31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con người ta luôn có sức chịu đựng hơn những gì mình tưởng, và ngay lúc này Jisoo cảm giác mình đã đụng tới đỉnh điểm giới hạn của bản thân. Cô kéo chăn nằm bên cạnh Jennie, người vẫn miệt mài ngủ vùi trong giấc mơ của mình. Mẹ cô nói, bà đã có thật lâu thật lâu cuộc trò chuyện với Jennie, cũng giống như nói hết sự thật cho mình biết. Một lần tổn thương tinh thần và thể xác, lại thêm một lần nữa trái tim bị cứa rách, đứa trẻ này chịu đựng được sao?

Cô nghĩ cô sẽ không làm vậy, cô sẽ ích kỷ giữ lấy bí mật này. Ôm cô ấy vào lòng mỗi ngày, yêu thương bù đấp mọi thứ cho cô ấy.

Tại sao đưa cô ấy ra khỏi vòng tay cô, nói những điều tổn thương khó nghe, tại sao cứ phải là Jennie.

"Ta không chắc chắn về thân phận của Jennie nên đành đưa ra hạ sách bằng bản hợp đồng để Jennie không bỏ đi"

Hít một hơi ngăn cho nước mắt mình chảy ra, vùi đầu vào người đang nằm bên, cảm giác như thế giới của cô đã trở lại. Một giây, thêm một giây trôi qua, tiếng khóc của Jisoo bắt đầu vỡ oà trong phòng vắng lạnh.

Người này, người này rất quan trọng với cô. Khao khát được sở hữu, mãnh mẽ muốn nắm giữ. Cô muốn Im Jennie thuộc về Kim* Jisoo này.

"Jisoo ah~! Kẻ thù lớn nhất của Jennie là Wang Jackson, hắn ta ôm hận trong lòng nên luôn luôn muốn tìm kiếm con bé để trút giận. Nếu con không bảo vệ được, ta sẽ đưa nó đi"

Những lời nói của bà Kim* cứ văng vẳng trong tai Jisoo, cô khóc suốt một ngày rồi thiết đi không hay biết.

---

"Soo"

"Soo àh~"

Ừm...Jisoo lăn một vòng, tiếp tục ôm khư khư con gấu bông mềm mại, mùi hương rất dễ chịu, lại còn rất ấm nữa. Lâu như vậy chưa ngủ một giấc ngon, mơ mơ màn màn thấy một mộng đẹp.

Jennie cười khổ không nở đẩy người này ra, khi nàng tỉnh dậy đã không thể tin vào mắt mình. Kim* Jisoo đang ở đây, người mình yêu nhất đang nằm cạnh bên. Không khỏi xúc động, không khỏi thèm khát được ôm trở lại. Nàng tham tiếc ôm Jisoo, hôn vào môi cô, rất nhẹ rất nhẹ. Nếm mùi hương ngọt ngào, chìm đắm trong niềm vui. Như thể nếm được kẹo, Jisoo chỉ có vô thức đáp trả chứ không có tỉnh dậy.

Jisoo có một tật xấu khi ngủ là cứ thè lưỡi ra ngoài, Jennie lấy đó là sự đáng yêu vô đối. Đưa lưỡi liếm liếm cái lưỡi của cô trêu chọc.

Jisoo có một mái tóc đen và dài, Jennie nghịch ngợm xoắn tóc cô trong tay rồi thắc một bím tóc nhỏ nhỏ.

Jisoo có một chiếc cổ thon dài gợi cảm, Jennie không ngần ngại nút lấy đánh dấu chủ quyền, nàng cười toe toét nghệch ngoạc vẽ vẽ xung quanh cái dấu đó.

Cô cảm thấy nhột, rất nhột, cựa quậy cái thân qua lại. Cuối cùng cũng mở mắt ra, lưu vào tầm mắt là Im Jennie đang nghịch ngợm trên cổ cô.

"Chào vợ yêu"

Bốp~...

"Ai zda..." Jisoo giả vờ la lên, mặc dù cái cú đó đau thiệt đó, nhưng mà đau một thì la lên tận mười.

"Cũng biết đau áh"

Nàng trách yêu một câu lại vùi mặt vào hõm cổ cô.

"Em nhớ Soo"

"Ừ, đừng đi nữa"

Đừng chạy nữa, cứ ở lại đây, Soo sẽ bảo vệ em. Không để một ai tổn thương em, đừng đáp ứng mẹ tôi bỏ đi. Xin em, đồ ngốc.

"Jennie"

Jisoo vuốt mái tóc dài của người nhỏ hơn, xoay người lại nhìn thẳng vào mắt con nai. Trịnh trọng như tuyên hệ cho cả thế giới biết, là cô nghiêm túc, là cô đặt mạng sống của mình ra đặt cược.

"Đừng bao giờ nghĩ mình không xứng đáng với Soo, chỉ cần là em, là Kim* Jennie dù có thể nào Kim Jisoo này vẫn yêu em, vẫn thương em.

Đừng bao giờ nghe những lời người khác nói về em, chỉ cần nghe Soo là được rồi.

Đừng bao giờ thấy bản thân mình dơ bẩn, tâm hồn em rất thuần khiết.

Đối với Soo, em rất đẹp, rất đáng yêu, rất ngốc, rất đơn giản. Soo yêu em, nhiều hơn một chữ yêu nữa. Rất rất thương em.

Làm bạn gái Soo nhé?

Sau đó làm vợ Soo nhé?"

---

Hai ngày nay, sếp bật tâm, hai ngày nay công văn chờ sếp duyệt chất cao như núi. Nhưng mà sếp vẫn chưa xuất hiện, Yeri đứng ngồi không yên, gọi điện thoại không nghe máy, đến nhà cũng không thấy mặt. Jisoo dường như bốc hơi khỏi trái đất, cô đi đến phòng nhân sự tìm kiếm Kim* Jennie, chỉ nghe bảo cô ấy nghỉ việc hai ngày trước.

Thì ra là vậy, thì ra Kim* Jennie kia lại làm sếp mất tâm ah.

Buồn phiền trong lòng, một thư kí bé bé như cô làm sao có thể dọn dẹp hết mớ công việc này. Khất lần khất hồi mấy cái hẹn quan trọng, thiếu chút bị người ta vứt hợp đồng sang bên. Được cái miệng Yeri rất thiết phục, viện một mớ lý do hợp lý nhất ra hồi lại.

Kang Seulgi nằm trong danh sách chờ đó, có một số việc hai bên cần giải quyết nhưng lại không có người để giải quyết. Seulgi mà giận thì có bảy trâu kéo không lại.

"Nói với cậu ta, nếu còn không xuất hiện, hợp tác lần này xem như huỷ đi"

Phải làm sao đây?

"Đừng tuyệt tình như vậy chứ"

Ơn trời, cuối cùng thì sếp cũng đến rồi. Yeri thở phào nhẹ nhõm, hai người này giống như sư tử với hổ vằn vậy. Đã muốn chạy đi lánh nạn, không ngờ không chỉ có mình Jisoo mà còn có cả nhóc con Im Jennie.

Seulgi không thích Jennie từ chuyện của Irene, cho nên nhìn mãi cũng không vừa mắt người kia đứng ở sau lưng. Đúng là kí sinh trùng đeo bám mãi không dứt.

"Đừng có nhìn mãi em ấy như vậy"

Cô biết Seulgi có hiểu lầm với Jennie, cậu ta vốn dĩ rất tốt bụng nhưng nếu đã bị ấn tượng xấu ban đầu thì rất khó để gở xuống. Dù sao vẫn muốn Seulgi và mình quan hệ tốt, lại muốn cậu ta giúp đỡ, đành có chút cố gắng muốn giải thích.

"Yeri, cậu đưa em ấy vào phòng mình"

Có vẻ như Seulgi đã không vui lại càng thêm không ưa, đã dắt nhau vào phòng riêng rồi cơ đấy. Mặt cô đen lại đầy bất mãn, không biết phải làm sao cho vừa.

"Thêm 5% lợi nhuận bên cậu xem như tạ lỗi đi, qua kia...mình có chuyện muốn nói"

---

Phòng tổng giám đốc chỉ thiếu mỗi chiếc giường ra thì nó đầy đủ mọi thứ như khác sạn 5 sao, Yeri nhịp tay lên bàn không biết tại sao mình lại ở đây chỉ để canh chừng Jennie đang...ngủ???

Mà nhất thiết phải đưa nhau đi trốn rồi chỗ làm việc cũng không tha. Làm thế này thì nhân viên sẽ đồn ầm lên cho xem, may mà Jennie đã hết làm việc ở đây, nếu không thì cảnh ghen tỵ ghét cay có thể xuất hiện nha.

Người này, có gì đặc biệt mà Jisoo lại say đắm như thế? Tình yêu thật kì lạ, chứng kiến một Irene điên cuồng, lại tới một Jisoo suy tình.

Mà bên kia cánh cửa, lại chứng kiến sắc mặt thay đổi liên tục của Kang Seulgi.

Nhướn mày đầy ngờ vực, Soo nghiêng đầu cời cợt nói.

"Cậu đang viết teenfic đấy àh?"

Có thể sao?

"Đầu tiên..." Soo chỉ vào người Jisoo "Cậu bảo cậu không phải con gái ruột của mẹ cậu?"

Gật đầu.

"Thế cậu ở đâu chui lên?"

"Mẹ mình mang họ Kim*, anh của mẹ là appa của mình. Trong cơ thể này là dòng máu Kim* đấy"

Ừ, cứ cho là vì bố mẹ ruột của cậu ta mất vì tai nạn được em gái nuôi lớn đi. Nhưng những cái sau thật là nực cười.

"Và mẹ cậu yêu mẹ Kim Saebuyk tức là mẹ ruột của Kim Jennie?"

Cô đã nói hai lần, nhưng vẻ mặt của Seulgi giống như đang nghe một câu chuyện hài.

"Sau đó cô gái đó bị hãm hiếp? Nhưng không nói ai là thủ phạm, sinh ra một đứa trẻ đặt tên là Kim Saebuyk?"

Đúng vậy!

"Hắn ta chính là bố dượng sao?"

Gật đầu!

"Mẹ cậu bỏ đi vì nghĩ mình bị phản bội?

Đứa trẻ đó lớn lên và tiếp tục bị chính cha mình ấu dâm?

Sau khi hắn ta ở tù, chính phủ làm lại lý lịch của con bé với một cái tên mới là Kim Jennie vì an toàn sao?"

Nghe có vẻ rất hư cáu nhưng tất cả đều là sự thật, Jisoo hít một hơi khá dài, chậm chạp xác nhận mọi câu hỏi của Seulgi.

Đối với nhiều người, thật khó có thể không phẫn nộ. Seulgi có một trái tim ấm áp, cậu ta nghe xong như bị đâm vào tai. Mà chính xác hơn vào tâm hồn thiện lương của chính bản thân.

"Thật không thể tin được"

"Mình cũng vậy, và mình rất lo cho Jennie"

Seulgi đưa tay gãi đầu, có chút bối rối, có chút xấu hổ cũng có chút không biết phải làm sao.

"Cậu bảo là mẹ cậu vì muốn Jennie ở lại nên tìm ra vài cái cớ..."

Điều đó không quan trọng, Jisoo không trả lời chỉ âm thầm thừa nhận rồi lái sang một việc khác.

"Mình yêu Jennie"

".............."

Cái này là đang trách tui phản đối mấy người huh? Thử hỏi có đứa bạn nào tốt tánh như tui không? Sợ bạn bè bị lừa dối mới ngăn cản, nhưng đứa nào cũng cứng đầu cứng cổ rồi quay sang tui trách móc.

Một sự hờn dỗi dâng cao trong lòng, cảm thấy mình thật tủi thân.

"Ờ, cho phép cậu quen đó"

Một nụ cười toe toét hiện lên trên môi, đã có bạn thân làm phù rễ rồi, còn gì vui hơn chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jensoo