm ý của Irene. Jennie mặt nhăn mày nhó rất khó chịu.

Cái người này không biết lại bị cái gì nữa, tiếp tục nói ra những thứ mà người nghe muốn một phát đem ra bắn chết.

"Tôi thấy em ghen đỏ cả mặt"

"........"

"Chặc, Jisoo àh. Tối nay mình ở lại cùng một phòng tâm sự kỉ niệm xưa với cậu nhé?"

".....KHÔNG"

Thật hay, chính là Im Jennie vừa lên tiếng.

Thấy chưa, yêu thì yêu mẹ đi. Cứ kì kèo mãi, đến mất kiên nhẫn rồi đó.

Không ai yêu mãi người không yêu mình đâu chứ. Kim Jennie.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jensoo